Đây thuộc về một thế lực gọi là Công Tượng Hội, chuyên cung cấp tài nguyên khoáng sản, binh khí các thể loại cho người có nhu cầu. Chỉ cần có tiền, không một sản phẩm nào mà Công Tượng hội không làm được từ vũ khí bình thường đến những vũ khí cao cấp như Thánh Khí đều có thể chế tạo được.
Các vũ khí bậc cao được tạo thành từ phôi và chú văn, chú văn kỳ thực là một nhánh nhỏ của trận văn, chỉ tập trung vào tấn công hoặc phòng thủ mà không mang lại bất cứ tác dụng nào khác. Dẫu vậy, chú văn càng dày đặc, càng phức tạp thì sức mạnh của binh khí đó càng lớn, yêu cầu đối với tài liệu chế tạo phôi vũ khí cũng càng cao.
Chú văn hấp thụ nguyên khí và cường hóa vũ khí, đối với Địa cấp trở lên nó sẽ khác biệt rất nhiều, nhưng đối với những kẻ không thể vận dụng nguyên khí thì dường như khá vô dụng. Nhiều nghiên cứu cũng muốn tích hợp khả năng dùng nguyên thạch thay thế để Nhân cảnh cũng có thể sử dụng tốt, nhưng chỉ cần một vài chiêu thức đánh ra thì nguyên thạch đã tan vỡ rồi, không có người điều khiển, nguyên khí trong nguyên thạch bị hút ra quá nhanh rất khó để kiểm soát. Bởi lẽ đó dù vẫn tồn tại dạng vũ khí như vậy nhưng rất ít người sử dụng, sức mạnh không tăng bao nhiêu ngược lại thì tiêu tốn quá nhiều tiền và nguyên thạch.
Lý Uyển Như cầm cây đoản kiếm mà Lữ Chung để lại, thân kiếm đã có vài vết rạn, lưỡi kiếm sứt mẻ sau quá trình chiến đấu với dã thú. Giờ đây cô cần đổi mới một thanh kiếm khác, hoặc ít nhất là một vũ khí tốt để có thể chiến đấu.
Bước vào trong sảnh, cảm giác hơi se se lạnh lập tức biến mất, thay vào đó là khi ấm thấm vào da Lý Uyển Như như thể đang là mùa xuân vậy.
Một nam nhân viên thấy có khách đến, chuyên nghiệp bước ra giới thiệu:
“Chào quý khách, Công Tượng Hội phân nhánh Đông Lĩnh chúng tôi có những sản phẩm chất lượng hàng đầu…”
Ngăn cho đối phương lảm nhảm, Lý Uyển Như liền ném 1 ngân tệ cho hắn và lạnh lùng nói:
“Không cần đâu, ngươi không làm phiền ta đã là giúp đỡ lớn nhất rồi.”
Lý Uyển Như thản nhiên lướt quanh gian trưng bày vũ khí. Nơi đây bày biện đủ loại binh khí nhiều thể loại khác nhau, từ dao găm cỡ nhỏ đến đại đao, trường thương đủ loại. Giá phân bổ cũng không đồng đều tùy vào kích cỡ và giá thành vật liệu.
Dao găm và phi đao thì có giá rẻ, đâu đó chỉ khoảng trên dưới 3 kim tệ tương đương với 60 ngân tệ. Còn đối với dạng đại đao hay trọng kiếm thì khác, quá to, quá nặng dẫn đến giá có thể lên tới 35, 40 kim tệ.
Chỉ là đây vẫn là phôi vũ khí, chưa hoàn toàn khắc trận văn, đối với những vũ khí đã được điểm hóa chú văn thì sẽ có giá thành gấp vài lần thậm chí vài chục lần.
Nhìn giá trên từng thanh vũ khí khiến Lý Uyển Như tự thấy mình thật nghèo, vốn tưởng sau khi thu thập được hơn 100 điểm tích lũy kia cô sẽ thoải mái tiêu xài mà giờ đây muốn mua một thanh đoản kiếm cũng đã hết phân nửa.
Lý Uyển Như đứng cạnh thanh đoản kiếm thiết kế khá tinh mỹ với những chú văn chạy dọc trên thân và chuôi kiếm, nhưng sau khi thấy giá của phôi kiếm đã 15 kim tệ, tương đương với 150 điểm tích lũy, còn giá của thanh kiếm đã khắc chú văn hoàn chỉnh thì lên tới hơn 1000 điểm. Cô tặc lưỡi than thở cách kiếm tiền của mấy thế lực lớn, quả là không ai ngờ được họ có thể giàu có đến mức nào nữa.
Dẫu vậy, Lý Uyển Như cũng không định mua thành phẩm đã khắc chú văn, cô chỉ cần một phôi kiếm thông thường có đủ sự cứng rắn là có thể khắc một vài chú văn cường hóa cơ bản lên chúng rồi. Lý gia dù sao cũng là một gia tộc thiên về trận pháp, Lý Uyển Như dù mất trí nhớ thì căn cơ của cô vẫn rất vững, khắc vài đường lên một thanh kiếm nhỏ vẫn có thể làm được.
Vật liệu làm phôi cho dạng khí cụ này không chỉ đơn giản là sắt thép thông thường, phải trui rèn qua nguyên khí và hỏa diễm đặc biệt mới có thể tạo ra vũ khí tiếp nhận được trận văn. Thanh kiếm cùn mà Lữ Chung để lại nếu tiếp nhận chú văn gia cố thì nó sẽ trực tiếp vỡ nát mất. Vì thế mà Lý Uyển Như dù có am hiểu trận pháp cũng không dám tùy tiện khắc lên.
Đang phân vân có nên dùng gần như toàn bộ gia sản của mình chỉ để mua một phôi kiếm hay không thì bất chợt hạ thân của Lý Uyển Như nóng rực lên. Một dục vọng mang tính ác ý đột nhiên hiển hiện trong cô. Một làn sóng dục niệm bất thường len lỏi, kéo dài, lạnh lẽo, và u ám như sợi tơ nhện phủ đầy bụi độc. Không phải dục vọng thông thường như đám dong binh cô tiếp xúc hay đám người Ưng Hầu, mà là dục vọng… chiếm đoạt con mồi.
Cơ thể run nhẹ, cảm nhận rõ một ánh mắt đang táo bạo quét qua cơ thể, như có thể xuyên qua lớp áo lông Lý Uyển Như đang khoác trên người, săm soi từng tấc da thịt trên người cô vậy.
Lý Uyển Như quay đầu. Một người đàn ông đang bước vào tiệm.
Hắn mặc trường bào màu xám đậm viền đỏ thẫm, thần sắc thản nhiên bước vào giữa tiếng chào hỏi cung kính của nhân viên cửa hàng. Dáng người cao lớn, mái tóc dài được buộc gọn, ánh mắt sắc bén như chim ưng chỉ liếc một cái đã khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Chỉ cần là người trong giới dong binh Đông Lĩnh trấn, không ai không biết hắn: Ngụy Doãn, đội phó của dong binh đoàn Thôn Thiên, thế lực mạnh nhất toàn khu vực, từng có người thầm bàn rằng hắn là chó săn thân tín dưới trướng một thế lực tà dị, từng diệt sát cả một ngôi làng nhỏ chỉ vì một lô hàng thất lạc.
Ánh mắt hắn dừng lại nơi Lý Uyển Như chỉ chốc lát, đủ để dấu ấn dưới bụng cô khẽ nóng lên, như thể bị thứ gì đó liếm qua.
Ngụy Doãn bước lại gần, không mời không gọi, không cần giới thiệu.
“Cô nương là trận pháp sư?” – Giọng hắn trầm, hơi khàn, như vừa cười vừa hỏi.
Lý Uyển Như nén cảm giác rét sống lưng, đáp khéo:
“Chỉ là biết chút da lông, không dám nhận bừa.”
Hắn mỉm cười, nhưng chẳng có chút ấm áp nào trong đôi mắt.
“Không cần khiêm tốn. Đông Lĩnh này ít ai vừa trẻ vừa có khả năng như ngươi, trình độ trận pháp xuất sắc được thể hiện trong nhiệm vụ trước đó. Ta nhìn người không sai. Gia nhập Thôn Thiên đi, bọn ta cần người như ngươi. Ngươi cũng sẽ có một chỗ dựa vững chắc, tài nguyên sử dụng sẽ được bọn ta chi trả toàn bộ.”
Dấu ấn Dục Vọng lần nữa phản ứng, nhưng lần này, rõ ràng và trần trụi hơn.
Cô không chỉ cảm nhận dục vọng… mà là ham muốn chiếm hữu, dục vọng thống trị, như một con rắn quấn quanh cổ, thì thầm từng lời dụ dỗ độc địa.
Lý Uyển Như hơi nheo mắt. Trong lòng lập tức cảnh giác.
“Cảm tạ ý tốt của ngài, nhưng ta là một người quen sống tự do. E rằng không hợp với tổ chức lớn như Thôn Thiên.”
Một thoáng lặng. Không ai lên tiếng. Ngụy Doãn vẫn cười, nhưng không che được ánh nhìn dần u ám.
“Tự do à?” – Hắn lặp lại, giọng nhỏ hơn, gần như thì thầm.
“Thứ đó dễ khiến người ta chết sớm đấy.”
Câu nói không có chút ác ý rõ ràng nào, nhưng sát khí lạnh băng tràn ra như lưỡi dao mảnh lướt sát da. Kẻ dám từ chối hắn, trước giờ đều rất ít, đặc biệt là lũ nhãi nhép Nhân cảnh thì hoàn toàn không có ai…
Hắn bước lùi một bước, chỉnh lại tay áo.
“Thôi vậy. Có người tự mình vứt bỏ cơ hội thì cũng không nên cưỡng cầu. Chỉ mong sau này, khi cần đến chỗ dựa… ngươi còn kịp mà quay đầu.”
Nói đoạn, Ngụy Doãn bước ngang qua người của Lý Uyển Như, tiếp tục việc tham khảo từng món vũ khí, tựa như lời mời khi trước chỉ tùy ý nói ra vậy.
Lý Uyển Như vẫn cảm nhận rõ, ánh nhìn sau lưng tựa như móng vuốt, chỉ chờ dịp cào xé lấy cơ thể con mồi non mềm này. Dù hắn đã rời khỏi, nhưng cơ thể của cô vẫn có chút run rẩy.
Dong binh đoàn Thôn Thiên, thế lực lớn nhất Đông Lĩnh trấn, so với những trấn nhỏ xung quanh hay thành trì gần nhất là Linh Phong thành thì cũng có thể liệt vào hàng đầu.
Thứ nhất là đoàn trưởng và đoàn phó của chúng đều đạt tới Địa cấp, nghe nói Đoàn trưởng thậm chí đạt tới Địa cấp tầng 4, thực lực tuyệt đối siêu việt đoàn đội của Lâm Vũ. Chỉ cần một mình hắn là đủ sức quét ngang cả đội của Lâm Vũ mà chẳng mất bao nhiêu sức lực.
Thứ hai là về thành viên. Không như các dong binh đoàn chỉ có khoảng 20 thành viên đổ lại, Thôn Thiên có tới hơn 100 thành viên, được phân chia thành nhiều tổ, nhóm làm những công việc khác nhau. Các đội nhóm định kỳ cống hiến tài nguyên như điểm tích lũy, bù lại nhận được sự che chở của lão đại, có thể ngẩng cao đầu, ra sức cướp đoạt của các đội ngũ khác.
Lý do lớn nhất mà Thôn Thiên mang đầy tiếng xấu là thành viên của chúng thường xuyên cướp nhiệm vụ của đội nhóm khác. Ngươi mất công săn giết được 100 điểm ư? Bọn ta có công đứng nhìn nên phải chia cho bọn ta một nửa, đấy là sự phân bố phần thưởng đấy.
Công Hội cũng chẳng quản mấy vấn đề này, dù sao ở cái nơi khỉ ho cò gáy này thì chẳng cao thủ nào rỗi hơi quản lý mấy vấn đề nhỏ cả. Nhưng uy quyền thì vẫn có, một vài chỉ thị đưa ra cũng khiến đám người này phải khiêm tốn đôi chút, giảm bớt lại tần suất tranh cướp của mình.
Vốn cũng có một dong binh đoàn ngứa mắt Thôn Thiên, liền phục kích đánh trọng thương một tiểu đội. Nhưng chỉ một tuần sau, cả đội ngũ kia mất tích một cách bí ẩn trong Đông Lĩnh Sâm Lâm, đội trưởng Địa cấp cũng không thấy tăm hơi nên sự sợ hãi của các dong binh khác đối với đám người hắc bang này càng cao.
Lý Uyển Như từ chối việc gia nhập Thôn Thiên, kỳ thực chính là sợ hãi đám người vô nhân tính này. Thành viên cốt lõi toàn lũ hung thần ác sát, không việc xấu gì không làm, đám đại lão thì coi thành viên như công cụ kiếm tiền cho mình, nếu không thể cống nạp đủ hàng tháng sẽ bị ghi nợ, phải làm nhiều công việc hơn để thanh toán khoản nợ bảo kê. Còn với kẻ không thể trả nợ nữa, sẽ được nhận một nhiệm vụ mới lạ là bao cát luyện tập cho kẻ khác hoặc là mồi nhử cho một vài nhiệm vụ săn giết.
Nữ nhân nợ chồng chất ư? Nghe đâu thế lực sau lưng của Thôn Thiên có mở vài kỹ viện đấy, cứ việc tới đó làm thêm mà trả nợ.
Dù không thành ác nhân thì hoàn cảnh cũng biến con người ta thành tương tự như vậy. Thôn Thiên dong binh đoàn quả thực là nơi ăn thịt người không nhả xương. Đã gia nhập thì cả đời là người của Thôn Thiên, hợp đồng đầy đủ có xác nhận của Công Hội khiến cho chẳng kẻ nào có thể làm trái.
Cô biết việc này sẽ ảnh hưởng lớn đến bản thân, lập tức không chần chừ mua luôn phôi kiếm giá cắt cổ kia để phòng thân. Đồng thời cũng cần tức tốc trở về, soạn sẵn đồ đạc rời khỏi Đông Lĩnh trấn này.
Là một người tứ cố vô thân, tự do tự tại nên Lý Uyển Như không hề ngại phải tìm một nơi khác trú ngụ, Đông Lĩnh trấn quá nguy hiểm thì cô sẽ tìm một nơi khác ổn hơn để mà an yên làm một dong binh tầng chót.
Vội vã thanh toán và tức tốc trở về căn phòng nhỏ của mình, Lý Uyển Như nhanh chóng thu dọn đồ đạc ít ỏi vào chiếc túi mà cô đã mua giá 2 ngân tệ. Chẳng có thời gian khắc chú văn cho thanh đoản kiếm, cô buộc phải rời đi nhanh nhất có thể sau khi đoán được mình đã rơi vào tầm ngắm của dong binh đoàn Thôn Thiên.
Mục tiêu là Đông Lĩnh Sâm Lâm, Lý Uyển Như cần lên tiếng hiệu triệu Chim To, chở cô tới một thành trấn khác, né ra khỏi tầm mắt của gã Ngụy Doãn kia.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hoan Du Thánh Nữ |
Tác giả | Dzynxc |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Update Phần 55 |
Ngày cập nhật | 18/05/2025 13:51 (GMT+7) |