Nhưng Hạo Thiên không bỏ qua. Hắn tận hưởng trạng thái mới này. Hắn bắt đầu một thói quen mới, một thú vui mới. Hắn không còn giam cô trong một góc nữa. Hắn ra lệnh cho cô đi theo hắn khắp nơi trong căn hầm như một cái bóng. Khi hắn làm việc trên bàn thí nghiệm, cô phải quỳ ở chân hắn. Khi hắn ăn, cô phải đứng hầu bên cạnh. Khi hắn ngủ, cô phải ngồi canh ở cuối giường. Hắn không làm gì cô cả. Hắn chỉ muốn sự hiện diện của cô, sự hiện diện của một linh hồn đang đau khổ, luôn ở trong tầm mắt của hắn.
Đây là hình thức thống trị tuyệt đối mà hắn luôn tìm kiếm. Hắn bắt đầu nói chuyện với cô, không phải như một cuộc đối thoại, mà là một bài độc thoại của một vị thần với tín đồ duy nhất của mình. Hắn giải thích cho cô nghe về những thí nghiệm của hắn, về những hợp chất mà hắn đã tạo ra, về cách mà hắn đã biến đổi cơ thể cô và các thi nô khác.
“Ngươi thấy không, Thu Nguyệt?” Hắn nói, tay khuấy một dung dịch hóa học trong khi cô đang quỳ dưới sàn. “Đây là nền tảng của <Tạo Thân Nhiệt>. Thứ giữ cho cơ thể ngươi ấm áp. Nếu không có nó, ngươi sẽ lạnh lẽo như một tảng đá. Ta đã ban cho ngươi hơi ấm của sự sống. Một sự tử tế, phải không?”
Thu Nguyệt không nói gì, đôi mắt nhìn xuống sàn nhà, hai vai run nhẹ. Sự căm hận của cô đặc quánh lại, nhưng cô không dám thể hiện nó ra.
“Không có gì để nói sao?” Hạo Thiên cười khẩy. “Ta đã cho ngươi lại giọng nói. Ngươi nên dùng nó để cảm ơn Đấng Tạo Hóa của mình chứ.”
Hắn thích thú với việc giải thích cặn kẽ tình trạng của cô cho chính cô nghe. Hắn mô tả cách <Thuốc Khống Chế> hoạt động, cách nó tạo ra một cầu nối giữa ý nghĩ của hắn và các nơ – ron vận động của cô. Hắn nói cho cô biết rằng, tâm trí cô thực chất là một tù nhân trong chính hộp sọ của mình, chỉ có thể nhìn ra thế giới qua đôi mắt, nhưng không thể điều khiển được song sắt của nhà tù là chính cơ thể của cô. Mỗi lời nói của hắn là một nhát dao xoáy sâu vào vết thương tâm hồn cô, và hắn tận hưởng từng khoảnh khắc đó.
Nhưng rồi, với con mắt của một nhà khoa học luôn tìm kiếm những sự bất thường, hắn bắt đầu nhận thấy những vết nứt đầu tiên trong sự phục tùng hoàn hảo này. Đó không phải là những hành động phản kháng lớn lao, mà là những chi tiết cực kỳ tinh vi, những “lỗi” trong hệ thống mà chỉ có kẻ tạo ra nó mới có thể nhận ra.
Một lần, khi hắn đang say sưa nói về kế hoạch biến đổi Hạ Liên, hắn quay lại và bất ngờ thấy một giọt nước mắt vừa lăn xuống gò má của Thu Nguyệt. Cô ta vội vàng cúi gằm mặt xuống, nhưng đã quá muộn.
“Ngươi đang khóc sao?” Hắn hỏi, giọng đầy thích thú.
“Không… không có,” cô lí nhí, giọng run rẩy.
“Nói dối là vô ích, Thu Nguyệt. Ta thấy hết. Ngươi đang khóc cho số phận của mình, hay khóc cho những tạo vật khác của ta?” Hắn hỏi, tiến lại gần và nâng cằm cô lên. Nhìn vào đôi mắt ngấn lệ đầy căm phẫn của cô, hắn cảm thấy một sự thỏa mãn sâu sắc. Cô vẫn còn cảm xúc. Nỗi đau của cô là thật.
Một lần khác, hắn ra lệnh cho cô đưa cho hắn một chiếc bình thủy tinh chứa đầy hóa chất ăn mòn. Khi cô đưa chiếc bình cho hắn, hắn nhận thấy, chỉ trong một phần nghìn giây, các ngón tay của cô hơi buông lỏng ra, như thể cô ta muốn làm rơi nó. Ngay lập tức, hệ thống khống chế của hắn khởi động, và bàn tay cô siết chặt lại, hoàn thành mệnh lệnh một cách hoàn hảo. Nhưng hắn đã thấy nó. Cái ý định thoáng qua đó. Đó là một nỗ lực phá hoại, một hành động phản kháng xuất phát từ ý chí của cô trước khi cơ thể cô kịp phản bội nó.
Những “vết nứt” này không làm hắn lo lắng. Ngược lại, chúng khiến hắn vô cùng phấn khích. Chúng chứng tỏ rằng tâm trí của cô không chỉ thức tỉnh, mà nó còn đang hoạt động, đang đấu tranh. Nó không phải là một chương trình máy tính, mà là một ý thức sống động đang tìm mọi cách để chống lại nhà tù của mình. Trò chơi này không hề tĩnh. Nó đang tiến hóa. Nô lệ của hắn đang học cách thích nghi và phản kháng trong im lặng.
Hắn nhìn Thu Nguyệt với một sự hứng thú hoàn toàn mới. Con búp bê sống của hắn đã bắt đầu có những sợi dây rối của riêng mình. Hắn tự hỏi, liệu những thi nô khác, với những ký ức và bản chất khác, khi được thức tỉnh, chúng sẽ phản kháng theo những cách nào? Đông Mai, với nỗi đau mất gia đình? Hạ Liên, với sự giận dữ của một chiến binh? Ý nghĩ đó mở ra một chân trời mới của những thí nghiệm tâm lý bệnh hoạn. Hắn quyết định sẽ sớm nhân rộng thí nghiệm của mình. Hắn cần nhiều dữ liệu hơn. Hắn cần nhiều “vết nứt” hơn để nghiên cứu và thưởng thức.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Kẻ nặn tượng trong tận thế |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Phá trinh lỗ đít, Truyện bóp vú, Vú có sữa |
Tình trạng | Update Phần 24 |
Ngày cập nhật | 30/07/2025 06:38 (GMT+7) |