“Thế mục tiêu của ngươi rốt cuộc là cái gì? Chỉ là truy tìm sự kích thích thôi sao? ” Tinh Linh Nữ Vương nhịn không được bèn hỏi.
Long Nhất nghe vậy trầm tư cầm chén rượu, nhãn thần trong sát na lóe lên sự mê man. Hắn ù ù cạc cạc đến cái thế giới này, đã trải qua sinh sinh tử tử, nhưng mục tiêu của hắn rốt cuộc là gì? Tranh bá, hắn không có hứng thú, làm hoàng đế chỉ thêm mệt, phải lo lắng cho chuyện ăn, mặc, ở, đi lại của toàn bộ bách tính thiên hạ, còn phải lo lắng có kẻ mưu đồ tạo phản, lo cái nọ phòng cái kia, cuộc sống như vậy thì còn gì là hứng thú nữa đây? Long Nhất cười cười, rồi thở ra một hơi trọc khí, đáp: “Truy tìm kích thích không phải là toàn bộ, nguyện vọng lớn nhất của ta là cùng với mỹ nhân tiêu diêu thiên hạ, hắc hắc. ”
Tinh Linh Nữ Vương sửng sốt, trợn mắt ngó Long Nhất rồi cười khổ, nói: “Ngươi nghĩ là mục tiêu đó của ngươi dễ thực hiện lắm sao? ”
“Đương nhiên là không dễ thực hiện, vì mục tiêu đó, ta cần phải nỗ lực tu luyện. Đương nhiên tu vi dù có cao đến đâu đi nữa nhất định cũng không thể lấy một địch cả vạn, vì thế nên ta phải giúp đỡ Tây Môn gia tộc đoạt được thiên hạ, như thế thì còn ai dám tìm ta gây phiền nữa a. ” Long Nhất cười trở lại, đột nhiên phát giác ý tưởng này rất là tuyệt.
Tinh Linh Nữ Vương nhìn bộ mặt nhẹ nhõm tuỳ ý của Long Nhất, khẽ mỉm cười. Ý tưởng của Long Nhất tịnh không sai, một người nếu như muốn chân chính tiêu diêu, không những thực lực phải cao hơn người một bậc, mà còn phải có thế lực cường đại sau lưng hỗ trợ, đứng ở trên đỉnh của kim tự tháp thế giới cúi nhìn chúng sinh, chỉ có như thế mới có thể tùy tâm sở dục, thích gì làm nấy.
“Nữ vương bệ hạ, có vẻ như ta uống hơi nhiều một chút, chi bằng đêm nay ta ngủ lại đây có được không? ” Long Nhất ngẩng đầu uống cạn một chén mĩ tửu, cặp mắt say lờ đờ nhìn chằm chằm vào Tinh Linh Nữ Vương cười gợi ý.
“Nếu như ngươi muốn ta gọi thị vệ lại đây đuổi người thì cứ việc ngủ lại đây. ” Tinh Linh Nữ Vương lạnh nhạt nói, trong lòng lại có một chút tư vị khác thường không thể nói ra rõ ràng.
Long Nhất thở ra một hơi tửu khí, hai tay đột nhiên chống lên mặt bàn nghiêng người tới trước, khuôn mặt anh tuấn dừng lại cách mặt của Tinh Linh Nữ Vương chưa đầy hai thốn, gần đến mức có thể ngửi thấy được hương thơm phưng phức toát ra từ thân thể của Tinh Linh Nữ Vương.
“Ngươi làm gì vậy? ” Tinh Linh Nữ Vương ngoài mặt trông có vẻ như rất trấn định, nhưng ánh mắt lại lướt qua một tia hoảng loạn lẫn ngượng ngùng.
Long Nhất quan sát Tinh Linh Nữ Vương ở cự li thật gần, da dẻ của bà ta rất tinh tế, chẳng có một chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào, chiếc mũi ngọc ngà rất thon, đôi môi hồng nhuận dụ nhân, khiến cho hắn có một nỗi xao động bất chấp mọi thứ mà hôn vào đó.
“Ta muốn… muốn… ” Trái tim Long Nhất đột nhiên nhảy loạn lên, cái miệng rộng đưa tới ấn lên đôi môi mọng nước của Tinh Linh Nữ Vương.
Ngay khi Long Nhất sắp tiếp xúc với đôi môi của Tinh Linh Nữ Vương, lại phát giác phía trước trống không. Tinh Linh Nữ Vương đã đứng cách hắn mấy bước, chính đang giận dữ nhìn hắn.
Long Nhất tức thì giật mình tỉnh táo trở lại. Ban đêm như thế, không khí như thế đích xác là rất dễ dàng khiến cho người ta phạm phải sai lầm a.
“Ta chỉ muốn nói, nữ vương bệ hạ thực sự là rất đẹp. Không còn sớm nữa, không nên quấy nhiễu việc nghỉ ngơi của bà nữa. ” Long Nhất lúng túng gượng cười, quay mình định đi ra cửa.
“Chậm đã. ” Tinh Linh Nữ Vương đột nhiên cất tiếng gọi Long Nhất dừng lại.
Long Nhất chuyển thân lại, thì thấy Tinh Linh Nữ Vương tiến lên phía trước. Bà ngẩng đầu lên nhìn người thanh niên này, nam tử nhân loại sắp trở thành nữ tế của mình, rồi đột nhiên nhón chân lên đặt một nụ hôn như chuồn chuồn chạm nước lên má hắn. Long Nhất có thể cảm giác thấy sự nhu nhuyễn lẫn ôn nhuận của làn môi đó, cũng có thể cảm thấy sự run rẩy khe khẽ giữa lúc đó.
“Ngươi là phu quân của Lộ Thiến Á, cũng có thể tính một nửa là nhi tử của ta. Đây là một nụ hôn vãn an (chúc ngủ ngon), không được phép nghĩ bậy nghĩ bạ, nếu mà có lần sau, đừng trách ta trở mặt, hiểu chưa? ” Tinh Linh Nữ Vương nhìn Long Nhất dưới ánh trăng, dùng ngữ khí nghiêm túc nói.
Long Nhất sờ má trái, trên đó dường như còn lưu lại cảm giác tiêu hồn. Hắn im lặng không đáp, chỉ sâu sắc nhìn Tinh Linh Nữ Vương một cái rồi lắc mình biến mất. Trong lòng Long Nhất biết rõ, cho dù Tinh Linh Nữ Vương đối với hắn có chút hảo cảm, nhưng đó cũng tuyệt đối là một đoạn tình ái cấm kị, nếu để Lộ Thiến Á biết được, bà ta biết phải cư xử làm sao, vậy hãy để cho tất cả mọi thứ theo cơn gió đêm mà tiêu tán vậy. Nụ hôn vừa rồi của Tinh Linh Nữ Vương chính là để an ủi hắn đồng thời cũng chính là cảnh cáo hắn. Mà thôi, đành chôn cái cảm giác đó ở sâu trong đáy lòng vậy, có một vài thứ không nhất thiết phải có được mới tính là mĩ hảo, nếu như quá thành thực chỉ có thể khiến ọi thứ càng trở nên tệ hại hơn mà thôi. Có lẽ là nên ám muội một chút cũng là một sự lựa chọn không tệ.
Tinh Linh Nữ Vương nhìn theo bóng hình Long Nhất biến mất trong màn trời đêm, cứ đứng đó thật lâu. Long Nhất là loại nam nhân có lực hấp dẫn trí mệnh đối với nữ nhân, ngoại hình tuấn dật, khí chất cao quý, trọng tình trọng nghĩa, bình tĩnh mà lại nhìn xa trông rộng, trầm lặng nhưng không nông nổi, trên khuôn mặt lúc nào cũng treo nụ cười xấu xa nhưng lại cực kỳ hấp dẫn. Đúng vậy, bà thừa nhận bà cũng đã bị hắn hấp dẫn. Từ khi bị hắn chạm vào thân thể, quan hệ giữa bọn họ liền trở nên có chút vi diệu, đặc biệt là có Lộ Thiến Á ở giữa lại khiến cho người ta có cảm giác cấm kị nhưng không thể dứt ra được.
Đêm nay Long Nhất có hơi mất thăng bằng, nhưng Tinh Linh Nữ Vương lại không được phép mất cân bằng theo. Loại ái tình cấm kị này đừng nói là tại nơi bảo thủ như Tinh Linh sâm lâm, mà ngay cả trên toàn Thương Lan đại lục cũng không ai có thể tiếp thụ được. Lộ Thiến Á có thể chấp nhận Long Nhất có nữ nhân khác, nhưng một khi để nàng biết được nương thân của nàng với nam nhân của nàng có quan hệ không rõ ràng, không biết là nàng sẽ thương tâm đến mức nào.
Tinh Linh Nữ Vương khẽ thở dài một hơi, rồi chuyển thân tiến vào trong phòng ngủ. Đêm nay cứ xem như là một hồi ức thôi.
… Bạn đang đọc truyện Long Nhất Pháp Sư – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensexhay.org/long-nhat-phap-su-quyen-2-full/
Long Nhất bồi tiếp Long Linh Nhi cùng Tây Môn Vô Hận du ngoạn hai ngày trời trong Tinh Linh sâm lâm. Các nàng lần đầu nhìn thấy địa phương mĩ lệ đến vậy, liền bị mĩ cảnh đẹp như tiên cảnh của Tinh Linh sâm lâm hấp dẫn đến quên mất việc trở về. Nhưng quan hệ của Long Nhất với Tinh Linh Nữ Vương từ sau cái đêm hôm đó bất giác trở nên xa cách hơn nhiều, trước đây đều trêu đùa không chút cố kị, nhưng hiện tại lại trở nên khách sáo hơn. Hai người đều vô tình kéo xa cự li ra, sự biến đổi này khiến cho tâm lí của Long Nhất có chút vướng mắc, luôn cảm thấy rất không thoải mái.
Tới một ngày, khí trời trở nên u ám không giống ngày thường, mưa to gió lớn ồ ạt ập đến. Lộ Thiến Á bồi tiếp Long Linh Nhi cùng Tây Môn Vô Hận ríu rít tán gẫu cả ngày, còn Long Nhất lại ngồi dưới mái hiên nhìn ngắm cơn mưa tầm tã. Man Ngưu thì chẳng khác gì một cây thiết trụ đứng thẳng ở sau lưng hắn.
“Lão đại, lúc nào thì chúng ta đi? ” Man Ngưu cất tiếng hỏi, kì thật lúc Long Nhất đến Tinh Linh sâm lâm gã cũng đã tính cùng Lộ Thiến Á tới Mễ Á công quốc tìm Long Nhất, ai ngờ Long Nhất lại đi trước một bước tới đây. Man Ngưu mặc dù cũng thích cảnh đẹp của Tinh Linh sâm lâm, nhưng lại càng mong chờ những ngày tháng mạo hiểm tại Thương Lan đại lục cùng với Long Nhất.
“Thế nào? Ngồi không yên nữa rồi phải không? ” Long Nhất quay đầu lại cười hỏi.
Man Ngưu gãi gãi vào cái sừng trâu ở trên đầu, ha ha hàm tiếu đáp: “Nơi này mặc dù có rượu ngon canh ngọt, nhưng nhanh buồn chán lắm. ”
“Ừm, đợi mưa tạnh thì chúng ta sẽ đi! ” Long Nhất cười nói.
Man Ngưu lập tức hưng phấn, mong mỏi cơn mưa tầm tã này mau chóng tạnh đi.
Long Nhất dựa vào cây cột rồi lẳng lặng không nói gì nữa, nhìn cơn mưa ào ào phủ lên đất trời một mảng khói sương mênh mang. Ánh mắt hắn bắt đầu mất đi tiêu cự. Trời mưa là một khí trời đa sầu đa cảm, những giọt mưa tí tách rơi xuống mặt hồ bình lặng, làm tán phát những hạt thủy hoa trong suốt, mỗi một cánh hoa đều khắc sâu hai chữ: Nhớ nhung.
Vô số những kí ức phong trần như thủy triều ập đến, kiếp trước rồi lại đến kiếp này, từng khuôn mặt quen thuộc lần lượt lướt qua trong đầu. Nỗi nhớ nhung lần lượt lướt qua những khuôn mặt quen thuộc, rồi dần dần dừng lại, trong đầu chỉ còn lại mấy khuôn mặt tú lệ tuyệt mĩ, có Long Thất của tiền thế, cũng có Ti Bích và Vô Song của kiếp này.
Long Nhất đột nhiên cảm thấy có chút phiền muộn, nỗi nhớ nhung sao mà khắc cốt ghi tâm đến thế, khiến cho hắn có cảm giác không thể thích ứng. Đột nhiên, hắn vươn mình cất tiếng hú dài, đem hết nỗi sầu muộn trong lòng trút hết cả ra. Tiếng hú khiến cho ba nàng đang trò chuyện cao hứng giật thót mình, cùng quay lại nhìn hắn, lại thấy Long Nhất phi thân lao thẳng vào trong cơn mưa, tay bẻ một cành liễu, rồi múa kiếm trong cơn mưa.
Trúc ổ vô trần thủy lạm thanh,
Tưởng tư điều điều cách trọng thành,
Thu âm bất tố sương phi vãn,
Lưu đắc khô hà thính vũ thanh.
… Bạn đang đọc truyện Long Nhất Pháp Sư – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensexhay.org/long-nhat-phap-su-quyen-2-full/
Nước xanh soi trúc không vết bụi,
Nghìn trùng thành lũy khổ tương tư,
Trời thu u ám sương chưa xuống,
Bên dòng sông khô nghe tiếng mưa.
Thanh âm trầm thấp của Long Nhất vang vọng khắp cả Tinh Linh sâm lâm, cành liễu trên tay múa lên tầng tầng lục ảnh tiêu điều. Hắn đạp theo một bộ pháp kì dị, thân hình trong khói mưa biến ảo tạo thành đạo đạo tàn ảnh.
Bộ kiếm pháp mà Long Nhất múa là do một vị tiền bối ở tiền thế sáng tạo ra có tên là Tương Tư Kiếm, chỉ có tâm pháp, không có chiêu thức, thuần túy là do tâm mà phát, múa một lần vạn điểu bi ai, múa lần hai quỷ khóc thần sầu, đến lần ba thiên địa sầu thương. Vị tiền bối có thể biến tương tư thành kiếm chiêu, kết hợp với tâm chí con người sáng tạo ra bộ kiếm pháp này đúng là nhất đại tình si.
Ba nữ nhân si dại nhìn theo đạo đạo tàn ảnh trong mưa, nỗi nhớ nhung tha thiết đến thấu cốt đó khiến cho bọn họ cũng cảm động theo, trong lòng cùng lẩm bẩm: “Chàng đang nhớ nhung ai vậy? ”
“A, các người xem. ” Ngay tại lúc này, Long Linh Nhi đột nhiên kinh hô một tiếng, lấy tay chỉ thẳng lên không trung.
Mấy người cùng nhau nhìn về phía đó, chỉ thấy trong cơn mưa tầm tã vô số điểu nhi trùng điệp bay đến, tựa hồ như che lấp cả bầu trời. Bọn chúng đồng thanh cất tiếng hót bi ai, tập trung lại một chỗ như khiến cho cả cơn mưa cũng bị chặn lại.
Kì cảnh như thế Tinh Linh tộc đúng là trước giờ chưa từng nghe nói đến, nhất thời đám Tinh Linh từ trong phòng ốc ùa ra rồi bàn tán sôi nổi.
Long Nhất lúc này dưới cơn mưa đã ảo xuất ra mấy chục Long Nhất đang múa kiếm chiêu ở trong không trung. Đám Tinh Linh đang bàn tán sôi nổi cũng lập tức yên tĩnh lại, cứ thế dầm mưa xem Long Nhất múa kiếm ở trên không trung, ai ai cũng bắt đầu nhớ đến một người hay một vài người trọng yếu nhất trong cuộc đời của mình. Có người nhớ nhung những thân nhân đã mất, có người nhớ nhung mối tình đầu tươi đẹp, tất cả khiến cho bầu không khí của Tinh Linh sâm lâm trở nên quỷ dị khôn tả.
Thiên nhai hải giác hữu cùng thời.
Chỉ hữu tương tư vô tẫn xử.
Chân trời góc bể còn điểm dứt.
Duy có tương tư không bến bờ.
Thanh âm trầm thấp của Long Nhất lại tiếp tục vang vọng trong không trung, thân ảnh đột nhiên hợp lại làm một, cành liễu trong tay sau khi bạo xuất một phiến lục sắc quang ảnh cuối cùng, thì từng thốn từng thốn gẫy đoạn từ đầu cành, lả tả rơi xuống.
Tương Tư Kiếm múa xong đệ nhất biến, điểu nhi bay vòng thêm mấy vòng rồi bắt đầu tản đi. Lúc này Long Nhất mới phát hiện, cơn mưa tầm tã lúc đầu không biết đã ngớt tự lúc nào, mây đen tản đi, lộ xuất bầu trời trong xanh như bích ngọc vừa được tẩy rửa.
“Đến lúc nên đi rồi! ” Cả thân người Long Nhất tắm rửa dưới ánh dương quang ấm áp lẩm bẩm nói.
… Bạn đang đọc truyện Long Nhất Pháp Sư – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensexhay.org/long-nhat-phap-su-quyen-2-full/
Bài thơ Túc Lạc Thị Đình ký hoài Thôi Ung Thôi Cổn – Ở Lạc Thị Đình nhớ nhung Thôi Ung, Thôi Cổn của Lý Thương Ẩn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Long Nhất Pháp Sư - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/06/2018 06:38 (GMT+7) |