Trước mặt tôi là một chị kính cận, chắc lớn hơn tôi vài tuổi, mặc một áo ngắn tay cổ chữ V, quần dài đồng màu, gương mặt toát lên vẻ tri thức, thông minh, tóc xoăn sóng lơi, đen nhánh dài đến ngang lưng, đang lọ mọ trong phòng bếp, thấy tôi vào chị cười.
Tôi mở lời trước: “Em chào chị, chị ơi cái máy khoan nhà mình thường để ở chỗ nào trong kho ạ?”
Chị: “Chị cũng không rõ đâu, em cứ để tạm trong ấy, lát nữa chồng chị về, chị bảo chồng chị cất lại cho”
Tôi: “Vâng ạ”. Cất tạm cái khoan trong kho tôi đi ra.
Trở ra tôi nói tiếp: “Em cảm ơn nhà mình đã cho em mượn máy khoan nhé”
Chị tinh nghịch: “Thế em định trả công nhà chị như thế nào đây?”
Tôi ấp úng: “Công ạ, cái này, cái này…” cả người tôi đơ ra không biết trả lời như nào.
Chị cười: “Chị đùa thôi, công cán gì đâu, mà em học trường VY đúng không? Khoa nào vậy?”
Tôi: “Em bên khoa Kinh tế, khóa 46 ạ.”
Chị: “Ohh, vậy hả”
Tôi tò mò: “Chị cũng học trường VY ạ”
Chị: “Không, nhưng có chút liên quan”
Tôi: “Liên quan như nào ạ”
Chị: “Từ từ rồi em sẽ biết thôi!”
Tôi cảm ơn rồi chào chị rồi đi về, cũng không giới thiệu tên với hỏi tên chị. “Từ từ rồi em sẽ biết thôi”, như câu nói của chị lúc nãy. Không có gì phải vội.
Trên đường về tôi nghĩ lại cái câu mà chị bảo “Thế em định trả công nhà chị như thế nào đây?”.
Tôi thầm nghĩ: Trả công cho nhà chị thì khó chứ trả công cho riêng chị thì dù có nhảy vào dầu sôi lửa bỏng em, úp mặt vào ngực chị em cũng làm.
Trở lại phòng, tôi vội vàng đóng cửa, nhanh chóng thu dọn một ít bụi rơi vãi xuống nền đất, bịt kín và ngụy trang cho cái lỗ trên tường. Chờ khi Linh không ở phòng, tôi mới có thể tiến hành bước tiếp theo. Đêm khuya tôi trằn trọc mãi không ngủ được, buổi sáng tôi cố lết cái xác ra khỏi giường ngáp ngắn ngáp dài. Đến lớp tôi trốn xuống dưới bàn cuối cùng, nơi tập trung những thành phần bất hảo như: Game thủ hay buồn ngủ sinh hoạt múi giờ Châu Âu, dân “Anh Chị”, sinh viên hiếu học được anh chị/bạn bè trao tặng học bổng theo ngày (Đi học hộ)…
Hôm nay tôi được vinh dự ngồi cạnh 1 thằng sinh viên hiếu học như vậy, sau một hồi đấu tranh trên tinh thần dọa dẫm tên này khai buổi này hắn được 100k tiền đi học hộ. Đang chém gió vui vui với nó thì lúc đó giáo viên môn Tiếng Anh đi vào lớp.
Cả đám con trai bỗng nháo nhác ồ lên, tất cả lớp học đứng dậy, mọi con mắt đều đổ dồn về phía bục giảng, dõi theo một thiên thần đang bước đi từng bước trên bục giảng, nàng cao khoảng 1m68, gương mặt thanh tú, sống mũi dọc dừa trên đó là cặp kính cận, tóc xõa rẽ ngôi, nàng mặc một chiếc áo sơ mi trắng tinh, kèm theo một chân váy bút chì ngang gối, tôn lên dáng người cân đối hoàn hảo, eo thon gọn, hông nảy nở, chân mang giày nữ bít mũi gót thấp. Cả người nàng toát lên vẻ trang nhã, lịch sự.
“Good morning class”
“Good morning teacher”
“Sit down, please”
“Hello class, my name is Ngọc Lan this semester I will be teaching this class, I… Anyone have question for me”
Vài ông môi mấp máy, chắc đang định nói gì đó, nhưng có thể với vốn Tiếng Anh ít ỏi, hẳn là không đủ tự tin đứng lên hỏi, hoặc là sợ đặt câu sai giống tôi ^^. Bỗng có một thằng nào đó bạo gan đứng lên hỏi: “Are you married?”
“Yes, I have been married for 2 years” Cô dơ tay lên có đeo nhẫn ở ngón áp út.
Cả lớp lại Ồ lên.
Tôi thì ngẩn người, đầu óc quay cuồng, nhìn cô giáo và suy nghĩ: Cô giáo nhìn rất quen mắt, hình như đã gặp ở đâu đó rồi?
Đầu óc tôi trống rỗng. Buổi học cảm giác trôi đi quá nhanh, cô giáo cúi xuống viết bảng, lúc viết từ mới, nàng xóa bảng, cơ thể lay động, cảm giác bộ ngực của nàng đong đưa rung rinh.
Đám đực rựa lớp tôi, đến lúc tan lớp vẫn luyến tiếc không rời lớp. Chắc chúng nó cũng giống tôi, cả người lâng lâng, cứng đờ, hoặc là chúng nó đen tối, một số không dám đứng dậy ra khỏi lớp, mọi khi tan lớp là chúng nó chạy như bay ra ngoài rồi.
… Bạn đang đọc truyện Lén lút tại nguồn: http://truyensexhay.org/len-lut/
Đến những tiết tiếp theo trong đầu tôi cứ quanh quẩn những suy nghĩ về cô giáo Tiếng anh, nguôi ngoai được một lúc lại nghĩ đến cả Thuỳ Linh nữa, những người phụ nữ quanh tôi sao quá xinh đẹp mà tôi lại bất tài, vô dụng, làm sao để một lần có được họ đây. Nghĩ đến Thuỳ Linh, tôi lại nhớ đến lỗ khoan chưa được xử lý, đầu tôi xoẹt một cái, đúng rồi, đúng rồi, cô giáo là chị gần xóm trọ mình, Hôm mượn cái khoan.
Đến ngày thứ bảy, tâm trạng tôi chán ngắt, vì chưa đục tường được, thứ nửa, lại phải đi tập văn nghệ.
Lết cái xác đến trường, chỉ là hôm nay nhẹ hơn, vì không phải mang sách vở gì hết. Đi tay không đánh giặc, may có thêm mấy thanh niên quen quen ở khoa nữa, không thì cũng ngại chết.
Không như mình tưởng tượng, vì là văn nghệ của trường nên toàn hàng zai xinh gái đẹp, Tôi thì thân hình cũng không đến nỗi nào, mỗi tội giọng hát vàng của tôi quá triển vọng, đấy là cái vòi hoa sen nhà tôi nói vậy.
Gần đến 8h, bỗng có một người xuất hiện làm tôi rất bất ngờ, không biết cô Ngọc Lan đi đâu, mà thấy tiến đến chỗ chúng tôi. Tôi đoán già đoán non, có khi cô Ngọc Lan đến hướng dẫn chúng tôi múa cũng nên. 8h mọi người đã tụ tập đông đủ, các thành viên trong ban chấp hành Đoàn trường và một chị hướng dẫn múa (hình như thuê bên ngoài).
Tiết mục này sẽ là biên đạo múa và một bài nhạc, dĩ nhiên tôi sẽ chỉ là diễn viên quần chúng, tức là đảm nhiệm một phần múa may quay cuồng mà thôi.
Đối với múa hát, thì hướng dẫn đám con trai múa là khổ nhất, bởi vì đám loi nhoi này người thì cứng đờ, động tác thì sau vài đường cơ bản là quên sạch, rất khó đào tạo, nên đối với nhóm nam số động tác sẽ ít và thiên về sức mạnh cơ bắp và hỗ trợ đội nữ múa nhiều hơn. Đấy là phải loại mấy ông hát hay ra, vì được luyện tập nhiều nên mấy ông hát hay cũng sành sỏi hơn chúng tôi.
Chị hướng dẫn và thầy cô phân công cụ thể từng nhóm để tập.
Bắt đầu tập với sự lóng nga lóng ngóng, làm cô Phó bí thư mặt đỏ bừng quát tháo đám con trai. Còn chị hướng dẫn thì khá kiên nhẫn hướng dẫn từng động tác (được trả tiền nó phải khác). Đám con trai loi nhoi diễn viên quần chúng khá khó bảo và không có tí tiến bộ nào.
Tập xong màn chạy ra mở màn, thì động tác khá đơn giản, chạy ra theo đúng đường rồi giơ tay, múa may một chút.
Tiếp đến một số động tác khó hơn, như bước đi, xoay người, đánh tay. Làm đám con trai cứ ngơ ngơ đứng rồi cười, động tác khá ngượng ngùng.
Còn 1 đội hát chính đội đấy một góc tập hát riêng.
Sau này tôi mới biết cô Ngọc Lan cũng giống tôi, hát dở ẹc, được cái từ nhỏ rất thích múa. Mới chuyển về trường công tác nên cũng muốn tham gia một chút hoạt động để làm quen với môi trường và con người mới, trước khi còn là sinh viên, cô cũng rất hay tham gia các hoạt động đoàn thể là cán bộ đoàn của khoa, nên khoản múa may cô rất thích. Đúng là không ai hoàn mỹ cả, vừa hát hay, múa đẹp, lại giỏi giang nữa, thì còn gì là công bằng ở đời nữa.
Tiếp theo là đến phần kết hợp động tác giữa nam và nữ, biên đạo múa bắt đầu chia cặp, động tác sẽ là chạy vào 2 người đối mặt nhau, rồi nắm tay xoay xoay 2 vòng. Bước đi, nhún, kết hợp đánh tay rồi nam bế nữ lên cao.
Đội nữ thì học động tác nhanh không chịu được, múa lại dẻo, động tác thì chỉnh vài lần là chuẩn. Nhìn vào đội nam thì ối zồi ơi chán kinh khủng, mấy gã lù đà lù đù (bao gồm cả tôi), người cứng nhắc, chị hướng dẫn múa chỉnh hoài không được vẫn cứ sai. Cứ gãi đầu e lệ như gái mới về nhà chồng, rồi nhìn nhau cười. Đội nữ nhìn cứ hằn học.
Chính vì đội nữ múa dẻo là bản năng rồi, nên đội nữ động tác nhiều hơn đội nam gấp 2 – 3 lần. Đến lúc ghép động tác kết hợp Nam – Nữ thì lại càng khó.
Tôi được ghép cặp với một bạn nữ khá xinh, nhưng tôi không thể tập trung được, mà ánh mắt cứ nhìn cô Ngọc Lan mãi không thôi.
Về nhà tôi được thêm vào nhóm múa trên FB để thông báo lịch tập và trao đổi một số thông tin. Ngó qua phòng Thuỳ Linh thì không thấy em ở phòng, đến tối cũng không thấy về. Đây là thời cơ tốt để tôi hành động, đóng chặt cửa phòng, lấy ra một dây thép dài, cứng bắt đầu công cuộc khoét tường, dọn đường cho tầm nhìn sang phòng em Linh, tôi bẻ cong đầu dây thép, khéo léo kéo hết cát về phía phòng tôi, không được để cát rơi sang phòng em Linh được sẽ bị lộ ngay, dùng đèn pin điện thoại soi mói cẩn thận, tất cả cát đã được lấy ra, tuy nhiên chưa thể nhìn sang được vì bên kia tối om, tiếp theo sẽ phải ngụy trang cho cái lỗ đó và làm sao để có thể đóng mở nó một cách linh hoạt.
Tôi đã chuẩn bị từ mấy hôm trước, giấy vệ sinh tôi thấm nước, nặn nó tạo thành hình trụ dài như viên phấn, sau đó phơi, sấy thật khô, sau đó dùng keo con voi nhỏ vào đó nó sẽ cứng ngắc, thành phẩm tôi có một “cái chốt” để lấp vào cái lỗ đã khoan, có thể đóng hoặc mở để kết nối tầm nhìn sang phòng em Linh được. Cuối cùng là ngụy trang cho hai đầu của “cái chốt” bằng cách cho vào 2 đầu chốt một ít keo dán khô, sau đó rắc cát phủ lên trên bề mặt.
Mọi thứ đã xong, giờ là lúc vận hành, nghiệm thu sản phẩm: Nhẹ nhàng đẩy ‘cái chốt’ vào lỗ, sau đó dùng 1 cây kim cậy nó ra. Tuyệt vời, cái chốt vừa khít với lỗ khoan, lại có thể tháo ra lắp vào một cách linh hoạt. Công tác chuẩn bị đã xong, giờ chỉ cần chờ đợi diễn viên đóng phim để chiêm ngưỡng thôi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lén lút |
Tác giả | Khởi nguồn dục vọng |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Đụ máy bay, Truyện bóp vú, Truyện sex cô giáo |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 14/10/2021 22:33 (GMT+7) |