Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 11 » Phần 60

Hàn Lập - Quyển 11

Phần 60

Phá tan màn ánh sáng do kim quang tráo (lồng ánh sáng màu vàng) biến thành rõ ràng là một viên châu màu nhũ trắng chỉ to cỡ quả đậu tằm, đúng là do thần niệm của Nguyên Sát Thánh Tổ áp súc ngưng tụ, trực tiếp biến thành vật chất.

Có thể làm được việc này thì có thể biết thần thức phải cường đại đến nhường nào.

Trách không được tên ma vật này chỉ tùy ý một chút, ngay cả yêu thú cấp mười, tu sĩ hậu kỳ đều không thể mảy may ngăn cản.

Trong lòng Hàn Lập hoảng sợ, Tam Diễm Phiến trong tay chớp động ra vầng sáng ba màu, ngưng tụ quang diễm tạo thành một tấm lá chắn bằng lửa chắn trước người.

Trên lá chắn này ba màu kim, ngân, hồng lưu chuyển chớp động, có vẻ thần bí dị thường.

Tiếp đó, Hàn Lập không cần nghĩ ngợi hé miệng ra, một đoàn ánh sáng màu xanh bao quanh một cái đỉnh nhỏ bay ra khỏi miệng.

Gần như cùng lúc đó, màn ánh sáng màu vàng rốt cục hoàn toàn tan vở, viên châu nhũ trắng lóe lên hiện ra trên tấm chắn bằng lửa.

Một tiếng “ầm” vang lên, hỏa thuẫn chưa thể phát huy công dụng gì thì đã bị một kích phá vỡ, tam sắc hoả diễm chẳng có chút tác dụng nào cả đối với viên châu, hạt châu ngay lập tức chui vào trong quầng sáng màu xanh.

Đỉnh nhỏ trong quầng sáng xanh rung lên, vô số sợi tơ màu xanh được phun ra, kết thành lưới, viên châu kia bắn vào trong liền bị cản lại ngay ở quầng sáng màu xanh.

Sắc mặt Hàn Lập mừng rỡ, còn ma tượng thì lại ngẩn ra, tử quang đại phát trong hai mắt, nhìn thẳng Hư Thiên tiểu đỉnh. Vẻ mặt Huyền Thanh Tử cùng Hùng Thi (xác gấu) ngạc nhiên, bọn họ đều nghĩ Hàn Lập nhất điịnh sẽ giống như Ngân sí quỷ dạ xoa trước đó, tự bạo mà chết trong nháy mắt.

Trong tay Huyền Thanh Tử thận chí đã hé ra phá giới phù màu vàng nhạt, chuẩn bị mạo hiểm xem có thể phá tan bức tường ngăn cách không gian (không gian chướng bích) bỏ trốn hay không. Nhưng lại sợ làm như thế, sẽ lập thu hút công kích của ma tượng, cho nên vẫn còn chần chừ.

Mà bên kia Ngân Nguyệt đã biền thành tiểu hồ (con cáo nhỏ) bay vụt đến bên người “Hoa Thiên kỳ”, lập tức một đoàn ánh sáng trắng từ trong cơ thể bạch hồ bay ra, sau khi lóe lên, liền nhập vào trong cơ thể “Hoa Thiên kỳ”.

Lúc này thân hình “Hoa Thiên kỳ” run lên, ở giữa không trung đứng yên bất động.

Lúc này thân hình “Hoa Thiên kỳ” run lên, ở giữa không trung đứng yên bất động.

“Có chút ý tứ, dĩ nhiên có thể ngăn cản một kích thần niệm của ta, để bản thánh tổ xem thử xem là bảo vật gì!”

Ma tượng lạnh lùng nói một câu, lập tức hướng về phía Hàn Lập ở xa xa, vẫy nhẹ vào không trung một cái.

Một tiếng “Roạt…” vang lên, một bàn tay to lớn đen nhánh như một ngọn núi nhỏ hiện lên trên đỉnh đầu của Hàn Lập, vô thanh vô tức hạ xuống.

Trong lòng Hàn Lập phát lạnh, sau lưng vang lên tiếng sấm, muốn dùng Lôi độn thuật chạy thoát.

Nhưng mà ngay khi ngân quang hiện ra sau lưng, hắn đã cảm thấy không khí quanh thân ngưng trọng lại, trên người hiện ra vài đường khí màu đen, Phong Lôi Sí (cánh) không cách nào thi triển ra được một chút nào.

Hàn Lập kinh hãi, thế mới biết lúc trước yêu vật tinh thông các loại pháp thuật là vậy, vì sao không thể trốn thoát. Đã rơi vào đường cùng, chỉ có thể sử dụng thần niệm thúc dục Hư Thiên Đỉnh ở phía trước người, vô số sợi tơ màu xanh lập tức hướng không trung phá không nghênh tiếp, đồng thời hình nhân khôi lỗi (con rối hình người) khoát tay, sau một tiếng ‘ầm ầm’ sấm dậy, một đạo thanh mang kèm theo từng tia điện sét màu vàng chớp động, đã nhanh chóng bắn đến bàn tay màu đen kia.

Hư Thiên Đỉnh biến ra sợi tơ màu xanh tất nhiên cứng cáp vô cùng, nhưng cũng chỉ mới phóng ra được bí quyết tầng thứ nhất của Thông Linh bảo, hiển nhiên không thể phát ra nhiều uy năng.

Kết quả là sau khi bị ma chưởng kìm hãm, liền gãy ra thành từng khúc, mà mũi nhọn xanh biếc lóe lên đánh tới trên ma chưởng, kim hình cung (tia điện sét vàng) chớp động đâm xuyên qua tạo ra một lỗ thủng lớn, nhưng liền đó hắc quang chợt lóe lên, lỗ thủng liền biến mất không thấy đâu nữa. Ma chưởng này vẫn cứ như không tiếp tục hạ xuống, đem thân hình Hàn Lập cứng rắn bắt vào trong tay, sau đó không chút khách khí dùng sức bóp chặt.

Một tiếng ‘Phanh’ vang lên, thanh quang chớp động, thân thể Hàn Lập nổ tung ra.

Lúc này ma tượng mới thỏa mãn buông lỏng năm ngón tay ra, trở tay lại chụp vào Hư Thiên Đỉnh.

Nhưng đúng vào lúc này, bỗng nhiên tiếng sấm vang lên, một đạo cầu vòng màu bạc chợt lóe lên vài cái, từ trong ma chưởng thuấn di đi ra, sau mấy lần chớp động thì đã hiện ra ở xa hơn mười trượng, hiện ra một bóng người, hiển nhiên là Hàn Lập.

Chỉ là hắn hiện tại, sắc mặt tái nhợt dị thường, thần sắc tựa như bị tổn hao rất nhiều pháp lực. Mà tàn thi dưới ma trảo chợt lóe lên thanh quang, lại biến thành nhiều điểm linh quang ngưng tụ, hiện ra phù triện màu xanh, lại bất ngờ cuốn lấy Hư Thiên Đỉnh biến mất tại chỗ, ngay sau đó hiện ra ở trên đỉnh đầu của Hàn Lập.

Linh quang của phù triện này trở nên ảm đạm, đúng là “Hoá Linh Phù” Hàn Lập lấy được ở Linh Phù Môn, mặc dù phù triện này được Hàn Lập bồi luyện trong cơ thể mấy năm, nhưng để thật sự luyện hoá hoàn toàn thì vẫn còn quá sớm. Chẳng qua, Hàn Lập đã gia trì thêm vào Hàng Linh Phù, hơn nữa phù này lại là thuộc tính mộc, nếu không tiếc pháp lực cũng có thể miễn cưỡng thi triển thần thông của lá bùa này. Lúc này trong nháy mắt lúc ma chưởng chạm đến thân thể, hắn mới dùng lá bùa này biến thành hoá thân, mới thoát khỏi một kiếp.

Một màn này, làm cho những người khác tự nhiên lại sửng sốt.

Nhưng sau khi ma tượng thấy vậy, lại cười lạnh một tiếng, lập tức nhấc một tay lên nhắm ngay Hàn Lập, đồng thời năm ngón tay hơi hơi cong lại.

Trong lòng Hàn Lập trầm xuống, hôm nay dù pháp bảo của hắn có xuất ra hết, cũng không chắc có thể ngăn được một kích tiếp theo nữa.

Rơi vào đường cùng, cũng chỉ có thể âm thầm cắn răng một cái, thúc dục chỗ pháp lực còn sót lại rót vào Hư Thiên Đỉnh, khiến vật thể này hóa lớn, biến thành một thể lớn hơn một trượng chắn trước người. Đồng thời cả người kim hình cung, tử diễm điên cuồng xuất hiện, hoá thành linh quang hộ thể bao quanh cơ thể chính mình.

Hình nhân khôi lỗi cũng chợt lóe lên, hiện ra trước người Hàn Lập, hai tay hợp lại, dải sáng năm màu lưu chuyển không ngừng quanh thân, sặc sỡ loá mắt, một mặt đã đem thân hoá thành pháp bảo phòng ngự.

Ma tượng thấy những hành động liên tiếp của Hàn Lập, tử mục lại hiện lên một tia khinh miệt, năm ngón tay nhẹ nhàng bắn ra.

Nhưng ở trong nháy mắt, bỗng nhiên trước người ma tượng chợt lóe lên mấy cái mũi nhọn màu bạc, lập tức một đoàn ánh sáng màu trắng từ hư không hiện ra nổ tung, đúng là thần niệm của ma tượng mới vừa ra tay đã bị vật gì đánh tan mất.

Ma tượng nao nao.

Lập tức ở không trung giữa nó với Hàn Lập, một bóng người lóe lên, một hình dáng xinh xắn từ hư không hiện ra, một thân áo choàng màu bạc, đôi vành tai nhòn nhọn, lạnh lùng nhìn ma tượng.

Đúng là một cô gái xa lạ có đôi vành tai nhòn nhọn, một thân mặc váy dài màu tuyết trắng.

“Ngươi là…”

Ma tượng đánh giá người trước mắt, mặt hiện ra vẻ ngạc nhiên.

“Ngân Nguyệt!”

Hàn Lập nhìn hình dáng nàng này, không khỏi hô nhỏ một tiếng.

Nữ tử tóc bạc nghe được tiếng hô này của Hàn Lập, chậm rãi xoay đầu lại, lộ ra khuôn mặt tuyệt mỹ không chút biểu tình, cặp mắt đen láy tỏa sáng làm cho Hàn Lập cảm thấy vừa xa lạ lại vừa quen thuộc.

Nàng ngây ra liếc mắt nhìn Hàn Lập một cái, bỗng nhiên giơ tay hướng Hàn Lập hư không vẫy vẫy.

Hàn Lập cả kinh, thân hình theo bản năng vội né đi.

Một đạo ánh sáng trắng như tuyết từ không trung trên đỉnh đầu hiện ra chém xuống, cơ hồ chém sạt qua đầu vai Hàn Lập, Ích Tà Thần Lôi và Tử La Cực Hỏa hình thành linh quang hộ thể nhưng lại vô thanh vô tức bị chém làm hai, không thể cản được chút nào.

Hàn Lập tựa như có thể cảm nhận được hàn ý lờ mờ theo đầu vai truyền đến. Sắc mặt Hàn Lập đại biến.

“Ta là đại công chúa bộ tộc Ngân Nguyệt, Linh Lung! Ngươi với phân thân của ta đã làm những gì, hẳn rất rõ ràng. Sau này còn dám dùng tên Ngân Nguyệt gọi ta, ta sẽ giết ngươi.”

Nàng này điềm nhiên nói.

Tuy rằng Hàn Lập vẫn chưa bị thương mảy may, nhưng thần sắc khó coi dị thường.

Sau khi nữ tử tóc bạc nói xong, cũng không để ý tới Hàn Lập nữa, mà quay người trở lại, nhìn về phía ma tượng ở xa xa.

“Bộ tộc Ngân Nguyệt, ngươi cùng Thần Sói Ngao Khiếu lão đầu lang kia có quan hệ gì?” Ngoài suy nghĩ của chúng nhân, tên ma tượng này vẫn không vội vàng ra tay với nàng, ngược lại nhíu hai mắt lại hỏi một câu.

“Ngao Khiếu yêu vương là gia tổ (ông tổ).” Ngân phát nữ tử tự nhiên trả lời.

“Ngươi là cháu gái lão lang kia!”

Ma tượng nhướng mày, hiển nhiên với câu trả lời này vượt ra ngoài dự đoán.

“Ngươi biết gia tổ (ông tổ)?”

Thần sắc Linh Lung nhất động, âm thanh có chút khác thường.

“Quen biết thì cũng không hẳn, nhưng hai lần viễn chinh đánh linh giới năm đó, đối với Khiếu Nguyệt yêu công của lão lang kia, ta cũng có vài phần bội phục.”

Ma tượng chậm rãi trả lời.

Nữ tử tóc bạc nghe được lời này, long mày nhướng lên, lại trầm mặc không nói.

“Ngươi đã là hậu nhân của lão lang kia, ta cũng không có ý ỷ lớn hiếp nhỏ. Vậy đi, ngươi có thể rời khỏi nơi này, ta sẽ không xuất thủ ngăn trở. Nhưng ngươi phải lấy tên tổ phụ ngươi ra thề, sẽ không cản trở phân thần của bản thánh tổ làm việc ở giới này.”

Ma tượng chần chờ một chút, thanh âm chậm rãi nói ra.

Hiển nhiên vị Nguyên Sát thánh tổ này, đối với vị Ngao khiếu lão tổ kia cực kỳ kiêng kị.

“Thả ta rời đi, Nguyên Sát thánh tổ, ngươi không khỏi tự đại quá đó. Nếu là toàn bộ thần niệm của ngươi buông xuống giới này, ta có lẽ sẽ xoay người bỏ đi. Nhưng chỉ với từng đấy chân ma khí lộ ra, nhiều lắm cũng chỉ được một phần mười thần niệm của ngươi đã là không tồi. Ta vì sao phải đi?”

Linh Lung cười lạnh một tiếng, không khách khí nói.

Ma tượng nghe được lời này của Linh Lung, nhất thời sắc mặt trầm xuống.

“Chỉ là một tiểu bối Hóa Thần hậu kỳ, ngay cả thân thể cũng không có. Thế nhưng chẳng biết tốt xấu. Cho dù chỉ có một phần mười thần niệm, giết ngươi cũng là dễ như trở bàn tay. Nha đầu ngươi đã nói như thế. Vậy không cần đi, bản thánh tổ cho ngươi hình thần câu diệt.”

Ma tượng tựu hồ bị Linh Lung chọc giận.

Lúc này không hề do dự, một tay hướng nữ tử tóc bạc vẫy một trảo. Năm ngón tay mở ra, nhất thời phát ra tiếng xé gió “xuy xuy”, vô số ánh tinh mang theo bàn tay to trung bắn nhanh ra trong nháy mắt, một vùng lớn ánh sáng đẹp đẽ tràn ngập không gian, khí thế kinh người vô cùng.

Linh Lung thấy vậy, không nói hai lời, hé miệng toát ra hơi thở thơm mùi đàn hương, từ trong cặp môi thơm bay ra một khối vòng tròn nhỏ, to cỡ bàn tay.

Vòng này hoàn toàn đen nhánh, nhưng sau khi có hơi phóng to ra, trên mặt lại bỗng nhiên xuất hiện nhiều điểm ánh sáng từ bên trong, có vẻ thần bí dị thường.

Ánh tinh mang vừa bắn tới gần đó, vòng tròn hơi chuyển động, phát ra từng hồi “ông… ông…” âm vang, đồng thời một lực hút vô hình từ trong vòng phát ra, ánh tinh mang này nhìn không giống thứ tầm thường, nhưng lại như con thiêu thân lao đầu vào lửa, phương hướng biến đổi bắn vào trong đó.

Trong nháy mắt ánh sáng mỹ lệ đầy trời đã bị càn quét không còn một chút nào.

“Nghịch Tinh Bàn!!!”

Ma tượng vừa thấy cảnh này, thân hình chấn động, kêu lên thất thanh, thần tình có vẻ giật mình.

Thi hùng vạn năm thủ hộ bên cạnh “Hoa Thiên kỳ” lúc này chỉ còn lại cái xác không, vừa nghe đến âm thanh “Nghịch Tinh Bàn”, hai mắt nhất thời phát ra ánh sáng, gắt gao nhìn vòng tròn ở trước người Linh Lung, trên mặt xuất hiện vẻ cổ quái.

Mà đám người Huyền Thanh Tử và Thất Diệu Chân Nhân từ sau khi nữ tử tóc bạc xuất hiện, cũng có chút run sợ, nhưng vừa nghe thấy tên Nghịch Tinh Bàn, cũng không nhịn được sắc mặt biến đổi, liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó đồng dạng lộ ra tia tham niệm nhìn vòng tròn ở phía xa xa.

“Ngươi cùng Tứ đại yêu vương Yêu Tộc có quan hệ như thế nào, Nghịch Tinh Bàn này chỉ có tứ đại yêu vương cùng Tam Hoàng trong nhân loại mới có tư cách có một cái!” Sau khi nỗi khiếp sợ qua đi, khuôn mặt ma tượng hung dữ lớn tiếng quát.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 9
Sắp rồi sắp rồi! Yêu Nhược Tiên trước hết nấm quả đấm ra dấu cho Miêu Nghị thấy: Bước đầu đánh giá, những con Đường Lang một năm cộng hết lại mới có thể làm ra cái quả đấm lớn như vậy, trăm ngàn năm cộng lại cũng hết ý rồi. Lại nuôi dưỡng thêm năng lực phun ra nuốt vào của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 36
Năm đó từng muốn đi Linh sơn du ngoạn, cư sĩ có tâm sắp xếp, ai ngờ lại bị trì hoãn ngoài ý muốn. Phổ Lan nói: Với thận phận địa vị hôm nay của Vương gia, muốn đi Linh Sơn bất cứ lúc nào cũng được, Linh Sơn đương nhiên tôn sùng khách quý, không cần bần tăng sắp xếp nữa rồi. Thấy nàng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 24
Tình huông hiện tại khá kỳ lạ ở chỗ này tại sao lại có tiêng cười của đám nữ nhân? Miêu Nghị nghiên đầu nhìn Ngọc Sát, nhẹ giọng hỏi: Tình huống hiện tại là sao? Tay Ngọc Sát hơi đong đưa lên xuống, ý bảo không nên nói tiếp. Sau đó quay đầu nhìn về phía sườn núi cao chót vót đằng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân