Tuy nói sau khi đạt tới Thánh Giả, linh hồn cũng có thể Xuất Khiếu. Nhưng không phải ai cũng đều có thể bảo toàn linh hồn không tiêu tan mà sống được.
Có điều, chỉ cần trước khi chết mà linh hồn thoát khỏi thân thể, đây cũng thật là có cơ hội nhất định để sống lại.
Tàn Báo bỗng nhiên tỉnh ngộ lại, vội vàng nói.
– Đúng đúng, Phong Nha sẽ không dễ dàng sẽ chết. Hắn nhất định còn có linh hồn tại đây, chỉ phải tìm được linh hồn của hắn là vẫn còn có cơ hội sống lại.
– Được rồi, ngươi trước hết bay xuống phía dưới đi, Bổn cung muốn cảm ứng một phen thật tốt!
Lăng Tiếu khuyên.
– Vậy liền nhờ vả thiếu gia.
Tàn Báo gật đầu, lập tức bay xuống giữa những người cung Tiếu Ngạo ở phía dưới, để cho Lăng Tiếu im lặng cảm ứng.
Các Thánh Giả khác cũng là đều hạ xuống từ trên trời cao, đều tự ăn vào đan dược để bắt đầu chữa thương.
Lăng Tiếu hít sâu một hơi, trực tiếp ngồi xuống trên trời cao.
Nói về tinh thần lực, bất luận kẻ nào ở đây cũng không có một người uyên bác và hùng hậu hơn so với hắn.
Thực lực của hắn liên tục phóng đại, Tinh Thần Thức Hải lại được khuếch tán rất lớn, hoàn toàn có khả năng lại hòa tan vào rất nhiều tinh thần dịch.
“Khống Thần Quyết” của Lăng Tiếu ngoại trừ có thể khống chế linh hồn người khác ra, càng là khắc tinh của rất nhiều tàn hồn. Hắn có khả năng hấp thu lực lượng của những tàn hồn này để tu luyện thành tinh thần dịch, có khả năng làm lớn mạnh linh hồn của bàn thân, đồng thời cũng tiếp thu trí nhớ của tàn hồn kia.
Đó cũng là một chỗ ảo diệu khác của “Khống Thần Quyết”.
Hiện nay chốn thiên địa này vừa mới xảy ra sự giết chóc đại quy mô, tử thương mấy vạn người, khẳng định lưu lại rất nhiều linh hồn ở trong thiên địa này.
Những tàn hồn này đúng là thuốc bổ tốt nhất cho tinh thần lực của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu có thể tụ lại bọn họ để hấp thu, cũng có thể phân biệt bọn chúng rốt cuộc một đám tàn hồn nào thuộc về Phong Nha.
Điều kiện tiên quyết là linh hồn Phong Nha không bị Âu Dương Chấn hoàn toàn hủy diệt.
Khống Thần Quyết bắt đầu vận động, rất nhiều tàn hồn pha tạp ở chung quanh vẫn chưa bị tiêu tan đang không ngừng bị hấp thu lại đây.
Lăng Tiếu có thể cảm ứng được một loạt tâm tình tiêu cực như sự sợ hãi, kinh hoảng, tuyệt vọng của bọn họ…
Lực lượng của những tàn hồn này mặc dù không ít, chính là Lăng Tiếu cũng không hề thu nạp. Bởi vì lực lượng bọn họ quá yếu, đối với hắn hiện tại mà nói thì không có nhiều tác dụng hơn, lại chỉ làm gia tăng tạp chất trong Thức Hải của hắn mà thôi.
Lăng Tiếu chỉ là thu tàn hồn có thể đạt tới Huyền Đế trở lên để tiến tới thu hoạch hấp thụ.
Bỗng đột nhiên, hắn bắt được một tàn hồn cấp bậc Bán Thánh. Tàn hồn này so với tàn hồn khác thì cường đại hơn rất nhiều. Nó đang ở vào trạng thái suy yếu, đang bám vào trên nguyên thi thể. Hẳn là nó muốn khôi phục một chút lực lượng, rồi lại tìm kiếm thân thể thích hợp để trọng sinh.
Lăng Tiếu căn bản không khách khí, trực tiếp thu hút nó, nhanh chóng luyện hóa nó.
Hiện nay Thức Hải của Lăng Tiếu đã phát triển đến tình trạng người khác khó có thể tưởng tượng nổi. Lực lượng tàn hồn bình thường thật đúng là không đáng để ý.
Trái lại loại tàn hồn cấp bậc Bán Thánh vẫn có thể làm cho tinh thần lực của hắn tăng trưởng không ít.
Lăng Tiếu không có tâm tư cảm thụ sự vui sướng tràn trề kia, hắn lập tức không ngừng điên cuồng hấp thu lực lượng của rất nhiều tàn hồn này.
Sau một hồi tìm kiếm loanh quanh, nhưng lại không hề phát hiện sự tồn tại của tàn hồn Phong Nha, điều này làm cho Lăng Tiếu có hơi lo lắng.
– Chẳng lẽ linh hồn của Phong Nha cũng đã bị hủy diệt rồi sao?
Lăng Tiếu nghi hoặc tự nhủ.
Không phải mỗi một Võ Giả sau khi chết đều có thể giữ lại được lực lượng tàn hồn. Có không ít Võ Giả trước khi chết ngay cả linh hồn cũng đã lâm vào tình trạng bị thương nặng, do đó rất có khả năng không còn tàn hồn để lại.
Lăng Tiếu dằn lòng kìm nén tính khí, tiếp tục càng không ngừng khuếch tán tinh thần lực đi ra ngoài.
Tinh thần lực của Lăng Tiếu giống như một cái lưới lớn, đan xen tung hoành, dày đặc như tơ.
Rốt cục, hắn phát hiện một chỗ đang có hồn lực dao động cực kỳ kịch liệt.
Tàn hồn kia dần dần hội tụ thành một hình người, mặc dù cực kỳ suy yếu, nhưng đây là tàn hồn cường đại nhất mà Lăng Tiếu cảm ứng được.
– Thì ra là lão gia hỏa này lại vẫn chưa chết!
Lăng Tiếu phát hiện tàn hồn này thực sự không phải là Phong Nha, mà là của Âu Dương Tiêu bị Đông Phương Mỗ Mỗ cùng Hàn Khai giết chết.
Sau khi tàn hồn của Âu Dương Tiêu vừa mới Ngưng Hình, liền hướng tới một phương hướng bay vút đi, muốn rời khỏi nơi này.
Lăng Tiếu cũng không thể để cho lão chạy thoát, một khi để cho hồn lực của lão khôi phục được, vậy nó tuyệt đối có thể lại lần nữa sống lại trưởng thành. Nói không chừng sau này còn có thể tìm cung Tiếu Ngạo của hắn để báo thù.
Thừa dịp hiện tại là lúc lão suy yếu nhất, nhất định phải lập tức hấp thu luyện hóa bằng sạch tàn hồn.
Hiện nay linh hồn Lăng Tiếu đã tu luyện tới cảnh giới Xuất Khiếu, nhưng lại còn có thể Xuất Khiếu để đánh nhau, so với chân thân của hắn thì không kém hơn bao nhiêu.
Để đối phó với tàn hồn cường đại như vậy, Lăng Tiếu khó lòng lập tức thu hút hấp thị được nó, nhất định phải để cho linh hồn của chính mình tự thân đi ra ngoài bắt lấy nó.
Lăng Tiếu tuyệt không lo lắng sẽ bị tàn hồn của Âu Dương Tiêu cắn trả, ngượi lại hiện tại là lúc nó suy yếu nhất nên phải tranh thủ.
Lăng Tiếu cũng không phí quá nhiều công phu, liền đã bắt được nó lại đây.
– Lăng Tiếu, lão phu đã đến như vậy, vẫn còn không thể buông tha ta sao?
Âu Dương Tiêu thập phần kinh hoảng mà nói.
Lão vẫn còn thật không nghĩ tới chính mình chỉ còn lại có tàn hồn mà cũng bị người ta bắt lấy, đối với Lăng Tiếu là càng tỏ ra kiêng kỵ sợ hãi. Một khi tàn hồn của lão lại bị thương, vậy ngay cả một chút hy vọng cuối cùng cũng không có.
– Nhổ cỏ không diệt tận gốc, gió xuân thổi đến lại sinh. Vào lúc các ngươi đến diệt cung Tiếu Ngạo chúng ta, liệu có ai lại không nghĩ đến buông tha chúng ta. Hiện tại mới cầu xin tha thứ thì còn hữu dụng sao?
Lăng Tiếu khinh thường nói thêm một tiếng, lập tức nhanh chóng hút tàn hồn của Âu Dương Tiêu vào trong Thức Hải của mình.
Cho dù tàn hồn của Âu Dương Tiêu giãy giụa như thế nào đều khó có thể thay đổi sự thật bị luyện hóa.
Lăng Tiếu tịnh không có thời gian để tiêu hóa trí nhớ của Âu Dương Tiêu, lại một lần nữa bắt đầu tìm tòi.
Cuối cùng rốt cục tại một đoạn Vạn Niên Hàn Thiết bị gãy, hắn đã phát hiện ra tàn hồn của Phong Nha.
Trạng thái của nó cũng đồng dạng thập phần suy yếu, so sánh với tàn hồn vừa rồi của Âu Dương Tiêu càng suy yếu hơn vài phần.
– Phong Nha Bổn cung đến trợ giúp ngươi!
Linh hồn của Lăng Tiếu trao đổi cùng tàn hồn của Phong Nha.
Bạn vừa đọc xong Quyển 15, đọc tiếp Quyển 16 tại đây: http://truyensexhay.org/lang-tieu-quyen-16-full/
Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Lăng Tiếu” tại đây: http://truyensexhay.org/tag/tuyen-tap-lang-tieu/
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/07/2019 11:29 (GMT+7) |