Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 2 » Phần 94

Hạ Thiên - Quyển 2

Phần 94

– Đồ đệ sao? Ông ta nhận đồ đệ à? Hắn là ai? Ở đâu?

Người bên kia càng kích động, hắn há miệng hỏi một hơi vài vấn đề.

– Hắn là Hạ Thiên, hạ trong xuân hạ thu đông, thiên trong đệ nhất thiên hạ, trước mắt hắn ở thành phố Giang Hải.

Kiều Tiểu Kiều chậm rãi nói:

– Ông ấy nói tôi gọi điện thoại để đặc biệt nói rõ vấn đề này, bây giờ chuyện đã xong, tôi cũng nên tắt điện thoại. Tôi cũng không quá hiểu ông ấy, nếu muốn biết chuyện gì khác thì đến tìm Hạ Thiên.

Kiều Tiểu Kiều nói xong những vấn đề này thì cúp điện thoại rất quyết đoán.

Mà bên kia cũng không điện thoại đến giống như những gì Kiều Tiểu Kiều dự đoán, vì nàng biết đối phương sẽ không hỏi mà tự mình điều tra.

Kiều Đông Hải ở bên cạnh dùng ánh mắt mê hoặc nhìn cô em gái thiên tài:

– Tiểu Kiều, ai bảo em gọi điện thoại? Sao anh nghe thấy mà chóng mặt chẳng hiểu gì thế này?

Khóe miệng Kiều Tiểu Kiều cũng lộ ra nụ cười khổ:

– Đại ca, thật sự em cũng không hiểu.

– Em không hiểu, vậy sao em lại gọi điện thoại?

Kiều Đông Hải dở khóc dở cười, hắn cảm thấy Hạ Thiên kia rất rối, chẳng lẽ em gái thiên tài của mình cũng lây bệnh của Hạ Thiên?

– Ba năm trước đó, khi em chữa xong bệnh và sắp trở về nhà thì một trong ba vị sư phụ của chồng đã đưa cho em số điện thoại này, ông ấy biết rõ có một ngày nào đó Hạ Thiên sẽ xuống núi, cũng sợ anh ấy gặp phiền toái. Vì vậy ông ấy nói cho em biết, nếu chồng xuống núi mà gặp phải phiền toái khó thể giải quyết thì em nên gọi vào số điện thoại vừa rồi, sau đó sẽ có người đến giúp chồng giải quyết mọi việc. Nhưng em cũng không biết đối phương có thân phận gì cả.

Kiều Tiểu Kiều kiên nhẫn giải thích.

Kiều Đông Hải cuối cùng cũng hiểu, nhưng hắn vẫn ngi ngờ, chỉ là một cuộc điện thoại, có tác dụng không?

Bạn đang đọc truyện Hạ Thiên – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensexhay.org/ha-thien-quyen-2-full/

Cục cảnh sát.

– Không còn sớm nữa, chúng ta đi ăn tối.

Lãnh Băng Băng đột nhiên nói với hạ thiên:

– Tôi còn nợ cậu một bữa cơm tối.

Bây giờ quả thật đã không còn sớm, đã gần đến tám giờ tối, Lãnh Băng Băng còn chưa dùng cơm tối, Hạ Thiên cũng chưa ăn, có lẽ cả cục cảnh sát cũng chỉ vài người ăn cơm tối mà thôi.

Lãnh Băng Băng quả thật thiếu Hạ Thiên một bữa cơm tối, tối hôm đó nàng đã đồng ý dùng cơm với hắn, nhưng sau khi đến nhà thì nàng mắng một chặp, sau đó đuổi đối phương ra ngoài, vì vậy chẳng có cơm nước gì cả.

– Tót quá!

Hạ Thiên nghe Lãnh Băng Băng chủ động đề nghị thì đáp ứng rất hưng phấn, đây là lần đầu tiên cảnh sát tỷ tỷ đề xuất dùng cơm tối với hắn, hắn sao không vui cho được?

– Đi thôi.

Lãnh Băng Băng đi ra mở cửa, lúc này tất cả cảnh sát đội số sáu đều nhìn về phía bên này.

Khi thấy hai người sóng vai đi ra ngoài thì Hoàng An Bình không nhịn được phải hỏi một câu:

– Hạ Thiên, các người đi đâu vậy?

