Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Hướng Nhật – Quyển 1 » Phần 78

Hướng Nhật - Quyển 1

Phần 78

– Cô biết tôi sao?

Hướng Nhật rất kinh ngạc, không nhớ là gặp cô gái này ở đâu.

Lúc này mấy người bạn của cô nàng thanh tú kia cũng lộ ra vẻ mặt kỳ lạ, như không thể tin vào sự thật này quay sang nhìn nàng, nhìn một hồi, rồi cùng nhau chuyển ánh mắt qua chằm chằm nhìn lưu manh.

– Anh thật là Hướng Quỳ?

Cô gái thanh tú hỏi lại lần nữa, giọng nói có một chút kích động.

– Không sai, đúng là tôi.

Hướng Nhật phát hiện sau khi hắn trả lời xong thì ánh mắt của bọn bốn người kia càng thêm “dâm đãng”, như muốn lột trần truồng hắn ra vậy.

– Vậy sao anh… anh lại không nhớ tôi?

Cô gái thanh tú lí nhí hỏi, vẻ mặt rất đáng yêu làm cho lưu manh tưởng mình là con thú cưng của nàng vậy.

– Ý của cô là chúng ta… quen biết nhau?

Hướng Nhật nghĩ vấn đề này cần phải làm cho rõ ràng. Không nên để đối phương nhận nhầm người trùng tên họ, đương nhiên cũng không loại bỏ khả năng hai người thật sự quen biết nhau. Chỉ có điều, Hướng Quỳ bây giờ đã không còn là Hướng Quỳ khi xưa nữa.

Cô nàng thanh tú cắn cắn môi, muốn nói gì lại thôi. Nhưng bên cạnh cô, cô nàng nóng bỏng kia sau một hồi nhìn kỹ lưu manh giống như gặp phải quỷ la hoảng lên:

– Trời đất quỷ thần ơi, thật là Hoa Hoa.
– Tiểu thư, cô có nhận lầm người không? Tôi muốn xác nhận một chút, mắt của cô trước kia không có vấn đề gì sao?

Hướng Nhật cười khổ, nếu không phải đối phương mở miệng gọi đúng tên hắn, không chừng hắn còn hoài nghi đối phương gọi biệt danh “Hoa Hoa” của hắn để tra hư thực đồng thời trả thù đả kích vừa rồi đối với nàng.

– Cái gì? Nếu ngươi không phải là Hoa Hoa ta đã sớm đánh cho ngươi nhừ tử rồi.

Cô nàng nóng bỏng dứ dứ nắm tay uy hiếp nói, đồng thời tấm tắc khen:

– Thật đúng là không thể tin được, ba năm không gặp ngươi thay đổi nhiều như vậy? Ta còn nhớ ngươi trước kia là một tên rất nhát gái, thấy con gái là mặt đỏ lên, sao bây giờ ngươi mạnh dạn như vậy?
– Cô biết tôi thật sao?

Mặc dù biết hỏi cũng như không, nhưng Hướng Nhật nghĩ nên hỏi cho biết một chút thì tốt hơn. Giờ hắn đang sở hữu thân thể này, sợ người khác thấy được sự khác biệt, dù gì thân thể của Hướng Quỳ, nếu có người nói mình là giả mạo đòi thử DNA cho rõ ràng thì sao? Mà chủ yếu là có ai tin khi hắn nói hắn chiếm thân thể của Hướng Quỳ còn linh hồn là của hắn, nói như vậy chắc bị cho là thần kinh bị chạm dây mất.

– Bớt nói xàm đi, bổn tiểu thư cần phải làm thân với ngươi sao? Ngươi cũng không phải đẹp trai tốt đẹp gì!

Ngụ ý chỉ có đẹp trai mới xứng cho nàng làm quen, cảm thấy lời nói của mình có phần hơi quá, cô nàng nóng bỏng có chút xấu hổ che miệng nói:

– Không phải đầu óc ngươi có vấn đề gì chứ, thật không ngờ ngay cả ta ngươi cũng không nhận ra?

Đã không nhớ nỗi bạn học trước kia, Hướng Nhật đối với lời nói của cô nàng cũng không quan tâm gì, thái độ trở nên khách sáo:

– Nếu vậy sao các bạn không tự giới thiệu một chút đi?
– Đi chết đi! Cái tên vong ân bội nghĩa ngươi! Còn nhớ lúc trước, khi ngươi bị người ta lấy đi cây bút máy, là ai lấy lại cho ngươi? Còn có lần kia ngươi bị vây ở cổng trường, là ai giúp ngươi giải vây? Được rồi, có một lần…

Cô nàng nóng bỏng đem từng sự việc một rõ ràng rành mạch kể ra vanh vách, như là lấy đồ trong lòng bàn tay mình, nhớ rõ từng chi tiết.

Lưu manh đối với bản thân “mình” cũng biết được lắm chuyện, người này trước kia nhu nhược nhát gái quá! Không vô lại mặt trơ trán bóng một tí cũng bị khinh thường. Đối với cô nàng nóng bỏng này, lưu manh rất là cảm kích, nếu những lúc đó không có cô nàng giúp thì chắc “hắn” đã nhận thêm không ít bẽ bàng. Lưu manh quyết định nói dối một tí, mục đích muốn thoát khỏi cái tội “vong ân phụ nghĩa”:

– Thật ra tôi bị tai nạn xe cộ, tỉnh lại thì quên đi rất nhiều chuyện.
– Không thể nào? Ngươi bị mất trí nhớ?

Cô nàng nóng bỏng tròn xoe mắt, truyện xảy ra như trong phim, thực tế gặp phải thật không dám tin:

– Không trách ngươi sao lại có thay đổi lớn như vậy, còn dám dùng giọng đó nói chuyện với ta? Thì ra là mất trí! Vậy tha cho ngươi, nhưng sao ngươi lại nhớ tên mình là Hướng Quỳ?
– Chỉ quên một số chuyện, ách… có điều đa số những quan hệ quan trọng ta vẫn nhớ.

Hướng Nhật sửa “sơ sơ” câu chuyện “mất trí nhớ” của mình.

– Vậy ngươi sao có thể không nhớ Tiểu Tuyền?

Vừa hỏi cô nàng nóng bỏng vừa chỉ tay về phía cô nàng thanh tú đằng sau, cô gái này cũng đang nhìn lưu manh ánh mắt rất là phức tạp.

Hướng Nhật xấu hổ vuốt vuốt mũi, qua giọng nói của cô nàng nóng bỏng hắn đoán rằng quan hệ giữa “Hướng Quỳ” và Tiểu Tuyền có phần nào đó rất thân mật.

Quả nhiên cô nàng nóng bỏng tiếp lời khẳng định suy đoán của hắn:

– Nàng là người trước kia ngươi thầm thương trộm nhớ, hai người ngồi chung bàn một năm, không thể ngờ ngươi lại quên được!

Lưu Manh không trả lời, ánh mắt ngượng ngùng xấu hổ nhìn cô gái thanh tú kia, nhan sắc trên trung bình nhưng có đôi mắt to sáng linh động, rất dễ mến đáng yêu, chả trách tên mọt sách “mình” hồi xưa thầm thương trộm nhớ nàng, tính cách hai người thật là giống nhau.

Đang lúc Hướng Nhật không biết giải thích ra sao, cô nàng thanh tú kéo cánh tay của bạn mình, gương mặt đỏ bừng thay hắn trả lời:

– Tú Tú, mi nói cái gì vậy, ta chỉ là cùng Hướng Quỳ ngồi chung một bàn mà thôi, nào có cái chuyện như mi nói hả?
– Đúng, đúng!

Cô gái nóng bỏng vuốt vuốt tóc bạn mình, không còn chọc đùa cô bạn nữa, quay sang lưu manh hỏi:

– Bây giờ ngươi nhớ ra tên tụi này chưa?
– Thật quên rồi.

Hướng Nhật trả lời kèm theo ánh mắt áy náy như lời xin lỗi, nhưng trong lòng hắn lại nghĩ cái tên Tú Tú thật không hợp với cô nàng tí nào, bản tính “ôn nhu” của cô nàng thiệt sỉ nhục chữ “tú”.

– Quên rồi thì thôi, thấy ngươi mất trí nhớ thật đáng thương, ta không so đo với ngươi nữa.

Cô nàng nóng bỏng cũng không biết nam nhân đối diện đang oán thầm mình, quay sang giới thiệu hắn với ba người bạn trai đi cùng:

– Đây là Cao Minh Minh, trước kia ngồi sau ngươi. Sau khi ngươi chuyển trường hắn ngồi vào đúng chỗ của ngươi.

Rồi cô nàng chỉ vào hai người nhìn rất giống nhau:

– Còn đây là Đại Văn, Đại Võ, hai anh em “văn võ”, lúc trước chỉ học chung với ngươi một lớp, nhưng không quen với ngươi. Trước kia mặt ngươi đầy mụn, nói chuyện với ai cũng không quá mấy câu, nếu không có ai chủ động bắt chuyện thì ngươi cả năm không “đánh rắm” đến nửa cái!
– Các bạn khỏe cả chứ, khỏe chứ!

Hướng Nhật lập tức thân mật chào hỏi.

– Ha ha hi hi… Không nghĩ tới có thể tình cờ gặp được bạn học thời trung học ở đây, mặc dù chỉ chung lớp có một năm, nhưng chúng ta không thể nào quên “con mọt sách” nhà ngươi.

Tên cao nhất vừa cười vừa nói, Đại Văn, Đại Võ, hai người bạn của hắn cũng cười cười nhìn lưu manh.

– Cũng may bây giờ cuối cùng nhờ bị xe đụng mà thông minh lanh lợi như vầy. Nếu từ nay về sau, ta mà gặp phải tên nào đầu gỗ nhát hít, ta sẽ lôi hắn đi một vòng trên đường cầu xe đụng.

Cô gái nóng bỏng nói xong, mọi người toát mồ hôi hột. Lôi người ta đi một vòng cầu xe đụng ư? Người nào đó tính toán quá “lợi hại”, lôi người khác ra đường lớn rồi mình đứng bên cạnh chờ xem xe đụng?

– Tụi mi làm gì nhìn ta như vậy? Nói giỡn tí thôi, ta như thế nào làm như vậy chứ? Được rồi, Hoa Hoa, ngươi bây giờ đang học ở đâu?

Cô nàng nóng bỏng chuyển đề tài quay sang hỏi lưu manh.

– Cao Triều Đại học. (Cao Đại)
– A! Không sai! Đúng là trường nổi tiếng! Ta biết ngươi rất có tiền đồ mà.

Nói xong cô nàng nóng bỏng đánh một phát vào vai lưu manh, không một tí băn khoăn về sức vóc yếu đuối cũng ngang ngửa mình của ai đó.

Thật ra thân thể của lưu manh bây giờ bề ngoài nhìn chẳng ra gì, nhưng sức mạnh bên trong thì khác xa một trời một vực, nên với cái đánh này thì chẳng khác phủi ruồi đập muỗi:

– Có thể cho ta hỏi hay không, tại sao gọi ta… là Hoa Hoa?

Hướng Nhật ghét cay ghét đắng cái tên này nên thừa dịp hỏi cho ra lẽ.

– Ha ha, ngươi đây… thiếu chút quên ngươi bị mất trí, ta thương tình giải thích cho ngươi một lần.

Cô nàng nóng bỏng bi bô giải thích:

– Ngươi không phải gọi là Hướng Quỳ sao? Nếu ở giữa thêm một chữ “Nhật” thì thành Hướng Nhật Quỳ (hoa hướng dương). Đây là một loại hoa chứ còn gì nữa… Nếu đã là hoa thì dứt khoát gọi thành Hoa Hoa luôn cho tiện!

Hướng Nhật đối với khả năng suy luận lô – gích của ai đó rất “khâm phục”, có thể mang cái tên mình cùng một loại hoa hai cái hoàn toàn khác nhau gán ghép lại thành một, nhưng chuyện này không thể kéo dài thêm. Mặc dù cái tên Hoa Hoa dường như làm cho bọn con gái vui vẻ, nhưng lưu manh lại rất coi trọng mặt mũi:

– Có thể ngừng gọi ta là “Hoa Hoa”, ta có tên họ thật.

Cô nàng nóng bỏng vừa nghe xong khó chịu nói:

– Vậy sao được? Lúc trước không phải ngươi đồng ý sao, ta hỏi ngươi nhiều lần ngươi đều nín thin, không phải ngầm chấp thuận rồi còn gì.
– Đây gọi là chấp thuận sao trời?

Lúc trước quả thật do nhu nhược yếu hèn, Hướng Nhật dư sức hiểu được rằng, cho dù có bất mãn đi nữa cũng không có can đảm để nói ra, hơn nữa cho dù có nói ra đối phương có chịu để ý tới hay không là một chuyện khác.

– Sao lại không phải? Ngươi muốn đổi ý à? Hừ, ngươi chẳng những vong ân phụ nghĩa, ngươi còn…

Cô nàng nóng bỏng đang muốn chụp cho lưu manh vài cái bô nữa, nhưng Hướng Nhật không thể nhịn được nữa liền cắt ngang lời cô nàng:

– Quên đi, ngươi thích gọi cứ gọi, nhưng có trả lời hay không là chuyện của ta.

Thấy đối phương còn muốn nói, lưu manh sợ bị chụp cho vài cái bô bất nghĩa lên đầu, hắn bèn đánh bài chuồn:

– Ta còn có chuyện bận, muốn đi trước, lần sau gặp lại.
– Đi à! Khó khăn lắm mới gặp ngươi, chưa gì đã đi? Cũng nên hàn huyên một chút chứ!

Vừa nói cô nàng nóng bỏng vừa kéo góc áo lưu manh.

– Ta đang cùng bạn gái đi dạo phố, lần sau nhe.

Không còn biện pháp, lưu manh đành tung tuyệt chiêu.

– Cái gì? Ngươi đã có bạn gái sao? Tiểu Tuyền của chúng ta làm sao bây giờ? Nàng ấy…

Thấy ánh mắt cô nàng thanh tú bên cạnh trừng sang, cô nàng nóng bỏng liền đổi giọng:

– Nhìn không ra ngươi lại có bạn gái, đâu? Có ở đây không? Giới thiệu chúng ta xem nào!
– Cô ấy vừa ở phía trước, nói chuyện nãy giờ ta không thấy đâu nữa.

Làm sao hắn ngu đến độ để Sở sở gặp chứ, xảy ra chuyện gì làm sao đỡ.

– Tốt lắm, ngươi đi gặp cô ấy đi! Đáng ghét mà! Đừng để cô ta chờ lâu.

Vừa nói cô nàng nóng bỏng vừa buông góc áo hắn ra, đột nhiên cô nàng lại nói:

– À, được rồi, ngày 7/10 có buổi gặp mặt các bạn thời trung học, ngươi tuy chỉ học chung có một năm nhưng cũng là bạn bè, hôm đó ngươi nhớ tới nhe. Sẽ có rất nhiều người nóng lòng gặp ngươi, tới đó không chừng sẽ giúp ngươi khôi phục lại trí nhớ đó.
– Đến lúc đó tính đi!

Nói xong rồi Hướng Nhật lóe một cái vọt đi mất tiêu.

– Này, làm gì mà chạy nhanh dữ vậy? Đến lúc đó làm sao liên lạc với ngươi…

Tiếc là lưu manh đã chạy xa, hơn nữa dường như còn nghe thấy trong trung tâm thương mại ồn ào có giọng nói lanh lảnh của cô nàng nóng bỏng. “Đáng ghét…”

– Tú Tú, mi thật muốn gọi hắn đi sao?

Cô nàng thanh tú đang nhìn theo bóng lưng vừa mất hút kia vừa mở miệng hỏi.

– Đúng vậy, dù sao cũng từng học chung, đông người gặp mặt vui vẻ hơn một chút.
– Nhưng mà Mã Thiên Hào cũng sẽ đi đó.
– Cái tên họ Mã à?

Cô nàng nóng bỏng cau mày nói:

– Thiếu chút nữa ta quên cái tên vô lại này, trước đây hắn ưa bắt nạt Hoa Hoa, bây giờ nghe nói thôi học rồi, nếu mà vẫn còn tính tình đó đối xử với Hoa Hoa, đừng trách ta không khách khí với hắn!

Bạn đang đọc truyện Hướng Nhật – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensexhay.org/huong-nhat-quyen-1/

– Anh xảy ra chuyện gì sao giờ này mới đến?

Sở Sở và Thạch Thanh đã đi một vòng quanh các tiệm nữ trang trong khu thương mại, trên tay xách biết bao nhiêu túi plastic to nặng, thấy lưu manh đến liền giao hết cho hắn.

Mấy ngày nay Hướng Nhật đã quen với nhiệm vụ xách giỏ cho các nàng:

– Gặp lại mấy người bạn thời trung học, tán nhảm một hồi.
– Bạn thời trung học. Trời ạ! Sao anh không gọi em để em chào hỏi vài câu.

Sở Sở oán giận nói, đối với việc lưu manh đi gặp bạn cũ một mình rất là bất mãn.

– Không cần, ngày mồng 7 tháng tới có cuộc gặp mặt…

Lưu manh nói đến đây thì chợt dừng lại, bởi hắn cũng chẳng thiết tha ba cái vụ gặp mặt làm chó gì, nhưng Sở Sở nghe thế thì hai mắt tỏa sáng:

– Hôm đó em cũng đi, hay quá, anh phải dẫn em đi!

Muốn rút lời lại thì đã không kịp nữa, Hướng Nhật chỉ còn cách làu bàu đáp ứng, cứ gật đầu cái đã đến lúc đó tính sau:

– Hai người mua sắm đủ chưa, chúng ta có thể trở về không? Trời sắp tối rồi, bụng đang đói cồn cao đây.
– Anh sao lúc nào cũng chỉ nghĩ đến ăn uống thế? Coi chừng biến thành heo đó.

Sở Sở sẵng giọng.

– Ai bảo Sở Sở của chúng ta nấu ăn ngon như vậy chứ.

Hướng Nhật lập tức thi triển công phu vuốt mông ngựa tâng bốc cô nàng.

– Coi như anh đúng. Đợi chút, sẽ lập tức quay về ngay!

Nói vậy nhưng đi dạo thêm vài tiếng sau Sở đại tiểu thư mới chịu về nhà, điều này làm cho Hướng Nhật biết thêm một sự thật, “lập tức” đối với con gái mà nói có thể kéo dài một vài tiếng hoặc hơn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hướng Nhật – Quyển 1
Hướng Nhật – Quyển 2
Hướng Nhật – Quyển 3
Hướng Nhật – Quyển 4
Hướng Nhật – Quyển 5
Hướng Nhật – Quyển 6
Hướng Nhật – Quyển 7
Hướng Nhật – Quyển 8
Hướng Nhật – Quyển 9
Hướng Nhật – Quyển 10 (Update Phần 100)
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 01/07/2022 11:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Phải lòng gái hư
Vết bầm trên cổ mình sau hôm đấy về nhà chườm nóng chườm lạnh các kiểu mà mấy ngày sau mới chịu tan. Mít nhìn thấy cũng cau có mất vài hôm, nhưng không giận dỗi gì cả. Bọn mình yêu nhau chưa bao giờ thấy Mít than thở là mình thiếu quan tâm, rồi lạnh nhạt hay ghen tuông gì cả. Lúc nào cũng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen
Thế giới tối tăm
Kẻ đứng sau giật dây “AAAA!” Văn Veo kêu lên đầy đau đớn, lúc này toàn thân hắn nóng bừng, cặc hắn cương cứng một cách khó chịu như muốn nổ tung ra vậy. “Hộc... tha cho tao... thao cho tao, tao biết tao sai rồi... tại vì có người sai tao làm vậy... tao chỉ thực hiện theo yêu cầu không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú
Vùng quê hẻo lánh
Khuya đó, Thủy đang ngủ thì giật mình vì ai chạm vào người, mở mắt ra nàng liền hoảng hốt vì Tuấn đang nằm trên người vừa bóp vừa bú đầu vú nàng. Làm gì vậy? Thủy đẩy Tuấn ra. Nằm im đi, muốn mẹ em tỉnh dậy à? Hay để nhà em biết chuyện của tụi mình là gì? Tuấn vẫn bóp vú Thủy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân