Lôi Hoả Cung trong tay Khôi Lỗi cũng xuất ra hoa lửa đầy trời, cùng đánh vào một điểm trên chướng bích.
Rốt cuộc, chướng bích sau một trận vặn vẹo, bị lực lượng cực lớn dồn ép phá tan. Một lổ thủng khổng lồ nhất thời hiện ra, đồng thời ma khí dày đặc hội tụ lại lổ thủng.
Ngân Nguyệt kêu lên một tiếng kiều mỵ, thân hình hoá thành một đoàn tuyết quang bay vào trong. Hàn Lập sau lưng Phong Lôi sí đã mở ra, hoá thành một đạo ngân hồ trong nháy mắt vọt qua lỗ thủng.
Hàn Lập thân hình vừa hiện ra, vô số ma khí liền quay cuồng xoắn tới, hắn nhướng mày, Nguyên Cương Thuẫn từ trong tay áo bào bay ra, nhoáng một cái, hoá thành một tầng quang trảo màu bạc bảo vệ hắn bên trong.
Hắc sắc ma khí vừa tiếp xúc ngân sắc quang trảo, bề mặt lập tức phát ra những âm thanh ăn mòn “xì… xì…”, làm ngân sắc linh quang trong nhất thời mờ đi một phần.
Tình cảnh này khiến Hàn Lập cau mày.
Năm xưa khi hắn thâm nhập Vạn Trượng Ma Uyên, ma khí ở đó cũng không đáng sợ như bây giờ, đáng tiếc là Ích Tà Thần lôi cũng không còn nhiều, Nguyên Cương Thuẫn biến thành phòng hộ trảo xem ra khó có thể trụ lâu được. Chỉ còn có thể tốc chiến tốc thắng. Nghĩ đến đây, Hàn Lập liếc nhìn Ngân Nguyệt.
Nàng này hiện đang được Huyết Nhận biến thành huyết quang bao phủ bên trong, ma khí xung quanh quay cuồng không ngừng nhưng vô pháp đến gần. Xem ra, việc nàng mượn Thi Hùng huyết nhận ắt là có đạo lý.
Ngân Nguyệt hô một tiếng, liền trực tiếp hướng trung tâm không gian vọt đi. Hàn Lập thân hình chớp động, hướng không bay lên, độn quang dần dần tiêu thất, hành tung cũng đã được ẩn dấu.
Lúc này, từ hướng tế đàn xa xa truyền đến tiếng cười duyên của Ngân Nguyệt, tiếp theo đó là vài tiếng sói tru, thanh âm băng lạnh của hắc giáp nữ tử phát ra.
“Hừ! Ngươi còn dám quay lại. Cũng tốt, sẵn dịp bản thánh tổ hảo ma hóa ngươi luôn”.
Tiếp theo lời này, âm thanh bạo liệt nổi lên.
Hàn Lập tinh thần chấn động, nhất thời hướng về tế đàn âm thầm bay tới. Chỉ sau chốc lát công phu, hắn đã xuất hiện trong tầng mây thật dày, lạnh lùng nhìn xuống dưới.
Giờ phút này Minh Thanh Linh Mục thần thông được vận chuyển đến cực điểm. Không bị thánh tổ phân thân cố ý ngăn cách, cho dù bị hắc sắc ma khí che phủ, hắn vẫn có thể đem tình hình bên dưới nhìn thấy rõ ràng.
Chỉ thấy tại tế đàn, có một khô lâu đen thui dài một trượng có dư, bề mặt khô lâu không ngừng cuồn cuộn phun ra một cổ ma khí, bên trong hắc hồ thể hiện thâm bất khả trắc.
Phía trên hắc khô lâu, một đoàn huyết quang cùng một đoàn ô mang đan xen lấp lóe không ngừng, thỉnh thoảng phát ra từng âm thanh bạo liệt, linh áp khiến ma khí phụ cận xung quanh quay cuồng không ngừng, tựa như hai con ác long đang tranh đấu, thật là phiên giang đảo hải (sông cuộn biển gầm). Nhất thời chưa phân biệt được ai chiếm thượng phong.
Hàn Lập thấy Ngân Nguyệt chưa gặp trở ngại, trong lòng hơi yên tâm, đồng tử linh quang kích động, hướng về phía khoảng đen nơi phụ cận truy tìm.
Mặc dù lúc trước không gian bạo liệt đã đem tế đàn hoàn toàn phá hủy, nhưng hai tọa thạch bia vốn được luyện chế từ sá linh nhuyễn ngọc, lấy đặc tính của loại tài liệu này, hẵn sẽ không dễ dàng bị hủy. Mà một trong hai tấm, sẽ có một tấm dùng để kích phát Thiên Tinh Bi.
Không mất bao lâu, thông qua Minh Thanh linh Mục, Hàn Lập đã phát hiện tung tích hai tấm bia đá nằm sau một đống đá vụn, trong đó có một tấm được khảm hình một bộ hài cốt bán hoá long, tấm khác còn nguyên nằm cạnh đó.
Hàn Lập trong lòng mừng rỡ, nhìn lướt qua hắc mang cùng huyết quang vẫn còn đang tranh đấu không ngừng, vội sử dụng phương pháp thu liễm khí tức, đem hơi thở thu liễm đến cực điểm, lặng yên hạ xuống.
Quá trình hạ xuống không một tiếng động, ma vật đang mải mê tranh đấu chẳng mảy may phát hiện.
Chờ hai chân đứng vững trên một phiến toái thạch, Hàn Lập lật tay, xuất ra một cái ngọc Như ý, trên đầu xuất hiện một tầng quang trảo mỏng chớp lóe hoàng quang, Hàn Lập lúc này cả người trông như có vẻ quỷ dị.
Thu được tấm bia đá vào trong tay, nỗi lo lắng cũng buông lỏng vài phần.
Hàn Lập không một chút chần chờ, thần niệm nhất động, từ túi trữ vật phi xạ ra một đoàn lam sắc, chính thị là Thiên Tinh Bi, dài khoảng nửa xích.
Hàn Lập tung ngọc Như Ý lên phía đỉnh đầu, một mặt đem Thiên Tinh Bi thu vào trong tay, một tay giữ chặt một tấm bia đá, tập trung đem lam sắc hướng vào thạch bia.
Thạch bia khẽ run lên, linh quang lóe sáng, trông dị thường diễm lệ.
Hàn Lập ngưng trọng, đem Tinh Bi hướng thạch bia nhẹ nhàng nhấn một cái, nhất thời thạch bia giống như đậu hũ, Tinh Bi vô thanh vô tức nhập vào.
Chưa chờ Hàn lập vui mừng, dị biến chợt phát sinh.
Thạch bia chợt sáng lên một tầng lam mang, trực tiếp thoát khỏi tay Hàn Lập rơi thẳng xuống phía dưới, một nửa tấm bia đá cắm chặt trong đất, dựng đứng lên.
Phía nửa còn lại đang nhô trên mặt đất phát ra tiếng ông minh.
Hắc động trên không bỗng nhiên vang lên một tiếng hét to kinh sợ.
Hàn Lập rùng mình, không chút nghĩ ngợi, hướng Nguyên Cương Thuẫn điểm một cái, hào quang chợt cuồng trướng mấy lần lên.
Cơ hồ cùng lúc đó, một đạo hắc sắc quang trụ chợt lóe bắn nhanh tới. Sau một tiếng vang thật lớn, một cự đại quang quang đoàn nổ mạnh ra, một phiến hắc hà thật lớn trong nháy mắt bao phủ phạm vi hơn mười trượng, trong hắc quang loạn thạch nhanh chóng biến mất, hoá thành hư ảo. Ngân sắc quang tráo hiện bị hắc sắc như một cái lồng giam vào trong.
Hàn Lập trong hắc quang không hề dừng lại, ngân – hắc hai màu phân biệt rõ rệt.
Hàn Lập biến sắc, liên tiếp đánh vào màn hào quang. Nhất thời bề mặt quang tráo trở nên dị thường bóng loáng, hơn phân nửa các đạo hắc sắc khi chạm vào bị trợt đi. Ngân sắc quang trảo một lần nửa được củng cố ổn định.
Mà xa xa, Nguyên Sát Thánh Tổ phân thân vừa chỉ kịp phát ra được một kích thì lại bị Ngân Nguyệt nhảy vào phá rối.
Nếu bị đánh một kích nữa, thông đạo khẳng định bị phá vỡ không thể nghi ngờ.
Như do đó, hắc lang hai đầu trở nên cuồng nộ dị thường, không hề tránh né công kích của Ngân Nguyệt, trong miệng hắc quang phun ra liên miên, mang ma khí phụ cận quay cuồng cuốn lên cao mấy trượng, nhất tề hướng Ngân Nguyệt cuốn tới, xem ra có ý dù có phải hao tổn nguyên khí, cũng phải đánh lui được Ngân Nguyệt.
Nhưng hiện đã muộn rồi.
Mặt đất đột nhiên truyền đến một trận chấn động kinh người từ khắp nơi, đột ngột từ mặt đất hơn mười đạo quang trụ phát ra tiếng nổ vang kinh nhân mọc lên, hoá thành các cự đại thạch trụ.
Trên các thạch trụ chớp động linh quang, trên bề mặt đồng thời hiện ra vô số các vòng tròn (linh hoàn) thô to màu sắc khác nhau, chuyển động quay cuồng.
Một màn không thể ngờ được xuất hiện.
Nguyên bản trong không gian, ma khí đang dày đặc khắp nơi, khi các linh hoàn chuyển động, nhất thời như thiêu thân lao đầu vào lửa, ma khí đều hướng các thạch trụ bắn tới. Đồng thời hắc động ở phía trên, hiện ra vô số tinh tế quang tia, từng tia tiếp từng tia, rậm rạp như mạng nhện.
Trong chớp mắt, linh mang lóe mắt, một linh đoàn cự đại hình thành, thể tích to lớn đủ có thể ngăn cả một ngọn tiểu sơn.
Hàn Lập thấy tình hình như vậy, biết pháp trận đã bị mình khởi động, không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục đem linh lực quán chú vào thạch bia.
Trên thạch bia linh hoàn càng lúc càng phóng to, tốc độ hấp thu ma khí càng thêm kinh người.
Chỉ tốn vài lần hô hấp, ma khí trong không khí điên cuồng nhập vào thạch trụ, không còn thấy bóng dáng.
Kể từ lúc này, song đầu hắc lang vốn dựa vào ma khí và ma âm bắt đầu rơi vào thế hạ phong.
Hắc mang không ngừng bị huyết quang áp bức liên tiếp thối lui.
Hàn Lập thả lỏng, một tay bấm pháp quyết, nhắm thạch bia đánh ra một đạo pháp quyết.
Tấm thạch bia phát ra một trận ông minh trầm thấp, theo đó, linh đoàn nhũ bạch sắc đang huyền phù phía trên tế đàn hùng hổ áp xuống, chưa đi đến gần hắc động, mà đã tỏa ra linh áp khiến song đầu hắc lang đang chiến đấu phải thất kinh, cũng không dám cùng Ngân Nguyệt tiếp tục dây dưa, vội độn quang phóng ra ngoài.
Ngân Nguyệt hừ lạnh một tiếng, thân hình nhoáng lên, thân ảnh tại chỗ đột nhiên tiêu thất.
Mà khi linh đoàn áp xuống, nhũ bạch sắc quang hà trong phút chốc bao phủ toàn bộ hắc động, sau đó linh quang thu liễm. Hắc động biến mất không chút tăm hơi. Tại chỗ lại xuất hiện một tầng chướng bích khéo léo đem ma khí một lần nữa phong ấn lại.
Nguyên Sát thánh tổ phân thân đang biến thành song đầu hắc lang, lúc này thấy vậy tự nhiên biết là bất ổn.
Nhưng ánh mắt đảo qua, lập tức dừng lại tấm thạch bia bên cạnh phong ấn.
Đã từng sử dụng qua Hoa Long Tỳ, nên Lang đầu này cơ hồ đoán được ảo diệu bên trong, mặt liền hiện lên vẻ hung ác, đầu sói gầm lên một tiếng, hắc mang khởi lên. Thân hình chớp động liền biến thành ba hình ảnh con sói giống nhau như đúc, trực chỉ Hàn Lập cùng thạch bia đánh tới.
Bên người Hàn Lập một đoàn huyết quang bạo liệt ra. Một mảng lớn huyết hải từ trong huyết quang theo chớp động của huyết quang dựng lên cả tứ diện bát phương.
Trong không khí nồng đậm mùi huyết tinh, ba lang ảnh đang biến mất, nhất thời bị huyết hải cuốn lại, khốn trụ bên trong.
Cơ hồ cùng lúc đó, một đoàn ngân quang hiện ra phía trên huyết hải, sau một tiếng sấm động, dày đặc vô số từng bụi hoa lửa ngân sắc phụt ra, phô thiên cái địa đem ba lang ảnh bao phủ vào trong.
Ba bóng sói trong lòng cả kinh, cùng giơ tay xuất ra một phiến hắc sắc hà quang hoá thành một phiến quang mạc chặn các bụi hoa lửa lại.
Hàn Lập trong mắt hàn quang chớp động, bèn lật tay. Tam Diễm Phiến liền xuất hiện quay tròn trong tay, hướng về hắc lang hung hăng chém mạnh.
Nhất thời phát ra tiếng thanh minh, ba con Hoả Điểu hình thể xấp xỉ một thước từ trong phiến bắn ra, trực chỉ tiến đến ba lang ảnh. Bọn chúng chưa đến mà nhiệt độ cực cao đã làm cho phụ cận xung quanh thành biển lửa vô số tia nhiệt khí bốc lên.
Một lang ảnh, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hoảng, hai lang ảnh kia thì lộ vẻ hết sức đờ đẫn.
“Tốt!”
Thấy tình hình này, Ngân Nguyệt lộ vẻ vui mừng hô nhỏ, lập tức hai tay bắt lại niệm chú. Thân hình lăn một vòng, ngân quang hoá thành một con ngân lang lớn hơn trượng, thế mạnh như cự lãng, lao thẳng tới lang ảnh đang lộ thần sắc.
Nguyên Sát Thánh Tổ phân thân vừa thấy Ngân Nguyệt cũng háo thành hình thái cự lang, trong đầu chợt nhớ ra cái gì đó, lập tức trong miệng lộ ra vẻ kinh hoảng hét lớn.
“Ngươi muốn dùng Linh Hồn Thôn Phệ sao, đừng tưởng bở!”
Lập tức hắc lang hít sâu một hơi rồi đột nhiên phún ra, trong nháy mắt một cỗ huyết hồng vụ khí xuất hiện, đón gió hoá thành huyết hồng hoả diễm đem thân mình của mình bao lại, huyết hải phụ cận xung quanh vừa tiếp xúc với hoả diễm lập tức tan mất tựa như băng tuyết gặp ánh mặt trời xuân.
Hắc lang trong nháy mắt liền khôi phục tự do, thân hình hắc mang lấp lóe, nhắm không trung chạy đi.
Nhưng thân hình mới chỉ độn được hơn mười trượng, bỗng nhiên trên đỉnh đầu một tiếng sét truyền đến, tiếp theo một đạo ngân hồ vô hình hiện ra, không chờ hắc lang cả kinh, đủ thời gian thay đổi phương hướng, trong ngân hồ bắn nhanh ra vô số thanh ti, linh quang chớp động, đem hắc lang trói gô lại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/07/2019 11:36 (GMT+7) |