Hắc Ma nói một tiếng xong hắn gọi tọa kỵ xuất hiện.
Rống!
Một tiếng gào thét vang lên, một âm thanh sát phạt cường đại vang vọng.
Tuy Lăng Tiếu đã sớm có chuẩn bị, nhưng mà vẫn bị sóng âm chấn động lui ra sau, màng tai run lên đau đớn, đồng thời long khí tự động bảo hộ.
Lăng Tiếu ổn định tâm thần, nhìn thấy tọa kỵ của Hắc Ma thì thất thanh kêu to lên.
– Hắc… Hắc long!
Bên cạnh Hắc Ma là chân long thần thú hắc long, hơn nữa cấp bậc đạt tới thập nhất giai cao giai, không kém gì chân long thần thú kim thuộc tính của Lăng Thái Mông, so với với Long Ngũ còn mạnh hơn nhiều.
– Hắc hắc, cũng không phải chỉ có Kim tộc mới có chân long thần thú, Hắc Ma ta cũng có được! Nuốt hắn cho ta!
Hắc Ma vô cùng đắc ý cười lạnh một tiếng, đứng trên chân long công kích Lăng Tiếu.
Hắc long này đi lên trước, mở to cái miệng cắn Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu không chút suy nghĩ lập tức lui ra phía sau, hơn nữa còn kêu người.
– Người đâu mau tới đây, nơi này có dư nghiệt Ma Hổ tộc muốn chạy trốn.
Nếu như Lăng Tiếu thần hồn không có tổn thương thì hắn có nắm chắc đánh một trận với Hắc Ma và hắc long này, hiện tại hắn không có bất kỳ phần thắng nào!
Cho nên hắn chỉ có thể dựa vào người Lôi tộc phía trên cùng đối phó Hắc Ma!
Cùng lúc đó hồn lực công kích trong thức hải lao ra, lại trải qua Long Phượng Thần Cô tăng phúc đánh vào thức hải Hắc Ma.
Nhưng mà công kích của hắn như đá ném vào biển, không có hiệu quả gì.
Trên trán Hắc Ma cũng có thần cô màu đen, dường như chuyên khắc chế hồn lực công kích.
– Tiểu tử giảo hoạt, lần sau đừng cho ta gặp lại ngươi, bằng không ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Hắc Ma nhếch miệng cười lạnh nói một câu sau đó cưỡi hắc long bay đi.
Người Lôi tộc phát hiện bên này, muốn truy kích nhưng tốc độ hắc long quá nhanh.
Nhưng mà Lôi tộc thiếu tộc trưởng Lôi Lạc Đình lại hứng thú với hắc long.
– Hắc long nha, hảo hảo, chỉ cần ta làm thịt nó, lấy long châu, vậy thì ta có thể dễ dàng bồi dưỡng ra một con chân long rồi!
Dứt lời hắn mang theo mấy người đuổi theo Hắc Ma.
Hắn cưỡi Giao Long lôi thuộc tính tiếp cận hóa long, thực lực cũng có tu vị thập nhất giai cao giai, quanh thân lôi điện từng hồi lao qua.
Bên cạnh hắn là một gã Chí Tôn đỉnh phong và hai tên Chí Tôn cao giai, chính là trưởng lão thiếp thân của hắn.
Thực lực như vậy đuổi theo Hắc Ma có lẽ có thể bắt hắn được.
– Rút lui, nhanh bảo hộ lão tộc trưởng rút lui, mối thù hôm nay Ma Hổ tộc ghi nhớ, ngày sau sẽ diệt Lôi tộc các ngươi!
Khương Ngụy Chinh bức ra khỏi Lôi Vạn Long sau đó quát một tiếng, liền cùng Hắc Ma Hổ Vương bay tới hướng Hắc Ma.
Khi Khương Ngụy Chinh kêu lên sợ hãi, lão yêu quái khác cũng bứt ra khỏi đám người Lôi Chấn công kích bay theo hướng của Hắc Ma.
Người của Ma Hổ tộc còn lại không nhiều lắm cũng đuổi theo, rõ ràng chạy theo hướng của Hắc Ma, muốn che chở Hắc Ma rời khỏi.
Lăng Tiếu ở xa nhìn qua màn này, thập phần khó hiểu lẩm bẩm.
– Hắc Ma tại sao biến thành lão tộc trưởng của Ma Hổ tộc? Thật sự cổ quái!
Lăng Tiếu cũng không có truy kích, mà là liên hệ Vũ Bất Phàm sau đó bay qua hướng khác.
Cho dù hắn rất tiếc hận không có đoạt được ám thuộc tính Thủy Nguyên Thạch, nhưng mà biết được hạ lạc của nó rồi.
Nếu là lúc trước hắn sẽ truy kích đấy, nhưng hiện tại hắn chưa khôi phục thực lực, hắn không dám lỗ mãng.
Thời điểm người Lôi tộc đuổi giết Hắc Ma, đám người Khương Điển sớm nhận được tin tức, vội vàng dẫn người từ ngoại vực nhanh chóng quay về.
– Lôi tộc đáng chết, bọn chúng dám hủy diệt tộc địa của chúng ta, ta nhất định phải bầm thây bọn chúng thành vạn đoạn!
Khương Điển cưỡi Hắc Ma Hổ Vương gào thét.
Khương Ám Quang mang theo tùy tùng bay qua, hắn thập phần khó hiểu nói:
– Tại sao Lôi tộc lại công kích chúng ta? Đừng nói là có hiểu lầm gì đó a?
– Hiểu lầm hay không nói sau, bọn chúng dám công kích tộc địa của chúng ta, toàn bộ hủy đi, hai vị thúc gia đã mang theo lão tộc trưởng phá vòng vây rời đi, chúng ta tăng thêm tốc độ, nhất định không thể khiến lão tộc trưởng gặp chuyện không may!
Khương Điển thập phần lo lắng nói.
Nhưng mà Khương Ám Quang trầm giọng nói:
– Phụ thân đại nhân, ta thấy chúng ta không nên vội vã đuổi theo!
– Có ý gì?
Khương Điển khó hiểu hỏi thăm.
– Từ khi kẻ gọi là lão tộc trưởng quay về, tộc của ta tình huống phát sinh biến hóa, hắn dường như muốn khống chế tộc ta thêm lần nữa, ta hoài nghi hắn là kẻ giả mạo, thầm nghĩ muốn đoạt quyền mà thôi!
Khương Ám Quang suy đoán nói ra.
Khương Điển trầm mặc, hắn không nghĩ tới con của hắn sẽ nói ra lời này, nhưng mà hắn cảm thấy có đạo lý.
Hắn nghĩ những năm gần đây sau khi nghênh đón lão tộc trưởng quay về, lão tộc trưởng kia biểu hiện không quá mức để ý chuyện trong tộc, nhưng lại âm thầm liên hệ rất nhiều thủy lão, càng lừa dối hai tộc thúc đi theo.
Lúc ấy hắn cảm thấy lão tộc trưởng này đã từng là người mạnh nhất trong tộc, giao tình với hai tộc thúc rất tốt, nhưng vẫn có chút manh mối phát giác ra, vị lão tộc trưởng này đúng là muốn khống chế quyền lực trong tộc.
– Truyền lệnh xuống, chúng ta thả chậm tốc độ!
Khương Điển suy nghĩ một lúc nói ra.
Ma Hổ tộc xong đời, Ma Hổ sơn mạch trở thành hố sâu, linh thụ, linh thú đã chết bảy tám phần, mà Ma Hổ Tông cách Ma Hổ tộc gần đây cũng bị phá hủy thất thất bát bát.
Tộc nhân Ma Hổ tộc cũng tử thương vô số, xem như truyền thừa của Ma Hổ tộc gặp tai nạn lớn nhất từ trước tới nay.
Chuyện này khiếp sợ Thiên Hổ địa vực, thậm chí là truyền khắp Thiên Vực!
Một cổ tộc truyền thừa mấy hàng chục vạn năm có truyền thuyết bất bại bây giờ lại có vết nhơ trên người.
Mà Ma Hổ tộc cùng Lôi tộc là hai cổ tộc ở cách xa nhau kết thành tử thù.
Nhưng mà đầu sỏ gây ra chuyện hôm nay đang vui vẻ chạy ra xa.
Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm đi dường vòng chạy đi.
Lăng Tiếu tin tưởng đám người Khương Điển sau khi quay về chắc chắn sẽ tử chiến với người của Lôi tộc.
Về phần kết quả như thế nào thì Lăng Tiếu tạm thời không cân nhắc.
Duy nhất làm cho Lăng Tiếu cảm thấy đáng tiếc chính là không thể nào lấy được ám thuộc tính Thủy Nguyên Thạch, bằng không chuyện này càng hoàn mỹ.
– Lăng huynh ngươi nói người cướp ám thuộc tính Thủy Nguyên Thạch từng là môn chủ Hắc Ma Môn Hắc Ma sao?
Vũ Bất Phàm kinh ngạc hỏi.
Lăng Tiếu gật đầu nói:
– Đúng vậy, đúng là hắn, hôm nay xem ra hắn và Ma Hổ tộc có chút uyên duyến, bằng không người của Ma Hổ tộc cũng không dè chứng như vậy.
– Điều này cũng đúng, nhưng mà Thủy Nguyên Thạch bị hắn lấy đi, về sau chúng ta muốn lấy lại chỉ sợ không dễ dàng!
Vũ Bất Phàm nói.
– Đây cũng là chuyện không có biện pháp, bọn chúng thực lực cường đại, chúng ta tạm thời không cách nào cưỡng đoạt, chờ ngày sau ta khôi phục rồi tính tiếp, hiện tại chúng ta nên đi xử lý một chuyến, có lẽ chỗ đó cũng có lôi thuộc tính Thủy Nguyên Thạch đấy!
Lăng Tiếu đáp.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 15/09/2019 11:29 (GMT+7) |