Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 1 » Phần 23

Lâm Vãn Vinh - Quyển 1

Phần 23

Cũng không biết đã ngủ được bao lâu, đột nhiên cảm thấy lỗ mũi cảm thấy hơi ngứa, một cái gì đó tắc tắc không thoát ra được nên chàng đã bị đánh thức dậy.

Lâm Vãn Vinh mơ mơ hồ hồ mở mắt ra, đã thấy trước mắt một khuôn mặt đẹp như hoa như ngọc, chính là cười mà không ra cười đang nhìn bản thân.

Ý.. Đây là tiểu nữ nhà nào mà đẹp đến như vậy. Lâm Vãn Vinh ngáp mấy cái, đầu óc tỉnh táo hơn một chút nhưng lại nhìn thấy cô gái trước mắt đang cầm một cuốn sách, mỉm cười nhìn chàng.

Nha đầu này khoảng chừng mười sáu mười bảy tuổi, lông mi cong cong, cặp mắt to đen, đôi môi nhỏ xinh như trái anh đào, da mặt hồng như phấn, nàng mặc một chiếc váy hoa màu vàn yểu điệu, dưới chân mang một đôi ủng tiểu man màu đỏ nhạt tạo nên một chỉnh thể đẹp đẽ. Tuy tuổi còn nhỏ nhưng bộ ngực của nàng đã khá cao, phát triển rất đẹp, cái nên to thì to cái cần nhỏ thì nhỏ. Tất cả làm nên một mĩ nhân hiếm có.

Nha đầu này nhìn có vẻ gì đó quen quen. Trong lòng Lâm Vãn Vinh thấy có gì đó kì quái, chàng chắc chắn bản thân chưa từng gặp mặt nàng vì phàm là những mĩ nữ mà chàng đã từng gặp thì bất luận lớn nhỏ, thường thường đều có ấn tượng nào đó.

Thấy tiểu cô nương này chăm chú nhìn mình, Lâm Vãn Vinh cũng không nghĩ nhiều nữa, chàng cười nói:

“Vị cô nương này, tuy ta rất cao rất tuấn tú, rất thiên tài, rất đáng yêu nhưng nàng cứ chăm chú nhìn ta như vậy ta cũng sẽ xấu hổ đấy.”

Sắc mặt cô nương đó hơi ửng hồng một chút rồi lại trừng trừng nhìn chàng tiếp, giơ cao cuốn sách nhỏ nói:

“Chà …Tên tiểu tử này, quyển hoạ sách này do ngươi soạn thảo ra phải không?”

Thứ nàng đang giơ cao trong tay chính là cuốn sách mà Lâm Vãn Vinh đậy lên mặt để ngủ lúc nãy, cũng không biết đã bị tiểu cô nương này lấy xuống từ lúc nào.

Lâm Vãn Vinh vui vẻ cười ha ha nói:

“Thế nào, tiểu cô nương, nàng cũng muốn mua cuốn sách này sao? Có phải nhà nàng có ca ca đường huynh gì đó phải không? Chà…Tên tiểu tử này da mặt thật mỏng quá đi, bản thân không dám đi mua mà lại sai nàng đến.”

Đôi mắt đen nhánh như hạt châu của vị tiểu cô nương đó long lanh, nàng nói:

“Đúng đấy, đúng đấy. Là ca ca của ta bảo ta đến đây. Người trong bức hoạ này là Tiêu đại tiểu thư phải không?”

Lâm Vãn Vinh gật gật đầu nói:

“Điều đó là đương nhiên rồi, đây là bản độc do nội bộ Tiêu gia truyền ra ngoài đó. Ta có được nó cũng không dễ dàng gì đâu. Chà…Con người ta thật là mềm yếu, không thể chịu nổi khi có một tiểu cô nương xinh đẹp đến tìm ta. Được rồi, thôi bỏ đi, mười lăm lượng bạc, ta chịu lỗ vốn bán cho nàng vậy.”

Vị cô nương đó đằng hừm một tiếng rồi nói:
“Con người ngươi thật không thật thà. Hừ, Ta đã theo ngươi cả buổi sáng nay rồi, ngươi bán cho người khác đa số là mười lượng bạc, tại sao vừa chuyển đến tay ta thì ta lại phải trả đến mười lăm lượng chứ?”

Lâm Vãn Vinh toát mồ hôi hột, cô gái này không hề ngốc đâu, nàng biết quan sát trước khi mặc cả .

Tuy da mặt chàng rất dày nhưng bị một cô nương mười sáu mười bảy tuổi nhận ra và phá quỷ kế của mình thì cũng có chút gì đó không bằng lòng, cướp lấy cuốn sách trong tay tiểu cô nương đó, chàng cười nói:

“Vị tiểu thư này, không cần nói đến mười lượng, ngay cả một lượng cũng có người bán. Đó… nàng xem…”

Chàng hướng về phía bên cạnh đang rất ầm ĩ, một tài tử hàn môn đang đọc một cuốn sách đạo bản như xem một báu vật vậy, Vẻ mặt xuẩn ngốc đó dường như hắn nghĩ có được cuốn sách này là đã có được một nửa Tiêu đại tiểu thư rồi.

Vị tiểu cô nương này chú ý đến Lâm Vãn Vinh đã rất lâu rồi nên đương nhiên biết thứ đạo bản được gấp gáp in ra trong tay người khác kia so với bản chính còn kém xa. Nàng liếc nhìn Lâm Vãn Vinh một cái, đằng hắng một tiếng rồi nói:

“Cứ cho là bản của ngươi là bản chính thì cũng không thể lên giá một cách vô lí thế chứ.”

Khuôn mặt tiểu cô nương này đỏ hồng lên, lông mày hơi nhướn lên nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp, quả nhiên là một mĩ nhân tuyệt thế, đáng tiếc là khi Lâm Vãn Vinh buôn bán làm ăn thì lục thân cũng không nhận, chàng cười hì hì nói:

“Tiểu cô nương, kì hoá khả cư, cụm từ này cô nương đã nghe bao giờ chưa vậy? Chính bản của chúng ta toàn bộ đều đã bán hết rồi, cuốn này vốn là do ta muốn giữ lại để làm kỉ niệm, bây giờ nàng muốn mua nó, cướp đi niềm vui thích của ta, như vậy đương nhiên phải trả nhiều hơn một chút rồi.”

Vị tiểu cô nương đó hơi đảo đôi mắt đen nhánh như hạt huyền nói:

“Được. Mười lăm lượng thì mười lăm lượng. Tuy nhiên ngươi phải trả lời ta một vấn đề trước đã.”

Lâm Vãn Vinh nhìn nàng một cái rồi nói:

“Tiểu cô nương, trả lời một câu hỏi cần phải thu thêm năm lượng bạc, nàng hãy suy nghĩ cho kĩ đi.”

Tiểu cô nương tức giận nói:

“Ngươi…đó là quy tắc ở đâu vậy, trả lời câu hỏi cũng phải thu bạc sao? Nếu ai cũng giống như ngươi thì còn không loạn hay sao?”

“Không phải, không phải.”

Lâm Vãn Vinh lắc đầu nói tiếp:

“Ta và những người khác hoàn toàn không giống nhau. Ta là chuyên gia phê bình, mỗi chữ đáng giá ngàn vàng nên đương nhiên phải thu phí rồi.”

Tiểu cô nương nói với một giọng khinh miệt :

“Chuyên gia gì chứ? Thu tiền người khác để làm quảng cáo, còn tự nói mình là chuyên gia.”

Lâm Vãn Vinh cười ha hả nói:

“Tiểu cô nương, không ngờ nhận thức của nàng cũng thật sâu sắc, suýt chút nữa ta đã bị nàng nhìn thấu rồi. Như thế này đi, ta hỏi nàng nhé, vấn đề nàng muốn hỏi có phải chỉ ta mới có thể trả lời được thôi phải không?”

Vị tiểu cô nương suy nghĩ một lát rồi gật gật đầu nói:

“Hình như đúng là chỉ có ngươi mới biết thật.”

“Như vậy là xong rồi.”

Lâm Vãn Vinh cười thầm trong lòng, cô nương này cũng thật dễ cho vào tròng:

“Chỉ có ta mới biết đáp án vậy ta có thể lựa chọn trả lời hay không trả lời. Nàng muốn có được thông tin từ ta thì phải trả phí tin tức, điều này là rất công bằng.
Con người ta làm ăn buôn bán rất có hậu, tiền nào của ấy, năm lượng bạc là đã rất rẻ rồi đấy, ta tuyệt đối không nói dối nàng đâu.”

Tiểu cô nương sững người ra một lát, suy nghĩ một chút rồi đằng hắng một tiếng nói:
“Được, năm lượng thì năm lượng nhưng ngươi phải trả lời thật thà, không được lừa gạt ta đâu đấy.”

Lâm Vãn Vinh vỗ nhè nhẹ vào má mình nói:

“Nàng nhìn thấy chưa? Đây là một khuôn mặt anh tuấn, nàng hãy nhớ lấy, khuôn mặt này của ta chính là biển hiệu, một biển hiệu bằng vàng, người già giảm giá, trẻ em phụ nữ tuyệt đối không lừa gạt.”

Tiểu cô nương hơi hé cái miệng nhỏ xinh cười một lúc, rồi nhẹ nhàng nói:

“Từ trước đến nay ta chưa từng gặp một ai không biết xấu hổ như ngươi.”

Thần sắc Lâm Vãn Vinh chợt biến đổi thành rất ghê gớm, trừng mắt nhìn tiểu cô nương đó nhưng nàng không hề sợ hãi mà còn nghiêm mặt nói:

“Vấn đề mà ta muốn hỏi chính là ngươi đã gặp Tiêu đại tiểu thư hay chưa?”

Lâm Vãn Vinh đương nhiên là chưa từng gặp nhưng chàng cũng rất tự nhiên cười nói:

“Không phải ta đã nói với nàng rồi sao, đây là độc bản do gia đinh trung cấp trong nội bộ Tiêu gia truyền ra ngoài. Ta và huynh ấy là huynh đệ thân thiết, tuy ta chưa từng gặp Tiêu đại tiểu thư nhưng ta có thể thề với trời rằng bức hoạ chân dung của Tiêu đại tiểu thư này ta là người đầu tiên nhìn thấy.”

Bức hoạ này là do chàng tạo ra nên đương nhiên chàng là ngưởi đầu tiên nhìn thấy rồi. Lời thề này tuyệt đối vô sỉ, tuyệt đối là lừa gạt trẻ con.

“Vậy ngươi có biết vị đại sư nào đã vẽ bức hoạ này không?” – Tiểu cô nương hỏi tiếp.

Chính là bổn đại sư ta đây. Lâm Vãn Vinh thầm cười trong lòng nhưng chàng tuyệt đối không bao giờ thừa nhận chàng chính là tác giả của nó. Chàng nhìn tiểu cô nương cười nói:
“Vị tiểu thư này, nếu ta không nhớ nhầm thì nàng nói chỉ muốn hỏi ta một vấn đề thôi, vừa rồi ta đã trả lời nàng vậy câu này nên tính là câu thứ hai phải không? Hắc hắc.”

Tiểu cô nương lấy từ trong lòng ra một số ngân lượng nói:

“Ta biết, muốn thêm bạc nữa phải không? Nhìn cái bộ dạng tham lam của ngươi kìa.”

“Nàng nhận xét một con người quá đơn giản rồi đấy.”
Lâm Vãn Vinh cười hì hì nói:
“Bổn chuyên gia trả lời câu hỏi cần phải xem tâm tình thế nào, hôm nay chỉ trả lời nàng một câu hỏi thôi, câu hỏi kia cứ xem như tặng phẩm đi.”

Tiểu cô nương liếc nhìn chàng một cái rồi nói:
“Ngươi cười thật gian xảo, ngươi là một đại đại gian thương.”

Tiểu cô nương cong cái miệng xinh xắn lên tỏ vẻ vô cùng khinh bỉ đối với Lâm Vãn Vinh .

“Đúng là trẻ con, ta chẳng thèm so đo với nàng.”
Nhìn sự thuần khiết đáng yêu của nha đầu này trêu trọc chắc là có hứng thú lắm đây, Lâm Vãn Vinh cười vui vẻ nói:
“Nàng cũng biết, quốc có quốc pháp , gia có gia quy, làm việc cũng phải có quy tắc. Làm nghề của bọn ta chữ tín phải đặt lên hàng đầu, vô cùng quan trọng. Nếu như hôm nay ta mang danh tính vị đại sư đó nói với nàng thì sau này ta còn mặt mũi nào đi gặp bạn bè nữa đây?”

“Như vậy cũng có lí.”

Tiểu cô nương gật gật đầu, nhìn Lâm Vãn Vinh nói:
“Không ngờ một gian thương như ngươi cũng trượng nghĩa như vậy.”
“Nàng có thể nhìn ra ưu điểm của ta nhanh như vậy ư?”

Lâm Vãn Vinh “kinh ngạc” nói:
“Ta vốn luôn cho rằng ta che giấu bản thân rất tốt. Ai da. Xem ra ta vẫn còn quá lộ liễu rồi, cái gọi là mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi đã đến lúc phải xem xét kiểm điểm lại bản thân một cách cẩn thận rồi.”

Tiểu cô nương hơi hé cái miệng nhỏ xinh cười một cách duyên dáng:
“Con người ngươi rốt cuộc là có còn chút xấu hổ nào không hả?”

Vị cô nương này có dung mạo tuyệt vời, nụ cười đẹp như hoa như ngọc. Hôm nay Lâm Vãn Vinh kiếm được bạc, tinh thần rất tốt lại cùng nàng nói chuyện mấy câu, trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái, cho nên chàng cũng không muốn tranh luận về vấn đề sĩ diện xấu hổ gì đó nữa.

“Ngươi không nói cho ta tên của vị đại sư đó ta cũng không miễn cưỡng ngươi nữa. Vậy ngươi có thể nói cho ta biết ngươi tên là gì được không?”

Tiểu cô nương đong đưa đôi mắt đen nhánh như hạt huyền hỏi.

“Ta tên là Lâm Tam”

Lâm Vãn Vinh “thẳng thắn” nói.
“Câu hỏi này không cần thu tiền đâu.”

Lâm Vãn Vinh cười ha ha. Cô nương, đặt bẫy trước mặt ta thì nàng vẫn chưa đủ trình độ đâu.

“Lâm Tam, Lâm Tam…”
Tiểu cô nương nhẩm lại cái tên đó hai lần rồi nói:
“Hừ. Lâm Tam, hôm nay ngươi lừa bạc của ta, hôm khác ta nhất định lấy lại cả vỗn lẫn lãi.”

Nói xong nàng giận giữ trừng mắt nhìn Lâm Vãn Vinh một cái rồi ném lại một đỉnh bạc, giơ cao cuốn sách đi thẳng.

Lừa gạt? Lâm Vãn Vinh vô cùng kinh ngạc, đối phó với một tiểu cô nương như nàng mà bổn công tử phải lừa gạt hay sao? Nhìn theo bóng dáng vị tiểu cô nương, Lâm Vãn Vinh hắc hắc cười lạnh.

Tiêu gia này quả thật có sức hấp dẫn vô cùng lớn. Nghe nói tham gia báo danh tuyển chọn làm gia đinh có đến hàng ngàn người, còn như các tài tử thì khỏi cần nói, hầu như tất cả những người biết chữ của thành Kim Lăng này đều đăng kí tham gia rồi.

Lâm Vãn Vinh lại mang bán nốt những cuốn sách cuối cùng vẫn chưa bán hết, chỉ giữ lại nguyên cảo để làm kỉ niệm. Nói thế nào nhỉ, dù sao cũng là món tiền đầu tiên chàng kiếm được ở thế giới này nên nó cũng có một chút ý nghĩa làm kỉ niệm thôi.

Về đến nhà lão Đổng, quả nhiên đúng như Đổng Xảo Xảo đã nói, hai cha con Đổng Nhân Đức và Đổng Thanh Sơn đang ngẩn người trước đống bạc trắng lấp loáng, ánh mắt phát ra những tia nhìn tham lam, chứng minh một cách rõ ràng con người là từ cầm thú tiến hoá thành.

Lâm Vãn Vinh cười vỗ vai Đổng Nhân Đức nói:
“Thế nào, Đổng đại thúc, hoa mắt rồi à?”

Lúc này Đổng Nhân Đức mới giật mình tỉnh lại, dụi dụi mắt thì thấy Lâm Vãn Vinh đã về nên vội vàng kéo chiếc ghế đẩu, lấy ống tay áo lau lau rồi mới mời chàng ngồi, cung kính nói:
“Công tử đã về.”

Sau khi kiếm được một món tiền lớn, thái độ của Đổng Nhân Đức đối với Lâm Vãn Vinh lại càng thêm cung kính. Không thể phủ nhận cảm giác được người khác tôn kính quả thật vô cùng dễ chịu, trong lòng Lâm Vãn Vinh rất thoải mái nên không hề khách sáo ngồi xuống nói:

“Đại thúc, nhiều bạc như vậy tại sao không đổi thành ngân phiếu, để nhiều bạc trong nhà như vậy không sợ dụ trộm tới hay sao?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/04/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 35
Vâng! Dương Triệu Thanh lĩnh lệnh, Dương Khánh vội vã lên tiếng ngăn cản: Đại nhân, phía bên Tào Mãn tăng mạnh bảo vệ đương nhiên không thành vấn đề, nhưng điều động nhân mã nhiều như vậy muốn không tiết lộ chút tiếng động là không có khả năng, phía Thiên Đình phát hiện điểm khác...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Thằng nhóc bán vé số - Tác giả The Kid
Hôm nay Vinh đưa hai cô bạn thân của mình là Mỹ Mỹ và Kỳ Kỳ đi ăn Lotteria. Hai cô gái này là chị em song sinh, đều xinh đẹp, da trắng, dáng ngon. Ba đứa dự định đi ăn xong sẽ vào khách sạn chịch nhau. Đang ngồi ăn thì có một thằng nhóc đến mời mua vé số. Không hiểu sao thằng nhóc lại vào đây...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 10
Sau khi quang mang phong nhận tiêu tán, Lăng Tiếu nhẹ lắc lắc cổ, vẻ mặt khinh thường nói. Trung cấp Vương giai thực lực không kém, nhưng mà điểm năng lượng này có thể gây thương tổn cho Lăng Tiếu hiện tại sao? Điều này hiển nhiên là không thể nào. Cổ Hoàng thần công của hắn đã đạt tới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân