Tên trung cấp Chí tôn kia bị dọa đến vỡ mật, lập tức thi triển toàn lực bạo khởi phản kích cường đại nhất, đem hắc động này của Vũ Bất Phàm phá diệt.
Chỉ tiếc hết thảy đây đều chỉ là uổng công, một cái tay khác của Vũ Bất Phàm lại chuyển động, một cái thôn phệ hắc động khác lực lượng nhanh chóng tăng lên, đem trung cấp Chí tôn này sinh sôi hấp phệ đến gần hơn, chỉ thiếu chút nữa là có thể đem hắn triệt để hút vào trong hắc động rồi.
– Đáng chết, ta cũng không tin ngươi thật có thể cắn nuốt được tất cả mọi thứ mà không diệt, Hắc Xà bạo cho ta!
Trung cấp Chí tôn này ở trong lúc tuyệt vọng rốt cuộc là đã hạ định quyết tâm, cư nhiên để cho đầu tọa kỵ thập nhất giai Hắc Văn Xà của hắn tự bạo.
Hắc Văn Xà là hộ thân thánh thú cùng hắn ký kết khế ước chủ tớ, chủ nhân muốn nó chết thì nó phải chết!
Hắc Văn Xà tê minh một tiếng, thân thể khổng lồ kia đang vặn vẹo, lực lượng đang phát tán ra, thú đan của nó bắt đầu tự bạo rồi.
Một đạo thanh âm đáng sợ kinh bạo mà vang, lực lượng đáng sợ đem bốn phía không gian này đều oanh bạo đến phiên đằng không nghỉ.
Lăng Tiếu ở chỗ xa đều không thể không vận khởi lực lượng đem chính mình bảo hộ lại, không bị những lực lượng tự bạo kia bắn trúng người hắn chút nào.
– Không biết Vũ huynh có trụ được một kích này hay không!
Trong lòng Lăng Tiếu nghi hoặc thầm nghĩ.
Nếu như hắn ở cùng cảnh giới với Vũ Bất Phàm, gặp một kích như vậy hắn khẳng định cũng phải bị trọng thương đấy!
Thôn phệ hắc động ở bốn phía này đã biến mất, Khương Liệt Văn không có chuyện gì, hắn là trung cấp Chí tôn đỉnh phong có thể tránh qua thôn phệ của những hắc động này, nhưng mà hai tên đê cấp Chí tôn khác cùng với thánh thú của bnj họ đã không còn bóng dáng rồi.
– Đáng chết, tiểu tử này chẳng lẽ là do Hỗn Độn thần thú biến thành hay sao?
Khương Liệt Văn ở trong lòng suy đoán mà mắng nói.
Hiểu được thôn phệ thần thông, Khương Liệt Thần ở trên tấ cả sử ký ghi chép chỉ có Hỗn Độn thần thú mới có thể làm được mà thôi, cho nên hắn mới có suy đoán như vậy.
Tên trung cấp Chí tôn kia để thánh thú của mình tự bạo, chật vật mà trốn trở lại bên cạnh Khương Liệt Văn, thần thể của hắn cũng bị thương tổn không nhỏ, chính là tai họa do Hắc Xà của hắn tự bạo gây ra.
– Đại nhân, người nọ thật quỷ dị, bất quá Hắc Xà tự bạo hẳn là đem hắn trọng thương rồi!
Trung cấp Chí tôn này lộ ra vẻ may mắn nói.
Khi bên phía kia mây khói tiêu tan, ở chỗ xa lộ ra một đạo thân ảnh, một bộ ma y như cũ, nhưng mà lại có nhiều chỗ bị tổn thương, khó che giấu chút ít chật vật của hắn.
– Xem ra sơ chiến còn chưa đủ hoàn mỹ a!
Vũ Bất Phàm hướng về phía Lăng Tiếu cười khổ một tiếng.
Hắn vận chuyển thần công, quanh thân phù hiện lên ngũ hành quang mang, ngũ đại thần thú phù hiện ở phía sau lưng hắn, khí tức của hắn trực ép trung cấp Chí tôn, hắn bước ra bộ pháp nhanh chóng hướng về phía Khương Liệt Văn cùng trung cấp Chí tôn kia giết tới.
Một lần này là hắn không lợi dụng Thôn phệ hắc động, cái đó tiêu hao thần lực quá lớn, hơn nữa còn không nhất định có thể đối phó được với hai trung cấp Chí tôn ở trước mắt, cho nên hắn đổi lại dùng lực lượng của Cực Hóa Thủy Thiên châu!
Đây là một loại lực lượng mà Lăng Tiếu đã từng kiến thức qua, chỉ là hôm nay trải qua cải biến của Hỗn Độn lực lượng, lực lượng Thủy chi bản nguyên này càng thêm cường hãn rồi.
Từng cái lam sắc chưởng ấn hướng về phía hai người bao phủ xuống, như có Huyền Vũ thần thú đột nhiên hàng lâm!
– Đây… Đây chẳng lẽ là Hỗn Độn chiến thể trong truyền thuyết!
Khương Liệt Văn nhưng là nhân vật đã sống mấy vạn năm, nhãn giới tự nhiên không thấp, vừa nhìn thấy kỳ quan do Vũ Bất Phàm tạo thành lập tức kinh hô.
Bất quá trước mắt bọn họ không có thời gian đi khẳng định, mà là đồng thời đại chiến với Vũ Bất Phàm.
Khương Liệt Văn vốn không muốn tham chiến, nhưng là sau khi kiến thức được sự cường đại của Vũ Bất Phàm, hắn rốt cuộc là phải bắt đầu trở nên trọng thị, hắn muốn bắt sống Vũ Bất Phàm, lại lợi dụng tà thuật khống chế của bọn họ, đem hắn khống chế vì Ma Hổ tộc bọn họ sử dụng thì càng hoàn mỹ.
Vũ Bất Phàm lấy một địch hai, hơn nữa thực lực của hai người đều ở trên hắn, mới bắt đầu cư nhiên đều rơi xuống hạ phong.
Lăng Tiếu ở trong lòng không khỏi thất kinh:
– Đây mới là Hỗn Độn chiến thể đại thành, hắn rốt cuộc là đem thiên phú của hắn bày ra rồi!
Nhớ lúc trước Lăng Tiếu ở đê cấp Chí tôn đỉnh phong, lấy lực lượng thân thể cũng chỉ có thể đối phó với trung cấp Chí tôn bình thường, trung cấp Chí tôn đỉnh phong như Khương Liệt Văn hắn cũng không có nắm chắc, phải dựa vào thần hồn phân thân mới được.
Chỉ thấy Vũ Bất Phàm bước ra bộ pháp kỳ dị, huy động chưởng pháp huyền ảo, đem Cực Hóa Thủy chi lực tăng lên đến cực hạn, ẩn ẩn lại có Hỗn Độn lực đang phù động ra, bày ra lực chiến đấu siêu cường đại.
Bất quá hắn ở trên cảnh giới thủy chung vẫn yếu một bậc, bị Hổ thương của Khương Liệt Văn phá mở phòng ngự, liên tục đâm hai thương.
Hắn cũng ở một khắc này mới rõ ràng rơi xuống hạ phong.
– Hỗn Độn chiến thể là lợi hại, nhưng mà ngươi còn kém một chút, tiểu tử ngươi biết điều một chút thần phục Ma Hổ tông chúng ta đi! Chúng ta có thể đem ngươi tăng lên một tầng!
Khương Liệt Văn chiến lực cường đại, đem Vũ Bất Phàm đánh cho từng bước bại lui, một gã trung cấp Chí tôn khác liền thành kẻ ngồi xem!
Ở trong lúc Khương Liệt Văn lại một chiêu đánh đến, Lăng Tiếu rốt cuộc là xuất thủ!
Hắn lướt động thân hình giống như là cụ phong thổi qua, không tới một cái nháy mắt đã đến sau lưng Khương Liệt Văn, Phong Thần thối hướng về sau lưng hắn nặng nề đá xuống.
Khương Liệt Văn vừa cảm ứng đến nguy cơ, lập tức liền nhận lấy trọng cước này, cả người bổ về phía trước hộc máu, nguy cơ của Vũ Bất Phàm lập tức được giải!
– Vũ huynh, một người khác giao cho ngươi, hắn vẫn là do ta đến đối phó đi!
Lăng Tiếu đối với Vũ Bất Phàm nói.
Vũ Bất Phàm nhếch miệng cười một tiếng nói:
– Chênh lệch về đẳng giai còn là không cách nào bù đắp, bất quá cũng là để cho ta nhìn thấy ngọn nguồn của chính mình, vậy người kia liền giao cho ta là tốt rồi!
Nói xong Vũ Bất Phàm liền hướng lấy một gã trung cấp Chí tôn khác lướt qua.
Lăng Tiếu sâu sắc nhìn Vũ Bất Phàm một cái, hắn có thể khẳng định Vũ Bất Phàm còn chưa xuất ra toàn lực, Hỗn Độn lực lượng kia mới là lực lượng cường đại nhất của hắn.
– Có lẽ phải tới lúc hắn gặp sinh tử tồn vong mới sẽ phóng thích ra đi!
Lăng Tiếu thầm nghĩ nói.
Lúc này Hổ thương của Khương Liệt Văn đã hướng về phía cổ họng của Lăng Tiếu đâm thẳng tới:
– Chết đi cho ta!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 15/09/2019 11:29 (GMT+7) |