Các loại công kích chợt đánh tới phụ cận vầng sáng, các loại quang đoàn màu sắc khác nhau cùng nhau bạo liệt, thanh thế cực kỳ kinh người tựa hồ như ngay sau đó sẽ đem hai luồng hắc quang vựng xé rách dập nát.
Nhưng vào lúc này, phía trong hắc quang vựng chợt toát ra quang mang kim ngân thâm thúy kỳ lạ. Tùy theo đó, hai quầng sáng nọ cuồng trướng khuếch tán ra rồi hai hóa làm một.
Một phiến hắc quang đường kính mấy trượng hiện ra, chỗ trung tâm của phiến hắc quang này có một quang mang kim ngân kỳ lạ đan vào nhau mà chớp động liên tục, vô luận là vô số tiễn thỉ hay là đạo mang của bốn gã xà nhân tế tự, mà thậm chí ngay cả hỏa giao do bảo vật trong tay phụ nhân biến thành đều bị hút vào trong đó không thấy bóng dáng.
Đòn công kích liên thủ này thanh thế thật lớn nhưng lại giống như phù dung sớm nở tối tàn. Chỉ thấy dưới bóng hắc quang có hai cái thân ảnh đứng yên bất động cùng bốn đạo nhãn thần lạnh như băng.
“Tuyền Linh tà quang. Các ngươi dĩ nhiên đã tu luyện thành công thần thông này”.
Hỏa Dương Tộc nhân trong điện thấy cảnh này thì trong lòng đều trầm xuống, mọi công kích trong tay bỗng nhiên ngừng lại, phụ nhân thì trong miệng lại chua xót thì thào một câu.
Nhưng kim ngân song đồng Ô La nhân đứng đối diện vào lúc này thân hình vừa động, hai tay bỗng nhiên đều động, một tay vừa nhấc vươn một ngón tay nhằm ra xa xa điểm một cái. Mục tiêu đúng là hai người phụ nhân và thiếu nữ! ‘.
Chỉ thấy hắc quang vựng lâm run lên rồi hai đạo kim ngân tế ti chợt lóe lên kích bắn ra.
“Mau tránh ra! Không nên đón đỡ!”. Phụ nhân kinh hãi, vội vàng cảnh báo Châu nhi đồng thời bên ngoài thân thể bạch quang chợt lóe lập tức hóa thành một đạo bạch quang bay đi tránh né.
Thiếu nữ đồng dạng trong lòng rùng mình, nhưng tu vi của nàng chỉ có Kim Đan kỳ, muốn phi độn thoát ra thì đã có chút không còn kịp rồi, một đạo kim ngân tế ti giống như thuấn di thoáng một cái hiện ra trước mặt.
Rơi vào đường cùng lúc này hai tay nàng chỉ có thể vội vàng hành động, một cây cốt tiễn quỷ dị đã hiện ra trên Hoàng đại cung, một tay đột nhiên lôi kéo rồi buông ra.
Một tiếng tiễn rời cung cực lớn truyền ra, hoàng bạch linh quang đại phóng.
Cốt tiễn ra khỏi cung đã lập tức hóa thành một đạo cột sáng to cỡ cánh tay điên cuồng phun ra vừa lúc đón nhận kim ngân tế ti đã đến trước người.
Hai cái này thanh thế rất lớn nhưng lúc tiếp xúc lại hoàn toàn vô thanh vô tức.
Tiếp theo cũng chỉ thấy cột sáng màu hoàng bạch linh quang chợt ngưng lại rồi liền quỷ dị bắn quay ngược trở về.
Cho dù thiếu nữ phản ứng cực nhanh nhưng trong khoảng cách gần như thế mà công kích phát ra lại bất khả tư nghị bắn ngược trở về nên căn bản là không thể kịp phòng ngự cái gì, trong miệng chỉ có thể hét lên một tiếng kinh hãi, đại cung cầm trong tay theo bản năng nâng lên chặn trước người.
Một tiễn vừa rồi có bao nhiêu uy lực thì nàng rất rõ nên không hề hoài nghi nếu bị trúng một kích phản về này thì ngay cả thân thể lẫn nguyên thần đều lập tức biến thành hư ảo.
Nàng trong tai thậm chí còn nghe được phụ nhân phát ra một tiếng thét kinh hãi. Ngay sau đó, nàng cảm thấy lòng bàn tay chấn động, đại cung một chút đã bị cột sáng đánh bay ra ngoài, nhất cổ nhiệt nóng rực trong nháy mắt đem toàn thân bao lại làm cho Châu nhi vô kế khả thi chỉ có thể nhắm mắt chờ chết.
Ngay trong nháy mắt này, đột nhiên có người đưa tay nhẹ nhàng túm lấy cổ áo của thiếu nữ, thiếu nữ nhất thời được bao bọc trong một mảnh thanh quang rồi biến mất khôngn thấy bóng dáng.
Lúc này âm thanh một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền ra.
Thiếu nữ cả kinh, hai mắt mở ra thì lại phát hiện ra chính mình đã đứng cách đó hơn mười trượng, cột sáng vừa rồi đã xuyên thủng vị trí nàng đứng lúc trước, thừa thế còn bắn vào đại điện đánh đổ vách tường phụ cận.
Kết quả cuối cùng sau khi va chạm với ngũ sắc quang hà trên cấm chế thì bộc phát ra một đoàn linh quang chói mắt rồi sau đó biến thành hư ảo.
Bất quá, kim ngân tế ti đi sát theo sau cột sáng đang đánh tới vách tường thì bỗng nhiên lại biến đổi phương hướng mà kích bắn tới trước người thiếu nữ.
‘A’. Thiếu nữ hét lên một tiếng kinh hãi.
Nhưng không chờ nàng kịp có hành động gì thì đã cảm thấy chỗ cổ áo căng lên, chỉ thấy mơ hồ một chút rồi lại thấy bản thân mình lại một lần nữa thuấn di đến một địa phương khác phụ cận.
Thiếu nữ lúc này mới tỉnh ngộ vội vàng quay đầu lại.
Chỉ thấy phía sau nàng có một người, một tay chắp sau lưng, một tay tùy ý dị thường nắm lấy cổ áo nàng, thần sắc đạm mạc dị thường.
Không phải Hàn Lập thì còn là người phương nào.
Ở xa xa, kim ngân tế ti kia sau khi lại một lần nữa thất bại thì chợt lóe lên không ngờ lại tiếp tục kích bắn đến, tựa hồ không đánh chết thiếu nữ thì quyết không bỏ qua.
Ở một nơi khác trong đại điện, một đạo kim ngân tế ti khác đồng dạng đang truy đuổi theo phụ nhân bay tán loạn khắp nơi.
Mà phụ nhân dù sao cũng có tu vi Nguyên Anh, dưới tình huống toàn lực phi động hơn nữa còn được bốn gã xà nhân mặc áo bào trắng đem ngân mang trong tay nhắm tới kim ngân tế ti diên cuồng cản trở nên nhất thời có thể miễn cưỡng tự bảo vệ được mình.
“Có thể phản lại công kích, cái này thật có chút ý tứ!”. Hàn Lập thì thào nói một câu nhưng tay áo bào run lên, một mảnh hà quang màu xám nhất thời hiện ra trước người Châu nhi.
Nhưng kim ngân tế ti này sau khi chui vào trong đó thì chỉ thoáng một chút liền dường như không bị ngăn cản lại xuyên thủng mà ra, bộ dáng không bị Nguyên từ thần quang khắc chế.
Châu nhi vừa thấy cảnh này thì sắc mặt trắng bệch. Nhưng ‘Phanh’ một tiếng, một tầng ngũ sắc quang diễm lại hiện ra đem kim ngân tế ti thu vào trong đó.
Tế ti nguyên bản độn tốc kỳ khoái vô cùng vừa tiến vào trong quang diễm thì lại giống như là cá lọt lưới, lập tức trở nên chậm chạp vô lực.
Hàn lập khóe miệng nhếch lên, không khỏi lộ ra vẻ mỉm cười nhưng ngay sau đó vẻ tươi cười của hắn lại như đọng lại bởi vì trên thân kim ngân tế ti đột nhiên xuất hiện quang mang kỳ lạ đại phóng, sau đó lập tức khôi phục lại sự linh hoạt ban đầu, chợt lóe lên một cái đã chạy thoát ra khỏi ngũ sắc quang diễm rồi lại tiếp tục đánh tới trước người thiếu nữ.
Kinh biến như thế làm cho Châu nhi thần sắc mới hòa hoãn trong lòng lại phát lạnh nghĩ lần này thật sự tuyệt sẽ không may mắn tránh thoát được.
Nhưng biến hóa kế tiếp lại làm cho nàng trợn mắt há hốc mồm.
Đạo tế ti này khôngn có chút dấu hiệu nào nhoáng lên một cái đã lại quỷ dị tiêu thất trước người đồng thời ngay saud dó khoảng không gian sau lưng Hàn Lập chợt dao động, kim ngân tế ti lóe lên chui ra kích bắn đến.
Biến hóa này cực nhanh, giống như điện quang đá lửa.
Trên mặt Hàn Lập vẻ ngạc nhiên chợt lóe lên nhưng cũng không thèm tránh né chút nào, chỉ thấy trong mắt hàn mang chợt lóe và há mồm ra. ‘Phanh’ một tiếng, một đoàn ngân hỏa cầu chợt phun ra, sau khi lóe lên thì cùng kim ngân tế ti va chạm vào nhau.
Lại một màn làm cho người ta giật mình xuất hiện.
Kim ngân tế ti ngay cả Nguyên từ thần quang và ngũ sắc hàn diễm đều không thể vây khốn được lúc này lại đang bị ngân diễm bao vây lấy, liền giống như gặp phải khắc tinh, chỉ thấy kêu lên ‘tư lưu’ một tiếng rồi thu nhỏ lại cỡ quả trứng gà.
Mà ngân sắc hỏa cầu sau khi thiêu đốt tế ti một chút thì lại biến hình, biến ảo thành một con chim nhỏ màu ngân sắc.
Lúc này bằng mắt thường có thể thấy bên trong kim sắc ngân quang cầu kim ngân tế ti đang tan rã với tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã biến mất vô tung vô ảnh.
Ngân sắc hỏa điểu lập tức mở hai cánh ra, phát ra một tiếng thanh minh đắc ý rồi bỗng nhiên thân hình chợt lóe lên biến mất một cách quỷ mị.
Mà tiếp theo, tại một góc khác trong đại điện, đạo kim ngân tế ti đang đuổi theo phụ nhân khiến nàng chật vật không chịu nổi kia, phía trước ngân quang chợt lóe lên rồi hỏa điểu không một tiếng động chui ra, thoáng cái há mồm đã đem tế ti trốn tránh không kịp toàn bộ nuốt vào trong bụng.
Tùy theo ‘Phanh’ một tiếng vang nhỏ, thân hình ngân sắc hỏa điểu ngay tại chỗ bạo liệt rồi hóa thành nhiều điểm ngân quang mà tiêu thất.
Lúc này, Hàn Lập mới tựa như cười như không cười xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía hai gã Ô La nhân phía xa xa.
TÌnh hình giao thủ vừa rồi thoạt nhìn như phức tạp dị thường nhưng kỳ thật cũng bất quá chỉ trải qua mấy cái hô hấp mà thôi.
Đám người phụ nhân đều không khỏi lộ ra vẻ may mắn như tìm được đường sống trong chỗ chết. Lúc này, các nàng mới rốt cục mới hiểu được vì sao lưỡng tộc cao tầng lại dễ dàng bị giết giết như thế.
Đừng nói là lưỡng tộc Đại Tế Ti kia thần thông không bằng phụ nhân được ăn Luyện tiên quả mà cho dù tu vi có cao hơn phụ nhân mấy bậc thì cũng quyết không thể ngăn cản được một kích của Tuyền linh tà quang này.
Hàn Lập dĩ nhiên ngoài ý muốn có thần thông có thể khắc chế được tà quang này, điều này làm cho nàng cảm thấy mừng rỡ. Cảm thấy may mắn.
Thực rõ ràng, hai gã Ô La Tộc nhân này cũng không phải là kẻ mấy người các nàng có thể ngăn cản được, toàn bộ phải trông cậy vào vị “Hàn tiên sinh” mời đến này.
Nghĩ đến đây, phụ nhân không lưỡng lự lên tiếng nhắc nhở: “Hàn tiền bối, nên cẩn thận một chút, Linh tuyền tà quang kia chẳng những có thể hất ngược côgn kích lại, khắc chế phần lớn các loại thần thông cấm chế, hơn nữa còn kỳ độc vô cùng một khi bị bắn trúng là lập tức lan ra toàn bộ thân thể, căn bản là không thể khu trừ. Năm đó không ít tộc nhân thần thông bản tộc đều là chết thảm dưới thứ tà quang này”.
Phụ nhân có vẻ thật sự lo lắng, ngân sắc hỏa điểu kia sau khi từ trong cơ thể Hàn Lập bay ra hấp thu Linh tuyền tà quang thì về sau không biết có lưu lại di chứng gì không.
“Kỳ độc!”. Hàn Lập thần sắc vừa động, thực sự có chút ngoài ý muốn. Bất quá Phệ linh thiên hỏa nếu có thể cắn nuốt cái gọi là Linh tuyền tà quang này thì tự nhiên là cũng sẽ đem chất độc này tiêu hủy đi, có thể nào tổn thương đến hắn mảy may.
Đương nhiên là về uy năng của Phệ linh thiên hỏa, Hàn Lập tự nhiên sẽ không tùy tiện nói thêm cái gì, chỉ nhìn nàng gật gật đầu tỏ vẻ đã biết.
Ánh mắt hắn vẫn đang nhìn hai gã Ô La nhân đối diện lúc này cũng không có dời đi. “Ngươi dĩ nhiên cắn nuốt Linh tuyền tà quang!”. Trong đám hắc quang, Hàn Lâp không thể nhìn ra biểu tình trên mặt của hai gã Ô La vương tộc nhưng thấy trong ngữ khí của đối phương truyền ra tràn ngập sự cực kỳ kinh ngạc.
“Hắc hắc, hai loại thần thông này của các ngươi cũng thật là có chút uy lực, đáng tiếc là các ngươi chưa tu luyện đến nơi, nếu không cho dù ta linh hoạt tới mấy cũng không nhất định có thể dễ dàng khắc chế như thế. Tốt lắm, xem ra lần này tới thật sự cũng chỉ có hai người các ngươi. Nên sớm dem các ngươi đuổi đi rồi, ta còn muốn trở về tĩnh dưỡng”. Hàn Lập cười khẽ một tiếng, khẩu khí dĩ nhiên một bộ căn bản không đem hai người đối diện để vào trong mắt, nói xong thân hình nhoáng lên một cái, cứ như vậy mà trực tiếp bước nhanh tới.
Hàn Lập bước nhìn như không mau nhưng mỗi bước bước đi lại kéo dài đến mấy trượng, chỉ thấy chớp lên mấy cái thì đã cách hai gã Ô La vương tộc bất quá hơn hai mươi trượng. Mà cùng lúc đó, trên người Hàn Lập kim quang đại phóng, một tầng lân giáp kim sắc quỷ dị hiện lên đồng thời trên đỉnh đầu cũng có một vòng kim quang vựng từ từ trồi lên.
Mà trong trung tâm vầng sáng này rõ ràng có một cái kim sắc pháp tướng ba đầu sáu tay ngồi xếp bằng.
Trong ba khuôn mặt của Pháp tướng thì có hai cái rõ ràng dị thường, giống hệ khuôn mặt Hàn Lập mà thân mình pháp tướng tỏa ra kim sắc chói mắt cũng xấp xỉ thật thể bình thường.
Vừa thấy Hàn Lập hiển lộ ra dị dung như vậy, không riêng phụ nhân cùng Hỏa Dương Tộc nhân mà ngay cả hai gã Ô La vương tộc cũng cảm thấy hoảng sợ.
Cơ hồ một chút chần chờ cũng không có, trong phiến hắc quang vựng kia có âm thanh vù vù nổi lên, đột nhiên toàn thân run lên biểu hình vặn vẹo rồi chợt lóe lên hóa thành một cái hắc cự nhận dài chừng bảy tám trượng nghênh đón phía trước Hàn Lập, hung hăng trảm xuống.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/08/2019 03:36 (GMT+7) |