Lăng Tiếu hiện tại nhớ tới, lúc trước Ma Hổ tộc và các tộc khác đối phó Hồn tộc thì phệ hồn trượng này tạo thành tổn thương lớn lao với người Hồn tộc!
Phệ hồn trượng, tên như tác dụng, chuyên hấp thu thần hồn, cho dù Lăng Tiếu dùng hồn lực công kích cũng bị phệ hồn trượng hấp thu đi, không cách nào tạo thành tổn thương cho đối thủ.
Có thể nói phệ hồn trượng này chính là thần khí chuyên khắc chế Hồn tộc.
Đây cũng là nguyên nhân thầ hồn của Lăng Tiếu bị đánh tan nhưng không cách nào quay trở về được, mà bị phệ hồn trượng hấp thu đi, cho nên làm cho hắn hiện tại khôi phục rất gian nan.
Lăng Tiếu lại triệu hoán thần hồn phân thân ra, hắn không cách nào hình thành huyết nhục thân thể, chỉ là hư ảnh, thực lực cũng chỉ là Chí Tôn trung giai mà thôi, đây là thực lực sau khi hấp thu hơn hai trăm thần hồn đấy, làm cho hắn cảm thấy vô lực.
Lăng Tiếu biết rõ muốn khôi phục đỉnh phong phải dựa vào tu luyện chậm rãi, hai là hấp thu thật nhiều hồn lực.
Cho dù là biện pháp nào thì hắn cũng không làm được bây giờ.
Khá tốt hắn có Khống Thần Quyết chữa thương, bằng không hắn muốn sau khi khôi phục còn tiến giai là không có khả năng.
Vũ Bất Phàm đi tới hỏi:
– Thế nào khôi phục chưa? ‘
Lăng Tiếu cười khổ nói:
– Không có dễ dàng như vậy, nhưng mà không chết được, đi thôi, tin tưởng dọc theo con đường này rất đặc sắc, không biết Vũ huynh có dám xông với ta không?
Hắn phá hư chuyện tốt của Ma Hổ tộc, Ma Hổ tộc chắc chắn không bỏ qua cho hắn.
Mà nam vực mặc dù không phải đại bản doanh của chúng, nhưng mà lực ảnh hưởng không ít, chỉ cần bọn chúng hạ lệnh truy nã thì có nhiều người đi ra vây giết hắn.
Cho nên hắn có thể khẳng định trên con đường đi nam vực này hung hiểm hơn lúc đi đông vực nhiều.
Thời điểm ở đông vực có Thanh Phong minh bảo vệ, mà thực lực Hồng Xà Hội không thể so sánh với Ma Hổ tộc.
Lại nói hắn chọn vuốt râu hùm của Lôi tộc, không cẩn thận là rơi vào kết cục bị vạn lôi oanh đỉnh, hắn không nhịn được nhắc nhở Vũ Bất Phàm một câu, xem Vũ Bất Phàm có dám xông vào cửa tử với hắn không.
– Từ khi ta theo ngươi đi ra ngoại vực, ta sẽ nghe theo Lăng huynh phân phó, huống chi như vậy mới giúp ta đột phá nhanh lên!
Vũ Bất Phàm thong dong trả lời.
– Như thế rất tốt, chúng ta đi thôi, thừa dịp bọn chúng cho rằng chúng ta không xuất hiện ở nam vực, mau chóng rời khỏi khu vực này!
Lăng Tiếu đáp.
Ngay sau đó hắn triệu hoán chân long ra, hai người cùng cưỡi chân long rời đi.
Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm ngồi trên người thần thú sau đó trò chuyện với nhau.
Đồng thời Lăng Tiếu cũng cảm thụ phong tỏa ý cảnh, hắn muốn hiểu thấu triệt cảm giác này, nhưng mà không có thành thạo đơn giản như vậy.
Hắn hiểu được nếu khi hắn hiểu rõ ý cảnh này, nhất định có thể phong tỏa thiên địa, tùy ý hành hạ người khác.
Đây tuyệt đối là ý cảnh phi thường cường hãn, thực sự không phải là thường nhân có thể lĩnh ngộ được.
Mà Vũ Bất Phàm ở bên cạnh tĩnh tọa lâm vào trạng thái huyền diệu, dường như dung hòa vào không gian ngoại vực, khiến người ta không đoán ra sự tồn tại của hắn.
Đây là chỗ bất phàm của hỗn độn chiến thể, bọn họ trời sinh chính là ứng với hỗn độn sinh ra, thời khắc nào cũng hợp nhất với thiên địa, có thể gia tốc lĩnh ngộ lực lượng, khiến cho tốc độ tiến giai tăng lên thật nhanh.
Không chỉ có như thế, có đôi khi có thể phát giác được hố đen nhu hòa ở ngay bên cạnh, một cảm giác quỷ dị, tang thương, xa xưa hiện ra.
Đi vài ngày cũng không gặp nguy cơ quá lớn, nhiễn nhiên gặp một ít không gian loạn lưu, chân long có thể tránh thoát dễ dàng.
