Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 11

Hàn Lập - Quyển 11

Bạn đang đọc Quyển 11, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Hàn Lập” tại đây: http://truyensexhay.org/tag/tuyen-tap-han-lap/


Phần 1

“Nguyên lai là Hàn đạo hữu xuất thân từ Thiên Nam. Tu sĩ của Đại Tấn chúng ta không quản là vì nguyên nhân gì khiến đạo hữu đánh chết vị trưởng lão của Âm La tông còn lấy đi Quỷ La phiên, nhưng đến lúc này thì cần phải hóa giải chuyện không hay.” Tại thạch đình gần đấy, Hoa Thiên Kỳ ngạc nhiên nói.

Hắn vừa nghe xong lời tường thuật đại khái của lão giả họ Phú, trong lòng thực sự ngạc nhiên không ít.

Những người khác cũng như thế xôn xao một trận, dùng ánh mắt quái dị dò xét Hàn Lập. Thiên Nam đối với bọn họ mà nói, thật sự có chút xa xôi. Trong mắt tu tiên giới của Đại Tấn, nó cơ hồ là một địa phương không đáng nhắc tới. Người trước mặt không ngờ lại xuất từ nơi đó, còn đụng chạm đến Âm La tông, làm sao không khiến cho những người này trở nên hiếu kỳ.

“Tại hạ chỉ là tự bảo vệ mình mà thôi. Nếu không phải là trưởng lão của Âm La tông chủ động đến tìm tại hạ gây phiền toái, Hàn mỗ làm sao gặp được việc này.” Hàn Lập vẻ mặt lạnh nhạt.

“Tốt lắm! Không cần quản thế nào, ba vị đạo hữu đã đợi ở đây một đoạn thời gian, chắc cũng biết núi bên kia rốt cuộc là nơi nào.” Đại hán Nguyên Anh kỳ tựa hồ đối với sự tình giữa Hàn Lập và Kiền lão không có chút hứng thú, ngược lại còn có chút nóng vội hỏi.

“Ta có biết một chút. Chính là Côn Ngô tiên sơn được Đại Tấn các người đồn đải!” Hàn Lập sau khi ánh mắt chớp động, thanh sắc bất động trả lời.

“Côn Ngô sơn!” Mấy Nguyên Anh tu sĩ rùng mình, lập tức trở nên mừng rỡ. Kiền lão ma nghe được việc này, trong lòng cũng là cả kinh không kém.

Nhưng bốn lão của Độc Thánh môn bốn đã sớm biết được việc này, giờ phút này liếc mắt nhìn nhau.

“Chiếu theo lời này, hiện tại đã có người ở phía trước chúng ta. Không biết họ có bao nhiêu tu sĩ, là thế lực phương nào. Nhưng họ đã có thể giải trừ phong ấn lớn như thế, thực lực của họ tuyệt đối không phải là nhỏ. Kiền huynh, không quản ngươi và Hàn đạo hữu ba người có mâu thuẫn gì. Nhưng hiện tại cũng không phải là thời cơ để tranh đấu. Sao mấy người chúng ta không liên thủ đuổi đám người kia đi, sau đó tùy theo cơ duyên chia đều bảo vật của Côn Ngô Sơn? Ân oán giữa ngươi và Hàn đạo hữu hãy đợi khi ra ngoài rồi mới tìm cơ hội giải quyết.” Hoa Thiên Kỳ sờ sờ cằm, ánh mắt đảo qua mấy đạo bạch ảnh nói.

“Liên thủ?” Lão ma vừa nghe lời này, nhất thời trầm mặc.

Mà tán chân nhân Trịnh Vệ và năm đại hán kia nghe vậy, trong lòng đều giao động, môi khẽ nhúc nhích truyền âm thương lượng.

Thấy tình hình như vậy, lão giả họ Phú cùng Bạch Dao Di thở một hơi nhẹ nhõm. Tuy rằng bọn họ tự tin liên thủ sẽ không thua Kiền lão ma nhưng trận đánh sẽ ác liệt không thể tả. Tự nhiên không đánh là tốt nhất.

Không ai để ý tới Hàn Lập đuôi chân mày lơ đãng nhíu lại. Trong lòng hắn khẽ thở dài một tiếng.

Trước mắt thấy không thể động thủ, mưu đồ của với phong hồn chú giải chú pháp quyết xem ra chỉ có cách tìm cơ hội khác.

Nghĩ đến đây. Hàn Lập ngẩng đầu nhìn nơi quanh mạc trên bọn người Hoa Thiên Kỳ phát xuất. Mở miệng hỏi:

“Hoa đạo hữu. Sau khi ảo trận tự bạo phong ấn lối ra bị hủy như thế nào. Sau này còn có khả năng ra vào không?”

“Rốt cuộc là sao? Hàn huynh sao không đích thân đi xem cho rõ. Qua một thời gian dài thì không dám nói, nhưng tối thiểu trong thời gian ngắn này thì thông đạo tuyệt không thể ra vào.” Hoa Thiên Kỳ thở dài, không giấu diếm nói.

Hàn Lập mím chặt môi, sau một chút do dự, cũng không khách khí bay thẳng đến quang mạc bên kia.

Trong nháy mắt đã nhập vào trong đoàn ngân quang không còn thấy bóng dáng.

Sự tình có liên quan đến bản thân, lão giả họ Phú cùng Bạch Dao Di cũng nhìn xem.

Kết quả, chỉ vỏn vẹn sau một lát công phu Hàn Lập thần sắc âm trầm từ trong ngân quang bay ra, lão giả và Bạch Dao Di nhìn nhau lắc đầu.

“Đích xác không thể thông hành. Bất quá xem ra muốn khôi phục lại bình thường thời gian cũng không lâu. Trong lúc này, chúng ta hãy tìm đường xuống núi trước rồi mới tính sau.” Hàn Lập bình thản nói.

Sự tình kế tiếp rất đơn giản.

Kiền lão ma cho dù cuồng ngạo dị thường, nhưng biết nơi đây chính là Côn Ngô sơn tiếng tăm lừng lẫy, nên hiện tại ý niệm động thủ đã biến mất. Có thể có cơ hội tiến vào loại động thiên bảo địa này, hắn cũng không muốn tay không mà về, lập tức miễn cưỡng đồng ý tạm thời bỏ qua ân oán với Hàn Lập.

Mặt khác sau khi năm người lâm thời liên thủ thương lượng qua đi, cũng không chút do dự đồng ý chuyện này.

“Chúng ta bấy nhiêu người liên thủ, cho dù kia bọn người kia là tu sĩ trong thập đại tông môn, chúng ta cũng có thể có đủ sức địch lại. Lập tức xuất phát thôi. Không thể để những người đó lấy hết bảo vật mang đi.” Sau khi tất cả mọi người đồng ý liên thủ, Hoa Thiên Kỳ lập tức hét lớn một tiếng, mang theo Độc Thánh môn trưởng lão còn lại dẫn đầu dọc theo thềm đá hướng lên núi bay đi.

Kiền lão ma hừ lạnh một tiếng, năm đạo bạch ảnh biến thành ánh xám chớp động, độn quang liên kết thành mảnh đuổi theo sát.

Bọn người Hàn Lập cũng lặng lẽ cùng đằng không theo cho kịp.

Bên kia mọi người Diệp gia (cũng là Nghiệp gia của mấy chương trước, nhưng vì nguyên văn là Diệp gia, nên mình để y vậy) lúc này đã sớm đứng trên phiến bạch ngọc quảng trường kia.

Quảng trường này ước chừng trăm mẫu, mặt đất tất cả đều chỉ dùng mỹ ngọc thượng hảo trong suốt trắng noãn lót thành, bốn phía có các cây trụ lớn bằng bạch ngọc cao khoảng mười trượng vây quanh. Trên mỗi một cây ngọc trụ, cũng đều điêu khắc một ít loại linh thú tiên cầm hiếm thấy gì đó, trông rất sống động, khiến người trông thấy không khỏi sợ hãi.

Bất quá, giờ phút này bọn người Diệp gia không xem trọng mấy cây ngọc trụ này, mà là phân biệt tụ tập tại một nơi khác trên quảng trường.

Ở nơi này, trước mỗi thềm đá có một ô vuông nối với quảng trường, những ô vuông đều có dựng đứng một bia ngọc cao lớn, trên mặt phân biệt viết “Kim Thạch các”, “Tường Vân điện”, “…”

Từng địa danh một khiến mọi người của Diệp gia đều chau mày suy đoán.

“Kim Thạch các không cần hỏi, nhất định là nơi tồn trử vật, danh tự Tường Vân điện này, nghe ra có chút hư vô mờ ảo, phỏng chừng không phải là chỗ tĩnh tu, cũng không phải là nơi trọng yếu gì, Kỳ Linh viện xem ra chính là…” Một tu sĩ Diệp gia ở một bên chậm rãi đại khái phân tích cách sử dụng của mấy địa phương này.

Những người khác nghe nói thế đều gật đầu, cảm thấy có đạo lý.

“Cho nên địa phương có khả năng chứa thông thiên linh bảo nhất thì chỉ có ba chỗ này. Một là ở ngay trung tâm nối thẳng với Côn Ngô điện, kế tiếp là cái ở gần bên cạnh – Linh Bảo các, cái còn lại nằm phía ngoài – Trấn Ma tháp.” Diệp gia tu sĩ kia cuối cùng tuyển ra ba con đường.

Nho sinh cùng Đại đầu quái nhân không nói gì, lại trầm ngâm yên lặng, hiển nhiên đang cân nhắc xem lời của vị Diệp gia trưởng lão này có chính xác không.

“Côn Ngô điện không cần phải nói khẳng định là trung tâm của ngọn núi này. Mà Linh Bảo các vừa nghe tên thì chính là địa phương thượng cổ tu sĩ để bảo vật, thông thiên linh bảo được chứa trong đó thì cũng không có gì ngạc nhiên. Trấn Ma tháp cuối cùng chắc đúng là nơi cổ tu sĩ trấn áp yêu. Suy xét đến tình hình ngọn núi này bị phong ấn quỷ dị, thông thiên linh bảo có nhiều khả năng được để ở nơi đây. Dù sao khi thượng cổ tu sĩ trấn áp yêu ma lợi hại đều có thói quen mượn sức của bảo vật uy năng.” Diệp gia tu sĩ kia lại giải thích thêm.

“Uhm, nói vậy cũng không sai. Ta cũng cảm thấy thiên linh trong bảo khố nên được để ở một trong ba chỗ này. Bất quá với năng lực của chúng ta, thì không thể toàn bộ chiếu cố đến cả ba nơi, một lúc nhiều lắm chỉ có thể khảo sát hai con đường.” Nho sinh rốt cuộc mở miệng nói.

“Hai con đường? Ngươi chọn hai đường nào?” Quái nhân có chút do dự hỏi.

“Linh Bảo các và Trấn Ma tháp!” Nho sinh trì hoãn nói.

“Hai nơi này! Ta thì cảm thấy Côn Ngô điện so với Trấn Ma tháp khả năng có bảo vật lớn hơn nhiều!” Đầu to của quái nhân lắc lắc.

“Hắc hắc! Linh Bảo các thì không cần phải nói, cho dù không có thông thiên linh bảo, cũng có thể lấy được những bảo vật khác, cũng xem như chúng ta đến uỗng một chuyến. Côn Ngô điện chính là bởi vì quá mức rõ rệt, ta mới không chọn nó. Ta luôn nghĩ thấy, từ khi ngọn núi này bị phong ấn nơi đây, còn có cố ý lưu lại hai kiện thông thiên linh bảo, tóm lại bảo vật cung phụng trong Côn Ngô điện xem ra chỉ làm trang trí. Ngược lại, bảo vật dùng để trấn áp yêu ma gì đó mới thật có khả năng lớn.” Nho sinh bình tĩnh nói.

“Nói vậy tuy không phải là không có đạo lý, nhưng lão phu vẫn cho rằng Côn Ngô điện là kiến trúc hạch tâm của núi này, muốn khảo sát thì tất phải đến nơi này.” Quái nhân vừa đầu gật đầu, sau lại lắc đầu.

“Thất thúc nói như vậy, ta làm sao không biết. Nhưng chúng ta tổng cộng cũng chỉ có bấy nhiêu nhân thủ. Phân chia thành hai đội thì còn cco” chút miễn cưỡng, nếu lại chia thành ba đội, lực lượng sẽ rất đơn bạc. ” Nho sinh cười khổ nói.

Diệp gia tu sĩ còn lại cũng bắt đầu nghị luận, có người cảm thấy cách làm của nho sinh ổn thỏa, có người lại cho rằng lời quái nhân nói có lý. Trong nhất thời không có cách nào đưa đến kết luận.

Quái nhân thấy tình trạng như thế, sắc mặt hiện lên một tia dị sắc, trầm tư một lúc lập tức nói:

“Như vậy đi. Chúng ta một nhóm chín người. Ngươi và ta đều mang ba người khảo sát Linh Bảo các và Trấn Ma tháp. Cuối cùng sẽ tìm một trưởng lão cơ trí chút, độn pháp cao minh hướng Côn Ngô điện đi một chuyến, nếu là cấm chế thực sự lợi hại không thể một mình phá đi, liền lập tức quay lại. Cứ như vậy, ngươi và ta trong lòng hiểu rõ. Còn lại một trong hai đường nếu ai tương đối được thuận lợi, có lẽ sẽ còn kịp đi một chuyến đến Côn Ngô điện khảo sát.”

Quái nhân rốt cuộc đề nghị như thế.

“Cái này… được rồi, theo lời Thất thúc nói vậy! Bất quá người đệ tử này chỉ là một người, sẽ phải cẩn thận sư cầm thú và ngân sí dạ xoa kia, hãy cho hắn mang Di Thiên trạc (xuyến).” Nho sinh suy nghĩ một lược cảm thấy cũng có thể làm, nên đồng ý. Bất quá lại bổ sung hai câu.

“Di thiên trạc! Có bảo vật này, người này cho dù thực gặp được chuyện gì nguy hiểm cũng có thể tự bảo vệ mình.” Quái nhân gật gật đầu, không phản đối.

Đoàn người Diệp gia lập tức được phân phối, chia làm hai nhóm, cổ ma vô thanh vô tức đứng phía sau quái nhân. Còn vị tu sĩ đi khảo sát Côn Ngô điện là người trung niên mặt chữ điền xung phong đảm nhận việc này tiến tới.

Dù sao trong một hàng Diệp gia tu sĩ này, ngoại trừ quái nhân và nho sinh ra, tựa hồ cũng chỉ có người này tu vi cao nhất. Nên nho sinh do dự một lược, đáp ứng về dưới, lập tức từ trong túi trữ vật lấy ra một chiếc xuyến được luyện chế bằng bạch cốt đưa cho người này.

“Mỗi một lần Di thiên trạc phát động, phải dùng tinh huyết của bản thân mới có thể làm. Nhị ca nếu có thể tránh thì không nên dùng bảo vật này.” Nho sinh trịnh trọng dặn dò.

“Yên tâm, ta đều biết.” Tu sĩ mặt chữ điền trầm giọng đáp rồi tiếp nhận vật ấy.

“Nghe đồn trong Trấn Ma tháp kia là chỗ tà ma chuyên môn vây cấm một chút yêu quỷ cùng hung cực ác. Lão phu đã nghe đại danh ấy từ lâu, chẳng biết bên trong còn có ma vật gì, sẽ do lão phu qua bên ấy khảo sát xem sao.” Quái nhân thuận miệng nói.

“Ha hả! Không ngờ Thất thúc với ta lại có cùng ý nghĩ. Ta vốn cảm thấy khá hứng thú với Trấn Ma tháp kia. Bất quá, một khi Thất thúc đã nói như thế, vậy thì do Thất thúc đi một chuyến vậy. Ta mang theo ba người bọn họ sẽ đi Linh Bảo các sưu tầm bảo vật.” Nho sinh nghe vậy giật mình, nhưng lập tức không thèm quan tâm, miệng liền đáp ứng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 13
Hạ Tưởng rất rõ ràng về mức độ lão Cổ ủng hộ hắn thế nào trong hiện tại, là trước đây chưa từng có, hơn nữa là dốc hết sức lực, tương đương với việc tất cả mạng lưới quan hệ với các tướng trong quân đội của lão Cổ toàn bộ phó thác cho hắn, về phần sau này có thể đi bao...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Nghe được lời Bạch Tiểu Thuần nói, cảm nhận được sự ấm áp từ trên người Bạch Tiểu Thuần truyền tới, trên mặt Hồng Trần Nữ dần dần lộ ra vẻ tươi cười, toàn thân thoáng cái lại thả lỏng. Vừa thả lỏng, áp lực chiến tranh trong mấy năm qua thoáng cái lại ở bên trong thân thể bạo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Ma Vương – Quyển 2
Mộc Tuyệt Chi Địa... Lão mục sư của cự ma Sâm Lâm dẫn đầu, cả đoàn thận trọng theo sau từ từ tiến sâu vào vùng âm u. Qua khoảng nửa ngày, đám người cự ma Sâm Lâm đi xuyên qua một vách núi lở, cuối cùng dừng chân bên cạnh bờ một con sông. Phía sau là sông, chung quanh đều là những căn nhà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân