… Bạn đang đọc truyện Lão ăn mày tại nguồn: http://truyensexhay.org/lao-an-may/
Nhưng nó rất có tác dụng, dương vật Phi nhanh chóng to lên, thấy thế Phi liền nhổm mông đóng nhanh vì sợ nó sẽ lại nhỏ đi. Vừa đóng anh vừa đưa tay lên bóp vú vợ, bầu vú to và đẹp nhất anh từng được nhìn thấy. Vừa bóp anh vừa nhìn xuống và thấy có chút lạ vì đầu ti vợ hôm nay hơi đỏ hơn bình thường, nhưng anh cũng không để ý nhiều vì mình sắp xuất tinh rồi.
– Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Hờ hờ hờ… – Phi dồn sức về đích khi mới đút vào chưa được vài phút. Chim đã không cứng anh còn bị yếu sinh lý, quả là combo hủy diệt hôn nhân gia đình.
– Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! – Uyên rên to, nàng quặp đôi chân dài của mình vào mông chồng và nàng dang tay ôm lên tấm lưng to của Phi. Sau đó nàng siết bướm lại cho anh ấy có thêm cảm giác sướng.
– Hờ hờ hờ… – Sau vài phút làm tình trong cố gắng, Phi rùng mình xuất hết tinh trùng vào trong bướm vợ. Sau đó anh nằm vật ra giường thở hổn hển. Uyên thì mím môi nhìn lên trần nhà, thậm chí nàng còn chưa kịp thở dốc anh ấy đã ra rồi. Nhưng thôi không sao như vậy còn hơn không.
Uyên khép đôi chân dài của mình lại, Phía dưới miệng âm đạo tinh trùng của Phi đang chảy ra ngoài, lỗ bướm của Uyên cũng đang dần thu hẹp lại, vết sưng cũng nhanh chóng đỡ hơn nhiều. Uyên và Như luôn có một cơ địa trời ban, cho dù hai nàng bị cây hàng khủng to dài đút vào bên trong thì ngay sau đó lỗ bướm cũng sẽ khít lại nhanh chóng.
Chẳng qua vì tối hôm trước Uyên làm tình khá nhiều nên nó mới hồi chậm như vậy, điều này khiến Phi có chút lấn cấn và nghi ngờ đến việc có thể Uyên đã dùng dưa chuột để thủ dâm chứ không thể có chuyện nàng ngoại tình được… Lúc này anh cũng không dám gây sự với vợ, nên anh đã dẹp luôn suy nghĩ bậy bạ đó vì lúc này anh cũng đang rất sảng khoái vì đã giải quyết được chuyện của gia đình và giải quyết được tâm trạng tồi tệ của bản thân lúc này.
Uyên ngồi dậy, nàng từ từ mặc lại quần áo một cách chậm rãi, sau đó nàng mím môi nhìn chồng mình thở hổn hển và cây xúc xích nhỏ bé của anh ấy, trông nó lúc này thật thảm hại khi rụt về bé như chim của trẻ con. Uyên chớp mắt vài cái rồi nằm xuống nhìn lên trần nhà vã nghĩ đến chuyện tối qua… Tuy hối hận nhưng thực sự nàng không thể phủ nhận được lão già đó khỏe quá, chim còn to và dài nữa… Cảm giác ấy… thực sự rất sướng…
Tối ngày hôm đó, Phi đã mời cả nhà đi ăn tiệc tại một nhà hàng ở ngoại ô, đây là một nhà hàng trên đỉnh đồi rất cao, nó thuộc chuỗi nhà hàng 5 sao đẳng cấp quốc tế của đầu bếp nổi tiếng thế giới, đương nhiên Phi cũng đã bao trọn nơi đây.
Đây là một bữa tiệc chuẩn bị dành riêng cho Uyên, anh muốn trước khi đi công tác anh sẽ bày tỏ tình cảm của mình với vợ để gắn kết thêm tình cảm vợ chồng và cả gia đình. Đây thực sự là một việc nên làm lúc này.
Cả ngọn đồi khu vực ngoại ô Hà Nội phát sáng rực rỡ, toàn bộ nhân viên và quản lý nhà hàng tập chung tại một ngọn đồi nhỏ để phục vụ năm người bao gồm ông Lưu, Phi, Uyên, Ninh và Như. Mới đầu Phi cũng có nhã ý mời bố vợ và Thư đến tham dự cùng nhưng ông Lý say rượu nên từ chối, còn Thư bận đi học.
Hôm nay cả Ninh và Phi đều mặc những bộ vest sang trọng lịch sự, riêng mỗi ông Lưu vẫn quần đùi áo phông nhưng ông vẫn toát ra khí chất của một ông chủ thực thụ. Còn riêng Như mặc một bộ váy màu trắng dài đến gần cổ chân, phía trên có thiết kế kiểu trễ vai để hở ra bờ vai trắng mịn màng của nàng, phía dưới là bộ ngực to đang vun cao lên vì bị chiếc áo lót ép lại. Đây là một chiếc váy bó nên nó làm lộ ra toàn bộ đường cong mỹ miều của nàng.
Còn Uyên cũng mặc một bộ váy bó sát vào người, tuy nhiên bộ váy chỉ dài gần đến đầu gối và phía trên khá kín đáo bởi vì nàng hiểu tính Phi không thích nàng ăn mặc hở hang, nhưng trông nàng vẫn toát lên một khí chất của tiểu thư đài các, một vẻ xinh đẹp không ai sánh bằng, ngoại trừ em gái nàng.
Nhìn Uyên lúc này trông nàng thực sự kín đáo và đoan trang, bất kể ai nhìn vào cũng biết đây là phu nhân của một tổng tài đích thực. Khi bước vào nhà hàng cả nhà ông Lưu khiến dàn phục vụ choáng ngợp. Bất kể là trai hay gái họ đều phải trố mắt lên nhìn vẻ đẹp cực phẩm của hai cặp đôi Ninh Như và Phi Uyên.
Bởi vì trông họ chẳng khác gì những cặp đôi bước ra từ phim ảnh. Nhất là Như và Uyên, toàn bộ nhân viên đều dán mắt vào hai tiểu thư này bởi vì họ quá đỗi xinh đẹp, đã vậy họ còn rất cao khi đi thêm đôi guốc hàng hiệu cao 10 phân, đối với phụ nữ châu á đây là chiều cao có phần vượt trội. Có lẽ trong cuộc đời phục vụ của họ chưa bao giờ họ được phục vụ cô gái nào mà xinh đẹp quyến rũ đến vậy. Đêm nay thực sự là đêm đáng nhớ của toàn bộ nhân viên nhà hàng.
– Lạch cạch! Lạch cạch… Mấy đứa bao giờ mới chịu đẻ cho tôi một vài đứa cháu đây? – Ông Lưu vừa cắt miếng thịt bò vừa nói.
– Ùi Bố lo làm gì bọn con còn trẻ, khi nào dự án bên Kenya ổn định bọn con mới tính đến vấn đề đó bố à! Đúng không em? – Ninh cười nói và nhìn sang người vợ xinh xắn đáng yêu của mình.
– Dạ vâng ạ, bọn con vẫn đang có kế hoạch bố ạ… – Như đỏ mặt khi nói đến vấn đề sinh con đẻ cái vì khi nàng nhìn bố chồng, nàng lại nghĩ đến lúc nàng cùng ông ấy làm tình, nếu những lúc ấy không cẩn thận có khi lại mang thai của ông ấy thì chết.
– Nhà con cũng vậy bố ạ, hiện tại thì bọn con vẫn chưa nghĩ đến chuyện có con cái! – Phi nhìn ông Lưu nói.
– Ừ! Bố chỉ nói vậy thôi, Các anh lớn rồi, các anh tự biết cân đối cuộc sống của gia đình, nhưng đừng để ông bố này chờ lâu quá, kẻo xuống lỗ rồi chưa có đứa cháu bồng bế! – Ông Lưu nói rồi nhìn Uyên.
Uyên cũng bắt gặp được ánh mắt đó của ông Lưu nhưng nàng quay mặt đi luôn, nàng không muốn nghĩ đến chuyện cùng ông ấy ân ái quan hệ, vì nàng không muốn làm ảnh hướng đến tâm lý lúc này. Nàng cũng có suy nghĩ giống Như, nàng không thể mang thai của ông già này được, bố của con nàng phải là Phi… Nhất định phải là anh Phi.
– Tinh tinh tinh… – Bỗng tiếng điện thoại của Như vang lên, nàng cầm điện thoại lên xem hóa ra là bố Lý gọi.
– Con xin phép ạ, em xin phép! – Như xin phép mọi người đi ra chỗ khác nghe điện thoại, khi nàng đứng dậy và bước đi, nhân viên ở đó lại nuốt nước bọt và nhìn vào cơ thể cực phẩm của Như khi được chiếc váy bó sát lại.
Bộ mông của nàng vừa to vừa cong, thậm chí nếu nhìn kỹ sẽ nhìn thấy viền quần lót phía trong. Đám nhân viên chỉ dám liếc nhìn bởi vì nếu bị bắt gặp ánh mắt không đúng chuẩn mực có thể sẽ bị sa thải ngay lập tức.
– Con nghe ạ… – Như bước ra một đoạn cách khu vực ăn tầm mười mét.
– Con à… Lâu rồi không thấy con qua chơi. – Giọng ông Lý phía bên kia đầu dây.
– Dạ, con vừa qua hôm trước mà hihi… – Như vừa nói vừa đưa tay sờ những bông hoa cạnh đó.
– Đối với bố là lâu rồi, hôm nào qua chơi con nhé! Gia đình đang đi ăn hả?
– Vâng ạ! Hôm nào con rảnh con sẽ qua ạ… Mà bố có mệt lắm không? Con nghe anh Phi nói bố không đi vì hôm nay hơi say rượu đúng không ạ?
– Ừ! Bố đi uống với mấy ông bạn già, bây giờ bố đỡ rồi, thôi các con đi chơi vui vẻ! Hôm nào qua bố nhé! Khà Khà! – Ông Lý cười nói.
– Dạ vâng ạ! Bố giữ gìn sức khỏe nha! Con cúp máy đây ạ!
– Ừ! Chúc con ngon miệng! – Nói xong ông Lý cúp máy. Như nhíu lông mày lại, nàng nhớ vừa mới hôm trước sang chơi còn tắm cùng bố, nay bố lại rủ sang chơi nữa. Bình thường có bao giờ gọi về nhà đâu. Như vừa suy nghĩ vừa đi về ghế ngồi.
– Bố gọi à em? – Ninh mỉm cười quay sang hỏi vợ.
– Dạ vâng ạ, bố hỏi đang làm gì rồi rủ hôm nào sang nhà chơi anh ạ! – Như nhìn Ninh vài giây rồi mỉm cười.
– Thi thoảng sang chơi với bố em à, bố ở một mình chắc cũng buồn! – Ninh vuốt tóc Như và gắp đồ ăn cho nàng. Ninh vẫn không hề biết chuyện ông Lý và Như tắm với nhau. Có khi nào vì chuyện đó mà thời gian này ông Lý hay gọi Như sang chơi không.
– Vâng ạ… – Như mỉm cười có chút ngại, nàng không biết có nên nói sự thật với anh Ninh không, nhưng mà nếu vậy nàng sợ bố Lý mà biết nàng nói cho chồng bố sẽ ngại. Còn anh Ninh á… Cái anh này… Như nheo mắt lại lườm chồng, cái vẻ mặt biến thái này có khi nào lại muốn thấy nàng tắm với bố không nữa.
Mọi người đang ngồi thì bất chợt Phi đứng dậy đi vào trong quầy bar, tầm năm phút sau trên bầu trời bất ngờ… “Xèo!!! Xèo!!! Xèo!!! Bùm!!!” Rất nhiều pháo hoa được bắn lên từ khoảng sân phía trước mặt Uyên. Uyên giật mình, nàng mở to mắt nhìn cảnh tượng đẹp trước mắt.
Cả ông Lưu và Ninh, Như cũng giật mình vì sự bất ngờ này, tất cả mọi người ở đó đều nhìn lên bầu trời với đôi mắt long lanh vì cảnh pháo hoa rất đẹp. Ngay lúc đó Phi đi ra với một bó hoa khổng lồ. Anh bước về phía Uyên. Uyên thì nhìn chồng chằm chằm với đôi mắt long lanh như sắp khóc vì nàng thực sự rất bất ngờ.
– Em… Anh xin lỗi… Anh có xin lỗi em một ngàn lần anh vẫn chưa thấy đủ, nên anh mong em hãy thực lòng tha thứ cho anh… Anh chỉ muốn em biết rằng em là cả thế giới với anh… Chỉ cần em hạnh phúc, anh sẽ làm mọi việc vì em… Anh yêu em rất nhiều!!! – Phi cầm bó hoa đưa cho Uyên và nói những lời đường mật, Uyên chảy nước mắt vì nàng quá bất ngờ nên không nói được gì, nàng kéo lại váy đứng dậy nhận bó hoa của Phi.
Ngay sau đó Phi quỳ một gối xuống và rút trong túi ra một hộp có logo của tập đoàn, sau đó anh mở hộp… Ánh sáng trong hộp phát ra khiến tất cả mọi người trợn tròn mắt trong đó có cả Ninh và Như, vì ngay trước mắt họ là viên kim cương màu đỏ cực kỳ quý hiếm. Một món quà phải gọi là vô giá. Đến ông Lưu cũng phải bất ngờ khi kích thước của nó bằng cả một đốt ngón tay cái.
– Xin em hãy nhận lấy, đây là lòng thành của anh, anh biết dù nó có quý hiếm cỡ nào cũng không thể quý giá bằng tình cảm của chúng ta dành cho nhau, dù nó đẹp thế nào cũng không thể đẹp bằng một phần vẻ đẹp của em… – Phi mỉm cười nói và đưa hộp kim cương sang trọng cho Uyên.
Uyên không nói được gì, hai hàng nước mắt của nàng cứ chảy xuống với khóe mắt đỏ hoe, trông nàng lúc này khi khóc lại càng xinh đẹp hơn rất nhiều. Nàng đưa tay đến và nhận lấy viên kim cương đỏ của chồng tặng. Ngay lúc đó tiếng nhạc vang lên khắp khu đồi rộng lớn.
– Hú! Hú! Hú! Hú! – Đám nhân viên ở đó không kiềm chế được cảm xúc trước mắt mình và hò hét vỗ tay khiến cả Ninh Như cũng vỗ tay theo, sau đó đến ông Lưu cũng vậy, người khó tính như ông cũng bị cuốn theo không khí lãng mạn này. Cuối cùng thì thằng con khô khan của ông cũng biết cách lấy lòng phụ nữ.
– Hú! Hú! Hú! Hú! – Đám nhân viên vẫn hò reo vỗ tay ầm ầm khi cảnh tượng đẹp như trong phim Hàn đang diễn ra trước mắt họ, thậm chí còn đẹp hơn trong phim rất nhiều. Phi đứng lên nhìn Uyên chằm chằm trong khi Uyên cũng vậy, hai người nhìn nhau đắm đuối dưới màn mưa pháo hoa ngập trời cùng với những tràng pháo tay vang lớn cả một vùng đồi núi.
– Anh chuẩn bị tất cả điều này sao? – Uyên lau nước mắt và nói với Phi. Nàng nhìn chồng mình với đôi mắt long lanh vì không thể ngờ anh ấy có thể lãng mạn đến mức này.
– Ừ! Anh đã chuẩn bị tất cả vì em, anh biết anh là con người nhạt nhẽo, anh thực sự hổ thẹn vì quãng thời gian qua đã không để ý tới em. Anh mong em hãy hiểu cho anh… Anh yêu em rất nhiều Uyên à! Em là nguồn sống của anh, thiếu em, anh không thể sống được… Anh rất đau lòng khi thấy em khóc, tại anh vì anh là người chồng tồi, từ nay trở đi anh sẽ chú ý đến em nhiều hơn… Đừng giận anh nữa nhé! – Phi nói xong thì hôn Uyên, Uyên nhắm mắt lại và hai người hôn nhau đắm đuối giữa bầu trời đầy sắc màu.
– Hú! Hú! Hú! Hú! Hú! Hú! Hú! – Tiếp tục một tràng pháo tay nữa vang lên, mấy em gái thì cuốn lấy nhau nắm chặt tay nhau run người bần bật khi thấy cảnh tượng lãng mạn trước mắt, thậm chí có người còn khóc và hét lên như bị quá khích.
Lúc sau, Uyên và Phi dứt môi ra vì ở đây có ông Lưu không nên thể hiện quá, sau đó Phi đưa Uyên ngồi xuống ghế và anh đi qua chỗ đám nhân viên.
– Cảm ơn mọi người rất nhiều! – Phi cười nói, anh rút trong túi ra một xấp 100$ và tip cho mỗi nhân viên ở đó hai tờ. Đám nhân viên mở to mắt sung sướng và nhảy cẫng lên cảm ơn Phi rối rít.
… Bạn đang đọc truyện Lão ăn mày tại nguồn: http://truyensexhay.org/lao-an-may/
Ông Lưu ngồi đó nhìn thằng con mình gật đầu và mỉm cười, điều mà lâu lắm rồi mới thấy ở ông khi nhìn các con trai của mình.
– Anh… – Như kéo tay Ninh và bĩu môi một cái. Đôi mắt đáng yêu lườm Ninh là Ninh đủ hiểu Như cũng muốn thế này. Ninh lúc này chỉ biết cười và hôn má vợ mình.
– Anh chị đang giận nhau nên anh Phi mới phải làm thế này đấy, chúng mình có cãi nhau bao giờ đâu, chúng mình hạnh phúc mà em he he… – Ninh cười và nói thầm vào tai Như.
– Anh ý! – Như đẩy Ninh ra và bĩu môi xị mặt.
– Rồi rồi! Tình yêu của anh sẽ có viên kim cương to hơn, nhưng màu khác nhé! He he… – Ninh vừa nói vừa cười trông rất nhe nhởn.
– Em đùa đó, em chỉ cần anh yêu em như vậy thôi ý… – Như mỉm cười hạnh phúc nhìn chị mình, nàng rất vui khi thấy anh chị thế này, chẳng qua vì nàng muốn trêu chồng một chút nên mới giả vờ xị mặt ra với Ninh.
– Hâm này! Anh yêu em còn hơn thế nhiều, sau này anh sẽ tìm cho em một viên kim cương màu hồng nam tính nhé! – Ninh cười nói và đẩy nhẹ vào má Như.
– Hư! Nếu yêu em thì đừng bày trò linh tinh nữa nha! Nha! Nha! Nha! – Như nói thầm vào tai Ninh rồi cấu vào đùi chồng vì cái mấy cái thói bệnh hoạn của anh ta.
– Em cũng thích mà… He he he… – Đến Ninh nói thầm vào tai Như và đẩy vai vào người nàng.
– Hâm à! Anh thôi đi nha! – Như xấu hổ liếc nhìn mọi người rồi cấu mạnh vào tay Ninh.
– Ai da! Đau anh! Ha ha ha – Ninh và Như cứ tíu tít với nhau một lúc, Phi vẫn đang mải tip cho nhân viên. Còn Uyên đang ngồi ngắm nhìn viên kim cương quý hiếm. Ông Lưu thì nhìn Uyên chằm chằm, trước đây ông cũng có ý tặng cho con bé một viên kim cương kiểu này. Đó là cái lần ông được làm tình với con bé lần đầu tiên, ông nghĩ vật chất có thể xoa dịu được những lỗi lầm đó nhưng có lẽ ông đã sai, cái quan trọng là cảm xúc ở thời điểm đó.
– Em có thích không? – Sau khi tip cho toàn bộ nhân viên, Phi quay lại ghế ngồi cười với Uyên rất tươi.
– Đẹp quá anh ạ, lần đầu tiên em được thấy viên kim cương đỏ mà to thế này. Thực sự tất cả điều này do anh làm sao? – Uyên mỉm cười, lúc này nàng vẫn chưa tin một mình Phi có thể lên kế hoạch này trong đúng một ngày.
– Vì em, anh có thể làm tất cả… – Phi cười rất tươi, điều mà hiếm khi thấy ở anh, Uyên mím môi nhìn chồng với đôi mắt long lanh, những lúc thế này nàng thấy chồng mình thực sự rất đẹp trai và cuốn hút.
– Nhìn kìa em, tình cảm quá nhờ… – Ninh đẩy vai Như và chỉ về chỗ Uyên Phi đang ngồi. Như không nói gì, nàng chỉ mỉm cười nhìn chị mình vì thấy hình ảnh này của hai anh chị thực sự hiếm, anh Phi hôm nay thể hiện rất tốt chắc chị Uyên phải vui lắm. Như thầm ước chị mình lúc nào cũng được yêu chiều thế này thì tốt.
Uyên cầm viên kim cương đỏ rất lớn trong tay, nàng khẽ nắm lại và nhìn Phi mỉm cười… trong nụ cười của Uyên có chút gượng gạo, sau những gì nàng đã làm hôm trước nàng cảm thấy rất hối hận, sau đó anh ấy lại đối xử tốt với nàng thế này thực sự nàng không dám nghĩ cảm giác hối hận lại tồi tệ đến vậy. Cảm xúc lúc đó, tại sao nàng lại không nhớ chứ, nàng không nhớ cảm xúc lúc đó một chút nào… Không hiểu tại sao lại làm tình với lão ta nhiều đến vậy.
Uyên cảm thấy rất ân hận nhưng lúc này nàng không biết phải làm thế nào để tâm trạng đỡ day dứt nữa, chuyện đó tuyệt nhiên sẽ không được tiết lộ nó ra ngoài nếu không muốn gia đình hạnh phúc này sẽ đổ vỡ, thậm chí sẽ còn liên lụy đến rất nhiều người nữa. Uyên đành cắn răng chịu đựng sự áy náy của mình…
Sau đó, cả nhà ngồi dùng bữa nói chuyện với nhau rất vui vẻ, nói về tương lai, về quá khứ thậm chí còn điểm sang kinh tế và thế giới, phải nói hôm nay mọi người rất có một bữa tiệc cực kỳ hoành tráng và thành công. Kể cả đám nhân viên và quản lý nhà hàng cũng vui lây không khí này. Mọi người dùng bữa đến 21h30 thì bắt đầu di chuyển về nội thành Hà Nội.
Ba ngày sau, cuộc sống của cả gia đình lại trở nên bình thường, Phi và Ninh vẫn tất bật cho việc chuẩn bị công tác xa lần này. Còn Uyên nàng đã xin nghỉ vài ngày để tránh mặt lão Quang, tuy nhiên lão Quang cũng không dám gọi điện hỏi han điều gì vì chính lão cũng không biết tình hình bên gia đình Uyên thế nào sau vụ đó.
Nhưng có một điều chắc chắn khiến lão Quang đang tức sôi máu lên vì giá cổ phiếu của công ty hắn đột nhiệt tụt giảm một cách khó hiểu gây thiệt hại hàng trăm tỷ đồng cho công ty hắn. Mặc dù đây chỉ là một vết “chích” nhỏ từ ai đó nhưng hắn ta biết có bàn tay của ông Lưu nhúng vào.
Hắn điên tiết vò đầu bứt tai tại văn phòng của mình với gương mặt sưng húp. Tim hắn đập loạn xạ vì sợ hãi, sự trừng phạt này quả thật chỉ là lời cảnh báo cho hắn. Mặc dù mọi việc đều gần như đã sáng tỏ nhưng với một người như ông Lưu, ông không bao giờ tin những bằng chứng ngoại phạm của tay Quang là thật, cũng không có gì để kết tội hắn… Nhưng việc dám rủ con dâu ông đi ăn uống cũng là điều đáng chết rồi, nên thế ông đã giáng một đòn nhẹ nhàng cho hắn để dằn mặt.
– Uyên! Lại đây bố có chuyện muốn nói với con… – Ông Lưu thấy Uyên đi lại ở phòng khách ông liền gọi với vào trong phòng ăn.
– Dạ… – Uyên đi vào ngồi đối diện ông Lưu, nàng đang mặc quần đùi áo phông bình thường, tóc búi cao, trông nàng mặc bộ đồ nào cũng cực kỳ xinh xắn và quyến rũ với bộ ngực to đang dựa lên bàn ăn.
– Cái Như đi học rồi hả?
– Dạ vâng! Có chuyện gì thế bố?
– Chuyện vừa rồi của con, ít nhiều bố là bố thằng Phi, do bố không biết dậy con dậy cái nên bố thay mặt nó xin lỗi con! – Ông Lưu nghĩ mình cũng nên xin lỗi con dâu sau cú tát đó của Phi.
– Không có gì đâu bố ạ, chỉ là hiểu lầm thôi ạ, bố đừng suy nghĩ nữa… – Uyên mỉm cười vì nàng tưởng ông lại có ý đồ gì.
– Còn một chuyện nữa… Thằng Quang giám đốc công ty con, nó là một thằng không tử tế đâu con à… nên là, ta muốn con về làm cho tập đoàn của gia đình có được không? – Ông Lưu nhìn Uyên nói, vấn đề này ông thực sự nghiêm túc vì ông cũng lo lắng cho Uyên khi làm cạnh tay Quang đó, vì người xưa có câu “Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén” Ông chỉ sợ thằng Quang hãm hại con dâu ông lúc nào không biết.
– Hmm… Chuyện này, cho con thời gian suy nghĩ được không bố? – Uyên có chút ngại nhìn ông Lưu vì năm lần bảy lượt nàng từ chối lời đề nghị của ông rồi.
– Ừ! Được rồi! Quyết định vẫn là do con, ta tôn trọng quyết định của con… – Ông Lưu thở dài và nhìn xuống cặp ngực to của Uyên.
– Vâng! Con sẽ trả lời bố sau, con xin phép! – Uyên định đứng dậy thì ông Lưu vồ lấy tay Uyên.
– Con… Mấy hôm nay ở nhà… Chuyện cũng ổn rồi… – Ông Lưu đang định nói thì Uyên giật lại và lườm ông Lưu. Ông Lưu thấy thế chỉ cười rồi ngồi xuống ghế. Sau đó Uyên cau mày lại và đi thẳng ra ngoài phòng khách. Ông Lưu liếm môi nuốt nước bọt nhìn theo bộ mông to tròn của Uyên mà ông lại thèm, vì cũng khá lâu rồi ông chưa được làm tình.
Lần gần nhất của ông là hôm đó, cái hôm vừa được làm tình với Uyên và với Như, thậm chí ông còn được xuất bên trong con bé Như… Càng nghĩ đến đêm hôm đó chim ông Lưu càng cửng lên, ông ngồi trong phòng bếp xoa xoa dương vật mình và nhìn về phía phòng khách như thể ông đang có ý đồ gì với hai chị em vậy.
Ba ngày sau tại nhà ông Lý… 16h00…
– Bố ơi!!! – Như tung tăng chạy vào nhà sau giờ học của nàng ở trường. Cả tuần rồi hôm nay nàng mới có thời gian sang nhà bố chơi, mấy hôm trước ông Lý lại gọi cho nàng thêm một lần nữa nói muốn con gái sang chơi, Như thì vô tư không nghĩ gì nên hôm nay học về sớm nàng chạy ngay về nhà bố.
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lão ăn mày |
Tác giả | Fafamini |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Lão già bẩn bựa, Truyện bóp vú |
Tình trạng | Update Phần 128 |
Ngày cập nhật | 09/09/2025 06:55 (GMT+7) |