Một ngày này trước mặt bọn họ xuất hiện nhiều khí tức cường đại.
Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm nhao nhao giật mình tỉnh lại.
– Khoảng chừng hơn một trăm người, chẳng lẽ là người Thiên Hổ địa vực hay sao?
Thần sắc Lăng Tiếu âm trầm xuống nói ra.
Vũ Bất Phàm thở nhẹ nói:
– Hẳn không phải, bọn chúng không phải tới hướng rút đi, chúng ta nhất định phải tránh một chút, nếu đối phương có ý xấu chúng ta không chịu nổi.
Tuy Vũ Bất Phàm tự tin hơn người, nhưng mà đối mặt đị quân một hai trăm người thì hắn cũng không cho rằng có thể liều chết được.
– Không kịp, bọn chúng chạy qua phía chúng ta.
Lăng Tiếu nói một tiếng, lập tức tiệu hoán khôi lỗi ra hết.
Vốn có hơn bốn mươi khôi lỗi, hôm nay chỉ còn lại ba mươi con, lúc trước chiến đấu đã chết hơn mười con.
Người tới rất nhanh, nhanh chóng xuất hiện trước mặt Lăng Tiếu.
Đoàn nhân mã này uy vũ bất phàm, cầm thần khí trong tay, người mặc thần giáp, cưỡi thánh thú lôi hệ, mang theo khí tức lôi đình cương mãnh bá đạo, làm cho người ta phải ghé mắt nhìn.
Bọn họ giống như thiên binh thiên tướng, cảm giác áp bách khiến người ta khó chịu nổi.
– Ồ, sao lại là Lạc Quân ngươi?
Một giọng nói trong đội nhân mã kia truyền tới.
Một đoàn người này là người Lôi tộc, dẫn đầu có là hai tên Chí Tôn đỉnh phong và một tên Chí Tôn trung giai đỉnh phong.
Hai người cường đại nhất khí tức nội liễm, mà tên Chí Tôn trung giai đỉnh phong khí tức phóng ra ngoài, từng đạo lôi điện chi lực óng ánh quấn quanh không ngớt, cho người ta cảm giác chớ lại gần.
Mà người nói chuyện là tên Chí Tôn trung giai đỉnh phong, tên là Lôi Lạc Đình, chính là thiếu tộc trưởng Lôi tộc, trời sinh lôi thể, chiến lực không phải chuyện đùa, tuyệt đối không phải Lôi Lạc Quân có thể so sánh với.
Hắn dẫn đôi hình tới Thiên Hổ địa vực giúp một tay, cầm lấy Thiên Nguyên địa vực, cạo Luyện Dược Sư của Thiên Nguyên địa vực đi, mang những Luyện Dược Sư này về trong tộc luyện đan cho bọn họ.
Nhưng mà bọn họ muốn kéo dài thời gian tới Thiên Hổ địa vực chính là bọn họ không tin người Thiên Hổ địa vực, hy vọng người Thiên Hổ địa vực và Thiên Nguyên địa vực lưỡng bại câu thương, bọn họ có thể chiếm tiện nghi.
Nhưng mà Lôi tộc từ không gian lôi điện xa xôi đi tới, có lẽ không có quá nhiều tiện nghi, tuyệt đối không hy vọng trở thành pháo hôi cho Thiên Hổ địa vực!
Bọn họ lần này đáp ứng lời mời đi đánh chiếm Thiên Nguyên địa vực, không nghĩ nghĩ bây giờ xuất hiện biến cố, nhận được tin tức người Thiên Hổ địa vực lại thua.
Thực lực cổ tộc bọn họ không kém, nhưng khai chiến với Thiên Nguyên địa vực là không quá tốt.
Cho nên bọn họ vẫn phải đi tới tìm người Thiên Hổ địa vực, hy vọng có thể tiếp tục hợp tác.
Nhưng mà bọn họ chưa tìm được người Thiên Hổ địa vực thì tìm được đám người Lăng Tiếu.
Mà Lăng Tiếu sớm triệu hoán người của Lôi gia đi ra, ngược lại giảm bớt không ít phiền toái cho Lăng Tiếu.
Lôi Lạc Quân không có lệnh của Lăng Tiếu thì không trả lời Lôi Lạc Đình.
– Ngươi có phải bị ngốc hay không, còn dám không trả lời ta!
Lôi Lạc Đình cau mày quát.
Lúc này Lăng Tiếu cũng phục hồi tinh thần lại nói thầm trong lòng.
– Không nghĩ tới lại gặp người Lôi tộc, vậy vừa vặn.
Trong lòng Lăng Tiếu khẽ động, lập tức truyền lệnh cho Lôi Lạc Quân mở miệng.
– Đại ca, sao các ngươi tới đây?
Lôi Lạc Quân lộ ra vẻ kinh ngạc kêu lên.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 15/09/2019 11:29 (GMT+7) |