Khi Lăng Tiếu rời khỏi Thi Nhân tông không lập tức quay về Tiếu Ngạo cung, đi thẳng tới Tử Vong sơn mạch, tìm kiếm linh thú cao giai liệp sát, nghiệm chứng lực lượng của chính mình bây giờ.
Đối thủ đầu tiên của hắn chính là một đầu Hoàng Mao Cự Hùng thất giai trung cấp.
Đây là một đầu linh thú đáng sợ, cao lớn như đồi núi, mỗi quyền mỗi cước đều hủy diệt một ngọn núi cao, đánh rách mặt đất tả tơi, lực lớn vô cùng, thân thể thật cường đại.
Một đầu linh thú như vậy lại không chịu được mười chiêu của Lăng Tiếu đã bị oanh giết.
Đầu linh thú thứ hai là linh thú thất giai trung cấp, là một mãnh hổ hỏa hệ, lực sát thương còn đáng sợ hơn cự hùng, nhưng vẫn chưa hình thành uy hiếp gì quá lớn đối với hắn.
Tử Vong sơn mạch là một cấm địa thật đáng sợ, linh thú cao giai vô số, người thường căn bản không thể đi vào.
Lăng Tiếu một đường xâm nhập, thân thể nhuốm máu, chém giết thật nhiều linh thú thất giai, đồng thời thu hoạch không ít linh thảo cao giai.
Hơn nửa tháng sau hắn gặp được đối thủ có thể cùng hắn đối chiến thống khoái.
– Nhân loại nhanh chóng rời đi, bằng không bổn vương nuốt ngươi!
Một đầu linh thú biến dị phi sư phi hổ trừng mắt phun tiếng người quát.
Nó là hậu duệ hoàng kim sư cùng thiên hổ, ẩn chứa huyết mạch cường đại của hai loại linh thú, hiện tại đã đạt tới thất giai đỉnh phong.
Một khi linh thú phát sinh biến dị chủ yếu sẽ có được thiên phú thần thông mà không ai tưởng tượng được.
Sư hổ này chẳng những có được Sư Tử Hống của hoàng kim sư tộc, còn có đôi thiên dực thần sí của thiên hổ bộ tộc, tốc độ phi hành vô địch trong linh thú cùng cấp.
Lăng Tiếu vừa nhìn thấy đầu linh thú biến dị kia ngay lập tức nảy sinh ý muốn thu phục.
Đây là linh thú biến dị phi thường khó gặp, ngày sau có không gian tiến giai vô cùng cường đại.
Có thể nói thế này, bất luận là nhân loại nào chỉ có thể ký kết khế ước chủ phó với một đầu linh thú, nếu muốn ký kết với linh thú khác nhất định phải xóa bỏ lạc ấn với linh thú đầu tiên kia.
Lăng Tiếu đương nhiên không có ý định bỏ rơi Kim Sắc Lang Vương, mà hắn cũng không phải thuần thú sư muốn thu phục sư hổ, muốn làm cho nó hoàn toàn thần phục phải khiến nó tự nguyện đi theo hắn mới được.
Linh thú càng cao giai thì linh trí càng cao, muốn chúng thần phục thật sự khó khăn, bởi chúng cũng có sự cao ngạo của mình, một khi bức chúng nóng nảy thì chúng tình nguyện tự bạo cũng không thần phục.
– Gọi ngươi là tiểu sư hay tiểu hổ mới tốt đâu, đi theo bổn cung chủ đi!
Trong tay Lăng Tiếu cầm một khối thịt linh thú cắn một cái, vẻ mặt tươi cười nhìn sư hổ nói.
– Nhân loại ngươi chán sống, bổn vương nuốt sống ngươi!
Sư hổ bị miệt thị, lộ ra vẻ tức giận.
Hống!
Một thanh âm sư tử hống đáng sợ phóng lên cao, những gốc cây chung quanh đều bị chấn gãy, vô số âm ba hướng Lăng Tiếu ập tới.
Lăng Tiếu cười to, đồng thời há miệng, một thanh âm long ngâm vọt ra ngoài.
Oanh long!
Hai đạo âm ba khủng bố đập vào nhau, chấn đến cây cối cùng tảng đá đều hóa thành bột mịn.
Lăng Tiếu cũng không dám sơ sẩy, chủ động công kích, thân ảnh vọt tới, Cửu Dương Phần Thiên Quyền đồng thời oanh ra, từng đạo quyền kình nóng rực cường đại xé rách không gian hướng vào đầu sư hổ khổng lồ.
Sư hổ là linh thú thất giai đỉnh phong, tốc độ phản ứng không kém, hổ văn sí chợt lóe chỉ còn lưu lại tàn ảnh, ngay sau đó đã xuất hiện trên đỉnh đầu Lăng Tiếu.
– Nhân loại ngươi chết đi!
Sư hổ mở to miệng táp xuống dưới.
Vô Cực Phân Thân Thuật!
Chỉ nháy mắt Lăng Tiếu đã chia thành bốn mươi tám nhân ảnh, nhất thời làm sư hổ hoa cả mắt, không biết ai mới là chân thân của Lăng Tiếu.
Phanh phanh!
Mỗi quyền đủ hủy thiên liệt địa giáng xuống, mỗi đạo hỏa diễm chí dương như muốn đốt cháy không gian.
Sư hổ không kịp đề phòng bị oanh bay lên, thân hình khổng lồ nện xuống ngọn núi cao áp thành bằng phẳng, vô số cây cối linh thảo hoàn toàn hủy hoại.
Lăng Tiếu vừa định chuẩn bị công tiếp, nhưng sư hổ đã vọt lên, tốc độ nhanh như tia chớp, khiến người không kịp phản ứng.
Cho dù lực cảm ứng của Lăng Tiếu kinh người nhưng vẫn không kịp tránh né.
Phanh!
Lăng Tiếu trực tiếp bị sư hổ đụng bay lên không, ngực đau đớn khó chịu, không nhịn được phun ra máu tươi.
Sư hổ phóng nhanh tới, hổ văn sí vẫy động, khắp chung quanh như sôi trào bốc lên cao.
Lần này Lăng Tiếu đã sớm có chuẩn bị, không hề né tránh, mỗi quyền mang theo một vầng diễm dương vọt tới.
Sư hổ sử dụng thuộc tính công kích, từng đạo kim sắc năng lượng va chạm cùng diễm dương của Lăng Tiếu.
Cả phiến thiên địa đều chấn động, linh thú đê giai trong phạm vi vạn dặm đều bị hù dọa phủ phục dưới đất, thậm chí bỏ trốn xa xa không dám dừng lại.
– Thật sảng khoái, lại mãnh liệt thêm đi!
Lăng Tiếu hưng phấn quát.
– Nhân loại đáng chết, chọc giận bổn vương, ngươi lưu lại làm nhân sủng cho ta đi!
Sư hổ không nghĩ tới nhân loại kia có thể đối chiến bất bại với nó, căm tức không thôi.
Nó phun ra một đạo kim mang vô cùng cường đại, hổ văn sí vẫy động, nhất thời một đôi hổ văn sí biến hóa bao vây quấn nhiễu tới Lăng Tiếu.
Đôi cánh như hai mảnh màn trời hướng Lăng Tiếu bao phủ xuống.
Lăng Tiếu càng giãy giụa lực trói buộc càng chặt, khiến hắn khó chịu không thôi.
– Ha ha, nhân loại ngươi làm nhân sủng của ta đi, bằng không bổn vương liền nuốt sống ngươi!
Sư hổ không tiếp tục công kích, dừng thân hình cười to nói.
– Linh thú biến dị quả nhiên có chỗ bất phàm, nhưng ta thích!
Lăng Tiếu thì thào một tiếng, tiếp theo lớn tiếng nói:
– Muốn ta làm nhân sủng cho ngươi, ngươi còn chưa có tư cách!
Trong nháy mắt thân hình hắn trướng to lên, chiến lực gấp ba mươi lăm lần, thân thể đại biến, long giác, long lân hiện ra.
Biến hóa lần này còn lớn hơn lần trước, đặc thù Long tộc càng thêm rõ ràng.
Phanh!
Ở trước lực lượng tuyệt đối, bất luận vật gì đều có thể hóa thành hư vô.
Hai cánh trói buộc Lăng Tiếu trực tiếp bị chấn dập nát!
Lăng Tiếu biến thân, chiến lực mênh mông rung trời, kim long hư ảnh gần như ngưng thật, thiên uy thần long không thể xâm phạm.
Sư hổ nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu, trong đôi mắt lóe ra dáng vẻ không sao tưởng tượng nổi, huyết mạch trong thân thể nó tựa hồ nhận lấy áp chế nào đó, khiến nó sản sinh xúc động muốn thần phục.
– Đây… đây rốt cục là nhân loại hay hoàng tộc hóa thân?
Sư hổ thoáng lui ra sau vài bước nói.
Long ảnh rít gào trên bầu trời khiến nó sản sinh ý kiêng kỵ.
Tuy sư hổ là hậu duệ của hoàng kim sư cùng thiên hổ, nhưng vẫn không phải là thần thú, dưới uy áp của thần thú nó vẫn bị bổn nguyên khắc chế.
– Đến đây đi, tiểu sư hổ, bổn cung chủ cho ngươi nếm thử sự lợi hại của ta!
Lăng Tiếu chiến ý cuồn cuộn, toàn thân giống như chân long phá không xuất thế, hướng sư hổ rống lớn một tiếng.
Thiên phú thần thông Long Ngâm của Long tộc tuyệt đối vượt xa Sư Tử Hống.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/07/2019 11:29 (GMT+7) |