Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hồi ký mưa » Phần 24

Hồi ký mưa


Truyện đã hoàn thành

Phần 24

Nó ngủ một mạch đến chiều tối, nó đã quá mệt mỏi rồi. N. Anh vào gọi nó dậy ăn cơm, nhỏ hơi ngạc nhiên khi thấy nó thiếu sức sống…

– Anh xuống ăn cơm đi, mẹ đang đợi…
– Ừ…

Nhỏ đi ra khỏi phòng thì nó nó gọi với theo…

– Ngọc Anh…
– Dạ…
– Mai mày giúp anh việc này, lát nữa anh sang phòng anh bảo…
– Vâng mà anh tươi tỉnh lên đi, mấy nay em nhiều chuyện muốn có người tâm sự mà chả dám nói với anh. Ở ngoài anh mệt mỏi thế nào thì về nhà nên vui vẻ lên, đừng để những người trong gia đình mệt mỏi theo anh…

Nhỏ nói rồi đóng cửa phòng lại. Cơm xong, nó trở về phòng, tháo cái vòng tay em tặng cho nó, nó ngắm nhìn lại một lần nữa, cái bảng khắc tên nó và em vẫn còn đó, trái tim vẫn còn đó nhưng tình yêu thì không còn nữa. Nghẹn ngào, đau đớn, từng giọt nước mắt của nó rơi, nó ôm nắm chặt cái vòng tay đó, lồng ngực nó nhói lên cảm giác như trái tim của nó đang bị ai đó bóp nghẹn vậy. Cất vòng tay vào một chiếc hộp cùng mảnh giấy nó ghi “Trả lại em tất cả, bao gồm cả tình yêu đầu đời của anh”, nó gõ cửa phòng Ngọc Anh…

– Mày cầm cái hộp này, chiều mai đi học về thì rẽ qua nhà Mai, ở địa chỉ… và đưa cho Mai giúp anh nhé…
– Hihi anh chị làm lành rồi ạ, mà sao anh không tự đưa quà đi – Nhỏ cười tươi đón lấy hộp quà, lúi húi định mơ ra xem…
– Đừng có mở ra, cất đi – Nó gắt lên…
– Vâng, có gì mà ghê gớm…

Nói rồi nhỏ đóng cửa phòng, nó xuống nhà và ra ngoài đi lang thang, lúc này nó muốn đến một nơi nào đó để có thể yên tĩnh vài ngày. Những ngày qua kể từ lúc xảy ra biến cố, nó trở thành người sống nội tâm hơn trước, không còn làm chủ được cảm xúc mỗi khi nó ở 1 mình nữa. Những gì nó thấy trưa nay, nó thấy trước cửa nhà em như ngàn mũi dao cắm vào trong tim nó. Ngồi gục xuống 1 chiếc ghế đá bên hồ của ĐHLN, nó khóc không thành tiếng. Bỗng nó có điện thoại, là Linh gọi…

– Alo…
– Anh ơi cô nhắc mai kiểm tra 1 tiết hóa đó, anh nhớ ôn cho kỹ nhé…
– Ừ cảm ơn – giọng nó nghẹn lại trả lời nhỏ…
– Anh sao vậy, anh đang khóc à, anh có chuyện gì vậy?
– Không có gì đâu – Nó cúp máy, nó sợ nhỏ hỏi nó nhiều, nó không kìm nén được mà bộc phát ra hết…

New messeger… Tít… tít…

“Anh ơi, dạo gần đây em biết anh buồn, có gì nói với em được không? Anh đang ở đâu?”

“Hồ ĐHLN” – Nó nhắn lại cho nhỏ, tự dưng nhắc đến nhỏ, nó lại muốn đến 1 nơi…

Nó lau nước mắt, tự ổn định lại tâm trạng của mình, nó không muốn nhỏ thấy nó trong bộ dạng này. Ngồi chờ hơn 20p thì nhỏ đến, trên tay cầm theo cái áo khoác…

– Sao anh lại ngồi đây, ăn mặc phong phanh thế này, cũng may em biết nên mang theo áo cho anh – Nói rồi nhỏ đưa cho nó cái áo…
– Đưa tớ đi ra đây…
– Đi đâu ạ…
– Nơi chúng ta xem pháo hoa…

Nó không để ý đến vẻ ngạc nhiên của nhỏ, tiến đến chiếc xe của nhỏ. Nhỏ chở nó đi, cái rét tháng 3 ngọt lịm, cả quãng đường chẳng ai nói với ai câu nào. Đi ngang qua một quán tạp hóa, nó kêu nhỏ dừng xe, nhỏ không hiểu nhưng vẫn làm theo ý nó. Nó chạy vào mua chục lon bia, vài túi bò khô thêm cả bao thuốc. Xách ra, nhỏ nhìn nó như sinh vật lạ, nó mới đáp…

– Yên tâm, tớ uống thôi, không bắt cậu uống cùng đâu, tự dưng tớ muốn uống bia thôi…

Dựng xe, may mắn vẫn còn 1 cái chòi quân sự chưa có đôi nào ngồi, nó và nhỏ Linh leo lên đó. Bật một lon bia, nó thấy nhỏ cũng bật theo nó, miệng mỉm cười…

– Em không để người em yêu phải 1 mình bao giờ, uống đi anh…

Nhỏ cạch với nó, tự nhiên nó thấy lúc này nó và nhỏ gần gũi với nhau như vậy, từng hớp bia mát lạnh khiến nó rùng mình và tỉnh táo hơn.

– Anh ơi, em có chuyện muốn nói, em hy vọng anh không được suy nghĩ quá…
– Cậu nói đi…
– Trưa nay em thấy…
– Mai đi cùng người khác, 1 thằng đi SH trắng? – Nó đưa lon bia lên tu ừng ực…
– Dạ vậy là anh biết rồi…
– Biết thì để làm gì đâu?
– Sao mọi chuyện lại ra nông nỗi này hả anh?
– Tớ và Mai chia tay gần tháng rồi, cô ấy có người mới, đó cũng là điều dễ hiểu thôi, đâu có gì đâu mà mọi người cứ hay hỏi vậy?
– Anh ổn chứ?
– Có thì không phải có mà không thì không phải không…

Từng lon bia được bật ra cùng khói thuốc cứ thế tan ra trong màn đêm tĩnh mịch. Cảnh vật ấy, không gian ấy, thực sự phù hợp cho một người thất tình như nó. Bất chợt trời đổ mưa, cơn mưa rào như trút nước, giống như cơn mưa lần sinh nhật nó ở nhà em… Nó nghẹn đắng, nó khóc, bàn tay đau của nó như có thêm sức, bóp nát lon bia rồi liên tục đập xuống sàn nhà, vỏ lon bia rách ra, cứa vào tay nó chảy máu. Nhỏ Linh thấy vậy hoảng hốt cầm lấy tay rồi ôm lấy nó…

– Anh ơi, đừng khóc, đừng như vậy nữa… em xin anh… hức… hức – Nhỏ khóc theo nó…

Nó ngồi đó khóc, bên cạnh là người con gái yêu nó, cũng đang khóc vì nó. Cơn mưa vẫn trắng xóa trước mặt, từng cơn gió khiến nước mưa tạt vào trong làm cả nó và nhỏ ướt hết. Nó vòng tay qua ôm lấy nhỏ Linh đang run lên vì lạnh. Cơn mưa ấy, dường như muốn cuốn trôi đi tất cả…

Sáng hôm sau, nó không đi học, nó muốn đi đâu đó vài ngày nên nó gọi thằng Hưng. Sau khi nhận được lời để nghị của nó thì thằng Hưng cũng đồng ý. Nó và thằng Hưng sẽ đi rong ruổi vài ngày để tâm trạng nó có thể ổn hơn. Hưng gợi ý là lên Tam Đảo vì ở đó nó có mấy anh em quen biết nhưng nó không thích. Sau cùng nó quyết định, 2 thằng sẽ đi Hạ Long, đến nơi mà có ánh hoàng hôn trên biển, nơi mà em và nó từng đón hoàng hôn…

Nhắn cho mẹ nó một cái tin để mẹ nó yên tâm rằng nó không bị mất tích. Nó dừng lại ở số điện thoại của em và quyết định nhắn cho em 1 dòng tin nhắn. Vỏn vẻn chỉ 4 chữ “Chúc em hạnh phúc” rồi tắt nguồn…

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensexhay.org/hoi-ky-mua/

Không phải ai lang thang cũng là người đi lạc và cũng không có mảnh đất nào xa lạ, chỉ có kẻ lữ hành là người lạ. Hạ Long vẫn thế nhưng lòng người đã khác, hít thở không khí từ biển, nó thấy bản thân mình thoải mái hơn nhiều. Nó và thằng Hưng thuê phòng tại một nhà nghỉ bình dân cho tiết kiệm, nó đòi vậy mặc dù thằng Hưng nói có tiền đủ để 2 đứa nó ăn chơi cả tháng dưới này. Nhưng nói không thích bởi đây là chuyện của nó, đây là chuyến đi của nó và nó muốn thật bình thường và giản dị.

– Rồi xuống đây thì làm gì? – Thằng Hưng hỏi nó…
– Tao chỉ ngồi ở biển thôi, chẳng đi đâu đâu…
– Vậy thì được, tao có mấy anh em ở bên Hòn Gai và dưới Cẩm Phả, chắc tao chạy qua đó chào mấy ổng vài câu. Cầm lấy số tiền này phòng thân nếu trong trường hợp tao chưa về được…

Thằng Hưng đưa nó khá nhiều tiền, nó chỉ cầm 1 chút ít còn lại đưa trả lại cho Hưng. Từ sáng chạy xe khá mệt nên nó muốn nằm nghỉ 1 tí. Thằng Hưng thì lục đục chuẩn bị đi, thấy vậy nó dặn…

– Đất này không phải đất của mình, đừng có gây gổ gì, nếu mẹ tao gọi hoặc ai gọi thì cứ nói không biết nhé…
– Không nói thế được, như vậy mọi người sẽ lo, tao chỉ nói mày vẫn ổn thôi là được rồi…
– Ok tùy mày, đi nhớ về sớm, tối ra biển nhậu, lâu lắm rồi 2 anh em mình không được ngồi với nhau rồi…

Thằng Hưng đi, nó nằm vật ra giường ngủ một giấc đến chiều, nhìn đồng hồ đã hơn 5h chiều, với lấy cái áo khoác, nó đi bộ ra bãi biển, hôm nay trời có nắng và muốn ngắm hoàng hôn…

Mặt trời đỏ rực phía xa xa, trời chuyển màu vàng, trong cái nắng yếu ớt của một buổi chiều tàn cách đây chỉ vài tháng thôi, nó đã có tình yêu đầu đời của mình. Em ngày ấy rạng ngời trong chiếc áo đôi mà em cất công cá cược với nó để cả 2 đứa cùng mặc. Cái nắm tay đầy yêu thương, những lời nói của em và nụ hôn dưới ánh hoàng hôn trên biển đâu đó vẫn đọng lại nơi đây. Nó thấy ký ức hiện về rõ mồn một như chưa bao giờ biến mất. Em bây giờ đang làm gì? Có lẽ đang ở bên người ta, còn nó, nó chỉ biết ngồi đây, gặm nhấm cái ký ức đẹp đẽ nhất mà em dành cho nó. Khung cảnh vẫn vậy, dòng người vẫn vậy, hoàng hôn vẫn đẹp như thế. Nhưng chỉ còn lại mỗi mình nó mà thôi…

– Xin chào, nhìn em có vẻ buồn nhỉ chàng trai…

Một cô gái bước đến hỏi nó, mặc bộ quần áo thể thao, trên cổ đeo tai nghe và đi giày tập. Chắc là mới tập thể dục gần đây?

– Chào chị, có chuyện gì vậy ạ?
– À không có gì, cảnh đẹp thì nên ngồi ngắm với bạn, chị ngồi đây được chứ…
– Vâng cứ tự nhiên, chỗ này đâu phải của riêng em…

Chị ta ngồi bệt xuống bên cạnh nó, kéo cái tai nghe cuộn tròn nhét vào trong túi…

– Hoàng hôn đẹp, lâu rồi Hạ Long mới có cảnh hoàng hôn đẹp như thế này…
– Vậy bình thường không có sao? – Nó hơi ngạc nhiên…
– Ít lắm, mùa hè thì nhiều, chứ giữa thời tiết này thì làm gì có nắng mà có hoàng hôn…
– À vâng…
– Hoàng hôn đẹp thế này thì chắc chắn có người đang rất buồn ở đây? Em phải không?

Nó giật mình, câu nói này giống như câu nói của em từng nói với nó “Hoàng hôn biết cảm xúc của con người đấy anh, bởi vì hoàng hôn càng đẹp thì chứng tỏ lòng người càng sầu”… Ra vậy, Hạ Long hôm nay biết nó buồn, nên đặc cách cho nó thấy một hoàng hôn đẹp như vậy…

– Không chị ạ, ở mỗi người ai cũng có nỗi buồn riêng, đến ngay cả chị, cũng có nỗi buồn mà đúng không?
– Văn hoa gớm nhỉ, em năm nay bao nhiêu tuổi rồi? – Chị ta bỏ cặp kính, cười nhẹ với nó, lúc này nó mới thấy ngồi bên cạnh nó là một người đẹp không kém gì em hay Linh thậm chí còn hơn. Mái tóc búi cao, đôi mắt trong trẻo như biết nói, khuôn mặt chị trái xoan nhưng nổi bật bởi cái cằm nhọn và đôi môi hình trái tim. Chị không trang điểm, không đánh son nhưng đẹp đến mê hồn…
– Em 18 thôi chị…
– Vậy à, thế kém chị 4 tuổi, chị 22 rồi mới tốt nghiệp đại học…
– Vâng…
– Em có vẻ kiệm lời nhỉ, mà nhà em ở đâu?
– Em không phải người ở đây…
– Haha, vậy là chị đoán đúng, nghe giọng em không phải người Quảng Ninh…
– Vâng em là người Hà Nội, em mới xuống lúc trưa…
– Xuống để du lịch hử?
– Không chị, xuống để trốn tránh thực tại…

Nó trả lời, khuôn mặt chị nhíu lại hơi khó hiểu nhưng lại giãn ra ngay sau đó, chị không hỏi thêm gì nữa, chỉ khẽ hát vài câu hát bằng tiếng anh và nhìn về phía hoàng hôn.

Bóng tối đang nuốt dần những ánh sáng cuối cùng còn sót lại trong vài tia nắng mờ nhạt, nó và chị ngồi đó nhưng không ai nói với ai câu nào cả. Dẫu sao đó cũng chỉ là một người lạ, hỏi nhau vài câu qua loa khi lỡ gặp và ngồi cạnh nhau thôi. Nó cũng không quan tâm cho lắm, đứng dậy phủi lại cái quần đầy cát, chị cũng đứng dậy theo nó…

– Em về hử?
– Vâng chị, tối rồi…
– Mai em còn ra đây không?
– Nếu như trời có nắng – Nó đáp gọn lẹ…
– Một chàng trai thú vị, mai trời sẽ có nắng để chị được gặp em, hẹn em ngày mai nhé…

Chị ta vẫy tay chào nó rồi đeo tai nghe vào và chạy, nó cũng chẳng để ý nhiều mà đi về phòng nghỉ. Tắm qua một cái, nó lúc này cũng khá đói, nhưng chưa thấy thằng Hưng về… Nó kéo rèm cửa, ngồi trên ghế và châm điếu thuốc, từ độ cao này nhìn xuống, Hạ Long về đêm đẹp quá, đúng chất thành phố du lịch. Nhìn dòng người hối hả đi dưới đường, đi dạo, đi chơi, sao nó thấy nó lạc lõng quá…

Có tiếng gõ cửa, nó ra mở thì thằng Hưng đã về, mặc cu cậu hớn hở lắm. Nó bảo thằng Hưng đi tắm rồi chuẩn bị đi ăn…

– Đi thôi, nay đãi thằng bạn tao ăn hải sản nhé haha – Thằng Hưng mặc lại cái áo, cười với nó…
– Thôi ăn uống gì tốn tiền, mua ít đồ, ít bia ra biển ngồi đi…
– Ái chà, đúng là thất tình thằng nào cũng thích lãng mạn nhỉ, ok luôn…

2 thằng nó mua ít đồ nhậu, cũng chỉ là mực xé, một ít hàu, cá chỉ vàng và vài đồ linh tinh cùng hơn 2 chục lon bia lạnh mang ra ngoài bãi biển ngồi. Biển khá đông người đang di dạo, nó chọn chỗ lúc chiều nó ngồi, không phải là nó chỉ thích ngồi chỗ ấy, mà chỗ đó là chính giữa, nhìn ra biển nó thấy thật đẹp.

– Sao, giờ ở đây có 2 thằng, kể được chưa? – Hưng bóc 2 lon bia đưa nó 1 lon, cạch với nó…
– Kể cái gì, lát nữa, giờ thì uống đi, bao giờ say tao kể…

Nó cứ từ từ gặm nhấm nỗi buồn trong nó qua từng hớp bia, hôm nay Hạ Long gió to, những cơn sóng cũng theo đó mà vỗ mạnh vào bờ hơn. Thích quá, nó thích cảm giác như này… Bỗng có tiếng điện thoại, là của thằng Hưng, Hưng mở máy nhìn 1 lúc rồi ngoảnh lên nhìn nó, như đang muốn hỏi nó cái gì đó…

– Nghe đi, tao ổn…
– Alo – Hưng bốc máy lên nghe…

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensexhay.org/hoi-ky-mua/

– Cảm ơn, nó vẫn ổn…

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensexhay.org/hoi-ky-mua/

– Mình nghĩ như thế này sẽ khiến nó ổn hơn, cậu không phải gặp nó đâu?

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensexhay.org/hoi-ky-mua/

– Cậu có tư cách gì nữa mà nói câu đó? Thằng SH trắng…

Nó giật luôn máy thằng Hưng và ấn tắt nguồn, thằng Hưng hơi sững sờ trước hành động của nó nhưng cũng không hỏi nhiều…

– Tốt nhất đừng nên nhắc đến chuyện hôm qua mà tao với mày trông thấy, không hay đâu – Nó đánh ánh mắt ra biển, nó muốn mọi chuyện cứ vậy mà kết thúc, không giải thích, không phân trần, không gặp nhau và không nói với nhau lời nào…
– Mai nó khóc ghê lắm…
– Ừ…
– Nghe giọng nó thì không phải giả tạo, hay mày cho nó giải thích?
– Mày nhìn thấy, tao nhìn thấy, 2 cặp mắt đều nhìn thấy, lúc đó mày cũng sửng cồ lên lắm mà, sao giờ lại nói vậy – Nó đưa lon bia lên tu ừng ực sau câu nói của thằng Hưng…
– Tao sợ mọi chuyện là hiểu lầm thôi…
– Tao không có mù…

Trong lòng nó muốn nghe em giải thích lắm chứ, nhưng nó không đủ can đảm, nó sợ đó không phải là những lời giải thích mà lại là những lời thú nhận. Và nó sẽ chết lần 2 nếu nghe lời thú nhận từ em, nó không chịu được cảm giác đó, nó rất sợ, sợ cái cảm giác tan vỡ theo lời nói của em. Vì vậy nó chọn im lặng để kết thúc dù mọi chuyện có như thế nào đi nữa. Hôm nay nó xuống Hạ Long, không phải vì muốn tâm trạng của nó ổn hơn sao…

– Thôi uống đi, dù mày có như thế nào tao cũng ủng hộ mày, tí lên bar nhé, quẩy tung đất Hạ Long này lên, hà hà – Thằng Hưng khoác vai nó, cạch bia với nó liên tục…

Chúng nó uống hết sạch bia, thằng nào thằng ấy cũng ngà ngà say, dọn dẹp lại đống đồ bỏ vào thùng rác công cộng. Thằng Hưng muốn đưa nó lên bar cho vui nhưng nó từ chối, nó lúc này chỉ muốn yên tĩnh 1 mình, không hứng thú với chỗ nhạc nhẽo ầm ĩ ấy cả. Nhưng thằng Hưng chèo kéo ghê quá, nói xuống đây thì phải đi chơi thì tâm trạng mới tốt được, cứ nhất quyết đưa nó đi. Miễn cưỡng nó gật đầu đi cùng thằng Hưng…

Trên đường đi, thằng Hưng bấm số gọi cho ai đó, nó cũng không để ý nhiều, thằng Hưng đưa nó sang Hòn Gai, rẽ vào đường bao biển và dừng lại trước một vũ trường New Halong Club. 2 thằng tiến vào, thằng Hưng khoác vai lễ tân, nói nhỏ…

– Bọn anh vào bàn của anh Dương…
– Dạ dạ anh Dương vừa gọi dặn bọn em rồi ạ, em mời 2 anh theo em – Nhỏ lễ tân mời nó và thằng Hưng đi theo nhỏ, thằng Hưng rút tiền ra đưa cho nhỏ, có lẽ là tiền bo…

Nhỏ lễ tân dẫn nó vào trong, tiếng nhạc ầm ĩ và nhiều nhóm người đang lắc lư theo tiếng nhạc. Chúng nó ngồi 1 bàn trên tầng 2, có thể nhìn xuống dưới được. Bàn đó đã được chuẩn bị rượu và hoa quả sẵn, nhỏ lễ tân bật rượu ra vào rót ra 3 cái cốc đã có đá ở trong, nó nhóm miếng dưa hấu và miếng xoài trên đĩa hoa quả, thả vào trong cốc rượu của nó…

– Say à? – Thằng Hưng hỏi nó…
– Uống vậy cho thơm…
– Gọi 2 con nó tiếp rượu nhé?
– Thôi không phải gọi, mày biết tao không thích mà?

Thằng Hưng không nói gì nữa, chỉ đưa cốc lên cạch với nhỏ lễ tân khi nhỏ mời. Rượu nặng như cái lần uống ở nhà em vậy, chắc là cùng một loại. Nó và thằng Hưng cứ uống như vậy đến khi xuất hiện một con nhỏ mặt non choẹt đến bàn chúng nó.

– Hương à, ngồi đây, giới thiệu với em đây là bạn thân của anh – Thằng Hưng kéo con nhỏ ngồi xuống, có vẻ con nhỏ là người quen của thằng Hưng…
– Chào anh, em là Hương, nhà em ở đây, em là em của anh Hưng ạ…
– Chào em, anh tên Nam, bạn của Hưng – Nói rồi nó đưa cốc rượu lên mời nhỏ…

Tiếng nhạc ngày một to hơn, một bản DJ được đánh, nó nghe khá hay, lắc lư theo tiếng nhạc. Thằng Hưng và nhỏ kia đã đi xuống dưới để nhảy, rủ nó đi nhưng nó từ chối, nó hơi mệt rồi nên chỉ muốn nghe nhạc và uống rượu thôi. Bỗng một cô gái ngồi rạp cạnh nó, với lấy cốc rượu uống một mạch hết khiến nó ngạc nhiên…

– Chàng trai hoàng hôn, quên chị rồi sao?

Nó nheo mắt nhìn, sau một lúc ngờ ngờ nó cũng nhận ra cô gái là chị chiều nay ngồi cùng nó trên bãi biển lúc hoàng hôn, nhưng lúc này chị đã trang điểm khá đậm, vẻ đẹp này, thực sự quyến rũ quá…

– À vâng chào chị, chị làm ở đây ạ – Nó với lấy chai rượu từ tay nhỏ lễ tân, ra hiệu cho nhỏ có thể xuống được rồi. Rót vào 2 cái cốc, nó đưa chị 1 cái và cạch với chị…
– Chị làm DJ ở đây…
– Vậy là bản DJ vừa nãy là chị đánh?
– Chính xác rồi – Chị cười nhỏ nhẹ đáp nó…
– Rất hay và em rất thích bản nhạc nó – Nó lại tiếp tục uống…
– Có vẻ em uống khá nhiều nhỉ, à chiều nay chị quên chưa hỏi tên em…
– Em là Nhật Nam…
– Tên hay, thảm nào lại thích hoàng hôn, chị là Hoài Thu, bố mẹ chị sinh chị vào mùa thu nên đặt tên vậy, em uống được chứ, chị thấy em hơi mệt – Chị nhìn nó có vẻ lo lắng…
– À vâng em uống được, bia rượu lẫn lộn nên em hơi mệt thôi – Nó cười đáp lại với chị…
– Khá là có duyên, mà Nam ở đây đến hôm nào?
– Đến hôm nào tâm trạng em ổn em sẽ về?
– Em thất tình à?
– Không ạ…
– Nhưng chị thấy ánh mắt của em đang chứng minh em nói dối đó, tình yêu hay nhỉ, nó có thể khiến 1 chàng trai như em trở nên như thế này?

Nó hơi ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng trở về trạng thái bình thường…

– Chị đã biết gì về em đâu mà lại nói như vậy?
– Haha, đó là bí mật, khi nãy chị nhìn em bước vào đã thấy ngờ ngợ rồi, không ngờ là em lại vào đây – Chị Thu cười lớn, nhón lấy một miếng hoa quả đưa cho nó…
– Tí nữa chị có chơi nhạc nữa không?
– Chị không, chị xong rồi, giờ mới gần 12h đêm, còn sớm chán, em có muốn đi dạo biển chút với chị không? – Chị nháy máy với nó…

Cũng được, nó cũng muốn đi, nó vào đây là do chiều thằng Hưng, ngồi từ nãy giờ nó cũng khá mệt và thấy khá ngột ngạt bởi khói thuốc và nhạc. Nó khẽ gật đầu, chị Thu dặn nó ngồi đợi chị để chị đi thay quần áo. Khoảng 10p sau, chị bước từ wc ra với bộ quần áo thể thao thu đông, chị đã tẩy trang, ra hiệu cho nó đi theo chị… Nó đi xuống, tiến đến chỗ thằng Hưng vẫn đang ôm eo con nhỏ kia lắc điên cuồng…

– Tao đi ra đây 1 chút…

Thằng Hưng như đang không hiểu lắm, nó ghé sát tai hét lên…

– Tao đi ra đây 1 chút…
– Mày đi đâu – thằng Hưng hét lại…

Lúc này con nhỏ kia đã quay ra và thấy chị đứng cạnh nó, con bé hơi ngạc nhiên bấu vào tay thằng Hưng, thằng Hưng cũng ngẩng lên nhìn…

– Ai đây mày?
– Anh ơi chị Thu quản lý đó – Con nhỏ nói với thằng Hưng…
– Sao mày lại quen chị ta??? – Thằng Hưng nhìn nó như không hiểu…
– Kể sau, cứ ở đây chơi rồi về phòng trước, tao đi ra biển chút, thế nhé…

Chẳng đợi nó nói xong, chị Thu đã nắm lấy tay nó kéo nó đi qua cái ánh mắt sững sờ của thằng Hưng và con nhỏ kia. Chị chỉ khẽ gật đầu chào thằng Hưng…

Ra ngoài, chị dặn nó đứng đợi chị để chị đi lấy xe. Sau đó là một con Camry màu sữa đỗ trước mặt nó, chị ngoắc tay cho nó lên xe. Yên vị, chị đánh lái và rời khỏi cổng bar…

– Từ đây sang đấy xa, đi ô tô cho nhanh…
– Xe của chị ạ – Nó quay sang hỏi chị…
– Haha em thử đoán xem – Chị nói rồi ấn mạnh ga, chiếc xe lao vun vút về phía cầu Bãi Cháy…

Mở cốp lạnh của xe, chị lấy ra 2 lon bia, ném cho nó 1 lon. Nó và chị xuống và đi dạo trên bãi biển, tiết trời về đêm khá lạnh, ngụm bia lạnh khiến nó rùng mình. Chị thấy nó như vậy thì cười khúc khích, ngồi xuống ở gần một gốc dừa, cảnh vật xung quanh lúc này khiến nó nhớ đến một người, là nhỏ Linh…

– Dạo biển buổi đêm thích lắm, yên tĩnh mà thoải mái, nhưng sẽ thích hơn vào mùa hè – Chị ngửa mặt lên trời nói…
– Vâng mà chị là người ở đây ạ…
– Đúng rồi nhà chị ngày gần chỗ chiều nay ngồi đó, cách khoảng 2km thôi, bên Hùng Thắng…
– Vâng, chiều nào cũng được ra biển thế này thích nhỉ…
– Chị không hay ra thường xuyên đâu, có chuyện gì buồn chị mới ra thôi, haha – Chị cạch bia với nó, cười ha hả…
– Vậy là hôm nay chị buồn à? – Nó nằm thẳng xuống cát, ngửa mặt lên trời hỏi chị…

Chị không nói gì nữa, cũng nằm xuống theo nó, không gian bỗng trở nên yên tĩnh, chỉ còn tiếng sóng vỗ thôi…

– Nam này, em đang buồn chuyện gì thế?
– Em á, chị thấy em buồn sao?
– Ánh mắt em buồn quá, nhất là cái lúc em nhìn hoàng hôn ấy, có gì thì cứ kể ra đi, coi như em đang tâm sự với người lạ…

Người lạ ư? Đúng rồi, nó và chị chỉ mới quen nhau buổi chiều nay, tối gặp nhau trên bar nên đưa nhau ra đây cho thoáng. Chị cũng chẳng biết nó ở đâu, làm gì hay là biết những nhân vật trong câu chuyện của nó cả, vậy tại sao nó lại không kể cho chị nghe, nó đang rất khó chịu vì phải giữ tất cả mọi chuyện trong người mà. Nó định lên tiếng thì chị nói…

– Trên cuộc đời này, chẳng có ai là dễ dàng hơn ai cả. Chỉ có là, có người than trời trách đất, còn có người thì im lặng vượt qua…
– Vậy có nghĩa là sao ạ? – Nó hỏi chị…
– Như chị thôi, chị có rất rất nhiều chuyện, chị đã phải trải qua nhiều chuyện buồn, nhưng chị không chọn than trách với ai, mà chỉ im lặng vượt qua. Cái này chị thấy em giống chị, em không muốn nói cũng được, hãy để chị đoán.
– Không có gì, em buồn về bản thân em thôi chị – Nó thở dài…
– Haha, bản thân em, suy nghĩ của em, cảm xúc của em, nó đều được điều khiển bằng não bộ gọi là lý trí, những người luôn nói buồn về bản thân nhưng lại không hiểu rằng chính em là người điều khiển bản thân em sao?
– Em không hiểu?
– Em đừng nói buồn vì bản thân, bởi chính em, là em đó, đã tự ra những quyết định, đã làm những việc mà em muốn, vậy giờ em buồn cái gì vậy?
– Nếu chị đoán không lầm, thì em buồn vì tình, và người nói lời chia tay trước lại là em đúng không?
– Vâng, nhưng nó chỉ là 1 phần thôi chị…
– Em sợ em không tốt, tương lai của em không tốt, nên em nói chia tay với người ta?
– Vẫn chỉ là 1 phần thôi ạ – Nó thở dài mặc dù chị đang đọc gần hết tâm trạng trong nó…

Chị không nói gì nữa, chỉ ngồi mỉm cười nhìn nó, mắt nó vẫn đánh ra biển, màn đêm tối mịt giống như tâm trạng của nó lúc này, chẳng tìm thấy lối ra. Nó giận em vì chuyện gì? Tại sao nó lại nói chia tay? Sao nó ích kỷ nhỏ nhen không xin lỗi em sớm hơn, để rồi đến khi quá muộn, em đã là của người ta thì nó lại trở thành như thế này. Gặm nhấm nỗi đau thì có ích gì? Trở về nơi kỷ niệm thì có ích gì? Càng khiến nó đau hơn thôi mà. Ấy vậy mà nó cứ thích vậy, tự thích dằn vặt, đau đớn và làm khổ bản thân mình thì nó mới chịu được.

Chị xích vào ngồi gần nó, rồi nhoài người qua nhìn thẳng vào mặt nó khiến nó hết hồn. Nhưng chị thơm quá, khuôn mặt chị dưới ánh sáng mờ mờ của đèn đường khiến chị trở nên quá quyến rũ. Tim nó đập hơi nhanh, không biết đang định làm gì nó. 4 mắt nhìn nhau, nó thở mạnh hơn…

– Người khác trả rất rất nhiều tiền nhưng chưa chắc đã được ngồi uống rượu với chị, một thằng nhóc như em có gì mà khiến chị phải ra đây ngồi với em? – Chị nói, ánh mắt vẫn dán chặt vào mắt của nó…
– Em… em không biết – Tự dưng nó mất bình tĩnh…

Chị vòng tay qua bấu vào cổ nó, kéo nó sát vào chị, dường như chỉ cần nó tiến lên là môi chạm môi rồi. Tim nó đập nhanh hơn, nó đang hồi hộp điều gì vậy?

– Không đẹp trai cho lắm, nhưng rất cuốn hút, có thuốc lá đấy không cho chị một điếu – Chị nói khiến nó mém xỉu, xin thuốc lá giờ lại còn có kiểu này nữa à?

Nó lách nhẹ ra khỏi ánh mắt của chị, móc bao Vina trong túi quần ra và đưa cho chị, chị đón lấy, châm lửa và hút. Nhìn chị lúc này sao nó lại nhớ đến chị Lan, nó tự nhủ không biết chị Lan khi biết nó và em như vậy thì chị sẽ thế nào nhỉ?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Thông tin truyện
Tên truyện Hồi ký mưa
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 31/01/2024 11:46 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 8
Tại một nơi nào đó vô cùng bí ẩn. Một bóng người khoác trên mình bộ đồ đen, trùm kín mặt mũi đi giữa đêm khuya thanh vắng, bước chân nhẹ nhàng không một tiếng động. Bộ dáng rất khẩn trương, cứ vài ba phút lại xoay đầu nhìn quanh một lần cứ như đang sợ ai đó đang theo dõi mình vậy. Cứ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Liên Minh Huyền Thoại
Người đàn bà đẹp
Tôi về đến nhà lúc 6h30, cái giờ chả muộn mà cũng chả sớm. Bởi tính chất công việc, nhiều hôm tôi có thể bị trói chân ở văn phòng đến 10h, 11h tối. Thông thường, đây là lúc Phương Anh sẽ ở nhà và chuẩn bị cơm tối cho cả gia đình, thi thoảng, em mới dặn dò hai bố con tự gọi đồ ăn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Vợ chồng
Cuộc sống mới
Cả nhà Trung về quê. Trung dặn con thì thằng bé đã tự bật máy lên ra rả điều Mai nhắc. Nàng đã tập huấn cho nó không được nói gì về bố mẹ với ông bà nội. Trung nhìn Mai, ánh mắt nàng dịu dàng nhìn anh. Đôi mắt anh chợt yếu đuối trong giây lát, dịu dàng đáp lại. Căn nhà ở quê vẫn thế...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ vợ Đụ nát lồn Truyện bóp vú Truyện bú vú
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân