“Không sai. Loại phương pháp này đích xác chỉ có tác dụng đối với tu sĩ tu luyện băng thuộc tính công pháp. Kỳ thật trong bốn người kia thì ba người cũng là tu luyện băng thuộc tính công pháp. Chỉ có đạo hữu cùng một vị khác là tu luyện hàn diễm.” Hàn thượng nhân nhướng mày trả lời.
“Đã như vầy. Thượng nhân định trả thù lao như thế nào để cho tại hạ xuống tay. Mặc dù Hàn mỗ chẳng biết cụ thể phương pháp đột phá cảnh giới này bao gồm những gì. Nhưng dám chắc một khi thi triển, mọi người tham gia đều sẽ bị đại thương nguyên khí. Hơn nữa nói không chừng đối với những người phụ trợ còn có thể gặp nguy hiểm.” Trong mắt Hàn Lập hàn quang chớp động. Nhưng trên mặt cũng không lộ ra chút nào khác thường.
“Hảo. Lão phu rất thích những người thẳng thắn như huynh. Có điều kiện gì trực tiếp đưa ra để thảo luận như vậy dễ nói chuyện hơn. Chỉ cần Hàn huynh chịu ra tay tương trợ. Cho dù có bất cứ điều kiện gì chỉ cần lão phu có khả năng làm được. Tuyệt đối sẽ không nói một lời ‘không’.” Hàn Ly thượng nhân nghe Hàn Lập nói như thế. Không những không giận mà thái độ lại hiện ra vẻ vui mừng.
Nghe được đối phương đưa ra câu trả lời nhanh như vậy. Hàn Lập nở nụ cười.
“Đạo hữu đã nói như thế. Hàn mỗ cũng không khách khí. Đầu tiên về phương pháp kích thích đột phá cảnh giới này. Tại hạ có lẽ cần phải biết một phần khẩu quyết. Nếu là mức độ nguy hiểm trong phạm vi Hàn mỗ có thể tiếp nhận cũng như tại hạ sẽ có sự chuẩn bị trước. Nếu đạo hữu không xuất ra một cái giá hợp lý. Hàn mỗ cũng sẽ không mạo hiểm đem tính mạnh của mình ra để đùa giỡn. Đương nhiên về phương pháp của bí thuật này cũng coi như là một trong các khoản thù lao của tại hạ.”
“Không thành vấn đề. Sư mỗ cam đoan phương pháp này tuyệt đối không có gì nguy hiểm. Nhất định sẽ không để cho chư vị đạo hữu vì tương trợ mà phải gặp nguy hiểm. Đương nhiên nguyên khí bị hao tổn thì dám chắc là không thể tránh được.” Hàn thượng nhân tự tin nói.
“Nếu chỉ là hao tổn nguyên khí, đối với tại hạ mà nói thì không phải là chuyện lớn. Tiếp theo tại hạ nói luôn mục đích để đạo hữu nghe qua. Tại hạ hiện muốn tìm một ít băng linh hoa để luyện chế đan dược. Mặc dù đã được Bạch tiên tử hỗ trợ. Nhưng nếu là đạo hữu cũng nhận lời trợ giúp thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.” Hàn Lập mỉm cười nói.
“Hắc hắc. Đây là việc nhỏ. Tại hạ có thể phát động nhân lực trong bổn cung toàn lực tìm kiếm. Tin tưởng rằng đạo hữu sẽ tìm được đủ số băng linh.” Nghe được điều kiện này của Hàn Lập, Sư Tương ngay lập tức đáp ứng.
“Vừa rồi đạo hữu có nói về tinh luyện hàn diễm bí thuật. Hàn mỗ cũng cảm thấy cần phải phục chế một bộ khẩu quyết. Hy vọng có thể dùng nó để tăng uy năng tử la cực hỏa lên.”
“Có thể.”
“Cuối cùng tại hạ còn có một điều kiện. Tiểu cực cung xuất hiện từ thời thượng cổ, trải qua bao nhiêu năm truyền thừa tới tông môn. Tại hạ đối với thượng cổ điển tịch hơi có chút hứng thú. Chẳng biết có thể đi vào trong tàng kinh các của quý tông xem một lần được không?”
“Điều này… Được rồi. Tại hạ cũng đáp ứng.”
Hàn Lập nói ra điều kiện cuối cùng, Hàn Ly thượng nhân cũng có một chút chần chờ nhưng chẳng biết nghĩ tới cái gì… cuối cùng cũng đồng ý.
“Sư đạo hữu đáp ứng lẹ làng như thế thật sảng khoái. Đến lúc đó, tại hạ không muốn ra tay cũng không được.” Hàn Lập lộ ra vẻ hài lòng.
“Ha ha. Đạo hữu ở chỗ này chờ trong chốc lát, trước hết ta đem tinh luyện hàn diễm bí thuật phục chế cấp đạo hữu.” Hàn Ly thượng nhân cười khan một tiếng. Sau đó từ bên hông móc trong túi trữ vật ra một khối ngọc giản màu trắng bắt đầu phục chế pháp quyết.
Hàn Lập mỉm cười. Không nói gì thêm.
Một lát sau. Hàn Ly thượng phục chế xong, lại từ túi trữ vật móc ra một khối ngọc giản và một quả ngọc bội ném về phía Hàn Lập.
Hàn Lập không chậm trễ đem ba kiện vật phẩm thu vào trong tay.
“Trong một quả ngọc giản chính là phương pháp kích thích cảnh giới do lão phu nghiên cứu ra. Bất quá, đạo hữu cũng nên nhớ rằng phương pháp này chỉ có tác dụng đối với nguyên anh hậu kỳ sĩ. Còn ngọc bội kia, đạo hữu cầm nó thì mới có thể tiến vào kinh các trong Tiểu cực cung. Tai hạ cũng cần nói rõ cho Hàn đạo hữu biết, trong tàng kinh các của bổn cung mặc dù tàng thư nhiều vô kể. Nhưng ở trên đều có đặc thù cấm chế nên không thể trực tiếp phục chế. Chỉ có thể tự mình đọc và ghi nhớ mà thôi. Hơn nữa cũng chỉ có thể cho phép đạo hữu mười ngày thời gian. Trong vòng mười ngày này đạo hữu có thể xem được bao nhiêu cũng không hạn chế. Qua mười ngày tại hạ sẽ thu hồi ngọc bội này. Hàn huynh có ý kiến gì khác không?” Hàn Ly thượng nhân nhìn Hàn Lập nói.
Vừa nghe đối phương nói như thế, Hàn Lập hơi ngẩn người ra. Nhưng nhìn lại ngọc bội đang nắm trong tay, khóe miệng lộ ra một nụ cười khổ. “Mười ngày thì mười ngày, tại hạ đã cầm vật này. Dù sao cũng không thể trả lại cho đạo hữu được nữa rồi. Tại hạ cũng sớm biết rằng đạo hữu sẽ không hoàn toàn chấp nhận toàn bộ yêu cầu của tại hạ một cách dễ dàng được.”
“Như nhau cả thôi. Đạo hữu không phải cũng đã yêu cầu quá nhiều sao?” Hàn Ly thượng nhân cười mị mị. Qủa nhiên là một lão hồ ly.
“Hắc hắc. Tại hạ thu đồ rồi thì cũng không có gì phải hối hận. Trước mắt cứ tới xem xét tàng kinh các. Nếu có tin tức về băng linh hoa đạo hữu cho người tới tàng kinh các tìm tại hạ là được.” Hàn Lập cười nhẹ một tiếng, đứng dậy rồi cáo từ.
“Thứ lỗi cho Sư mỗ không đưa tiễn. Tại hạ triệu tập người khác cũng phải mất một khoảng thời gian. Đạo hữu nếu không có chuyện quan trọng, vậy ở đây làm khách của bổn cung ít ngày. Trong khi tu luyện có yêu cầu gì, đạo hữu cứ nói với Bạch sư muội là được. Ta sẽ dặn dò nàng tận lực đáp ứng các yêu cầu của Đạo hữu.” Hàn Ly thượng nhân cũng đứng dậy nói.
“Làm phiền đạo hữu phải quan tâm.” Hàn Lập hai tay liền ôm quyền. Tức thì quanh thân thanh quang hiện lên, hóa thành một đạo thanh hồng lui ra ngoài.
Nhìn đạo thanh hồng biến mất vào trong thông đạo, nét mặt tươi cười của Hàn Ly thượng nhân dần dần biến mất. Lúc này, từ sau mấy cây cột trong đại sảnh lại thấy linh quang chớp động. Lập tức thấy bóng người nhoáng lên một cái, từ bên trong một nam một nữ đi ra.
Nam khoảng hơn bốn mươi tuổi, mặc một bộ trường bào màu xanh, tướng mạo bình thường. Nữ trông qua chỉ hơn hai mươi tuổi, mặc áo màu trắng. Khuôn mặt tú lệ có vài phần giống với Bạch Dao Di. Nhưng có điều mặt ngọc của nàng này lại tái nhợt dị thường, mơ hồ như trong suốt. Thoạt nhìn có vài phần quỷ dị.
“Hàn Ly sư huynh. Người này trên người sở hữu tử diễm còn chưa có kiểm tra qua. Đến lúc đó sẽ không xuất hiện vấn đề bất thường chứ? Vạn nhất uy lực không đủ thì sao?” Tên thanh sam nam tử vừa xuất hiện liền cau mày nói.
“Người này hàn diễm trên người có chút hỗn tạp. Nhưng tựa hồ bên trong lại có bóng dáng của kiền lam băng diễm. Uy lực chắc chắn sẽ không nhỏ. Mà bây giờ, ta cũng không còn nhiều thời gian để chờ đợi chờ đợi. Nếu không mạo hiểm thử một lần, e rằng sau này cũng sẽ không có cơ hội.” Hàn Ly thượng nhân thở dài một hơi. Lắc đầu nói.
“Sư huynh thọ nguyên thật sự không cách nào tiếp tục kéo dài hay sao? Theo ta được biết, hiện nay hình như vạn yêu cốc lại có động tĩnh bất thường. Tại bên ngoài bắc minh đảo, đệ tử của chúng ta đã phát hiện không ít dấu vết đê giai yêu vật. Ngoài ra cũng xuất hiện một số cao giai yêu vật nhưng theo như lời phân phó, những đệ tử của chúng ta phái ra vẫn đang âm thầm giám thị. Vẫn chưa làm kinh động tới bọn yêu vật.” Trên mặt thanh sam trung niên nhân lộ ra vẻ lo lắng nói.
“Trước mắt cũng không nên đả thảo kinh xà. Tính toán thời gian cũng không còn nhiều lắm. Khoảng cách lần trước bầy yêu xâm chiếm cũng đã gần ngàn năm. Vạn yêu cốc bây giờ nếu động thủ cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn chuyện. Vì vậy cũng không cần phải kinh hoảng.” Hàn Ly thượng nhân thần sắc không thay đổi, thản nhiên nói.
“Nhưng đúng vào lúc này sư huynh lại đang chuẩn bị đột phá cảnh giới. Như vậy liệu có mạo hiểm quá hay không? Không bằng chờ tới sau khi đánh lui đám yêu vật kia đến lúc đó hãy tiến hành thử đột phá đi.” Thanh sam trung niên nhân chần chờ nói.
“Đánh lui? Như vậy phải đợi tới khi nào. Lịch thứ vạn yêu cốc cầm đầu lũ yêu công kích bổn cung. Chuyện này không phải là chuyện chưa từng xảy ra. Mỗi lần xảy ra đều kéo dài tới hơn mười năm, trong khi thọ nguyên của ta chỉ còn có chùng mấy năm mà thôi. Như vậy làm sao còn có thể chờ đợi. Huống hồ bây giờ để đột bình cảnh, Mã lý nhị vị đạo hữu cũng sẽ tới bổn cung. Hơn nữa lại còn có vị tu sĩ họ Hàn tự mình tới. Chúng ta hiện nay đã có trong tay ba gã Nguyên Anh kỳ trợ giúp. Đến lúc đó có lẽ bọn họ sẽ không ngồi yên nhìn bổn cung bị lũ yêu vây công đâu.” Hàn thượng nhân bình tĩnh nói.
“Hiện tại hàn tủy trong cung đã bị phản đồ ăn trộm rồi cao chạy xa bay. Tại sao không trực tiếp công khai việc này. Cần gì phải giấu giếm để đám yêu vật tới đây công kích?” Vẫn im lặng từ lúc xuất hiện, bạch sam nữ tử đột nhiên nói. Thanh âm lạnh như băng, lúc này trông nàng ta phảng phất như một pho tượng được tạc ra từ băng.
“Bạch sư muội nghĩ mọi việc đơn giản quá rồi. Một khi đem việc này ra công khai, bổn cung ngoài việc mất đi thanh danh, còn ảnh hưởng tới việc tu luyện của chúng đệ tử. Hơn nữa nếu chúng ta nói không có hàn tủy. Liệu đám yêu vật sẽ tương tin sao? Căn bản việc này có công khai hay không cũng là vô dụng. Các ngươi nên biết rằng mỗi khi ngàn năm chi kỳ tới. Băng ngọc động trong tòa Hư linh điện cũng phải mở ra. Nếu là vận khí tốt. Chúng ta hẳn là có thể sưu tập được một ít hàn tủy. Bên ngoài mọi người đều biết, chỉ có bổn cung mới có hàn tủy. Chúng ta đã sớm sử dụng linh dịch để phụ trợ cho việc tu luyện nếu không tam đại hàn diễm của bổn cung, liệu có thể dễ dàng cho người tu luyện. Tuy rằng đã mất một bình hàn tủy nhưng cũng may là ở Băng ngọc động lại sắp mở ra. Nếu không thì sau này hầu hết mọi người đều không thể có ai tu luyện được tam đại hàn diễm.” Hàn Ly thượng nhân thở dài, đưa mắt nhìn chằm chằm đám lam diễm trong cự đỉnh.
Thanh sam tu sĩ nghe được Hàn Ly nói như thế, cũng chỉ có thể lộ vẻ mặt cười khổ.
“Tốt lắm. Hai người các ngươi tinh luyện Hắc thủy băng diễm cùng Phong ly băng diễm cũng đều không thể chậm trễ. Đây là một bình hàn tủy, các ngươi tới lấy vài giọt đi. Hàn diễm có uy lực càng lớn, đến khi trợ giúp ta đột phá bình cảnh hy vọng cũng lại tăng thêm vài phần.” Hàn thượng nhân đột nhiên chuyển đề tài.
“Đa tạ Hàn Ly sư huynh.” Thanh sam trung niên nhân vui mừng ra mặt vội vàng nói. Trong khi đó bạch sam nữ tử kia vẫn vẫn giữ thái độ lạnh như băng. Nhưng trong mắt nàng ta cũng lộ ra một tia vui mừng.
Xem ra hàn tủy này đối bọn họ thật sự vật cực kỳ trọng yếu.
“Bạch sư muội, sau khi rời đi ngươi hãy tới gặp Dao Di tìm hiểu rõ ràng chi tiết về Hàn tu sĩ. Người này mười năm trước tại phong ấn trong Côn ngô sơn, lúc ấy nguyên anh tu sĩ vẫn lạc nhiều vô số, mà hắn lại có khả năng bình yên thoát thân. Hẳn là thần thông sẽ hơn hẳn so với người bình thường.” Hàn Ly thượng nhân lại phân phó như thế đối với bạch sam nữ tử.
“Ta biết. Bây giờ ta sẽ lập tức gặp Bạch muội để tìm hiểu về việc này.” Bạch sam nữ tử lạnh lùng đáp.
“Như thế rất tốt. Ngươi hai người cũng đi ra ngoài đi.” Hàn Ly thượng nhân hài lòng gật đầu.
Nghe vậy hai người lúc này liền cáo từ, hóa thành hai đạo độn quang rời đi.
Hàn Ly thượng lúc này lại quay đầu nhìn chằm chằm vào cự đỉnh, trong miệng khẽ thì thào một tiếng. Nếu có ai đó đang đứng tại trong sảnh thì sẽ nghe được ba chữ “Hư Thiên đỉnh.” Từ trong miệng Hàn Ly thượng nhân phát ra.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/07/2019 11:36 (GMT+7) |