Người của Xích Cương còn chưa tới liền đã kêu lớn với Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu lập tức nhíu mày, đợi sau khi đám người Xích Cương tới gần thì hắn mới nói.
– Chậm đã, hiện tại là tình huống thế nào?
Xích Cương cũng bất chấp giới thiệu những người phía sau mình mà lập tức nói.
– Thuộc hạ vừa mới trở về triệu tập các huynh đệ, kết quả nghe trong đó có một số huynh đệ nhận được tin tức. Âu Dương gia hiện tại tức giận, thề muốn bắt Xích Viêm Dong Binh Đoàn của chúng ta để khai đao. Hiện tại thuộc hạ đã căn dặn các huynh đệ chia ra từng nhóm lẩn trốn mà chạy tới thành Phong Vân. Sau này để cho bọn họ phát triển tại dãy núi Tử Vong. Mặt khác, những người này là hảo huynh đệ của thuộc hạ. Tất cả bọn họ đều kính trọng ngưỡng mộ Cung Chủ đã lâu, tính toán đi theo Cung Chủ.
– Bái kiến Cung Chủ!
Đoàn người đi theo phía sau Xích Cương đều là đồng loạt quỳ một gối với Lăng Tiếu mà chào.
Trong số những người bọn họ, trừ một người là Đê Giai Huyền Đế, còn có một người Bán Đế, các người khác đều là thực lực Thiên Tôn.
Bọn họ đã sớm nghe nói đến đại danh của Lăng Tiếu, xác thật đã là như sấm bên tai. Nay lại nghe đoàn trưởng của bọn hắn nói đến Lăng Tiếu đầy những bí hiểm, trong lòng càng thêm kính sợ đối với Lăng Tiếu.
– Đứng lên cả đi.
Lăng Tiếu đáp, tiếp theo còn nói.
– Xem ra Âu Dương gia là quyết tâm muốn trả thù. Vậy trước hết cứ theo đường vòng rời khỏi nơi này đã. Nam Cổ Lĩnh lớn như vậy, bọn họ chưa chắc có thể lập tức tìm được chúng ta.
– Chúng ta cũng nghĩ như vậy, chúng ta đây chạy tới bên này. Có khả năng chạy tiếp tới địa giới Tử Lôi Tông, lại từ Truyền Thâu Trận của thành trì mượn đường rời đi.
Xích Cương chỉ về một cái phương hướng mà nói.
Mọi người mới đi chưa được xa lắm thì Lăng Tiếu lại hỏi.
– Còn có đường khác có thể đi sao?
– Còn có thể theo đường bên kia chạy tới Vạn Hoa Tông. Chỉ là lộ trình sẽ xa hơn nhiều lắm.
Xích Cương đáp.
– Vậy chúng ta đây đi theo lối tới Vạn Hoa Tông.
Lăng Tiếu liền quyết định.
Xích Cương nhìn thoáng qua Lăng Tiếu, ngay sau đó tựa hồ đã hiểu nên cũng không hỏi thêm, liền thay đổi phương hướng đi theo Lăng Tiếu.
Đoàn người bọn họ đều ẩn dấu đi khí tức, cũng không hề lựa chọn phi hành trên không trung. Mà đều là bay với tốc độ thấp ở giữa núi non trùng điệp, Tốc độ so ra kém với phi hành trên không trung, nhưng mà tuyệt đối là không chậm.
Muốn từ vị trí hiện tại chạy tới bên bờ địa giới Vạn Hoa Tông, thì cũng cần thời gian không phải ngắn.
Mọi người chạy hai ngày đường, cảm giác so cùng vị trí lúc đầu thì đã rất xa. Thế là ai nấy đều liền bắt đầu phi hành trên trời cao, hy vọng mau chóng rời khỏi Nam Cổ Lĩnh.
Tuy nhiên, bọn họ vừa mới bay không được bao lâu, thì ở một chỗ cách bọn họ phi thường xa, một ông lão nhìn ra xa. Trong mắt lão hiện lên một vẻ hung dữ mà lẩm bẩm nói.
– Rốt cục cũng đành lòng xuất hiện sao?
Ngay sau đó, lão biến mất khỏi chỗ đó không thấy tăm tích đâu nữa. Tốc độ của lão cực nhanh, quả thực làm cho người ta tặc lưỡi không thôi.
Đám người đều triệu hoán tọa kỵ để thay cho đi bộ, điều đó làm cho tốc độ phi hành tuyệt đối nhanh hơn nhiều.
Có điều là lão già kia cũng trực tiếp từ trong không gian lại xuyên qua không gian, nên so với bọn hắn không biết còn nhanh hơn bao nhiêu lần.
Đến khi Lăng Tiếu sinh ra cảnh giác, thì lão già kia đã xuất hiện xa xa ở trong không trung trên đầu đám người.
– Người nào!
Xích Cương lập tức kinh ngạc quát.
Trong lòng mọi người đều thấy căng thẳng, bọn họ cũng không biết lão già này xuất hiện như thế nào, nhưng lại không tiếng động không lặng lẽ đến phía trước bọn họ.
Đồng thời, tất cả bọn họ hiện lên một ý nghĩ đáng sợ. Bọn họ mơ hồ đoán được người mới tới có thể chính là nhân vật cấp Tổ của Âu Dương gia nên trong lòng lập tức cảm thấy cực kỳ nặng trĩu.
Lăng Tiếu cũng nhìn chăm chú vào ông lão này, trong lòng đã nổi lên những cơn sóng ngập trời.
– Tuyệt đối là Thánh Giả, hơn nữa không phải Thánh Giả thông thường đơn giản như vậy!
Ông lão liếc mắt nhìn đoàn người, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở trên người Lăng Tiếu mà nói khe khẽ.
– Ngươi chính là Cung Chủ cung Tiếu Ngạo Lăng Tiếu kia sao? Nghe nói ngươi rất kiêu ngạo, đã đắc tội với Cổ gia, đối kháng với Sát Thiên và Hắc Ma Môn, lại càng không hề coi trọng Âu Dương gia chúng ta. Thật sự là tiểu bối rất khá, chỉ là ngươi dám giết người của Âu Dương gia ta tại địa bàn của Âu Dương gia chúng ta, ngươi chán sống!
Ông lão này vừa dứt lời, khí tức Thánh Giả trong nháy mắt tràn ngập lan ra, khí thế cường đại tỏa ra uy áp đè tới đám người Lăng Tiếu.
Lúc Âu Dương Hưng phóng khí lực tới, Lăng Tiếu đã sớm triệu hoán Mãnh Nam ra.
Ở trước mặt cường giả tuyệt thế, không được phép có chút xíu bất cẩn đại khái, bằng không chết cũng không biết là xảy ra chuyện gì.
Mãnh Nam chặn khí lực của Âu Dương Hưng lại. Rồi liền trực tiếp biến trở về chân thân, đầu tiên là dùng Sư Tử Hống phát ra âm thanh chấn động vang dội.
– Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!!
Sóng âm cường đại mang theo năng lượng hủy diệt không thể địch nổi nhằm về phía Âu Dương Hưng.
Âu Dương Hưng giống như sớm có đề phòng. Ở trước mặt lão liền thấy không gian lực lượng tự động hình thành những vách tường phòng ngự, chúng hoàn toàn ngăn cách sóng âm của Sư Tử Hống vọt tới.
– Con này chính là Sư Hổ Thú đã đả thương lão Tam nhà ta sao, thật sự là quá tốt. Lão phu sẽ vui lòng cho các ngươi biết cái gì là mùi vị tuyệt vọng!
Âu Dương Hưng khinh thường nhìn Sư Hổ Thú mà nói khe khẽ.
Ngay sau đó lão chụp một chưởng về hướng Sư Hổ Thú (đầu sư tử thân hổ), một mặt không gian trong nháy mắt bị đạp xuống đổ sụp, uy lực của nó quả thực là kinh thiên địa quỷ thần khiếp.
Lăng Tiếu cùng những người khác đều cảm giác tại không gian của lực lượng trước mặt này, bàn thân là cực kỳ nhỏ bé đến cỡ nào.
Sư Hổ Thú trái lại không cam lòng bị uy hiếp, từ trong miệng sư tử phun ra một ánh vàng rực rỡ, nó nện thẳng về hướng lực lượng không gian kia.
– Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Âm thanh những tiếng nổ dữ dội đáng sợ giống như bão, nó chấn động làm cho không gian này đều là bắt đầu rung rinh di động.
Lăng Tiếu cùng những người khác sớm đã tản ra thật xa. Chỉ là vẫn có hai người thực lực yếu quá nên dẫu chỉ lọt vào lực lượng bắn tung tóe còn sót lại mà đã chết ngay tại chỗ.
Loại đánh nhau cấp bậc lực lượng như thế này, tuyệt đối không phải người bình thường có khả năng tới gần.
– Cung Chủ, hiện tại làm sao bây giờ?
Xích Cương vừa trốn vừa kinh hoảng nhìn Lăng Tiếu mà hỏi.
Hắn tuy là Cao Giai Huyền Đế, nhưng mà đối diện đối thủ đáng sợ như vậy thì vẫn là không có nửa phần lo lắng.
– Có thể làm sao bây giờ, thì hãy nhanh chóng trốn đi thật xa, đừng đi theo ta nữa. Lão nhân kia chủ yếu là nhằm vào đối phó ta!
Lăng Tiếu tức giận nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/07/2019 11:29 (GMT+7) |