Xích Cương làm sao lại tự mình trốn mà không biết xấu hổ. Phải biết rằng hắn chính là thuộc hạ của Lăng Tiếu, làm sao có thể vứt bỏ Cung Chủ của mình mà trốn đi trước.
– Không có gì là cơ mà, ta cho các ngươi bỏ trốn, còn ta đã có kế thoát thân!
Lăng Tiếu đáp lại cắt đứt lời của hắn.
Còn ở phía sau, Âu Dương Hưng lại Phân Tâm Nhị Dụng mà nói.
– Ngươi cho là các ngươi có thể thoát được sao? Ta sẽ cho các ngươi biết cái gì là kết cục tuyệt vọng!
Dứt lời, hắn giành ra một tay, nhằm hướng tới đám người Lăng Tiếu mà vỗ một cái.
Lại là một mặt không gian bay xuống, nó bất chấp cự ly mà cứ nện ầm ầm về hướng hơn mười người bọn họ.
Chiêu thức còn chưa tới, thì tất cả mọi người đã đều có cảm giác cực kỳ bị đè nén đến không thở nổi. Tất cả linh khí chung quanh cũng bị khống chế, khó lòng sinh chút xíu ý định chống lại.
Trong lúc tất cả mọi người ở đây tuyệt vọng, một tiếng chuông quỷ quái vang lên. Có một bóng dáng xé gió phá không xuất ra, nó trực tiếp nện một quyền về hướng những Không Gian Chi Lực đang chèn ép xuống này.
– Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Không Gian Chi Lực bị gặp trở ngại, nhưng bóng dáng kia cũng trực tiếp bị đánh bay. Dẫu sao như vậy cũng là đủ để cho mọi người tranh thủ có thời gian chạy trốn.
– Cái gì, lại có thể ngăn được một kích của ta?
Âu Dương Hưng thở nhẹ mà kêu lên ngạc nhiên.
Sư Hổ Thú thì nhân cơ hội đó để thi triển tốc độ nhanh nhất nhào về hướng Âu Dương Hưng định cắn.
Ưu thế lớn nhất của Sư Hổ Thú chính là lực lượng thân thể và tốc độ của nó.
Âu Dương Hưng cũng biết loại Linh Thú biến dị này ắt rất cường đại, không thể đối phó như với Bát Giai Đê Giai Linh Thú bình thường.
Song chưởng của lão càng không ngừng đánh ra, lực lượng dồi dào càng phát ra ào ào, ép cho Sư Hổ Thú càng không ngừng lui về phía sau, không có cho nó nửa phần cơ hội tới gần.
Cùng lúc đó, Âu Dương Hưng tương tự cũng triệu hoán ra Linh Thú hộ thân của mình.
Lão không muốn tiếp tục dây dưa như vậy, cần phải nhanh chóng bắt được Lăng Tiếu, giết chết những người khác, không cho bọn họ một chút cơ hội chạy trốn.
Linh Thú hộ thân của Âu Dương Hưng là một con Bát Giai Trung Giai U Hồ Thú, thân thể dài ngoằng gầy còm, bộ lông xanh thẫm, đôi mắt ti hí xảo trá, với hàm răng nanh khát máu.
– Hỏa Kế, trước cứ cuốn lấy Sư Hổ Thú này một hồi, ta phải nhanh chóng đi trừng trị tiểu tử kia!
Âu Dương Hưng sau khi nói một tiếng liền thối lui khỏi chiến trường, nhằm phương hướng Lăng Tiếu mà bay đi.
Một sư một hồ đại chiến cùng nhau. Sư Hổ Thú mặc dù so sánh với U Hồ thì thấp hơn một bậc. Nhưng cũng may nó là Linh Thú biến dị, chiến lực cũng khá cường đại nên không thua gì Bát Giai Trung Giai Linh Thú thông thường. Vì thế nó cùng U Hồ đánh nhau cũng khá là kịch liệt.
Âu Dương Hưng chỉ trong nháy mắt liền chạy đến phương hướng Lăng Tiếu. Lão có hơi kinh ngạc nhìn chăm chú Thi Ma bên cạnh Lăng Tiếu mà nói đầy vẻ suy ngẫm.
– Không nghĩ tới đường đường Cung Chủ cung Tiếu Ngạo mà cũng hiểu được đạo khống chế con rối. Có điều là những tiểu xảo này có thể cứu được cái mạng nhỏ của nhà ngươi hay sao?
Lăng Tiếu không hề nói thừa cùng Âu Dương Hưng, bất cứ thủ đoạn gì ở trước mặt cường giả tuyệt đối đều là uổng công.
Hắn trực tiếp ra lệnh cho Thi Ma xuất kích lần thứ hai, cùng lúc đó tinh thần lực đã tập trung vô hạn cùng một chỗ, chuẩn bị thực hiện một kích phản kháng.
Thi Ma gầm rống một tiếng. Nó giống như một con dã thú mà nhào tới Âu Dương Hưng.
Âu Dương Hưng lộ ra vẻ coi thường, bàn tay nhẹ nhàng vung lên, lực lượng dồi dào trực tiếp chèn ép về phía Thi Ma.
Thi Ma lại một lần nữa giống như đạn pháo mà bay đi ra ngoài, cuối cùng đập vào một quả núi cao, làm bắn tung lên một đám bụi mù.
Cùng vào thời khắc đó, tinh thần lực của Lăng Tiếu hóa thành một cây Kim Long Thương vô hình vô ảnh đâm thẳng về hướng tới Âu Dương Hưng.
Kim Long Thương uy lực tuyệt mạnh mẽ, tốc độ cực nhanh, liền đâm thẳng vào Thức Hải của Âu Dương Hưng.
Một kích này đã là toàn bộ tinh thần lực của Lăng Tiếu biến thành. Với toàn bộ những ai cấp dưới Thánh Giai thì tuyệt đối là giết chết tươi, về phần Thánh Giai thì hắn vẫn còn chưa được biết.
Thân thể khi mà đạt tới Thánh Giả thì tất cả cơ bắp đều nhận được sự cải thiện tăng lên toàn diện, trở nên vô cùng hoàn mỹ. Ngay cả ý thức cũng nhận được sự tấn chức mở rộng toàn diện, tuyệt không phải cường giả thông thường có khả năng bằng được.
Lăng Tiếu đã khá là hiểu biết đối với điều này. Dù sao bên trong cung của hắn có hai đại Thánh Giả, thỉnh thoảng hắn cũng trao đổi nói chuyện cùng bọn họ về một chút kinh nghiệm sau khi đạt thánh. Còn hắn lại có trí nhớ truyền thừa của Chiến Vương Gia, cho nên đối với một kích này của chính mình thì hắn cũng không nắm chắc cho lắm.
Âu Dương Hưng đang định ra tay đối với Lăng Tiếu, chính là trong nháy mắt ngắn ngủi này lập tức sinh ra cảnh giác. Hắn không chút suy nghĩ giơ lên một tay chụp về phương hướng tinh thần lực của Lăng Tiếu đang ầm ầm đánh tới.
– Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Tinh thần lực của Lăng Tiếu xuất thành Kim Long Thương lại bị Âu Dương Hưng trực tiếp nện cho nát bấy, nó khiến cho khắp không gian này đều càng liên tục dao động không ngớt.
– Tiểu tử khá lắm, lại dùng tinh thần lực công kích. Chỉ có điều là cái này đối với lão phu thì vô dụng.
Âu Dương Hưng không hề tổn thương chút nào cứ đứng tại chỗ mà khinh thường nói, trong lòng cũng sinh ra cơn sóng không nhỏ.
Tinh thần lực tuy là vô ảnh vô hình, có điều là chỗ nó ập đến cũng vẫn tạo thành dao động đối với không gian.
Đó cũng là nguyên nhân vì sao Âu Dương Hưng có thể sớm phát hiện ra nó, đồng thời có thể hóa giải được nó.
Lăng Tiếu tuyệt vọng!
Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy có cảm giác thất bại như thế. Chính mình một mực có mọi việc đều thuận lợi, đã tung ra công kích tinh thần lực xưa nay vốn kiêu ngạo nhưng lại trước mặt người ta chỉ giống như trò đùa, không chịu nổi một kích.
Sư Hổ Thú lại bị Linh Thú hộ thân của đối phương dây dưa mà vướng víu. Thi Ma cũng không phải đối thủ của người ta. Công kích tinh thần lực lại không có hiệu quả, thực lực của hắn so cùng người ta lại cách biệt một trời. Hắn còn có thể lấy cái gì để đấu cùng người khác?
Nhìn Lăng Tiếu mặt mũi tái nhợt, Âu Dương Hưng phi thường đắc ý nói.
– Cung Tiếu Ngạo danh tiếng có một không hai. Mà ngay cả những người trong thế hệ trước của chúng ta đều nghe nói đã xuất hiện một vị hậu bối rất giỏi, lại còn là đệ tử chân truyền duy nhất của Tà Đế, là hơi có bản lĩnh. Nhưng chừng này còn chưa đủ để ngươi rêu rao với người trong thiên hạ, lại còn dám giết người của Âu Dương gia chúng ta. Vậy lão phu để ngươi nếm thử mùi vị sống không bằng chết, khiến cho người trong thiên hạ biết, tiểu bối nhà ngươi này ở trong mắt chúng ta chẳng qua là một đống phân thôi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/07/2019 11:29 (GMT+7) |