Lăng Tiếu vội vàng nói với Đông Phương Mỗ Mỗ.
Đông Phương Mỗ Mỗ khẽ gật đầu lập tức hạ lệnh cho người bên cạnh mình đến trợ giúp Phong Thanh Duyến.
Còn bà chính là đứng ở bên cạnh Lăng Tiếu một bước không rời.
La Mỹ Anh cũng bố trí Long Quy ở bên cạnh Lăng Tiếu để đề phòng bất trắc, mà Lăng Tiếu cũng là căn dặn Tiểu Kim cùng Mãnh Nam đứng ở bên người nữ nhân của hắn, bảo vệ an toàn cho bọn họ.
– Các ngươi đều muốn Thần Khí của ta phải không? Vậy các ngươi tiến tới đoạt đi!
Lăng Tiếu phát ra âm thanh gào thét, chiến lực đã tăng lên gấp ba mươi lăm lần triển khai toàn bộ. Cả người hóa thành là long thân, một con Chân Long tuyệt thế gầm lên vang xa vạn dặm, làm kinh ngạc tứ phương.
Ở bên cạnh Lăng Tiếu, Đông Phương Mỗ Mỗ bỗng nhiên vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên là bị biến hóa này của Lăng Tiếu dọa cho hoảng sợ.
Thánh Giả ở đây cũng đồng dạng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Âu Dương Chấn chính là kinh hoảng nói với Thánh Giả bốn phía.
– Mau… mau giết chết hắn, đừng để hắn lấy ra Thần Khí!
Cùng lúc đó, trong tay của hắn xuất ra một thanh Cao Giai linh khí rồi cứ thế quăng về hướng tới Lăng Tiếu. Linh khí đâm thẳng vào mi tâm Lăng Tiếu, muốn ngăn cản động tác tiếp theo của Lăng Tiếu.
Đáng tiếc là Đông Phương Mỗ Mỗ tung ra một chưởng đánh bay linh khí kia làm nó chệch hướng.
– Động thủ!
Mị Sát trái lại thập phần quả quyết, lập tức sai người bên cạnh nàng ra tay xông về hướng tới Lăng Tiếu.
Người của tổ chức Sát Thiên cũng đồng thời hành động, cũng tính toán không để cho Lăng Tiếu chút xíu cơ hội.
Đúng lúc này, trên trời cao đột nhiên rắc tơ bông đầy trời, những chấm đỏ tươi giống như bông tuyết bay lơ lửng có vẻ vô cùng đẹp đẽ.
Vào lúc những tơ bông này bay rải rác, tất cả mọi người hơi bị ngừng lại.
Lúc này có người dẫn đầu thở nhẹ nói.
– Hoa bay vạn dặm, là người của Vạn Hoa Tông!
Quả nhiên, cùng với âm thanh này vừa dứt, có ba bóng người từ phương xa chạy như bay lại đây.
Người mới tới đúng là Hoa Bách Hợp, Bích bà bà cùng với một vị nữ nhân trung niên khác của Vạn Hoa Tông. Bọn họ phân biệt là hai đại Trung Giai Thánh Giả cùng với một người Đê Giai Thánh Giả.
Bích bà bà càng là Trung Giai Thánh Giả đỉnh cao, thực lực gần đến vô hạn Cao Giai Thánh Giả.
– Hẳn là tới không muộn chứ!
Hoa Bách Hợp thản nhiên mở miệng hỏi.
Mọi người không biết Vạn Hoa Tông này rốt cuộc là tương trợ phương nào, nên đều có điểm không rõ là chuyện gì xảy ra. Bọn họ rốt cuộc là tới làm gì.
Nhưng mà Âu Dương gia cùng Vạn Hoa Tông đều là thế lực lớn ở Nam Uyên, nên ít nhiều cũng có chút quen biết.
Âu Dương Chấn hỏi.
– Hoa tiên tử, chính là đến đây trợ giúp Âu Dương gia chúng ta?
Lão cho rằng thế lực lớn ở Nam Uyên hẳn là thân hơn anh em, Thánh Giả Vạn Hoa Tông xuất hiện ở nơi này, không có đạo lý không phải để trợ giúp bọn họ.
– Ha hả, hôm nay chúng ta đến đây để tương trợ Lăng Thánh Sư. Cái mạng già của ta đây chính là hắn cứu giúp mới có thể giữ lại mạng sống a!
Hoa Bách Hợp cười như chuông bạc mà nói với âm thanh dễ nghe.
Lời vừa nói ra, vẻ mặt ba người Âu Dương gia đều biến đổi.
Âu Dương Chấn có hơi không cam lòng hỏi thêm.
– Vị nào là Lăng Thánh Sư?
– Nếu như bà ấy nói không sai, hẳn là chính là ta!
Lăng Tiếu nhẹ nhàng đáp.
Lúc này, trong tay của hắn đã lấy ra một chiếc trống đặc biệt lớn bề ngoài bị hư hại. Một tay trong nháy mắt đã bắt đầu giơ lên, rồi hướng tới mặt trống mà vỗ xuống.
Âu Dương Chấn đồng tử thu nhỏ lại.
– Mau… Mau ngăn cản hắn, cái kia… Đó chính là Thần Khí!
Âu Dương Chấn nói xong, lại quay đầu vội vàng bỏ chạy.
Đáng tiếc, Lăng Tiếu đã nện khiến cho tiếng trống vang lên liên tiếp.
– Thùng thùng!
Một cỗ khí tức hồng hoang đột ngột xuất hiện giữa trời cao, một người mặt đỏ hung ác ôm một chiếc trống đặc biệt lớn trong nháy mắt xuất hiện ở phía trước mọi người. Hắn cầm trong tay dùi trống nhằm hướng tới mặt trống mà gõ xuống.
Âm thanh ầm ầm giống như Cổ Mộ Thần Chung, như từ cõi tĩnh mịch xa xăm, âm thanh nặng nề lại như tiếng tù và cùng tiếng trống trên chiến trường cổ xưa. Nó thúc giục khí thế Sát Phạt thiên hạ của ngàn vạn quân mã.
Âu Dương Chấn đã chạy xa đến hơn mấy ngàn thước, chính là tiếng trống kia cũng không sao trừ được. Một cỗ lực lượng không sao diễn tả nổi giống như tức thì nổ mạnh từ trong cơ thể lão rồi lan ra.
Lão kiệt lực áp chế nó, phải mau chóng hóa giải cỗ lực lượng này.
Đáng tiếc, cố gắng này chỉ là mất công vô ích. Tất nhiên do lão đã bị trọng thương từ trước, thực lực không ở trạng thái đỉnh cao. Bằng không còn có thể gắng sức một phen. Nhưng hiện tại hoàn toàn không còn có năng lực như thế.
– Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Thân thể Âu Dương Chấn trong nháy mắt giống như khối thuốc nổ bị châm lửa liền nổ mạnh, vô số máu tươi tung bay đầy trời.
Rất nhiều Thánh Giả thấy một màn như vậy, đều là há to miệng, ánh mắt trợn thật lớn, dáng vẻ khó có thể tin nổi.
Vẻn vẹn là một tiếng trống liền khiến cho một người Trung Giai Thánh Giả nổ tan xác mà chết, đây là khái niệm gì.
Mọi người có khả năng khẳng định đây tuyệt đối là Thần Khí không nghi ngờ.
Phải biết rằng đây chính là tiếng trống do một người Cao Giai Huyền Đế gõ lên. Nếu như đổi làm bọn hắn sử dụng mặt trống đồng kia thì uy lực sẽ phải như thế nào?
Không cần phải nói, uy lực kia tự nhiên thập phần khủng bố.
– Tiểu tạp chủng chết tiệt, ta diệt ngươi!
Âu Dương Tiêu tựa như nổi giận gầm rống một tiếng. Trường kiếm trong tay phát ra âm thanh “Tranh tranh”, vô số linh khí bắn mãnh liệt về phía Lăng Tiếu.
Một cỗ lực lượng vô cùng chèn ép làm cho người ta cảm giác không thể thở nổi lan đến.
Đây chính là sát chiêu cường đại nhất do Cao Giai Thánh Giả ngưng tụ giáng xuống.
Nhìn ra được Âu Dương Tiêu là tính toán dẫu liều mạng cũng muốn tiêu diệt Lăng Tiếu.
– Tiếu nhi, ngươi lui ra phía sau, để ta đến đối phó hắn!
Vẻ mặt Đông Phương Mỗ Mỗ vô cùng nghiêm trọng liền vội vàng nói.
Âu Dương Tiêu tiến vào Cao Giai Huyền Đế, thời gian thăng bậc tiến Giai so sánh với bà sớm hơn đến mấy ngàn năm. Bà cũng không có tin tưởng sẽ đỡ được một chiêu liều mạng này của Âu Dương Tiêu.
Một bên Hàn Khai cũng tiến vào trạng thái đề phòng.
Lão cùng với Âu Dương Tiêu đều bị trọng thương, mặc dù đã dùng Sinh Mệnh Tuyền Dịch khôi phục, chính là trạng thái cũng không phải lập tức là có thể trở về đỉnh cao.
Huống chi hiện tại Âu Dương Tiêu liều mạng, trừ phi lão cũng cùng hắn đấu với bất cứ giá nào, bằng không đừng hòng có thể ngăn được một chiêu này.
Lăng Tiếu không nói lời nào, lại một lần nữa toàn lực vỗ mạnh vào mặt Trấn Thiên Cổ.
– Tùng!
Lần này mục tiêu Lăng Tiếu lựa chọn đúng là Âu Dương Tiêu, cần phải giết chết lão gia hỏa này trước khi lão ta xuất chiêu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/07/2019 11:29 (GMT+7) |