– Chúng tôi đi ăn cơm tối.

Người trả lời chính là Lãnh Băng Băng:

– Nếu mọi người rảnh rỗi thì cũng nên đi ăn tối, đã muộn rồi.

– Đúng vậy, bây giờ tôi và cảnh sát tỷ tỷ đi ước hội.

Hạ Thiên bổ sung một câu.

Những người liên quan phải đưa mắt nhìn nhau, bây giờ là lúc nào mà hai người kia còn có tâm tư ước hẹn với nhau?

Khi thấy hai người khuất bóng ngoài cửa thì Hoàng An Bình cũng không khỏi thì thào:

– Đây đúng là một cặp xứng đôi, đầu trộm đuôi cướp.

Người nào cũng chấp nhận vấn đề này, một người đẹp băng giá mạnh mẽ sấm sét và một Hạ Thiên trâu chó, đúng là xứng đôi dã man.

Khi đám cảnh sát ở bên này còn đang cảm khái thì Hạ Thiên và Lãnh Băng Băng đã đi khỏi cửa chính của cục cảnh sát.

– Thức ăn truyền thống hay cơm tây?

Lãnh Băng Băng hỏi.

– Sao cũng được.

Hạ Thiên cũng không có yêu cầu đặc biệt với vấn đề này.

– Vậy thì ăn cơm Trung Tây đi.

Lãnh Băng Băng nói một câu:

– Bên kia có một nhà hàng tây, đi qua chỉ mất vài phút, chúng ta đi thôi.

Những năm gần đây có rất nhiều nhà hàng gọi là Trung Tây, vào đó vừa có thể ăn thức ăn Trung Quốc và cơm tây, thậm chí không ăn cơm còn có thể uống trà và cà phê. Nếu hai người muốn hẹn hò thì một nhà hàng Trung Tây là rất thích hợp, hơn nữa cũng không có yêu cầu gì về vấn đề ăn mặc, ai cũng có thể đi vào.

Vài phút sau hai người đi vào một nhà hàng Trung Tây tên là Mỹ Lệ Nhân Sinh rồi ngồi xuống một chiếc bàn bên cửa sổ.

Lãnh Băng Băng gọi hai món, sau đó nàng hỏi Hạ Thiên:

– Cậu muốn ăn gì?

– Một phần bò nấu chín.

Hạ Thiên nói.

– Sao cậu không nói trước là muốn ăn cơm tây?

Lãnh Băng Băng có chút không vui.

– Cảnh sát tỷ tỷ, tôi đã nói thích ăn cơm tây đâu?

Hạ Thiên nói.

– Sao cậu gọi bò bít tết.

Lãnh Băng Băng tức giận nói.

– Chẳng phải chỉ là gọi món ăn thôi sao?

Hạ Thiên thuận miệng nói, sau đó hắn quay đầu nhìn nhân viên phục vụ:

– Chẳng lẽ nơi đây không có?

– À, tiên sinh, có!

Nhân viên phục vụ cũng không nói gì, lần đầu tiên nàng nghe thấy có người gọi bò bít tết làm thức ăn với cơm, nhưng đây là nhà hàng Trung Tây, dù khách muốn ăn gì, dù xem bò bít tết là món ăn, dù đối phương muốn gọi cà phê thay súp thì bọn họ cũng đưa đến.

– Được rồi, vậy lấy một phần bò, tất cả đều nấu chín.

Lãnh Băng Băng có chút bất đắc dĩ, sau đó nàng đưa menu cho nhân viên phục vụ:

– Tạm thời là như vậy, à, đưa đến hai chai nước táo.

Lúc này Lãnh Băng Băng cũng lười hỏi xem Hạ Thiên muốn uống gì, khỏi phải phiền phức vì những ý nghĩ điên rồ của đối phương.

Nước táo đưa đến rất nhanh, mà hai món ăn bình thường và bò bít tết phải đợi một lúc nữa. Hạ Thiên vừa dùng ống hút uống nước táo vừa nhìn Lãnh Băng Băng xinh đẹp đang ngồi phía đối diện, trong lòng hắn rất cảm khái, cảnh sát tỷ tỷ càng nhìn càng đẹp.

– Hạ Thiên.

Một giọng nói trầm bổng và có lực chợt vang lên.

Hạ Thiên quay đầu rất bất mãn, người nào mà phiền phức như vậy, dám quấy rầy hắn chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cảnh sát tỷ tỷ.

Hai người đàn ông cao to với tướng mạo tương tự chợt xuất hiện, người đàn ông bên trái thấy Hạ Thiên quay đầu thì tiếp tục nói:

– Tôi là Tần Phong, đây là em tôi là Tần Viêm, thủ trưởng của chúng tôi muốn gặp cậu.

– Thủ trưởng của các anh muốn gặp tôi, nói ông ấy đến đây.

Hạ Thiên tức giận nói:

– Còn nữa, tôi đang dùng cơm với cảnh sát tỷ tỷ, bảo thủ trưởng của các anh đợi tôi dùng cơm xong đã.

– Làm càn.

Tần Phong khẽ quát một tiếng:

– Hạ Thiên, thân phận của thủ trưởng chúng tôi là thế nào, sao có thể tự mình đến gặp cậu?

– Hạ Thiên, bây giờ chúng tôi mời cậu đi, không cần để chúng tôi phải dùng vũ lực ép người.

Tần Viêm cũng dùng ánh mắt tứ giận nhìn Hạ Thiên.

Hạ Thiên quét mắt nhìn hai người rồi nói ra một chữ:

– Cút.

– Đúng là không biết điều.

Tần Phong lập tức nổi giận, hắn nhấc chân tiến lên.

Hạ Thiên đột nhiên phóng lên tung một chưởng về phía Tần Phong.

Một luồng khí tức nguy hiểm áp đến gần, Tần Phong nhanh chóng thu hồi bước tiến, ngay sau đó lại nhanh chóng rút lui.

Mà đúng lúc này trong mắt Tần Viêm lóe lên hàn quang, hắn đột nhiên hạ người đấm về phía Hạ Thiên.

Vẻ mặt Hạ Thiên vẫn rất khinh thường, bàn tay phải vẫn vỗ về phía Tần Phong, tay trái nắm thành quyền tiến lên nghênh đón nắm đấm của Tần Viêm.

Tần Phong lúc này không lùi mà tiến, hắn cũng đánh ra một đấm nghênh đón một chưởng của Hạ Thiên, tốc độ ra quyền của hắn là rất nhanh, còn vang lên một tiếng nổ trầm đục.

– Bốp, bốp!

Hai âm thanh trầm đục chợt vang lên, khoảnh khắc sau khi nắm đấm của Hạ Thiên và Tần Viêm đánh vào nhau, một quyền của Tần Phong cũng đánh vào một chưởng của Hạ Thiên.

Hạ Thiên vẫn đứng vững như núi thái sơn, mà Tần Phong và Tần Viêm lại về phía sau một bước.

– Đại ca, tiểu tử này rất mạnh.

Tần Viêm khẽ nói.

– Xuất toàn lực.

Tần Phong khẽ quát, ngay sau đó lại đấm về phía Hạ Thiên.

Tiếng xé gió vang lên, rõ ràng tốc độ một quyền này của Tần Phong là rất mạnh, hơn nữa hắn cũng không chỉ ra quyền, bàn chân cũng nhanh chóng đá về phía đầu gối của Hạ Thiên.

Cùng thời điểm này Tần Viêm cũng nhanh chóng ra đòn, một đá phóng về phía chân còn lại của Hạ Thiên, mà một đấm thì có vẻ chậm hơn chân để đúng nhịp với Tần Phong.

– Ủa?

Hạ Thiên vội vàng né tránh, lúc này hắn đối diện với đòn tấn công của cả hai thì lựa chọn cách tránh đòn, hắn vừa tránh vừa nói:

– Hai người các anh cũng thật sư có bản lĩnh.

– Giỏi thì đừng trốn.

Tần Viêm vừa tấn công vừa dùng giọng khinh thường quát.

– Hạ Thiên, nếu cậu sợ thì lập tức theo chúng tôi đến gặp thủ trưởng.

Tần Phong liên tục tung đấm xuất đá, miệng cũng không nhàn rỗi.

– Được rồi, lát nữa các anh nhớ nói với thủ trưởng, hoặc là chính ông ấy đến gặp tôi, hoặc là phái thêm vài người lợi hại hơn một chút.

Hạ Thiên vừa trốn tránh vừa nói:

– Tôi xuống núi lâu như vậy còn chưa gặp đối thủ có thể đánh một trận, nếu người nào có thể đánh với tôi một trận thoải mái, có lẽ khi đó tâm tình của tôi tốt hẳn lên, sẽ đáp ứng yêu cầu của các anh.

Hạ Thiên nói đến đây thì không tiếp tục trốn tránh, hắn vung hai tay hóa thành bóng chưởng đầy trời vỗ về phía hai người:

– Nhớ kỹ, tiêu chuẩn của các anh còn chưa được.

– Bốp, bốp!

Hai âm thanh trầm đục vang lên, Tần Phong và Tần Viêm đều cảm thấy trước ngực tê rần, một luồng lực lượng khổng lồ ập đến làm cả hai lui về phía sau hơn mười bước, sau khi đựa người vào cột nhà mới dừng lại được, máu nóng bùng lên, thiếu chút nữa đã ói máu.

– Hạ Thiên, năng lực của cậu nên dùng cho chính đạo.

Tần Phong nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên vài chục giây, hắn chậm rãi nói một câu, ngay sau đó xoay người bỏ đi:

– Tần Viêm, chúng ta đi.

Tần Viêm dùng ánh mắt không cam lòng nhìn Hạ Thiên, nhưng hắn cũng không nói gì mà đi theo Tần Phong.

Hạ Thiên quay về ngồi trên ghế của mình:

– Cảnh sát tỷ tỷ, bây giờ đã không còn ai quấy rầy chúng ta dùng cơm nữa rồi.

Lãnh Băng Băng dùng ánh mắt phức tạp nhìn Hạ Thiên, nàng khẽ nói:

– Tần Phong kia nói không sai, năng lực của cậu nên dùng cho chính đạo.

– Tôi vốn là người chính đạo.

Hạ Thiên cười hì hì:

– Cảnh sát tỷ tỷ, bảo vệ vợ là chính đạo của tôi.

– Tiên sinh, tiểu thư, thức ăn đã đến.

Nhân viên phục vụ cẩn thận đi đến, vừa rồi tình cảnh đánh đấm của Hạ Thiên với Tần Phong và Tần Viêm tuy kết thúc rất nhanh nhưng không có nghĩa là nhà hàng không biết, chẳng qua chẳng ai dám ra khuyên can mà thôi. Bây giờ hai người kia đã bỏ đi, nhà hàng cũng không hư hao bất kỳ thứ gì, tất nhiên ông chủ nhà hàng sẽ vui sướng vì bớt được nhiều việc, nhưng ánh mắt nhân viên phục vụ nhìn Hạ Thiên đã có chút sợ hãi.

Nhưng khi thức ăn được đưa lên đầy đủ thì lại có một âm thanh vang lên:

– Hai người chính là Hạ Thiên và Lãnh Băng Băng phải không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 25/05/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 3
Mãi cho đến lúc chập tối, sau khi nằm ở giường xem phim truyền hình, Sắc Vi ngáp một cái, chớp mắt hỏi Dương Thần: Ông xã, buổi tối khi nào anh về. Dương Thần dở khóc dở cười hỏi: Sao lại hỏi như vậy, anh cũng không nhất định phải về. Tối anh không về nhà? Sắc Vi có chút giật mình...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Giang Nam – Quyển 22
Đột nhiên, Long La Phổ Tôn đứng chắp tay, thanh âm chấn động, vang tận mây xanh: Thiên Hồng Tiên Tử, U Tuyền đạo nhân, hai người các ngươi cũng dám hướng ta khiêu chiến, thật sự là to gan. Các ngươi cố nhiên là Tiên Thiên tiên vực sinh ra đời Tiên Thiên thần linh, nhưng cùng huyết thống của ta so...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 28
Thiên Cung, Thanh Chủ tỉnh táo lại từ trong tu luyện, phất tay áo đứng dậy, mở cửa điện, lặng lề hít thở đầy thoải mái, sau đó một mình rời khỏi Vĩnh Sinh Điện. Nếu không có việc gì ảnh hưởng, dưới tình huống cứ cách một khoảng thời gian tu luyện thì sẽ xử lý công vụ, Thanh Chủ vừa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân