Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 10 » Phần 19

Hàn Lập - Quyển 10

Phần 19

Đại Tấn là một quận giáp ranh với Bắc bộ và Trung bộ, luận về diện tích thì chỉ có đội sổ từ dưới đếm lên, nhưng luận về sự giàu sang phong phú thì đứng trong năm hạng đầu tiên. Trong phạm vi của quận này có rất nhiều đồng bằng và sông hồ, sản vật phong phú, cũng không thiếu các linh sơn đại xuyên (sông rộng). Thậm chí lại thường có một ít phàm nhân trong linh sơn nhìn thấy các tiên nhân ăn mặc như tăng nhân và đạo sĩ phi hành ngang phía chân trời.

Vì thế phong trào tín Phật phụng Đạo (thờ Phật, theo Đạo) ở quận này nhất thời rất thịnh hành. Phật viện, Đạo quan được xây dựng khắp mọi nơi. Vô luận là phú hào quyền quý hay là nông phu tiểu tốt, tất cả đều rất cung kính với đôi bên.

Bất quá, ngoại trừ Phật – Đạo hai giáo phái này, học viện tại quận này cũng nhiều một cách dị thường. Từ phủ thành cho đến hương thôn đâu đâu cũng đều có thể thấy được bóng dáng của các học viện.

Những học viện này được phân chia thành ba trăm sáu mươi chín đẳng cấp rõ rệt. Học viện nhất đẳng là các nho sinh có thâm niên đích thân giảng dạy Tứ Thư Ngũ Kinh. Nơi đây chính là đối tượng của các giáo thụ. Phần lớn đều là con em của các quan viên. Đẳng cấp thấp nhất chỉ là một học viện tư phổ thông nhỏ nhoi, chỉ truyền thụ và giảng dạy các kinh thư cơ bản nhất.

Một khi phát hiện được trong đấy có nhân tài ưu tú, thì sẽ tiến cử lên học viện cấp trên. Nơi đây chính là dành cho con em của các gia đình cùng bần, là một cơ hội tuyệt hảo để có thể một bước lên trời.

Dẫu sao thì nho sinh có thể xuất thân từ học viện cao cấp sẽ được giới thượng tầng của Đại Tấn vô cùng hoan nghênh. Nho sinh xuất xứ từ học viện cao cấp nhất ngay lập tức sẽ trở thành quan viên cao cấp, các gia đình công hầu đều cực lực chiêu lãm (mời gọi).

Thái Xương phủ của phủ thành Thái Xương chính là một tòa học viện được phổ biến khắp nơi trong thành.

Thành này tuy không phải là tòa thành bài danh (có tiếng tăm) trọng yếu số một, nhưng danh khí rất lớn. Trong quận mà nói thì nó là một phủ thành có nhiều các đại quan quý nhân, phú hào cự thương cư trú nhất. Chỉ riêng các gia đình công hầu cũng đã có đến ba bốn nhà. Làm việc trong các ngành nghề là những người dân với muôn hình muôn vẻ, hằng hà sa số.

Cam gia ở bờ Tây của Thái Xương thành cũng có chút địa vị trong nhóm phú thương, tại Thái Xương thành cũng có chút ít tài sản. Phú thương này tại Thái Xương phủ sở hữu hơn hai mươi tửu lâu. Nếu là ở thành thị nhỏ khác, dù có gọi là giàu có nhất phương thì cũng không có gì quá đáng, nhưng trong thành này thì chỉ là phú hào cấp trung mà thôi.

Mặc dù vậy, Cam gia lại sở hữu một cự trạch không nhỏ tại khu vực phú hào tụ tập trong Thái Xương thành, trong nhà nô bộc tùy tùng cũng khoảng ba bốn mươi người, có thể coi là một phủ đệ không nhỏ.

Hôm nay mặt trời chói chang đang treo giữa chính ngọ. Một thanh niên toàn thân mặc nho sam đang ung dung thả bộ xuất hiện tại ngả tư đường. Thanh niên khoảng độ hai mươi mấy tuổi. Tuy tuổi còn trẻ nhưng trên lưng đang vác một cái bao bố xám vừa thô vừa dài. Bộ dáng đầy nét phong trần.

Thanh niên vừa tiến vào con đường này, ánh mắt không ngừng lướt quanh như đang tìm kiếm gì đó.

Một lúc sau, cuối cùng hắn cũng thấy được tấm biển “Cam Phủ” to, được treo trên đại môn đen bóng của Cam gia. Trên mặt không khỏi xuất hiện một chút vui vẻ.

Chỉ vài bước là hắn đã đến trước cửa. Sau khi đánh giá đại môn của Cam gia thêm một lần, liền không do dự dùng môn hoàn (khoen tròn bằng sắt dùng để gõ cửa) gõ nhẹ lên cửa hai tiếng.

“Cộc cộc” sau khi hai âm thanh nhẹ vang. Phía bên kia đại môn liền truyền đến tiếng bước chân dồn dập.

Thanh niên nghe được âm thanh này thoáng ngẩn ra, tựa như có chút ngoài ý muốn. Sau giây lát đại môn nhanh chóng được hé mở chưa đến một nửa. Phía sau cánh cửa xuất hiện một khuôn mặt của một trung niên nam tử, vẻ mặt rất cung kính. Thân mặc phục sức của hạ nhân.

Khi nam tử này nhìn thấy thanh niên trước mặt. Vẻ mặt cung kính bỗng ngưng lại, nhưng liền sau đó đã thu liễm lại.

“Các hạ tìm ai?” Nam nhân vốn chuẩn bị khom người chào bỗng thẳng người, thoáng hồ nghi hỏi. Mục quang vẫn không ngừng nhìn từ trên xuống dưới như muốn tìm trên người đối phương một chút lai lịch của hắn.

“Đây có phải là phủ đệ của Cam Trì thúc phụ không?” Thanh niên chắp tay mỉm cười nói.

“Cam Trì thúc phụ? Cam Trì là húy danh của lão gia nhà ta. Công tử là…” Sau khi nam tử gác cửa nhìn phục sức trên người của thanh niên, vốn có vài phần khinh miệt, hiện tại vừa nghe câu ấy bỗng cả kinh. Khẩu khí lập tức có thêm ba phần khách khí.

“Tại hạ Hàn Lập. Là bà con xa của Cam Trì thúc phụ. Lần này cố ý đến thăm thúc phụ một chuyến.” Thanh niên trước mắt chính là Hàn Lập cười nói.

Hiện đã là một năm sau khi hắn bế quan tu luyện. Trải qua một phen dốc lòng tu luyện dưới sự trợ giúp của Thiên Thi châu và Kim Cương xá lợi chi lực, hắn rốt cuộc cũng tu luyện thành tầng thứ nhất của Minh Vương quyết. Vốn có một ít sát khí chuẩn bị tác quái liền lập tức được an ổn lại. Việc này khiến Hàn Lập trong lòng rất vui vẻ, nhưng cũng không dám trì trệ, lập tức xuất phát. Y theo kế hoạch đến Cam gia trước.

“Hóa ra là Hàn công tử. Thật không may. Lão gia đã ra ngoài từ sớm để hội họp với bạn bè. Hiện tại trong nhà là do đại công tử làm chủ. Có cần thông báo một lần không?” Trung niên nam tử nghe lời này có chút do dự, rồi nói.

“Vậy thì làm phiền huynh đài.” Hàn Lập khóe miệng khẽ nhếch, bất động thanh sắc nói.

“Xin công tử chờ một chút. Tiểu nhân sẽ trở lại ngay.” Trung niên nam tử thoáng khom người, rồi lập tức đóng lại đại môn. Sau đó đi thẳng đến hậu điện báo tin.

Hàn Lập thản nhiên đứng trước cửa. Quay đầu đánh giá các cự trạch gần đấy và một ít xe ngựa cùng người bộ hành qua lại.

Tuy nhiên hắn đã sớm dùng thần thức xem xem trong thành có bao nhiêu tu tiên giả. Quả thật cũng không ít, hơn nữa lại rất có quy luật, tập trung ở một vài địa điểm trong thành, trong đó cũng không thiếu tu sĩ cao giai.

Cũng có chút phong thái.

Điều này khiến cho hắn hơi có chút hiếu kỳ. Thực ra đối với các tu sĩ nhập thế như thế nào, hắn thật cảm thấy hứng thú.

Sau quãng thời gian vừa một chén trà nhỏ. Đại môn kêu ken két một tiếng rồi lại được mở ra.

Lần này từ phía sau đi ra là một thanh niên trẻ tuổi.

Thanh niên này diện mục thanh tú, thân mặc cẩm bào. Đứng phía sau chính là nam tử mặc phục sức của hạ nhân vừa chạy đi thông báo.

“Đây chính là Hàn công tử. Tại hạ Cam Dụ. Nghe nói Hàn huynh là họ hàng xa của Cam gia. Tại hạ mặc dù chưa từng nghe qua, nhưng cũng không dám quá thất lễ. Nếu Hàng công tử không chê bai thì xin theo tại hạ đến khách sảnh nói chuyện.” Sau khi Cam Dụ đánh giá Hàn Lập, giữ lễ nói.

“Nguyên lai là công tử của Cam thúc phụ. Nếu Cam huynh đã nói vậy thì Hàn mỗ cũng không chối từ.” Hàn Lập cũng không khách khí, thoáng nghĩ một chút rồi liền đáp ứng.

Cam Dụ khẽ mỉm cười, hơi né người sang một bên ý mời Hàn Lập tiến vào Cam phủ. Đại môn đen nhánh lại vô thanh vô tức đóng lại.

Một lúc lâu sau, gia chủ của Cam gia vốn ra ngoài từ sớm, ngồi xe ngựa đã về đến bên ngoài cửa Cam phủ. Đấy là một lão giả hơn năm mươi tuổi, hơi béo, mặc áo ngoài màu lam.

“Trong phủ có chuyện gì sao?” Lão giả tên gọi là Cam Trì vừa xuống xe ngựa thoáng liếc mắt thấy ánh mắt hạ nhân giữ cửa hơi lóe lên, điệu bộ hình như có chuyện muốn nói.

“Khải bẩm lão gia. Có vị công tử họ Hàn, tự xưng là thân thích của người. Hiện đã được đại công tử mời vào khách sảnh. Nhìn có vẻ như đang nói chuyện rất vui vẻ với nhau.” Nam tử giữ cửa kia lập tức thành thật đáp.

“Thân thích. Họ Hàn?” Lão giả vốn định trực tiếp bước qua cách cửa, khẩu khí khẽ đổi hỏi, bộ dáng mơ hồ có chút kinh nghi.

“Sao, kẻ này không phải là thân thích của lão gia. Là một tên lừa gạt? Có cần lập tức gọi quan sai đến không?” Trung niên hạ nhân cả kinh vội vàng vuốt đuôi nói.

“Có phải tên lừa gạt không, còn chưa biết. Có lẽ ta thật sự có một vị thân thích như thế. Chỉ là thời gian quá lâu rồi, trí nhớ không còn rõ. Ngươi cứ giữ cửa cho thật tốt. Không cần phải đa sự!” Cam Trì sắc mặt khẽ nhăn, thuận miệng giáo huấn hạ nhân trước mặt đôi câu. Người nhanh chóng bước vào cửa, thậm chí cũng không có đi thay y phục, liền vội bước vào đại sảnh trước.

Lão giả vừa đi đến lối vào, chưa tiến tới đại sảnh thì đã nghe được từ xa truyền lại tiếng cười khẽ dị thường quen thuộc:

“Hàn huynh không ngờ đối với Tứ Thư Ngũ Kinh nghiên cứu thấu triệt như vậy. Tiểu đệ thật vô cùng bội phục. Bất quá trong kinh thư có một đoạn hiền nhân đã viết. Đệ cho rằng phải lý giải như thế này…” Đây rõ ràng là âm thanh cười vui của vị trưởng tử. Bộ dáng tựa hồ rất phấn khởi cùng khách nhân luận đàm.

Lão giả nghe được tới đây, sắc mặt có chút âm trầm, mục quang chớp động, bộ dáng hơi bất an. Nhưng sau giây lát, lão đành nghiến răng, không do dự tiến vào sảnh.

“Phụ thân đại nhân. Vị Hàn công tử này là…” Cam Dụ nhìn thấy người tiến vào là phụ thân. Lập tức đứng lên cung kính nói.

“Uhm! Ta đã nghe hạ nhân nói qua. Các hạ là Hàn công tử người tự xưng bà con xa của ta. Không biết trên người có mang tín hàm và tín vật gì không?”

Cam Trì tập trung chú ý trên người Hàn Lập, khẽ khoát tay với đứa con. Sau khi mục quang quét qua một lần trên người Hàn Lập, chậm rãi hỏi.

Hàn Lập lúc này cũng đứng lên khỏi chỗ ngồi, nghe hỏi như thế liền không khỏi cười cười.

Một tay lần trong tay áo, không nói một tiếng lấy ra một nửa khối bạch ngọc bạch quang lấp lóe, đưa ra.

Cam Trì vừa nhìn thấy ngọc bội, sắc mặt rốt cuộc biến đổi.

Lão trịnh trọng tiếp lấy ngọc bội xem xét cẩn thận, trên mặt xuất hiện vẻ như chợt hiểu ra nói:

“Nguyên lai ngươi thật sự là hậu nhân của Hàn huynh. Ngươi hãy cùng ta đến thư phòng. Ta muốn biết rõ sự tình của cô mẫu đã mất!” Lão giả nắm chặt cổ tay Hàn Lập dị thường kích động, sau đó lập tức mang Hàn Lập rời khỏi đại sảnh, thẳng tiến đến thư phòng của mình.

“Cô mẫu! Cam gia mình còn có một người bà con xa này sao?” Cam Dụ ngây ngốc đứng trong sảnh trầm ngâm, trong lòng thoáng mơ hồ.

“Tham kiến Hàn công tử!” Vừa tiến vào thư phòng, Cam Trì liền cẩn thận đóng chặt các cửa lại, vẻ mặt lập tức khắc thay đổi, vô cùng cung kính thi lễ với Hàn Lập.

“Đứng lên đi! Ngươi không cần biết rõ lai lịch của ta, chỉ cần biết kể từ nay ta là người chuyên môn phụ trách liên lạc với ngươi.” Hàn Lập nhẹ nhàng nói, sau đó vỗ vào tay áo, một cổ thanh quang xuất ra tự động nâng thân thể lão giả đứng lên.

“Dạ rõ! Hai vị tiên sinh phụ trách liên lạc với Cam gia lúc xưa đã biệt tăm hơn mười năm nay, không thấy bóng dáng, tiểu nhân vẫn còn lo lắng không biết đã xảy ra chuyện gì. Bây giờ có công tử xuất hiện, chuyện này thật quá là tốt rồi.” Cam Trì thấy Hàn Lập thi triển pháp thuật. Một điểm hoài nghi trong lòng cũng không còn, càng thêm cung kính nói.

“Lần này đến Cam gia các người, ta chỉ là nhân tiện mà thôi. Kỳ thật ta vẫn còn chuyện trọng yếu trong người và cũng cần có thân phận của ngươi tại thế tục để hiệp trợ.” Hàn Lập hài lòng gật đầu dùng khẩu khí khiến người không thể cự tuyệt phân phó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 3
Nhưng mà thần thức của hắn vẫn còn quá mạnh mẻ, thần thức vừa động, vô số thần thức chấn động, liền để cho thân thể cùng pháp lực không chịu nổi, cái này tương đương với một bình ngọc bình thường, trong bình ngọc có thể đựng Thủy, nhưng nếu như đổi lại Kim Thủy, sẽ bị đập...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hàn Lập – Quyển 8
“Ngươi cùng Lữ sư huynh không rời đi theo như ước hẹn thì sao ta có thể không trở lại được?” Hàn Lập thở dài, có chút bất đắc dĩ nói, nhưng sau khi nhìn Mộ Phái Linh vài lần thì hắn cười rộ lên: “Tuy nhiên ta thật đúng là không nghĩ tới, trong lúc ở đây ngươi lại đột phá...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Trong hai giờ tiếp theo, Bàn Tử đem toàn bộ quá trình bọn họ tiến vào Trương gia cổ lâu kia kể ra một lượt. Lời kể của Bàn Tử quả thực rất sinh động, nếu tôi có thể ghi lại hết được những lời đó thì có thể xem như một thiên truyện ngắn vô cùng suất sắc, nhưng rõ ràng là chúng tôi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân