“Nơi đây chính nơi là tụ họp sao? Hoàng Sa lão quái này quả thật đã tìm được một chỗ thật tốt!” Hàn Lập đánh giá tòa thành bằng đất màu vàng cách đó không xa rồi bỗng nhiên cười và nói một câu khiến đám người xung quanh không biết hắn đang khen hay châm chọc nữa.
Tà Liên nghe vậy, khẽ cười trả lời:
“Trong những người tu luyện Thổ Kiền ma công – một loại ma công thuộc tính thổ – thì Hoàng đạo hữu có thể coi là đệ nhất nhân ở Thánh giới bọn ta. Chỉ cần hắn ở trong sa mạc thì ngay cả Thủy tổ Ma tộc như Bảo Hoa, hắn cũng có thể chống đỡ được đôi chút. Huống chi Hoàng lão quái này luôn độc lai độc vãng, từ trước tời giờ hắn cũng không qua lại với ai, thế tụ họp tự nhiên ở nơi này có thể khiến những đạo hữu khác yên tâm hơn một chút.”
“Thì ra là vậy, chẳng trách mọi người lại chọn nơi này làm nơi tụ họp. Mặc dù tòa thành đất này chẳng qua chỉ là một món linh bảo bình thường, nhưng hơn vạn con rối ở nơi này quả thật cũng có chút bất phàm. Tuy mỗi một con rối chỉ có sức mạnh ngang bằng với tu sĩ Luyện Hư, nhưng điều này cũng gây ra cho Kim mỗ bất ngờ không nhỏ.” Sau khi ánh mắt gã lực sĩ đầu trọc đảo qua trên người những con rối giáp sĩ kia thì trên mặt hắn không thể không lộ ra vẻ ngưng trọng.
“Đám Thổ Kiền thần vệ này của Hoàng đạo hữu là do hắn tự mình nghiên cứu ra, cũng là loại con rối mà chỉ mình hắn mới có, bất kể là việc luyện chế hay việc điều khiển thì đều phải lấy Thổ Kiền ma công làm cơ sở. Chẳng qua loại Thổ Kiền thần vệ này chỉ khi nào ở trên mặt đất mới có thể phát huy sức mạnh chân chính, một khi nó rời khỏi mặt đất thì lập tức sức mạnh giảm hơn phân nửa. Nhưng cái gì cũng có hai mặt của nó, loại con rối này chỉ cần ở nơi có thổ nguyên khí dồi dào, bọn chúng thực sự rất khó bị phá hủy, nói cho cùng cũng là một loại hộ vệ không tồi. Ngay cả những người có tu vi Đại Thừa như chúng ta, nếu muốn tiêu diệt nhiều con rối như vậy trong thời gian ngắn thì cũng là một chuyện khá phiền phức.” Tà Liên cười khúc khích, giải thích thêm vài lời.
“Điều này cũng đúng. Cái loại con rối có thân thể gần như bất diệt này quả thực là một đối thủ cực kỳ đáng ghét.” Lúc này đây, Kim Soa liên tục gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Ngay khi bọn hắn đang nói chuyện, đóa hoa sen màu xanh đã mang theo mọi người bay đến trên không trung thành đất, rồi từ từ hạ xuống.
Ngay khi hai chân chạm đất, ánh mắt Hàn Lập liền hướng về phía cửa điện đang tỏa ánh vàng rực rỡ nhìn lướt qua, trên mặt hắn bất chợt lộ vẻ kinh ngạc.
Với thần niệm mạnh mẽ của hắn mà cũng không thể trực tiếp xuyên thủng vào trong cung điện màu vàng trước mắt, từ đó có thể thấy được tòa cung điện này thật sự không tầm thường. Có lẽ đây chính là một trong những bảo vật quan trọng nhất của Hoàng Sa lão quái.
Tà Liên giống như chủ nhân tiếp đón đám người Hàn Lập và Kim Soa, liền mang theo hai nữ đệ tử đi trước một bước tiến vào trong cửa điện.
“Đi thôi”.
Hàn Lập thấy vậy liền cười nhạt, rồi mang theo Giải Đạo Nhân và Ngân Nguyệt cùng tiến vào.
Kim Soa từ trước đến giờ vẫn luôn biểu hiện không coi ai ra gì, nhưng sau khi đánh giá cẩn thận cung điện màu vàng vài lần, lúc này trên mặt hắn cũng lộ vẻ do dự.
Nhưng vào lúc này, gã lực sĩ tóc dài ở bên cạnh Kim Soa, sắc mặt không chút thay đổi trực tiếp cất bước đi vào.
Kim Soa ngẩn ra, sau đó cười gượng rồi cũng vội vàng đi theo.
Ngay khi đặt chân vào trong cửa điện, trong nháy mắt Hàn Lập bỗng nhiên cảm giác đước cấm chế dưới chân xuất hiện dao động, lập tức một đoàn hào quang màu xanh từ dưới chân hắn bắn lên, cuốn ba người Hàn Lập, Giải Đạo Nhân và Ngân Nguyệt vào.
Trên mặt Ngân Nguyệt lộ vẻ kinh sợ, bên ngoài cơ thể lập tức xuất hiện một quầng sáng bao phủ, có lẽ nàng muốn thực hiện một loại thần thông nào đó để ứng phó. Nhưng đúng lúc này, bên tai Ngân Nguyệt lại vang lên giọng nói ôn hòa của Hàn Lập.
“Không cần sợ, cấm chế này không làm hại chúng ta đâu.”
Ngân Nguyệt vừa nghe Hàn Lập nói, trong lòng liền yên tâm, quầng sáng bao phủ bên ngoài cơ thể cũng theo đó tản ra.
Sau khi hào quang màu xanh tỏa ra, lập tức cảnh vật bốn phía trở nên mờ ảo, ba người đồng thời biến mất ngay tại cửa điện, không còn thấy tăm hơi.
Ngay sau đó, trong một phòng khách nguy nga lộng lẫy và thần bí, một tòa pháp trận lóe lên ánh sáng màu xanh nhạt, tiếp đó ba người Hàn Lập lại lần nữa hiện ra trong pháp trận này.
Hơn mười đạo ánh mắt sắc sảo như đao kiếm ngay lập tức quét về phía ba người Hàn Lập, hơn nữa còn truyền đến vài tiếng hô kinh ngạc.
“Ồ, là tu sĩ Nhân tộc!”
“Kia không phải là Hoàng Kim Giải ở Ma Nguyên Hải sao?”
… Bạn đang đọc truyện Hàn Lập – Quyển 23 tại nguồn: http://truyensexhay.org/han-lap-quyen-23-full/
Hàn Lập nghe thấy mấy giọng nói này nhưng vẫn tỉnh bơ, quét mắt nhìn bốn phía.
Chỉ thấy ba người bọn họ đang ở trung tâm phòng khách, bốn phía mọi người đều đang tụm năm tụm ba, tổng cộng có hơn trăm người cao thấp khác nhau.
Những người này chia làm hơn ba mươi nhóm, đứng rải rác khắp bốn phía trong phòng khách.
Trong đó có gần một nửa số người ở đây đang ngồi trên ghế, trong khi những người khác thì kính cẩn đứng ở bên cạnh.
Tà Liên bỗng nhiên chạy tới một góc trong phòng khách, sau đó tìm một chiếc ghế rồi ngồi xuống, hai nữ đệ tử của nàng thì chắp tay đứng ở phía sau.
“Hàn đạo hữu, Giải huynh, ngồi đi.” Sau khi Tà Liên vừa mới ngồi xuống, liền hướng Hàn Lập thản nhiên cười nói.
Hàn Lập gật gật đầu, sau khi ánh mắt hắn tiếp tục quét qua mấy chỗ vừa phát ra nhưng tiếng lao xao lúc nãy, liền mang theo Giải Đạo Nhân và Ngân Nguyệt hướng về một góc khác trong phòng khách đi tới, rồi cả ba người lần lượt ngồi xuống.
Trong nháy mắt khi Hàn Lập vừa ngồi xuống, liền có bảy tám đạo thần niệm hướng về phía hắn quét qua không một chút khách khí.
Sắc mặt Hàn Lập lập tức trầm xuống, trong mũi bỗng nhiên truyền ra một tiếng hừ lạnh.
Tiếng “hừ” này không lớn, nhưng chủ nhân của mấy đạo thần niệm này lập tức hai tai cảm thấy ong ong, theo đó tinh thần cũng bị chấn động vài phần.
Trong lòng chủ nhân của đám thần niệm đó run lên, liền đem thần niệm rối rít thu lại, không dám tiếp tục dò xét Hàn Lập.
Mấy tên tu sĩ Đại Thừa khác thấy vậy, tất cả đều nhìn về phía Hàn Lập, trong ánh mắt bọn họ đều xuất hiện vẻ kinh ngạc, trong lòng đối với Hàn Lập cũng xem trọng hơn vài phần.
Lúc này, bóng dáng Kim Soa cùng gã lực sĩ tóc dài cũng hiện ra ở trong phòng khách. Cả hai cũng đánh giá khắp xung quanh một lượt, đến khi nhìn thấy đám người Hàn Lập mới cười ha ha rồi đi tới hai chiếc ghế khác gần đó và ngồi xuống.
Cứ như vậy, dường như cứ cách một đoạn thời gian, lại có vài tu sĩ Đại Thừa được truyền tống vào trong phòng khách này.
Trong số những tu sĩ Đại Thừa đó, có người thì một thân một mình xuất hiện, có người thì đi chung với tu sĩ Đại Thừa khác, hoặc cũng có người dắt theo đám môn nhân đệ tử của mình.
Sau một lúc, gần nửa số ghế trống ban đầu đều đã có người ngồi.
Lúc này, những lão quái vật ngồi trong phòng khách thì đều hai mắt khép hờ ngồi ngay ngắn bất động tại chỗ, trên mặt luôn lộ vẻ cười mà như không cười, lặng lẽ đánh giá những tu sĩ Đại Thừa khác trong phòng khách, nhưng cũng không ai chủ động mở miệng nói chuyện với ai.
Hàn Lập cũng không khách khí đánh giá những tu sĩ Đại Thừa khác ở đây.
Không kể đến hai gã Đại Thừa của Bạch Quang giới, ở đây phần lớn đều là tu sĩ Đại Thừa đến từ những giới diện khác, có người trên cơ thể lóe ra hào quang, hoặc có người cơ thể cứ mờ đi rồi lại hiện lên, hoặc có người có khí tức cực kỳ quái dị.
Những tên tu sĩ này đều là những tên khá lợi hại trong đám tu sĩ Đại Thừa.
Mà ngoại trừ Tà Liên ra, còn có năm sáu tên Đại Thừa Kỳ khác, trên người đều tỏa ra ma khí ngùn ngụt, hiển nhiên đám này chính là Thánh tổ Ma giới, so với những tu sĩ Đại Thừa đến từ các giới diện thì số lượng bọn họ quả thực thua xa.
Mà trong đám Thánh tổ này, vẫn không thấy bóng dáng Bảo Hoa đâu cả, hiển nhiên vị cựu Thủy tổ Ma tộc này vẫn còn chưa tới.
Trong số đó, có một lão già tóc vàng đang ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần khiến cho Hàn Lập có vài phần chú ý.
Khuôn mặt lão già này trông bình thường, đầu đầy tóc vàng, trên người mặc một bộ áo dài màu xám, quanh cơ thể có một vòng sáng màu vàng bay lên bay xuống, dường như hắn đã đem nguyên khí thổ thuộc tính trong thiên địa khống chế đến trình độ tùy tâm sở dục.
Hiển nhiên người này chính là chủ nhân của thành đất bên ngoài, một trong những Thánh Tổ Ma giới, Hoàng Sa lão quái.
Tên Thánh tổ Ma tộc này quả nhiên đã đem ma công thổ thuộc tính tu luyện tới trình độ cao nhất.
Hàn Lập nhìn thấy vậy, mỉm cười híp mắt, không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì.
Qua một lúc sau, đột nhiên pháp trận trong phòng khách lóe sáng, lập tức cùng lúc xuất hiện chín bóng người.
Chín bóng người này đều tỏa ra khí tức cực mạnh, tất cả đều là những lão quái Đại Thừa Kỳ.
Cùng một lúc có nhiều tu sĩ Đại Thừa được truyền tống vào phòng khách như vậy nên khiến cho đám lão tổ ở đây xảy ra một phen náo động.
Không ít lão tổ Đại Thừa thần sắc đều trở nên ngưng trọng, hướng chín người này cẩn thận quan sát.
Hàn Lập cũng như đám Đại Thừa kia lập tức dùng ánh mắt quét tới.
Chỉ thấy chín người này có nam có nữ, có già có trẻ, nhưng cả đám ai nấy đều có vẻ mặt lạnh như băng, mặc trên người đủ các loại chiến giáp, với đủ loại hình dạng cực kỳ quái lạ, có loại giống như từng mảnh ghép lại, có loại giống như dùng vô số lông vũ kết thành.
Mà trong đám chín người này, có tám người đứng xung quanh rìa pháp trận, chỉ có một lão già mặt mày vàng vọt, âm trầm đứng ở giữa.
Khí tức trên người lão già này có vẻ không khác lắm so với với tám người còn lại, nhưng sau khi ánh mắt hắn lạnh lùng đảo qua khắp bốn phía, bất kể là ai đi nữa đều không tự chủ được mà cả người run lên, giống như trong nháy mắt tinh thần bọn họ bị đóng băng một cách quỷ dị.
Sắc mặt của toàn bộ đám lão tổ Đại Thừa ở đây đều biến đổi, ánh mắt nhìn về phía lão già kia lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.
Cũng có người thấp giọng nói một câu “Đồng Nha Lão Nhân”, rồi không dám nói thêm gì nữa.
Lão già mặt mày vàng vọt cùng với tám gã Đại Thừa đang vây quanh, không chút khách khí đem nguyên một góc lớn trong phòng khách chiếm lấy.
Mấy tên Đại Thừa ở gần đó thấy vậy, thần sắc lại biến đổi, tự động quay sang chỗ khác không dám nhìn lão già kia tỏ vẻ khó chịu gì.
Sau khi chín tên Đại Thừa của Thiên Nha giới tới, số người tiến vào trong phòng khách ngày càng ít dần, những tu sĩ mạnh mẽ từ giới diện khác tham gia lần tụ họp này với đám Ma tộc Thánh giới hiển nhiên đều đã đến khá đông đủ.
Nhưng riêng chỉ có Bảo Hoa là vẫn chưa thấy bóng dáng đâu.
Chẳng qua mấy tên lão tổ Đại Thừa ở đây đều là những lão quái vật đã tu luyện không biết bao nhiêu vạn năm, tất nhiên sẽ không bởi vì việc chờ đợi này mà tỏ ra khó chịu, cả đám vẫn đang giống như không có chuyện gì, tiếp tục chờ đợi.
Cũng không biết qua bao lâu, pháp trận trong phòng khách lại một lần nữa lóe sáng, một bóng dáng tao nhã diễm lệ, nhoáng lên một cái rồi hiện ra.
Chính là Bảo Hoa!
Sau lưng nàng là một người đàn ông xấu xí mặc giáp màu đen đang đứng chắp tay cung kính, đây chính là Hắc Ngạc.
Khí tức trên người tên này không kém, rõ ràng tu vi của hắn so với trước đây đã tiến bộ không ít.
Khuôn mặt Bảo Hoa rạng rỡ, ánh mắt quét qua bốn phía, thần quang trong mắt mười phần long lanh, xem ra nàng đã hồi phục lại toàn bộ nguyên khí như lúc ban đầu.
“Bảo Hoa đạo hữu, ngươi cuối cùng đã tới.” Hoàng Sa lão quái vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, trong nháy mắt khi Bảo Hoa vừa xuất hiện trong phòng khách, lập tức hai mắt hắn mở lớn, rồi cười lên ha hả.
“Lần này mượn nơi đây làm tụ họp, thật sự đã làm phiền Hoàng đạo hữu rồi.” Bảo Hoa bình tĩnh trả lời, nhưng khi ánh mắt đảo qua Hàn Lập, lập tức trên mặt nàng không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên.
Hiển nhiên vị cựu Thủy tổ Ma giới này cũng không thể ngờ đến, chỉ sau một thời gian ngắn không gặp, Hàn Lập liền trở thành một gã tu sĩ Đại Thừa.
“Ha ha, làm gì đến mức độ đó. Ngược lại, lần này lão phu có thể chiêu đãi nhiều đạo hữu tại đây như vậy, quả thực là một việc rất có mặt mũi a. Hiện tại nếu đạo hữu đã tới, như vậy tất cả liền do đạo hữu ra mặt chủ trì đi.” Hoàng Sa lão quái lại cười nói.
“Bảo Hoa đến chậm một chút, hy vọng các vị đạo hữu thứ lỗi. Chẳng qua các vị cũng thực đúng hẹn, điều này khiến ta đối với lần hành động này càng thêm mấy phần nắm chắc.” Bảo Hoa đứng tại trung tâm phòng khách, sau khi ánh mắt tiếp tục hướng bốn phía quét qua, liền cười nhạt nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 23 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 18/08/2019 11:36 (GMT+7) |