Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Lăng Tiếu – Quyển 4 » Phần 44

Lăng Tiếu - Quyển 4

Phần 44

– Mộng… Mộng Kỳ!

Lăng Tiếu không dám tin nói ra.

Vân Mộng Kỳ xoay người đến, trong đôi mắt đẹp dịu dàng lộ ra thần sắc lo lắng nhàn nhạt, nhưng mà ngữ khí lãnh đạm.

– Ngươi không sao chớ?

Lăng Tiếu cười khổ một tiếng, một tay lau vết máu trên mặt, tận lực không cho Vân Mộng Kỳ nhìn thấy, thế nhưng mà Vân Mộng Kỳ nhãn lực bực nào, tự nhiên nhìn rõ Lăng Tiếu đã bị thương nặng.

– Ta không sao, cảm ơn quan tâm!

Lăng Tiếu gian nan đứng lên cười nói.

Đây cũng không phải hắn tận lực giả bộ, mà là hắn hiện tại bị thương nặng, còn không có khôi phục đấy.

Xem Lăng Tiếu suy yếu thành bộ dáng như vậy, trong lòng Vân Mộng Kỳ không đau đớn, nàng biết rõ Lăng Tiếu trúng hỏa độc, hơn nữa Chư Như Thường còn nói hắn sống không quá ba ngày, vừa rồi nàng lạnh lùng với hắn nhưng mà trong lòng lại áy náy.

– Chẳng lẽ mặt mũi của mình thực trọng yếu như vậy sao? Có lẽ ta là nữ nhân máu lạnh, hắn đã như vậy, ta vì sao ta còn lạnh lùng với hắn cơ chứ?

Trong lòng Vân Mộng Kỳ tự hỏi.

Nhớ tới cảnh ghi tạc trong lòng ở Hoang Tùng sơn mạch, nam tử trước mặt này từng nhiều lần liều lĩnh cứu nàng, cho nàng cảm giác an toàn, ôm ấp yêu thương, hắn cho nàng truyền thừa của cường giả Địa Hoàng giai…

Nghĩ tới đây nàng cảm giác mình càng ngày càng máu lạnh, càng ngày càng có lỗi với Lăng Tiếu.

– Mộng Kỳ, ngươi… Như thế nào?

Lăng Tiếu phát hiện trong đôi mắt của Vân Mộng Kỳ chảy nước mắt, trong nội tâm hoảng hốt.

Ai ngờ sau một khắc ngực của hắn có thân thể mềm mại ôm lấy.

Lăng Tiếu sửng sốt!

– Vì sao ngươi ngu như vậy?

Vân Mộng Kỳ nói mang theo nức nở nghẹn ngào, vô cùng bi thương.

Lăng Tiếu hít một hơi, cảm giác được người ngọc như trong trí nhớ của mình, trong lúc nhất thời thể xác và tinh thần đều thoải mái sảng khoái, hơn một năm qua hắn nhớ lại và muốn được ôm ấp như thế này, toàn thân của hắn tràn ngập lực lượng.

– Mộng Kỳ, có những lời này của ngươi, cho dù Thiên Vương lão tử cũng không thể giết ta được.

Lăng Tiếu ôm vòng eo của Vân Mộng Kỳ sâu kín nói ra.

– Ngươi còn nói, nhanh cho ta xem xem, hỏa độc trong người của ngươi có phải đang phát tác không?

Vân Mộng Kỳ lo lắng, trong mắt phương tình ý đậm đặc.

Giờ phút này nàng đã nhìn thẳng vào tình cảm của mình và Lăng Tiếu, giống như tiên tử lỡ bước vào phàm trần, không còn cao cao tại thượng nữa.

– Thật không có chuyện gì, ta đâu có ngu tới mức dùng mạng của mình đổi mạng cho người khác chứ, ta cũng không phải là người tốt như vậy!

Lăng Tiếu tươi cười nói ra.

Hắn càng như vậy nói Vân Mộng Kỳ càng không tin, nàng thân là cường giả Vương giai, chẳng lẽ khí tức Lăng Tiếu mạnh yếu đều còn không cảm giác ra sao?

– Ngươi còn muốn gạt ta sao? Nội tức của ngươi hỗn loạn như vậy, chỉ sợ hỏa độc đã sắp áp chế không nổi, để cho ta tới giúp ngươi.

Vân Mộng Kỳ lau nước mắt trên mặt, đặt tay vào mạch của Lăng Tiếu, linh lực thủy thuộc tính cường đại rót vào trong.

Nhìn qua nước mắt người ngọc trước mặt, trong lòng Lăng Tiếu càng cảm động, hắn cũng không có giãy giụa khỏi tay của nàng, lợi dụng huyền lực dẫn dắt chữa trị thân thể.

Linh lực của Vân Mộng Kỳ rất khổng lồ, hơn nữa nàng toàn lực vận chuyển, trong lúc nhất trời toàn thân Lăng Tiếu tràn đầy, hai đại huyền công thôn phệ năng lượng.

Lúc này cay nhỏ trong thức hải của hắn phát giác được cái gì đó, lục mang đại thịnh, rễ cây tỏa ra hấp lực mạnh mẽ hấp thu thỏa thích, phân một chén canh với hai đại huyền công.

Dường như Vân Mộng Kỳ phát giác được cái gì, nhưng mà nàng cho rằng là hỏa độc đang tác quái, vì vậy rót linh lực nhiều hơn.

– Năng lượng thạt tinh thuần.

Trong thức hải Lăng Tiếu, Lục Ông khen một tiếng, hắn nhắm mắt lại, rễ cây bắt đầ hấp thu thỏa thích.

Ngay cả bản thân Lăng Tiếu cũng giác hai đại huyền công phân hóa linh lực thành hai phần.

Nhưng mà linh lực thu hoạch được đủ chữa trị than thể rồi, mà linh lưc thủy thuộc tính của Vân Mộng Kỳ có công hiệu chữa thương mạnh mẽ.

– Được rồi Mộng Kỳ, ta đã không có việc gì.

Lăng Tiếu mở miệng nói ra.

Vân Mộng Kỳ nhìn qua Lăng Tiếu, thấy khí sắc của hắn tốt hơn nhiều, lúc này mới thu tay.

– Tốt hơn một chút sao?

Vân Mộng Kỳ ôn nhu hỏi.

Lăng Tiếu gật gật đầu cười nói:

– Tốt hơn nhiều, có ngươi ở nơi này ta có việc gì chứ?

– Bớt lắm mồm, Chu trưởng lão nói ngươi… Nói ngươi sống không quá ba ngày…

Vân Mộng Kỳ khó dấu ưu thương trong mắt.

Trong lòng Lăng Tiếu tê rần, lúc này hắn ôm eo Vân Mộng Kỳ tiến vào sát người, nói khẽ:

– Thực, ta không sao, ta có thể khắc chế hỏa độc, vừa rồi ta chính thức bức hỏa độc ra nên bị suy yếu mà thôi.

Vân Mộng Kỳ nghe nói kiên định như vậy Lăng Tiếu, trong nội tâm đại định, vừa định há mồm nói cái gì, thân thể giãy giụa khỏi ôm ấp của Lăng Tiếu, lập tức biến mất trong tầm mắt Lăng Tiếu.

– Hy vọng ngươi không nên quên lời hứa của mình, sớm ngày vượt qua ta!

Giọng của Vân Mộng Kỳ vang lên bên tai Lăng Tiếu.

Thời điểm Lăng Tiếu sững sờ thì một hương thơm truyền vào trong mũi.

– Ai?

Lăng Tiếu phục hồi tinh thần quát khẽ.

Lăng Tiếu nhìn thấy rõ người tới, thân thể lại sửng sốt.

Một gương mặt lãnh diễm thanh lệ, một bộ lụa mỏng tuyết trắng, tư thái linh lung yểu điệu, nàng chính là Băng Nhược Thủy.

Chỉ thấy nàng hơi nhíu mày nhìn qua Lăng Tiếu, trong mắt đẹp chớp động vẻ phức tạp.

Bóng hình xinh đẹp trên không trung sững sờ.

– Thế nào lại là nàng!

– Ngươi tới làm gì? Chẳng lẽ lại muốn giết ta sao?

Lăng Tiếu có chút cảnh giác nhìn qua Băng Nhược Thủy.

Nhớ tới lúc trước trên Tử Phong cô nàng này nhiều lần muốn lấy mạng của mình, cũng không biết mình làm chuyện gì khiến nàng không vừa mắt, nói như thế nào mình cũng là đệ nhất mỹ nam của thành Vẫn Thạch, không, hẳn là đệ nhất mỹ nam của Tử Thiên Tông, tại sao không được hoan nghênh như vậy, chẳng lẽ cô nàng này không thích nam nhân?

Băng Nhược Thủy không nói gì, chỉ móc cái chai ném qua phía Lăng Tiếu, thản nhiên nói:

– Tam phẩm Băng Tâm Đan, có thể giúp ngươi áp chế hỏa độc một tháng.

Dứt lời nàng rời đi.

Chỉ để một đạo hàn khí, làm cho Lăng Tiếu giật mình.

Hắn nhìn qua Băng Tâm Đan trong tay của mình, gãi tóc lẩm bẩm:

– Cô nàng này tính toán cái gì? Chẳng lẽ bởi vì hận sinh yêu, không cẩn thận yêu mến bản thiếu gia?

Nhưng mà Lăng Tiếu vừa cất kỹ Băng Tâm Đan, đang chuẩn bị rời khỏi nơi đây thì hương thơm xông vào mũi.

– Lại là ai tới?

Lăng Tiếu im lặng, chính mình tìm địa phương không phải rất bí mật sao, tại sao nhiều người tìm được vậy?

– Sư đệ ngươi có khỏe không?

Một giọng nói quan tâm vang lên bên tai Lăng Tiếu.

Trong lúc nhất thời hai chân của Lăng Tiếu có cảm giác như mềm nhũn ra, trừ nàng còn ai có thể khiến hắn thất thố như vậy chứ?

Người đến rõ ràng là Ngọc Liệt Diễm.

Chỉ thấy nàng phong tình vạn chủng nhìn qua Lăng Tiếu, trong đôi mắt đẹp khó dấu được nét ưu sầu, giọng của nàng giống như ma ấm, cơ hồ có thể làm cho người ta mất đi phương hướng.

Lần này nàng cũng không phải tận lực nữa, mà là xác thực cần quan tâm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Lăng Tiếu – Quyển 1
Lăng Tiếu – Quyển 2
Lăng Tiếu – Quyển 3
Lăng Tiếu – Quyển 4
Lăng Tiếu – Quyển 5
Lăng Tiếu – Quyển 6
Lăng Tiếu – Quyển 7
Lăng Tiếu – Quyển 8
Lăng Tiếu – Quyển 9
Lăng Tiếu – Quyển 10
Lăng Tiếu – Quyển 11
Lăng Tiếu – Quyển 12
Lăng Tiếu – Quyển 13
Lăng Tiếu – Quyển 14
Lăng Tiếu – Quyển 15
Lăng Tiếu – Quyển 16
Lăng Tiếu – Quyển 17
Lăng Tiếu – Quyển 18
Lăng Tiếu – Quyển 19
Lăng Tiếu – Quyển 20
Lăng Tiếu – Quyển 21
Lăng Tiếu – Quyển 22
Lăng Tiếu – Quyển 23
Lăng Tiếu – Quyển 24
Lăng Tiếu – Quyển 25
Lăng Tiếu – Quyển 26
Lăng Tiếu – Quyển 27
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 05/05/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 22
Hai người phát hiện mặt mũi của Miêu Nghị khá lớn. Đây là lần đầu tiên bọn họ tiến vào Thiên Nhai Thủ Thành Cung, lần đầu ngồi cùng một chỗ uống trà với đại thống lĩnh Thiên Nhai. Đại thống lĩnh Phục Thanh hỏi bọn họ không ít chuyện có liên quan đến Miêu Nghị ở Hắc Hổ Kỳ bên kia...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lăng Tiếu – Quyển 1
Theo Cửu trưởng lão Lăng Phúc tuyên bố, hồi đấu cuối cùng của đợt thứ hai cũng bắt đầu! Lăng Hổ, Lăng Lệ hai người hơi thi lễ một chút liền không nói nhảm, đại chiến đã bắt đầu. Đầu tiên tiến công chính là Lăng Hổ, hắn hét lớn một tiếng, uyển như Hổ Khiếu, hai đấm như Rồng ra...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hạ Thiên – Quyển 14
Này, Em Chân Dài, chị đừng kéo thần tiên tỷ tỷ vào đây. Hạ Thiên có chút bất mãn: Chị đánh không lại Hàn Minh Phi, chị không biết xấu hổ sao? Cậu còn đánh không lại tôi, cậu còn là đàn ông sao? Dạ Ngọc Mị trả lời một cách mỉa mai. Này, Em Chân Dài, đừng quên là chính tôi biến chị thành...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân