Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 11 » Phần 57

Hàn Lập - Quyển 11

Phần 57

Cổ kiếm trong tay lão đạo sau một phen công kích cuồng bạo, rốt cuộc đã an tĩnh lại vài phần, lão hiển nhiên rõ rằng, nếu trong khoảng thời gian dài mà không đánh tan được ma khí, nguyên anh của Mộc phu nhân kia hơn phân nửa là lành ít dữ nhiều.

Hiện tại nhớ tới những lời Thất Diệu chân nhân nói khi nãy, trên mặt lão đạo bất chợt hiện lên vẻ tàn khốc, không nói lời nào hai tay áo bào rung lên, nhất thời một thổ hoàng sắc tiểu ấn bắn ra, trôi nổi lơ lửng trên đỉnh đầu lão đạo.

Bảo vật này bốn mặt đều vuông vức, cả vật thể ôn nhuận giống như ngọc, nhưng mặt ngoài ẩn hiện tầng tầng ký hiệu màu vàng bạc lúc sáng lúc tối, linh khí phát ra tuy rằng bình thản ổn định nhưng lại hàm chứa một lực lượng vô cùng cường đại.

Hàn Lập vừa thấy vật ấy, sắc mặt liền khẽ đổi.

“Bình Sơn Ấn!” Một tiếng nữ tử kinh ngạc phát ra.

Hàn Lập trong lòng khẽ động, lập tức đưa mắt nhìn lại.

Quả nhiên Lâm Ngân Bình ở một bên đang lấy tay che đôi môi đỏ mọng lại, thần sắc kinh ngạc, hướng về tiểu ấn nhìn chăm chú.

Bảo vật này trong hội đấu giá dưới lòng đất năm đó đã từng thấy qua một lần, chính là một vật phỏng chế của Thông Thiên linh bảo “Bình Sơn ấn”.

Ngày đó Hàn Lập tuy là nửa đường rời khỏi hội đấu giá, nhưng sau đó nghe nói, bảo vật này ở hội đấu giá đã được bán với một cái giá trên trời, do một tu sĩ vô danh mua đi. Không nghĩ đến là giờ đây nó lại rơi vào tay môn phái này.

Môn phái này quả thực là có nhiều pháp bảo đại khí tài, không hổ là chính đạo đệ nhất môn.

Vừa thấy Bình Sơn ấn xuất ra, Thất Diệu chân nhân phát ra một tiếng cuồng tiếu, lập tức một ngón tay nhấc lên, ngón trỏ hơi cong hướng về phần trên của tiểu cổ bắn ra.

‘Phanh’ một âm thanh vô cùng nặng nề phát ra từ tiểu cổ.

Cơ hồ cùng lúc, tiểu cổ chợt lóe lên xích hồng quang mang, một vòng hồng quang quanh tiểu cổ dần dần hiện rõ ra.

Trung niên văn sĩ thấy vậy, không chút do dự, một ngón tay nối tiếp nhanh chóng bắn ra, lại một âm thanh trầm bổng phát ra, hồng quang của thử luân nọ chói sáng thêm ba phần, kích cỡ đồng thời lớn hơn một vòng.

Tiếng trống liên tiếp vang lên, một vòng luân màu đỏ rực dần dần xuất hiện tại giữa không trung. Với quang mang màu máu, kèm theo một hồi trống thanh âm trầm thấp, làm cho tất cả mọi người ở đây đều có thể cảm ứng được uy lực đáng sợ của nó.

Ở bên kia, Huyền Thanh Tử đã tung Phiên Thiên Ấn lên, không rõ từ lúc nào trong miệng đã vang lên một hồi chú ngữ, từng đạo pháp quyết được đánh ra hóa thành một ngọn núi nhỏ cao hơn hai mươi trượng, được bao bọc bởi một tầng pháp trận phù, trải rộng phía trên mặt ngoài ngọc ấn. Bốn phía hiện lên hoàng hà chói mắt, linh khí lượn lờ xung quanh, tựa như chí bảo của phật tiên gia.

Ngay khi hai kiện bảo vật này vừa xuất hiện, nhất thời khiến mọi người đều chú ý đến, cả người “Hoa Thiên Kỳ” phát ra ngân mang, khi cảm ứng được hai cổ linh áp kinh người đó, cũng không khỏi nheo mắt nhìn theo, trong mắt hiện lên tia dị sắc. Nhưng liền đó thần sắc bất động, lại nhắm hai mắt lại.

(Hoa Thiên Kỳ đang do Lung Mộng nhập xác)

Cự lang trên tế đàn đồng dạng thấy được cảnh tượng này, cơ thể chợt ngây ra một lát, nhưng sau đó vẻ mặt dần trở nên ngưng trọng.

“Hắc hắc! Nghĩ rằng chỉ dựa vào hai chế phẩm là có thể đánh tan bản thánh tổ à. Rõ là mơ mộng hão huyền.” Trong mắt cự lang chợt lóe ra ánh hàn quang, một tiếng hừ lạnh từ miệng khẽ vang, một mũi ô mang từ trong miệng xuất hiện, hắc sắc quang cầu cũng từ đó chậm rãi bay ra, trôi lơ lửng trước người, dao động tới lui không ngừng.

Tiếp đó, từ trong miệng cự lang lần lượt phun ra một đạo ánh sáng màu đen kịt, liên tiếp bắn vào quang cầu không rõ hình dáng giữa không trung.

Quang cầu nhanh chóng phồng to lên, trong nháy đã mắt biến thành hình dáng một tòa nhà cỡ vừa, chậm rãi trôi nổi lơ lửng, ngay trước đầu cự lang.

Quang cầu đen thui này mang theo vẻ bí hiểm làm cho mọi người khi nhìn vào liền cảm thấy yêu dị, trong lòng rùng mình không nguôi.

Thể tích quang cầu không ngừng lớn lên giữa không trung.

“Đi!” Huyền Thanh Tử sắc mặt trở nên âm trầm, hướng tới cự ấn trên không khẽ ngựng trọng một chút, rồi ra tay phát động công kích trước.

Bình Sơn Ấn ẩn chứa vạn đạo ánh sáng mờ ảo, hóa thành một khỏa hoàng sắc hướng thẳng đến tế đàn phóng đi. Cùng lúc, hồng nhật luân run lên, bám sát hạ xuống.

Hai vật chớp động dị thường, thanh thế kinh người, cùng hắc khí tiếp xúc ở một chỗ, một kích bạo phá thế tới như chẻ tre, ma khí quả nhiên cũng không thể ngăn cản được uy năng của nhị bảo này.

Tuy chỉ là đồ phỏng chế lại của linh bảo, nhưng hai kiện này lại có thể phối hợp xảo diệu với nhau, uy lực một kích cũng không kém hơn là nhiêu so với một kích thông thường của linh bảo chân chính.

Cự lang thấy cảnh này, không hề chần chừ liền phun ra một ngụm quang hà, trực tiếp bao bọc lên đỉnh quang cầu to lớn.

Nhất thời hắc sắc quang cầu rung lên, mơ hồ phát ra tiếng kêu tựa như biển gầm, ngay tức khắc bắn nhanh ra, trực tiếp hướng đến nhị bảo trên cao mà nghênh tiếp.

Những nơi quang cầu đi qua, ma khí đều bị trực tiếp hút sạch vào trong, thoạt nhìn thanh thế cực kỳ kinh người.

Ba kiện dị vật trên không vô thanh vô tức rốt cuộc đã va chạm.

Sau khi vang lên một tiếng nổ lớn làm cho cả không gian nơi đó nhoáng lên, hắc quang, hoàng hà, si mang, ba loại linh quang ở giữa không trung đồng thời bạo liệt, linh áp phóng lên cao, trong nháy mắt đã hóa thành một bức tường linh khí vạch rõ giới hạn hai bên.

Một bên tối đen như mực, tựa như tinh không vô cùng vô tận, bên kia lưỡng sắc hoàng hồng đan xen vào nhau chớp lóe, diễm lệ vô cùng phảng phất như đang ở một vùng ảo mộng nào đó.

Tại giao giới giữa hai bên, truyền ra những tiếng ầm ầm vang dội như tiếng sấm, tựa như có vô số binh khí đánh mạnh vào nhau, lúc to lúc nhỏ, phân chia ranh giới rõ rang. Có lúc hắc quang đã áp đảo nhị sắc hoàng hồng, lúc khác nhị sắc hoàng hồng lại bức lui hắc quang. Hai bên nhất thời giằng co, thoạt nhìn quỷ dị vạn phần.

Nhưng loại cân bằng chỉ duy trì được trong vài khắc công phu, sau khi hắc quang của cự lang liên tục phun ra đã nhập lại thành một đạo ánh sáng lớn, rốt cuộc đã áp đảo được hoàng hồng quang mang, làm cho chúng bắt đầu bị bức lui.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Huyền Thanh Tử cùng Thất Diệu chân nhân đều biến động dữ dội.

Hiển nhiên hai người không thể ngờ được, sau khi đối phương mô phỏng thân thể, lấy lại được một phần năng lực cùng thần thông, liền có khả năng ngạnh kháng với hai kiện linh bảo phỏng chế của bọn họ. Thấy vậy, hai người một bên vừa không ngừng thúc dục pháp quyết, đem toàn bộ linh lực trên cơ thể mệt mỏi rót vào Bình Sơn Ấn và Xích Minh Cổ, một bên vừa liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ kinh hoàng trong mắt đối phương.

Phân thân của Cổ Ma thánh tổ này lơi hại vô cùng, vượt xa những gì bọn họ đã đoán trước, chẳng những vô số cấm ma lúc trước không có hiệu quả, hiện giờ dựa vào bảo vật tương trợ cơ hồ cũng không thể ngăn được ý đồ của đối phương. Mà phong ấn tế đàn đang muốn lộ dạng này, tuy không rõ là cái gì, nhưng ngẫm lại cũng biết tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ.

Ngay lúc hai người cảm thấy cực kỳ không ổn, Hàn Lập ở một bên vừa nhìn vừa suy nghĩ tới tình thế hiện tại, đột nhiên một tay vỗ tới eo lưng, một đoàn tam sắc linh quang bắn ra, xoay quanh một cái rồi rơi vào bên trong tay, chính là Tam Diễm Phiến. Hắn nhìn vào trận chiến ở đằng xa tựa như uy năng của hai giới âm dương đang tranh đấu, khẽ hít một hơi vào. Thần niệm vừa động, nhân hình khôi lỗi đang ẩn nấp, nhanh chóng độn tới phía sau.

Tiếp theo Hàn Lập không chút do dự lấy hai tay chà xát vào nhau, bảo phiến cuồng trướng từ từ dựng đứng lên, trong nháy mắt đã hóa thành một đại phiến lớn mấy trượng hiện ra giữa không trung. Tuy không muốn gây xung đột với phân thân cổ ma thánh tổ đang ẩn thẩn trong cự lang, nhưng hắn hiểu rõ, dưới tình huống này không có chỗ để trốn thoát, nếu như hai người Huyền Thanh Tử bị thua, hắn tuyệt đối cũng không có kết cục tốt đẹp gì cả.

Cho nên khi mắt thấy hai người run rẩy, miễn cưỡng dùng uy lực pháp bảo chống đỡ, sau một hồi chắc không thể tiếp tục được nữa, hắn rốt cuộc nhịn không được phải ra tay trợ giúp bọn họ.

Phía trên cự phiến phát ra một trận vù vù, lập tức quang diễm tam sắc đại phóng, Hàn lập cơ hồ đã rót toàn bộ linh lực của bản thân vào.

Hiện tại cũng không phải là thời điểm giữ gìn sức lực nữa, hắn còn hận không thể làm cho uy lực của phiến cao thêm vài phần.

Tam diễm phiến khi kích phát đã xuất ra một lượng linh lực kinh người, lập tức gây sự chú ý tới Huyền Thanh Tử và trung niên văn sĩ, cơ hồ hai người đồng thời quay đầu lại nhịn. Ngay khi thấy trong tay Hàn Lập là Tam Diễm Phiến, Huyền Thanh Tử liền chấn động, thất thanh kêu.

“Đạo hữu, bảo vật này, ngươi…”

Nhưng Hàn Lập cũng không có ý định giải thích gì cả, bảo phiến trong tay nhất thời run lên, một cỗ quang diễm tam sắc từ mặt ngoài quạt tuôn ra không ngừng, ngưng trọng biến hình, hóa thành hình thể của một con tam sắc hỏa điểu to năm trượng, hai cánh từ từ mở ra kèm theo tiếng phượng kêu thánh thót, một đầu hướng về hoàng hồng nhị quang ở xa.

Kết quả không khỏi làm cho Huyền Thanh Tử cùng trung niên văn sĩ trong ánh mắt lóe lên tia giật mình. Tam sắc hỏa điểu bạo liệt mở ra, một đoàn quang mang tam sắc xuất hiện tại hoàng hồng nhị quang, sau đó liên tiếp các kim ngân sắc phù văn to lớn hiện ra quay cuồng, quầng sáng tam sắc chợt lóe lên rồi biến mất không thấy bóng dáng.

Hoàng hồng nhị quang đột nhiên phồng to, đồng thời từng đợt kim ngân sắc quang diễm hiện ra, vốn đang ở thế hạ phong liền lập tức áp đảo lại hắc quang, lập tức quay ngược lại, hướng tới đỉnh đầu cự lang chậm rãi áp tới với khí thế mạnh mẽ.

Lần này Hàn lập sử dụng tam diễm phiến, đối với Ngân Sí dạ xoa cùng đám người Lâm Ngân Bình đã chứng kiến lúc trước thì không có gì để nói, nhưng vạn niên thi hung cùng “Hoa Thiên Kỳ” chưa từng gặp Hàn Lập nhiều lần, trong mắt hiển nhiên lộ ra ánh ngạc nhiên.

Huyền Thanh Tử cùng Thất Diệu chân nhân vô cùng kinh hỉ. Tuy bọn họ không biết Tam Diễm Phiến trong tay Hàn Lập rốt cuộc là loại phỏng chế của linh bảo nào, nhưng rõ ràng là uy lực không hề dưới Bình Sơn Ấn cùng Xích Minh Cổ. Lúc này hai người không suy nghĩ nhiều, vội vàng thúc dục pháp bảo của chính mình, làm cho hoàng hồng nhị quang một lần nữa biến lớn lên, chia ra chuẩn bị nắm chặt lấy cơ hội này, hợp lực của tam bảo mới có cơ hội giải quyết được phân thân của cổ ma thánh tổ này.

Sau một kích này, sắc mặt Hàn Lập trở nên tái nhợt dị thường, ống tay lập tức phất một cái, thanh quang lóe lên, hiện ra một bình ngọc ở trong tay, nhanh chóng bỏ vào miệng vài giọt linh dịch, linh lực nguyên bản khô kiệt trong chốc lát lại tràn đầy như ban đầu.

Sau khi làm xong hết thảy mọi việc, bỗng nhiên vang lên một tiếng sói tru thê lương, rùng mình một cái, Hàn Lập vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy cự lang trên tế đàn, thân thể bị một tầng ô mang chói mắt bao vây, tiếng sói tru chính là từ bên trong phát ra, nhưng không người nào có thể nhìn thấy được tình hình bên trong.

Cho dù là Hàn Lập sử dụng Minh Thanh Linh Mục, ánh mắt chớp động một hồi, cũng như vậy không thể nhìn thấu được tầng ô mang, điều này khiến hắn nhíu mày không thôi.

Đột nhiên Hàn Lập cảm thấy ô mang tựa hồ như lóe lên, tiếp đó màn ngân sắc quang tráo trên người chợt nhoáng lên một cái, một đoàn hàn quang bạo liệt hiện ra, có một cái gì đó yêu dị trảm tới phía trên.

Hắn ngay cả một cơ hội phản ứng cũng không có.

“Không tốt!” Trông thấy tình hình quỷ dị như vậy, trong lòng Hàn Lập lúc này chợt trầm xuống, không suy nghĩ gì, vẻ mặt chợt nhoáng lên một cái, nhưng ngay tức khắc trong tai đã truyền đến âm thanh bạo liệt thanh thúy, tiếp theo hai tiếng “Phốc phốc” truyền đến.

Thân hình Hàn Lập chấn động, bị một kích đánh bay ra ngoài.

“Di!” Một tiếng kinh ngạc từ giữa ô mang trên tế đàn truyền lại, lập tức vang lên một tiếng hừ lạnh, lại có một vật gì đó chớp động.

“Chủ nhân mau tránh ra, đây là Thiên Lang Toản!” Âm thanh kinh hoảng của Ngân Nguyệt trong thần thức của Hàn Lập vang lên.

Cơ hồ cùng lúc đó, một bóng người chợt lóe lên phía trước Hàn Lập.

‘Phanh’ ‘Phanh’ Vài tiếng chậm trễ truyền lại, thân ảnh người nó lập tức ngã lùi lại mấy bước, đúng là hình nhân khôi lỗi của Hàn Lập vốn đang ẩn nấp ở gần đó, trên người vốn bao phủ bởi thanh sam, hiện tại ở vùng ngực và đan điền lại hiện ra hai thanh đoản nhận quái dị gâm vào, cắm hơn phân nửa vào thân thể khôi lỗi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 21
Đổi lại là bất cứ người nào đều có thể lý giải rõ ràng và đầy đủ tâm tư của Vương Hướng Tiền. Vốn chuyện tai nạn hầm mỏ là dùng để đào hầm dành cho Hạ Tưởng, nhưng chuyện lại không theo mong muốn, sự tình xuất hiện sai lệch không thể lường trước được, trên đường bị sạt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Mảnh đất lắm người nhiều ma - Tác giả Nguyễn Khắc Trường
Giữa lúc Tùng đang được người ta sốt sắng đưa ra tính toán như vậy, thì bây giờ Tùng mới chếnh choáng về đến nhà. Không rượu không chè, nhưng đầu óc Tùng đang bàng hoàng ngơ ngẩn về cuộc họp đã bị phao tin, bị xuyên tạc, về ánh mắt bừng cháy và những lời hào hển của Minh. Bà Sang đang...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Full Truyện xã hội
Tiệm bánh Hoàng tử bé - Tác giả The Kid
Tại một khu chung cư ở quận 4, thành phố Hồ Chí Minh, có một tiệm bánh tên là Tiệm bánh Hoàng tử bé. Tiệm bánh này có 4 cô nhân viên: San San, Pink, Lam và Sao. Thời gian này Lam và Sao có việc phải đi vắng, để San San và Pink ở nhà coi tiệm. San San mang phong cách cute, xì tin, nhí nhảnh, dễ thương. Pink...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân