– Long Quy đến lúc ngươi xuất thủ, giết sạch những người đó của đối phương cho ta!
Liền trong lúc nam nhân kia muốn ra tay, Huyền Diệu cũng vội mở miệng ngăn cản.
– Không được, hắn nhất định phải ở lại phía sau bảo vệ an toàn cho các ngươi. Bởi vì người của Hắc Ma Môn và tổ chức Sát Thiên khẳng định sẽ xuất hiện bất kỳ lúc nào.
– Vậy làm sao bây giờ, đối phương có nhiều hơn một người Bán Thánh. Tình huống chúng ta bên này không ổn a!
La Mỹ Anh lo lắng nói.
– Ha hả, không phải còn có ta sao?
Huyền Diệu lại nở một nụ cười bình tĩnh thản nhiên nói.
– Ngươi?
Phượng Tiêm Vận cùng La Mỹ Anh đều giữ vẻ mặt nghi hoặc nhìn Huyền Diệu.
Bọn họ đều là thực lực Huyền Đế, liếc mắt liền có thể thấy được Huyền Diệu chẳng qua là thực lực Cao Giai Thiên Tôn mà thôi. Hắn có thể có biện pháp nào ngăn cản một người thực lực Bán Thánh đây.
Huyền Diệu cũng không giải thích nữa. Trong tay liền xuất ra một quyển trục, miệng hắn lẩm bẩm, tựa hồ đang hạ chú ngữ gì đó. Tiếp theo hắn cắn ngón tay, một giọt máu huyết rơi vào trên quyển trục.
– Chúng tướng sĩ nghe lệnh, giúp bản quân sư giết địch!
Ở phía sau Huyền Diệu có một trăm tên Thiên Tôn không hề động thủ nhất loạt quát.
– Vâng, quân sư!
Cùng với ra lệnh một tiếng, Huyền Diệu cũng quăng quyển sách cổ trong tay mình lên trên bầu trời.
– Hưu!
Một vầng sáng trắng trong nháy mắt lan tỏa ra, giống như hào quang đến chói mắt, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Đến khi vầng sáng trắng kia có hơi dịu đi, mọi người mới nhìn rõ thì ra đó là một trận đồ đang tỏa ra muôn vàn đạo hoa văn huyền ảo. Nó gồm bốn hình vuông đang không ngừng trôi nổi xoay tròn ở giữa không trung, trông có vẻ cực kỳ thần kỳ.
– Rót lực cho ta!
Huyền Diệu lại hạ một đạo mệnh lệnh, ngón tay hắn chỉ về hướng trận đồ kia mà múa may, giống như đang chỉ huy nó vậy.
Trận đồ kia rung động cùng với ngón tay của Huyền Diệu, liền khẩn cấp bay đi về hướng tới phía trước.
Cùng lúc đó, một trăm tên Thiên Tôn ở phía sau Huyền Diệu nhanh chóng xếp thành hình chữ nhất, một người đứng sau một người. Tay người đứng sau chống vào lưng của người phía trước mà vận chuyển linh khí.
Huyền Diệu đứng ở phía trước tiên, đúng là tiếp thu lực lượng của một trăm tên Thiên Tôn phía sau hắn.
Huyền Diệu chẳng qua là Cao Giai Thiên Tôn, hắn nào có năng lực lập tức thu nhận lực lượng của một trăm tên Thiên Tôn. Chẳng qua là lợi dụng đặc thù Huyền công nào đó, tạm thời dẫn lối lực lượng của một trăm tên Thiên Tôn kia cho chính mình dùng mà thôi.
– Hào quang vạn trượng!
Huyền Diệu nhận được lực lượng đã tăng cường một mức lớn, lập tức cao giọng quát một tiếng, cánh tay càng không ngừng múa may.
Bỗng nhiên, trận đồ đang bay về phía trước lại lần nữa phát ra từng đạo những vầng sáng trắng chói mắt. Những vầng sáng trắng này hóa thành ngàn vạn đạo lưỡi dao sắc bén hướng tới người của Âu Dương gia mà tận tình chém giết.
– Hưu hưu!
– A a!
Cùng với lưỡi dao sắc bén trắng lóa chiếu xuống, không ít người của Âu Dương gia không kịp xoay xở đề phòng lập tức bị vầng sáng trắng kia bắn thủng khí lực, bỏ mạng ngay tại chỗ.
Nhìn một màn này, Phượng Tiêm Vận cùng La Mỹ Anh đều là lộ ra vẻ mặt khó có thể tin nổi.
Bọn họ không hề ngờ tới quân sư một mực lấy trí tuệ mà nổi danh lại còn có thủ đoạn quỷ thần khó lường bực này. Bọn họ rõ ràng cảm giác được trận đồ kia phát ra lực lượng tuyệt đối phải mạnh mẽ hơn so với bất cứ Huyền Đế nào. Chẳng lẽ như chính hắn bày tỏ là có thể so sánh với cùng Bán Thánh hay sao.
– Đáng chết, đó là thứ gì vậy, mọi người phá nó trước đã!
Một người Huyền Đế của Âu Dương gia nhìn trận đồ kia mà quát lớn một tiếng, chính mình dẫn đầu hướng tới trận đồ liền vung đao chém.
Chỉ là hắn còn chưa tiếp cận trận đồ, trận đồ cũng đã lại lần nữa phát ra hào quang chói mắt. Mà đại bộ phận năng lượng bắn ra đều là tập trung ở trên người tên Huyền Đế kia.
Huyền Đế kia của Âu Dương gia xông lên đón đánh vầng sáng trắng kia. Hắn dùng đại đao chém ra một kích đáng sợ nhất, ý đồ phá vỡ công kích của vầng sáng trắng này.
Chỉ là đến khi đao kình của hắn chém tới vầng sáng trắng thì mới phát hiện hắn đã đánh giá cao lực lượng của mình, đánh giá thấp uy lực của trận đồ.
Vầng sáng trắng trực tiếp phá tan đao kình của hắn, rồi tức thì nhanh chóng bao phủ hắn.
Ngay cả âm thanh kêu thảm thiết hắn đều chưa kịp phát ra, thì cả người liền hóa thành tro bụi cũng không có còn lại chút gì.
Người trên chiến trường mặc dù đều đang liều mạng xoắn vào nhau mà chém giết, chính là cũng có không ít người nhìn thấy một màn như vậy. Lập tức có không ít người đều trợn tròn mắt.
– Đáng chết, đó là một trận đồ. Mọi người ngàn vạn lần cẩn thận đừng để bị nó bắn trúng!
Một người Võ Giả Âu Dương gia kinh ngạc quát.
Bên phía cung Tiếu Ngạo, Tàn Báo đằng đằng sát khí sau khi tự tay chính mình chém một đối thủ bậc Huyền Đế thành hai nửa, đồng thời quát to.
– Giết cho ta, cung Tiếu Ngạo tất thắng!
Cùng với trận đồ giết địch, lại có âm thanh tiếng quát kinh người của Tàn Báo, người cung Tiếu Ngạo đều là đồng loạt rống lên.
– Cung Tiếu Ngạo tất thắng… Cung Tiếu Ngạo tất thắng!
Bên phía Cung Tiếu Ngạo người tuy ít, chính là khí sĩ đã đại chấn. Mà người của Âu Dương gia trải qua đường sá xa xôi, tinh thần trạng thái cũng không đạt tới mức tốt nhất. Trong lúc nhất thời lại bị người cung Tiếu Ngạo phản kích, nên tịnh không thể ỷ vào ưu thế nhiều người để một lượt tiêu diệt người của cung Tiếu Ngạo.
Một vị Bán Thánh Âu Dương gia biết trận đồ lợi hại, liền bỏ qua giết địch, nhằm hướng tới trận đồ kia mà nện thẳng về phía trước.
Thế nhưng trận đồ lại như là có mắt liền tự động bay đi tránh né. Có điều là tốc độ của Bán Thánh quá nhanh, chỉ mấy lần lên xuống liền truy theo đến gần nó.
– Cho dù ngươi là vật gì, đều vỡ vụn cho ta!
Trong tay Bán Thánh kia chính là một món Bán Thánh khí, hắn nhằm vào trận đồ liền hung hăng nện về phía trước.
– Đang lúc nghĩ là ngươi sẽ không tới, nổ cho ta!
Huyền Diệu đang lúc mặt mũi tái nhợt, trên mặt hơi hiện ra vẻ đắc ý liền quát lớn!
Ngay vào lúc trường thương của Bán Thánh kia nện xuống trận đồ thì trận đồ kia cũng bắt đầu nổ mạnh.
– Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Trên trận đồ chính là có đính kèm Bát Giai linh đan, nay lại do lực lượng Huyền Diệu khống chế làm nổ tung. Bán Thánh kia làm sao mà có thể tránh được, trực tiếp bị trận đồ nổ tan xác pháo.
Vào lúc trận đồ nổ mạnh, Huyền Diệu cũng không nhịn được ói ra một ngụm huyết, cũng lập tức chặt đứt mối liên lạc với trăm tên Thiên Tôn ở phía sau cùng chính mình.
Một trăm tên Thiên Tôn kia giống như thoát lực đều là ngã ngồi bệt xuống đất.
– Quân sư!
Phượng Tiêm Vận cùng La Mỹ Anh đồng loạt quan tâm hô lên.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/07/2019 11:29 (GMT+7) |