Trên mặt Bất Tử Minh Vương hiện lên một mạt triều hồng, đột nhiên lần nữa khôi phục như lúc ban đầu, kim chói, thần uy ngập trời, tiểu thế giới nghiền nát lần nữa khôi phục.
Hắn mới vừa rồi không phòng bị chút nào, vì vậy ăn thiệt thòi, thân là Ma Thần, cư nhiên bị mấy con kiến hôi đánh lén, há có thể không giận?
– Nguyên lai là dư nghiệt của Thạch Tộc, con của Thạch Quân Thuật, còn có mấy tiểu bối Nhân Tộc, Thiên Tộc, Phật Môn!
Bất Tử Minh Vương liếc thấy Thạch Cảm Đương, hơi ngẩn ra, nhất thời biết ngọn nguồn mọi chuyện.
Thạch Cảm Đương chi phụ Thạch Quân Thuật năm đó cũng là hạng người kinh thái tuyệt diễm, bởi vì tu luyện tới cảnh giới gần Thần, hắn lo lắng nếu Thạch Quân Thuật tu thành Thần minh, mình đã lâm vào già yếu sẽ chết ở trong tay của hắn, vì vậy trước thời hạn xuất thủ, đem Thạch Quân Thuật diệt trừ.
Thạch Cảm Đương cùng những người này, lẻn vào trong huyết mạch của Giang Nam, tất nhiên là báo thù thay phụ thân hắn!
– Tu vi tư chất của ngươi, so sánh với phụ thân ngươi không kém, bằng vào huyết mạch Thạch Tộc cấp thấp, lại sắp tu luyện tới cấp bậc chưởng giáo Chí Tôn, bất quá con kiến hôi chính là con kiến hôi.
Ánh mắt của Bất Tử Minh Vương từ trên người những người khác quét qua, nhất thời yên lòng, Cáp Lan Sinh, Thiên Cơ Tú Sĩ cùng Vô Tướng Thiền Sư, một người là Nhân Tộc, một người là Thiên Tộc, một người là đệ tử cửa Phật, tu vi cũng không cao thế nào, chẳng qua là tu luyện tới Thiên Cung nhất trọng nhị trọng cảnh giới.
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Ngũ Ma, trong lòng cả kinh:
– Là một nhân vật chưởng giáo Chí Tôn cấp, so sánh với những người khác mạnh hơn rất nhiều!
Đợi ánh mắt của hắn rơi vào trên người mặt quỷ nam tử, sắc mặt rốt cục có chút ngưng trọng, thanh âm trầm giọng nói:
– Một cường giả gần Thần, cảnh giới của ngươi đã đạt tới Thiên Cung thất trọng đỉnh, tu thành Ngọc Hoàng, da thịt như ngọc, xương cốt như ngọc, thần hồn như ngọc, thần thức như ngọc, pháp lực gần như Thần minh, tiến về phía trước một bước nữa, nhục thể của ngươi sẽ đạt tới trình độ Thần minh.
– Ta xem ngươi tuổi không lớn lắm, tiền đồ vô lượng, so sánh với Thạch Quân Thuật năm đó cũng không thua gì, vì sao cũng muốn tự tìm đường chết?
Bọn người Cáp Lan Sinh, Thạch Cảm Đương không biết tu vi cảnh giới của Mặt quỷ nam tử, nghe vậy không khỏi ngẩn ra, bọn họ cũng không ngờ rằng Thí Thần Cốc Chủ tu vi lại cao đến loại trình độ này!
Ngọc Hoàng, Thiên Cung thất trọng cảnh giới, da thịt như ngọc, xương cốt như ngọc, thần hồn như ngọc, thần thức như ngọc, trong thiên hạ có thể làm được một bước này, chỉ có hai ba người mà thôi.
Huyền Minh Nguyên Giới có hai ba người, Cửu U Minh Giới cũng có chừng hai ba người.
Cho dù là một Ma Thần gần chết, đó cũng là một Thần minh, bọn họ không thể không cẩn thận làm việc. Đòi công đạo, ở trước khi ngươi chết, phải giết được đối thủ đã.
Những người khác cũng như lâm đại địch, con mắt trước mặt Vô Tướng Thiền Sư biến mất, nhìn không thấy diện mục, Ngũ Ma lau nhè nhẹ bảo kiếm, sát khí càng lúc càng nồng nặc, Cáp Lan Sinh thân hóa Cự Nhân vạn trượng, đỉnh thiên lập địa, Thiên Cơ Tú Sĩ thì vung tay áo, từng kiện Thiên Cung chi bảo bay ra, liên tục ở chung quanh bày trận, trận pháp chồng chất.
Có khoảng hơn hai trăm Thiên Cung chi bảo, hết thảy bị Thiên Cơ Tú Sĩ làm thành trận pháp, xa xỉ chí cực.
Mặc dù tu vi của Thiên Cơ Tú Sĩ không bằng Thạch Cảm Đương, nhưng mà thành tựu trận pháp của hắn Thiên Hạ Vô Song, nếu để cho hắn đầy đủ tài liệu, thong dong bố trí, thực lực của hắn thậm chí có thể vượt xa chưởng giáo Chí Tôn!
Ma Thần già yếu, đó cũng là một Thần minh, bọn họ không thể không cẩn thận làm việc.
– Các ngươi phải đối mặt chính là Thần, mặc dù già rồi, ta cũng là Thần!
Bất Tử Minh Vương mặt không chút thay đổi, một quyền oanh qua, quả đấm nhét đầy thiên địa, Đạo tắc của hắn biến thành thế giới theo quả đấm của hắn di động, phảng phất có lực lượng của một thế giới gia trì!
Thình thịch thình thịch!
Thiên Cơ Tú Sĩ bày trận pháp ùng ùng vận chuyển, nhưng mới vừa chạm đến quả đấm của hắn, liền rối rít nghiền nát, thậm chí ngay cả từng kiện Thiên Cung chi bảo cũng bị chấn nát bấy!
Những Thiên Cung chi bảo này là tài phú của Thí Thần Cốc tích lũy, giờ phút này dốc túi lấy ra là vì đối phó Thần minh, bất quá ở trước mặt Ma Thần, Thiên Cung chi bảo chỉ là tiêu hao phẩm!
Quyền lực của Bất Tử Minh Vương vượt qua cực hạn mà thế gian có thể dung nạp, nhưng quyền lực tụ mà không tán, thí dụ như nhân vật chưởng giáo Chí Tôn cấp, có thể oanh toái hư không, Lạc Hoa Âm, Thạch Cảm Đương đều có thể làm đến điểm này.
Song một quyền này của Bất Tử Minh Vương lại không có rung chuyển hư không, quyền lực của hắn ngưng kết ở trên nắm tay, hàm mà không lộ, cũng không có tiết ra ngoài chút nào, chỉ có đánh trúng ngươi, lực lượng trong quả đấm mới có thể bộc phát ra, đem ngươi nát bấy!
Cáp Lan Sinh rống giận vung quyền, mới vừa chạm vào quả đấm của hắn, cơ nhục trên cánh tay lập tức bắt đầu băng băng nổ tung, tiếp theo nổ tung dọc theo cánh tay đến các nơi toàn thân, Cự Nhân vạn trượng này trong khoảnh khắc huyết nhục toàn thân liền nổ sạch sẽ, chỉ còn lại có một bộ xương cốt đen nhánh.
Xương cốt của hắn cũng bắt đầu nổ bung, sắp bỏ mình đạo tiêu.
Mấy người khác lập tức xuất thủ cứu giúp, một kiếm của Ngũ Ma chém tới, kiếm quang va chạm vào quả đấm của hắn lập tức nát bấy, tiếp theo cổ lực lượng cuồng bạo này truyền lại đến trên người của hắn, thân thể của hắn cũng bắt đầu giống như trước nổ tung.
Cự phủ của Thạch Cảm Đương nghiền nát, Kim Thân của Vô Tướng Thiền Sư bị hao tổn, đại trận của Thiên Cơ Tú Sĩ mai một, sáu đại ma đầu Thí Thần Cốc, trong nháy mắt liền thương nặng năm vị!
Bất Tử Minh Vương mạnh mẻ, quả thực không thể tưởng tượng nổi, một quyền là có thể hết thảy đánh chết những cường giả như bọn họ!
Đúng vào lúc này, một thủ chưởng trắng noãn phiêu phiêu đánh tới, trong bàn tay này có tích chứa một thế giới, sơn thủy xinh đẹp, nhé một tiếng đánh vào trên nắm tay của Bất Tử Minh Vương, quyền lực của Bất Tử Minh Vương bộc phát, cái thủ chưởng kia khẽ run lên, thế giới trong lòng bàn tay mai một không thấy, hổ khẩu chảy máu, nhưng quyền lực đã được thừa nhận xuống.
Cái thủ chưởng kia chảy ra máu, hóa thành đạo văn chi chít, ngay sau đó lại từ trong vết thương lưu trở về trong cơ thể, vết thương cũng từ từ bình phục.
– Ân?
Bất Tử Minh Vương trong lòng cả kinh, nhìn về phía mặt quỷ nam tử kia, tuy nói một quyền mới vừa rồi kia của hắn lực lượng trải qua nặng nề ngăn cản, uy lực hao tổn non nửa, nhưng có thể đón lấy hơn phân nửa quyền lực của hắn, cũng là không như bình thường!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/01/2015 03:38 (GMT+7) |