Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 24 » Phần 13

Hàn Lập - Quyển 24

Phần 13

Một tiếng “xì… lạp” vang lên, hư không bỗng chốc bị hai cái Cự Trảo xé rách ra, hiện ra một cái khe nứt không gian dài hơn ngàn trượng.

Bóng đen nhoáng lên, một cái thân ảnh lớn như ngọn núi từ trong cái khe bước ra, theo nó là hai luồng độn quang lóe lên, hai đạo cầu vồng theo sát nó bắn tới.

Sau khi hào quang thu lại, từ độn quang phân biệt hiện ra một gã Đạo Sĩ trẻ tuổi cùng với một nam tử khô gầy mặc áo bào màu vàng.

Hắc khí bên ngoài thân ảnh cực lớn kia tản ra, rốt cuộc hiện ra hình dáng chân thực là một Cự Nhân có làn da ngăm đen, trên đầu có một cái sừng cong, sau lưng mọc lên mấy hàng gai xương ngắn, gương mặt trông giống hệt những nam tử bình thường, thậm chí bộ dáng còn có mấy phần chất phác, nhưng khí tức trên người lại khiến cho người ta sinh ra cảm giác sợ hãi tới mức hít thở không thông.

“Thần thông của Bất Diệt đạo hữu thật lợi hại, chỉ bằng biến hóa trên thân thể mà đã có thể xé rách hư không để chúng ta có thể đơn giản mà tiến vào phiến không gian này.” Nam tử mặc áo bào màu vàng đánh giá bốn phía vài lần, sau đó lộ ra bộ dáng tươi cười nói với Cự Nhân.

“Ha Ha, chẳng qua là may mắn có Hoàng huynh trước đó đã dùng Cửu Huyễn Như Ý Môn làm cho lực lượng không gian của giao diện này buông lỏng đi tám chín phần mười, nếu không chỉ bằng vào bổn tọa sao có thể làm được việc này.” Cự Nhân cười ha ha, tiếp đó tầng lửa đen bên ngoài thu về, thân hình nhanh chóng thu nhỏ lại biến thành một Cự Hán cao khoảng hai trượng.

“Hắc hắc, đạo hữu nói không sai, nhưng nếu không có thần thông của đạo hữu phá vỡ hơn một nửa lực lượng giao diện thì làm sao có thể tiến vào nơi đây được.” Nam tử mặc áo bào màu vàng cười hắc hắc nói.

“Được rồi, hai người các ngươi không cần phải nịnh nọt nhau nữa. Bần đạo đi cùng với các ngươi tới đây không phải để nghe nói nhảm, tốt hơn hết là tranh thủ thời gian tìm được tên kia, mau chóng hiểu rõ được tình hình thì hơn.” Đạo nhân trẻ tuổi bên cạnh, trên mặt có xà vân màu xanh thẫm, khẽ đảo hai mắt lạnh lùng nói. Đồng tử của hắn vậy mà dựng đứng lên trông như mắt rắn vậy.

“Tam Toàn đạo hữu không cần phải vội, tên Thanh Nguyên Tử này cho dù bắt đầu độ Thiên Kiếp ngay thì cũng tuyệt đối không phải là trong vòng ba tới năm ngày có thể chấm dứt được. Thời gian này cũng đủ để chúng ta tới được nơi hắn Độ Kiếp rồi.” Nam tử mặc áo bào màu vàng không chút hoang mang trả lời.

Thì ra Nam tử mặc áo bào màu vàng này chính là tên Hoàng Nguyên Tử kia, còn hai người bên cạnh là hai gã cường giả Đại Thừa tiếng tăm lừng lẫy “Bất Diệt Thiên Tôn’và’Tam Toàn đạo nhân.”

“Xem ra vì đối phó với Thanh Nguyên Tử, ngươi đúng là phải khổ tâm mưu đồ khá lâu đấy, ngay cả thời gian và địa điểm hắn Độ Kiếp cũng rõ như lòng bàn tay rồi.” Đạo Sĩ trẻ tuổi nghe vậy, không khỏi liếc mắt nhìn Hoàng Nguyên Tử, lời nói có chút khác thường.

“Điều này là đương nhiên. Thanh Nguyên Tử vốn dĩ không phải là tộc nhân Trường Nguyên Tộc chúng ta, mà chỉ là Nguyên Thần một tên Dị Tộc xâm chiếm thân thể vị Tộc huynh ruột thịt của ta mới có thể tu luyện tới cảnh giới hiện tại như thế. Trước đây vị Tộc huynh kia có ân tình to lớn với ta, ta vứt bỏ dòng họ ban đầu của mình đổi thành cái tên hiện tại chính là để không bao giờ quên đại thù này, hy vọng tới một ngày có thể một lần nữa đoạt lại thân thể của Tộc huynh.” Thanh âm của Hoàng Nguyên Tử thoáng cái trở nên rét lạnh.

“Hóa ra là Đạo Hữu và Thanh Nguyên Tử thực sự có mối thù to lớn như thế, yên tâm đi, bổn tọa nhất định sẽ giúp ngươi đạt được ước muốn báo thù.” Tinh mang trong mắt Cự Hán lóe lên, sau đó ngoác cái miệng rộng ông ông nói.

“Ta mặc kệ ân oán giữa ngươi và Thanh Nguyên Tử, trả bao nhiêu thù lao thì sẽ xuất bấy nhiêu lực, về phần cuối cùng có thể chém giết Thanh Nguyên Tử hay không thì phải xem bản lĩnh của chính ngươi rồi.” Tam Toàn đạo nhân lại nói bằng giọng nửa nam nửa nữ.

“Yên tâm đi, ta tìm Tam Toàn huynh tới chủ yếu là vì tạo nghệ về mặt trận pháp của ngươi thôi, bằng vào thân phận Đại Sư Trận Pháp của Đạo Hữu, cộng thê sự phối hợp của Cửu Huyễn Như Ý Môn trong tay ta, những cấm chế mà Thanh Nguyên Tử bố trí xuống đối với chúng ta mà nói xem như chẳng có chút tác dụng nào.” Hoàng Nguyên Tử không hề tức giận mà còn nói như đã tính trước.

“Hy vọng có thể như thế thật. Nghe nói Thanh Nguyên Tử kia cũng có chút tinh thông Trận Pháp chi đạo, hiện nay bày ra cấm chế để chuẩn bị cho Thiên Kiếp khẳng định là không phải chuyện đùa đâu.” Thần sắc Tam Toàn đạo nhân hơi ngưng lại một chút, lời nói từ miệng có vẻ không nặng cũng không nhẹ.

“Ha ha, ta hoàn toàn tin tưởng mười phần vào Tam Toàn huynh đấy. Được rồi, vậy thì lên đường đi, lần này ta và Thanh Nguyên Tử chỉ có một người có thể sống mà rời khỏi không gian này thôi.” Hoàng Nguyên Tử cười to một tiếng, sau đó tay áo rung lên liền biến thành một luồng cầu vồng phá không bay đi.

Trong Sơn Cốc, phía Trên Đài Cao, Thanh Nguyên Tử thình lình đang khoanh chân lơ lửng giữa không trung phía trên cao vài chục trượng, mấy chục khẩu phi kiếm màu xanh đang bay múa bất định xoay quanh mình hắn, trên mặt không chút biểu tình, hai mắt nhắm nghiền bất động.

Ở phía dưới hắn, hơn trăm lá phiên kỳ chớp động linh quang, đồng thời tuôn ra một tầng hào quang năm màu, biến ảo thành vô số phù văn diễm lệ phiêu phù ở phía trên Cự Đài.

Tất cả pháp khí bố trí phía dưới Cự Đài giờ phút này bắt đầu kêu lên những âm thanh ông minh trầm thấp liên hồi, từng luồng khí mát lành từ đó tỏa ra liền tiêu thất ở trong hư không.

Về phần hơn ngàn Pho Tượng ở bốn phía Đài Cao vẫn còn giữ nguyên bộ dáng trước kia không hề nhúc nhích, dường như hết thảy mọi việc xảy ra ở trên đài không hề liên quan gì tới chúng vậy.

Thần sắc của Nguyên Dao thì vô cùng khẩn trương, đứng phía dưới một cây trận kỳ, ngẩng đầu nhìn lên trời.

Giờ phút này chỉ thấy trên không trung thình lình đã xuất hiện những đám mây đỏ cuồn cuộn, từng đợt gió lạnh gào thét qua, những nơi chúng đi qua đều khiến cho hư không phải run lên nhè nhẹ.

Mây đỏ càng ngày càng dầy, từ xa nhìn lại dường như đã che kín cả bầu trời không lọt môt chút nào, ngoài ra còn mơ hồ để lộ ra khí tức cực nóng.

Không biết bao lâu sau, phía trong mây mù lóe lên ánh sáng màu đỏ hồng, chằng chịt từng đoàn từng đoàn Quang Cầu ngưng tụ ra, ngay dưới âm thanh ầm ầm chúng tụ lại một chỗ rồi điên cuồng rơi xuống như mưa.

Cùng lúc đó, Thanh Nguyên Tử ở phía dưới mở trợn hai mắt, cánh tay khẽ động, một ngón tay vẽ một đường trên hư không.

Một tiếng ‘Phốc’ nhỏ vang lên.

Một đạo kiếm khí màu xanh dài tới ngàn trượng hiện ra, lượn một vòng rồi biến ảo thành một tầng màn sáng mờ mịt bao phủ xuống toàn bộ cả tòa Đài Cao.

Từng đoàn từng đoàn Quang Cầu màu đỏ xinh đẹp rơi vào phía trên màn sáng màu xanh lập tức nhao nhao nổ tung ra hóa thành vô số đốm lửa đỏ văng đi khắp nơi, nhưng vừa tiếp xúc với kiếm quang lập tức biến thành hư ảo, căn bản không thể xuyên vào bên trong màn kiếm được.

Tuy nhiên những quang cầu màu đỏ hồng này chẳng qua chỉ là màn dạo đầu của Thiên Kiếp mà thôi.

Tới sau khi số lượng Quang Cầu rơi xuống có thể tính bằng đơn vị hàng nghìn, bầu trời bỗng vang lên tiếng sấm, từng đạo hồ quang điện màu vàng tím hiển hiện ra lập tức biến thành vô số Lôi Tiễn bắn thẳng xuống.

Cùng lúc đó, những luồng gió mạnh màu đen kia cũng ngưng tụ lại với nhau thành một mảng đen kịt áp xuống dưới.

Mảng đen này chưa kịp rơi xuống, bên trong đã vang lên những âm thanh xuy xuy, từng Lưỡi Đao Phong mờ ảo như một luồng sóng điên cuồng bổ ra.

Trong nhất thời, những tia sáng trắng như ẩn như hiện lộ ra đầy trời.

“Tới hay lắm.”

Thanh Nguyên Tử vừa thấy cảnh này, chẳng những không giật mình mà ngược lại còn hào hứng hét lớn một tiếng, bên ngoài thân thoáng cái tỏa ra ánh sáng màu xanh cực kỳ chói mắt, đồng thời hai tay điểm liên tiếp về phía không trung.

Tất cả ánh sáng màu xanh bên ngoài màn kiếm phía trên bầu trời bỗng nhiên thu lại một lần nữa biến thành một luồng Kiếm Quang dài hơn ngàn trượng, nhoáng một cái xoay tròn ngay tại chỗ, từ đó hiện ra một con Cự Giao màu xanh.

Cự Giao này giương nanh múa vuốt điên cuồng bay múa một hồi trên bầu trời, những nơi nó đi qua vang lên những tiếng xé gió cực lớn, từng đạo kiếm khí dăng ra khắp nơi, lập tức đại phát thần uy mạnh mẽ đem tất cả những Lưỡi Đao Phong kia cản lại.

Trên một góc Đài Cao, Nguyên Dao thấy thế thì tỏ ra mừng rỡ.

Đúng lúc này, không trung bỗng nhiên rực rỡ ánh sáng màu đỏ, tất cả mây đỏ nhao nhao mỏng manh rồi như tiêu tán đi, lộ ra một dòng sông lớn đầy Dung Nham cuồn cuộn chảy, sau một khắc sóng lửa từ trên sông nổi lên thành từng mảng dung nham đánh xuống.

Thanh thế to lớn khiế cho toàn bộ bầu trời bị thiêu đốt lên.

Ánh mắt Nguyên Dao trông thấy cảnh này, dáng tươi cười trên mặt không khỏi cứng nhắc lại.

Thanh Nguyên Tử không chút hoang mang, một tay bấm niệm pháp quyết, những cái phù văn tuôn ra từ trận kỳ lập tức bay toán loạn lên không trung, tiếp đó chúng quay tròn rồi ngưng tụ với nhau biến ảo thành một tòa Phù Trận năm màu.

Phù Trận này dưới sự thúc dục của Pháp Quyết, bên trong vang lên âm thanh ông ông, hang ngàn sợi tơ năm màu từu đó tuôn ra, nhao nhao xuyên thủng qua những luồng dung nham đang rơi xuống, biến chúng thành những luồng khói tiêu tán trong không khí.

Lúc này, Thanh Nguyên Tử thét dài một tiếng, một tay đột nhiên vỗ lên đỉnh đầu, ánh sáng màu xanh lóe lên, một Tiểu Nhân mặc trường bào màu xanh từ đó bay ra, hai bàn tay chà xát vào nhau rồi giơ lên không trung phía xa, chằng chịt những kiếm khí màu xanh tuôn ra, uy năng của mỗi đạo ra sau đều to lớn hơn đạo ra trước.

Thanh Nguyên Tử vô cùng rõ ràng, tới bây giờ sự đáng sợ của Thiên Kiếp mới bắt đầu hiện ra mà thôi.

Mười ngày sau, bầu trời hơn vạn dặm lấy sơn cốc làm trung tâm sớm đã bị mây đen cuồn cuộn bao phủ tới mức mưa gió cũng không lọt được, nhưng tiếng ầm ầm rung trời vẫn vang lên không ngớt, đồng thời thỉnh thoảng cũng trông thấy vòng ánh sáng bảo vệ năm màu như ẩn như hiện.

Hiển nhiên lúc này Thiên Kiếp đã tới hồi hung mãnh nhất.

Bên ngoài một đỉnh núi nhỏ cách đó cả vạn dặm, ba bóng người đang đứng thẳng tắp trên vài cành cây của một gốc cây cổ thụ lẳng lặng ngắm nhìn về phía sơn cốc xa xa.

Ba người này, một người thân hình cao lớn, một người mặc đạo bào, còn một người thì có dáng người khô gầy, đúng là ba gã cường giả Đại Thừa Hoàng Nguyên Tử, Tam Toàn đạo nhân và Bất Diệt Thiên Tôn.

Bọn hắn đã tới nơi này từu hai ngày trước và đang bắt đầu kiên nhẫn chờ cơ hội ra tay.

“Không nghĩ tới Đại Thiên Kiếp của tên Thanh Nguyên Tử này lại lợi hại như vậy. Thay bằng bổn tọa mà nói… cũng không nắm chắc được mấy phần có thể trụ được tới lúc này đấy.” Cự Hán chính là Bất Diệt Thiên Tôn thở dài một hơi chậm rãi nói.

“Đúng vậy, cho dù là bần đạo gặp phải Thiên Kiếp bực này, tám chín phần mười cũng không có cách nào vượt qua được. Tên tuổi của Thanh Nguyên tử lớn như thể quả nhiên không phải là hư danh.” Thần sắc của Tam Toàn đạo nhân cũng đồng dạng trở nên ngưng trọng.

Trên mặt Hoàng Nguyên Tử vốn đang âm trầm như nước, nghe được lời hai người nói lại bỗng nhiên cười lạnh lẽo nói:

“Cho dù tên Thanh Nguyên Tử này có thần thông to lớn hơn xa ba chúng ta thì sao chứ? Chưa nói hắn có thực sự vượt qua kiếp nạn này hay không, dù cho có vượt qua cũng phải đại thương nguyên khí, như vậy làm sao có thể chạy thoát khỏi sự liên thủ của ba người bọn ta, chẳng phải cũng không tránh khỏi kết cục hồn phi phách tán hay sao.”

“Điều này cũng đúng, dù cho Thanh Nguyên Tử có pháp lực thông thiên thì lần này cũng chạy trời không khỏi nắng đấy.” Bất Diệt Thiên Tôn gật đầu nhẹ, bộ dáng cực kỳ đồng ý.

“Tuy nhiên nhìn xu thế của Thiên Kiếp, bộ dáng tổi thiếu cũng phải tiếp tục năm sáu ngày nữa. Chúng ta cũng bắt đầu bài trừ những cấm chế bên ngoài đi thôi, nếu không chờ tới khi Thiên Kiếp kết thúc, rất có thể Thanh Nguyên Tử sẽ ẩn nấp rồi chạy thoát mất.” Tam toàn đạo nhân nhìn về phía mây đen bên trên sơn cốc lạnh lùng nói.

“Ân, thời gian chính xác là không sai biệt lắm. Hắc Hắc, với tình hình bây giờ của Thanh Nguyên Tử, tin rằng dù cho hắn biết rõ chúng ta bài trừ cấm chế này cũng tuyệt đối không cách gì có thể phân tâm được. Cùng lắm là vận dụng một ít thủ đoạn phía sau mà thôi.” Hoàng Nguyên Tử âm trầm nói.

“Chuẩn bị phía sau? Ha Ha, ta lại muốn nhìn một chút vị Thanh Nguyên Tử này còn chuẩn bị thủ đoạn gì phía sau nữa đây. Hiện tại hắn vận dụng càng nhiều thủ đoạn đã chuẩn bị trước thì cuối cùng tới khi chúng ta ra tay với hắn chẳng phải sẽ càng nhẹ nhõ hơn sao.” Bất Diệt Thiên Tôn cười lên điên cuồng vài tiếng nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 9
Thương thế lần này của hắn cực kỳ nghiêm trọng. Lục phủ ngũ tạng trong cơ thể không hề dễ chịu. Chỉ có Lục Thiếu Du tự mình biết, nếu không phải dựa vào Thanh Linh Khải Giáp cùng với thân thể cường hãn thì hắn không còn được như bây giờ. Đặc biệt là lúc cuối cùng chống lại Vũ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 10
Chị, chị làm như vậy, anh Dương có phản đối không. Tuệ Lâm cẩn thận hỏi. Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Nhược Khê lạnh như băng. Anh ta còn mặt mũi để nói chuyện phản đối hay không phản đối với chị sao? Ba người đều đã nghe kể về chuyện của Dương Thần và Tiêu Chỉ Tình, biết rằng lúc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lục Thiếu Du – Quyển 38
Ai là chưởng môn Phi Linh môn vậy? Trong sát na, cơ hồ tất cả mọi người tìm kiếm cuhng quanh, chưởng môn Phi Linh môn này dường như vẫn còn ở trong Thiên Thủy mon, rốt cuộc ai là chưởng môn của Phi Linh môn khủng bố này. Tất cả miễn lễ. Thanh âm nhàn nhạt từ trong đám người truyền ra, đủ để...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân