Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3 » Phần 36

Long Nhất Pháp Sư - Quyển 3

Phần 36

Màn đêm yên tĩnh nhanh chóng trôi qua, khi ánh bình mình bắt đầu ló rạng, xuyên qua tầng mây thì Long Nhất đã về tới hoàng cung Nạp Lan đế quốc.

Nụ hôn kia khiến cho Long Nhất đến bây giờ vẫn còn chút mông lung, thật sự là khó giải quyết. Hắn biết nụ hôn kia của Nhân Nhân cũng không phải xuất phát từ tư tình nam nữ, có thể bởi vì bóng ma Phong Linh vẫn còn ám ảnh trong nàng.

Nghĩ đến cũng có chút buồn cười, hai người bất động hôn nhau hồi lâu, rồi Nhân Nhân thiếp đi trong lòng hắn. Long Nhất không có dám đánh thức nàng, giúp nàng đắp chăn rồi để lại một phong thư sau khi rời đi.

“Man Ngưu, dậy đi>” Long Nhất lay Man Ngưu đang nằm mơ màng, một đạo băng hàn chi khí lập tức chui vào trong áo giáp của Man Ngưu, nhất thời khiến hắn nhảy dựng lên.

“Ta đi có chút việc, ngươi trước tiên hãy thu dọn một chút. ” Long Nhất nói với Man Ngưu xong liền phi thân tới tẩm cung của Nạp Lan Như Nguyệt.

“Kỳ quái, còn chưa có trở về, không nghĩ đến ta sao? ” Long Nhất nhíu mày, trong lòng có chút không thoải mái, nhưng cũng không để tâm lắm.

Vào phòng tắm thay đổi quần áo, Long Nhất để lại lời nhắn trên giường Nạp Lan Như Nguyệt rồi đi ra. Đối với Nạp Lan Vô Cực, Long Nhất cũng không muốn chào hỏi lão, hắn muốn rời đi luôn, dù sao cũng có thể lão gia hỏa đã biết tin rồi.

Khi Long Nhất cùng Man Ngưu vừa rời khỏi hoàng cung Nạp Lan thì Nạp Lan Vô Cực mang theo một nhóm hộ vệ xuất hiện.

“Hiền tế, sao lại rời đi nhanh thế? Tối hôm qua uống say sưa như vậy mà cũng không gọi ta một tiếng, chê ta không đủ tư cách sao? ” Nạp Lan Vô Cực mỉm cười nói, không nhìn ra chút giận dữ nào.

“Nhạc phụ đại nhân thân là quốc vương, công việc bận rộn, nếu như quấy rầy nhạc phụ đại nhân thì thật không tốt. ” Long Nhất cũng cười nói với Nạp Lan Vô Cực, chủ ý của hai người đến cuối cùng là gì cũng chỉ có bọn họ mới biết.

“Sao lại như thế này? Sự tình của hiền tế ta cũng nghe nói đến. Nghe nói hiền tế muốn đi Lôi Thần cấm khu? ” Nạp Lan Vô Cực nhíu mày hỏi.

“Nhạc phụ đại nhân tin tức quả nhiên linh thông, tiểu tế đúng là muốn đi. ” Long Nhất mục quang lóe lên, cười nói.

“Hiền tế là người cẩn trọng, nếu đã quyết định như vậy, khẳng định là đã có cân nhắc kỹ càng, ta cũng không tiện ngăn trở. Chỉ là Lôi Thần cấm khu cực kỳ nguy hiểm, nhất định phải cẩn thận. Còn nữa, sự an nguy của Nạp Lan Như Nguyệt cũng giao cho ngươi, hy vọng ngươi chiếu cho thật tốt cho nó. ” Nạp Lan Vô Cực khẽ thở dài.

… Như Nguyệt, Long Nhất mở to hai mắt, nhất thời không rõ ràng.

Lúc này Long Nhất liếc thấy một bóng trắng chợt lóe lên, Nạp Lan Như Nguyệt liền xuất hiện trước mặt Long Nhất. Nàng mặc trang phục tế tự màu trắng, vẻ mặt nhu hòa, giống như lần đầu tiên Long Nhất nhìn thấy nàng.

“Nàng đang đùa cái gì thế, nàng muốn đi cùng ta? ” Long Nhất cả kinh nói.

“Ai, là nó cứ đòi đi, nó cầu xin ta, còn nói có thể có một ít bảo bối. Ta cũng không đồng ý nhưng không nói lại nó. ” Nạp Lan Vô Cực vẻ mặt bất đắc dĩ, đau lòng, tựa hồ Nạp Lan Như Nguyệt rời đi khiến lão mất đi bảo bối vậy.

Nạp Lan Như Nguyệt nghe vậy thoáng hiện lên chút xấu hổ, rồi lập tức khôi phục lại bình thường.

Long Nhất nhìn Nạp Lan Như Nguyệt, cũng không hề nói lời nào, cùng với Nạp Lan Vô Cực nói vài lời từ biệt rồi rời khỏi hoàng cung Nạp Lan.

“Như Nguyệt, ngươi tới đây làm cái gì? ” Không phải muốn đùa chứ. ” Vừa ra khỏi hoàng cung, Long Nhất liền quay đầu hỏi Nạp Lan Như Nguyệt đang ở phía sau.

“Ta cũng muốn đi Lôi Thần cấm khu coi qua một chút không được sao? ” Nạp Lan Như Nguyệt nhẹ nhàng nói.

“Nơi đó rất nguy hiểm. ” Long Nhất bất đắc dĩ nói.

“Ta thấy được, ngươi cùng với nữ nhân kia của ngươi đi được, ta vì sao lại không đi được? ” Thanh âm Nạp Lan Như Nguyệt mặc dù bình tĩnh, nhưng không khỏi lộ ra chút dấm chua.

“Ta là sợ ngươi bị thương. ” Long Nhất đột nhiên dừng lại, xoay người nhẹ nhàng nói.

“Vậy… ngươi không sợ nữ nhân bảo bối kia của ngươi bị thương sao? ” Nạp Lan Như Nguyệt vội hỏi, giọng nói, vẻ mặt và ngữ khí ôn hòa hơn rất nhiều.

“Nàng? Nói thật là ta không phải lo lắng cho nàng ấy, bởi vì thực lực nàng ấy so với ta còn cao hơn rất nhiều. ” Long Nhất nhắc tới Vô Song, vẻ mặt hiện ra sự ôn nhu, khiến cho Nạp Lan Như Nguyệt không ngừng đố kị.

Mặc dù nghen tuông vì nữ nhân đó chiếm một vị trí trong lòng Long Nhất, nhưng nghe được thực lực của nàng ta so với Long Nhất còn cao hơn rất nhiều, điều đó không thể nào. Thực lực của Long Nhất nàng hoàn toàn hiểu rõ, chính bản thân mình là một ma đạo sĩ còn không phải là đối thủ của hắn. Sợ là hắn dù có gặp ma đạo sư cũng không sợ.

“Chức nghiệp của nàng ấy là gì, đã đạt tới cảnh giới nào? ” Nạp Lan Như Nguyệt hỏi.

“Thủy hệ ma pháp sư, cảnh giới của nàng là pháp thần. ” Long Nhất nhún vai nói.

Nạp Lan Như Nguyệt kêu a một tiếng, thật lâu sau mới hồi phục tinh thần. Nàng vượt lên trên Long Nhất, kêu lên: “Ngươi gạt ta, ta không tin. ”

“Cho dù không tin, đến lúc đó ngươi liền biết. ” Dáng vẻ Long Nhất hờ hững, không quan tâm.

Nạp Lan Như Nguyệt không tin, cảnh giới pháp thần đã nhiều năm qua chưa từng có người nào đạt được. Hiện nay cảnh giới cao nhất tại Thương Lan đại lục cũng chỉ là đại ma đạo sư mà thôi. Nhưng mà ngoài Long Nhất không ai biết đến sự tồn tại của những người khác như Mộ Dung Bác không phải đã đạt tới cảnh giới kiếm thần, còn có quang minh giáo hoàng Tra Nhĩ Tư. Long Nhất cũng đoán đã đạt tới pháp thần chi cảnh, cho nên đối với với cảnh giới này có lẽ có không ít ẩn sĩ đạt được chưa được tính đến.

Ba người cùng hướng nơi ước hẹn với Vô Song đi tới. Một lúc sau liền thấy một bóng trắng xuất hiện, mái tóc dài bay trong gió, phảng phất như tiên nữ, từ xa đã cảm giác được một khí tức thanh bình.

Chẳng biết vì sao Nạp Lan Như Nguyệt đột nhiên cảm giác được sự lo lắng, khẩn trương. Nàng có chút sợ hãi, kính sợ với nữ nhân này. Từ sau lưng nhìn lại, nàng phát hiện nữ tử này quả thật bất phàm.

Dường như phát hiện ra bọn người Long Nhất đã đến, Vô Song quay người lại, hàn khí trong mắt nhìn thoáng qua Man Ngưu cùng Nạp Lan Như Nguyệt. Sau đó đôi mi thanh tú nghi hoặc nhìn Long Nhất.

“Vô Song, thật sự là ngươi a, ban đầu lão Ngưu ta cứ tưởng nhìn lầm. ” Man Ngưu thấy Vô Song liền kinh hãi lớn tiếng nói.

“Đây là Man Ngưu lần trước ta có nói với ngươi. ” Long Nhất cười khổn nói.

“Lão đại, điều này… ” Man Ngưu mở to ngưu nhãn, hiển nhiên không rõ ràng lắm là vì cái gì Vô Song lại không nhận ra hắn.

“Những sự tình trước kia nàng đều đã quên hết, về sau ta sẽ nói cho ngươi. ” Long Nhất khoát tay nói.

Nạp Lan Như Nguyệt thầm đánh giá Vo Song, nói về mỹ mạo nàng ta tịnh không thua nàng. Nhưng trên người Vô Song có cái loại khí chất mà nàng không thể so sánh được. Nhưng nhìn thế nào cũng không giống với người đạt tới pháp thần chi cảnh.

“Ngươi khỏe chứ, ta là Nạp Lan Như Nguyệt, thê tử của tên bại hoại này. ” Nạp Lan Như Nguyệt thấy Long Nhất không có giới thiệu nàng, liền chủ động tiến lên hai bước tới trước mặt Long Nhất, nhẹ nhàng cười nói.

Đôi mi thanh tú của Vô Song khẽ chớp, từ từ gật đầu, xem như đã tiếp đón.

“Hai người bọn họ cùng đi với chúng ta, nàng không phản đối chứ. ” Long Nhất cười nói, nhìn gần trong gang tấc mà trái tim nữ tử này lại ở tận nơi chân trời, trong lòng hắn không khỏi nổi lên sự cay đắng, chua xót và đau khổ.

“Ta không có ý kiến. ” Vô Song lạnh nhạt nói, không hể nhiều lời.

“Nếu không có ý kiến thì chúng ta xuất phát. ” Long Nhất cười cười, tay phải lôi Man Ngưu phi thân mà đi.

Bạn đang đọc truyện Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensexhay.org/long-nhat-phap-su-quyen-3-full/

Một thân ảnh màu lục phiêu vũ tại không trung, để lại liên tiếp những tàn ảnh ở không trung. Bỗng nhiên thân ảnh màu lục này tại không trung đột nhiên vặn vẹo một cách kỳ dị vài cái rồi biến thành một làn khói nhẹ màu xanh biếc.

Trong phạm vi ba trăm dặm, không gian đột nhiên xuất hiện một tầng sương mù, ẩn ước dường như không có thực. Khói nhẹ màu lục lại xảy ra biến hóa, hóa thành hai thiếu nữ tuyệt mỹ. Hai thiếu nữ tuyệt mỹ này trên thân mặc thanh lương, bộ ngực ẩn hiện, xinh đẹp tuyệt trần, khuôn mặt vô cùng thánh khiết, đôi mắt trong suốt không chút tạp chất. Mỹ nhân như thế khiến cho nam nhân thiên hạ yêu đến điên cuồng.

Hai thiếu nữ tuyệt mỹ lại biến ảo lần nữa, từ hai biến thành bốn. Ngoại hình có sự khác nhau, hương vị cũng khác nhau. Một nụ cười cũng đủ để khống chế nam nhân, hào khí mông lung bao phủ một mảng thiên địa.

Ngay sau đó bốn thiếu nữ lại hóa thành tám, tám biến thành mười sau, cho đến cuối cùng hóa thành một trăm tuyệt sắc nữ tử phong thái bất đồng. Từ miệng các nàng mùi thơm lan tỏa, cho dù là người tu luyện trăm năm, tâm cứng như sắt đã cũng mềm nhũn ra khi nhìn thấy các nàng.

Sau nửa ngày, khung cảnh bắt đầu chậm rãi trở thành nhạt dần rồi biến mất. Tất cả đều khôi phục lại nguyên dạng.

Một luồng khói nhẹ màu lục chợt lóe lên, một thiếu nữ mặc một bộ trang phục màu xanh biếc bó sát người xuất hiện. Hơi thở của nàng có chút dồn dập, trên trán ẩn hiện mồ hôi. Điều làm cho người ta kinh ngạc chính là phía sau mông nàng có một cái đuôi trắng, đó chính là một thiếu nữ hồ tộc.

Lúc này một mỹ phụ hồ tộc, quý khí bức người từ một bên bước tới, vui mừng nhìn người thiếu nữ này.

“Cô cô, ta đã thành công, rốt cục ta cũng luyện thành thiên cực huyễn thuật bách biến phân thân. ” Thiếu nữ hưng phấn nắm tay mỹ phụ đung đưa.

“Bối toa, ngươi không hổ là thiên tài của huyết mạch ngân hồ. Hồ tộc chúng ta có thể chấn hưng được hay không toàn nhờ vào ngươi. ” Mỹ phụ ngước lên, ngọc thủ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc thiếu nữ.

Hai nữ nhân này chính là Mễ Á hoàng hậu cùng với Bối Toa Liễu.

“Cô cô, chúng ta cũng không nhất định cần Long Nhất hỗ trợ. Chỉ cần người ở bên ta, hồ tộc chúng ta nhất định được chấn hưng. ” Bối Toa tự tin nói, chỉ là khi đề cập đến Long Nhất, trong mắt hiện lên một tia khác thường.

“Nha đầu ngốc này, trên đời ngoại trừ Long Nhất, không một ai có thể giúp chúng ta. Đối mặt với chúng ta không chỉ có các trưởng lão thị tộc, còn có hoàng tộc bỉ mông nhất tộc của thú tộc. Bằng vào chúng ta không có khả năng để cho hồ tộc khôi phục vinh quang như trước kia. ” Mễ Á hoàng hậu lắc đầu than vãn.

“Nhưng mà cô cô, cái gã tử sắc quỷ kia muốn ta trở thành nữ nhân của hắn, người nói có tức không. ” Bối toa xoay người hậm hực nói.

“Ngươi tức giận? Cô cô nghĩ là hình như ngươi tình nguyện a. Nếu không như thế nào sau khi hắn đi ngươi lại nhớ nhung. Lần trước ta nghe ngươi gọi tên hắn trong mơ. ” Mễ Á hoàng hậu giọng nói có chút đùa giỡn.

“Chán ghét, ta không có mà. ” Bối Toa đỏ bừng mặt trả lời.

“Có hay không chính ngươi phải biết rồi chứ. Hôm nay ngươi tu luyện thành bách biến phân thân, hãy đi tìm hắn đi. Bây giờ thế cục không cho chúng ta nhiều thời gian nữa. ” Mễ Á hoàng hậu ôn nhu cười nói, từ ái nhìn Bối Toa. Chất nữ này do tâm huyết cả đời nàng bồi dưỡng, hy vọng đừng làm cho nàng thất vọng mới được.

“Đi tìm hắn? Ai biết bây giờ hắn ở nơi nào phong lưu khoái hoạt. ” Bối Toa mặc dù muốn đi, nhưng lại nói là không muốn.

Mễ Á hoàng hậu đã sớm nhìn ra tâm tư Bối Toa, nhưng nàng không có nói ra mà lại đưa ra một hạng liên màu lam rồi nói: “Hắn bây giờ ở tại Nạp Lan đế quốc. Ngươi mang theo hạng liên này, chỉ cần đưa tinh thần lực vào liền có thể cảm nhận đại khái phương vị của hắn.

Bối Toa tiếp nhận hạng liên ở lòng bàn tay, khóe miệng nhịn không được nổi lên một nét tiếu ý.

“Bối Toa ngươi về trước chuẩn bị một chút, cô cô còn chút việc. ” Mễ Á hoàng hậu cười nói, sắc mựt chẳng biết vì sao có chút tái nhợt.

“Bối Toa cũng không có phát hiện, liền rời đi.

Đợi đến lúc không nhìn thấy hình dáng Bối Toa, Mễ Á hoàng hậu mới co người lại, ngã ngồi trên mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi, rải trên mặt đất.

Sắc mặt Mễ Á hoàng hậu tái nhợt, này lầy từ không gian giới chỉ ra một bình ngọc, lấy ra hai viên đan dược không biết tên nuốt xuống, sắc mặt tốt hơn một ít.

“Không biết ta có đợi được đến ngay hồ tộc chấn hưng. ” Mễ Á hoàng hậu thở dài một hơi, lau vết máu trên khóe miệng đứng lên. Để cho Bối Toa thuận lợi tu luyện ẩn thân thuật cùng thiên cực huyễn thuật, nàng cơ hồ tiêu hao gần hết tánh mạng lực của mình.

Bạn đang đọc truyện Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensexhay.org/long-nhat-phap-su-quyen-3-full/

Mười ngày sau, nhóm người Long Nhất dựa vào tốc độ cực nhanh đã đi tới biên giới của Nạp Lan đế quốc cùng Kì Diệp công quốc. Kì Diệp công quốc không lớn nhưng so với Mễ Á công quốc thì còn lớn hơn vài lần. Nhưng nói về sự phồn hoa thì không thể so sánh được với Mễ Á công quốc. Cuộc sống nơi này thập phần lạc hậu, rất nhiều dân chúng nơi này với cái ăn và chỗ ở vẫn chưa được giải quyết. Bởi vì giao thông không thuận lơi, phụ cận bị rừng rậm nguyên thủy bao trùm, kinh tế không phát triển theo kịp, cuộc sống tự nhiên cũng không phát triển theo kịp.

Chỉ là gần Kì Diệp công quốc có rừng rậm nguyên thủy, cạnh đó có một trấn nhỏ, người đến người đi náo nhiệt phi thường. Hết thảy những điều lạ thường này là bởi vì cách trấn nhỏ không xa là một khu rừng rậm nguyên thủy. Đó chính là Lôi Thần cấm khu. Bởi vì dong binh công hội phát ra nhiệm vụ cấp SS này, khiến cho cơ hồ tất cả dong binh cùng cao thủ của cả Thương Lan đại lục đều điên cuồng lên. Thậm chí còn hấp dẫn một số ít cao nhân lánh đời xuất thế. Có thể thấy được Lôi Thần cấm khu này có bao nhiêu sự hấp dẫn.

Để tránh những phiền toái không cần thiết, Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt đều dùng khăn che mặt để dấu đi dung mạo tuyệt thế. Nếu không riêng việc đối phó với lũ sắc lang kia đã vô cùng phiền toái.

Trấn nhỏ xuất hiện nhiều nhóm người, trên đường chính có thể thấy được vô số người, dong binh hành hội lớn nhỏ, ma tầm sư, đại kiếm sư, tựa hồ cao thủ toàn bộ đại lục tụ tập tới nơi này.

“Chậc chậc, nhìn thì không chừng ngay cả kiếm thần, pháp thần lánh đời cũng đều đến coi náo nhiệt” Long Nhất nhìn chung quanh cười nói.

“Sợ cái gì, cho dù kiếm thần, pháp thần tới đây lão Ngưu cũng đập một côn lên đầu hắn, biến hắn thành đống thịt” Man Ngưu vội nói. Nghĩ đến việc giết người khiến cho sát ý của hắn bắt đầu bộc phát. Hắn lâu lắm rồi không có được ngửi mùi máu tươi.

“Sợ cái gì, chúng ta nơi này không phải cũng có một vị pháp thần ư? ” Nạp Lan Như Nguyệt nhẹ nhàng nói, con mắt ngước lên nhìn Vô Song, nhưng thấy nàng một chút phản ứng cũng không có, không khỏi có chút thất vọng. Mấy ngày này nàng cố thử Vô Song, nhưng Vô Song phảng phất chẳng biết, vẫn bảo trì khoảng cách, chỉ nói một vài câu, còn đâu là trầm mặc.

“Tốt nhất đừng có gây sự, chúng ta tới Lôi Thần cấm khu không phải tìm người đánh nhau. ” Long Nhất cảnh cáo nói. Chỉ là hắn vừa mới dứt lời thì có hai người chẳng biết tốt xấu hướng Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt đi tới. Hắn không tìm người khác gây phiền toái, không có nghĩa là người khác không tìm tới hắn gây phiền toái a.

“Hai vị mỹ nữ này, nóng như vậy còn mang khăn che mặt làm gì. Không bằng tháo xuống để cho đại gia nhìn chân diện mục các nàng. ” Một gã bèn vươn tay đinh kéo chăn che mặt của Vô Song. Xem hắn mặc y phục kiếm sĩ, hình dáng là một quý tộc đệ tử.

Vô Song hừ lạnh một tiếng, vừa muốn ra tay khiến hai tên không biết sống chết này thanh băng thì thấy trước mặt hoa lên, hai người nay bay về phía sau, oanh một tiếng tại không trung rồi nổ tung thành thịt vụn.

Trong lúc nhất thời tại ngã tư đường này, người đi trên đường toàn bộ đều ngừng lại, thời gian trong phảng phất như dừng lại. Tại trấn nhỏ này rồng rắn hỗn tạp, mỗi ngày đều phát sinh xung đột lớn nhỏ, nhưng thấy huyết tinh kinh động như thế thì cũng là lần đầu trông thấy.

Ông nội ngươi chứ, dám trêu ghẹo nữ nhân của lão tử, chán sống rồi à. ” Long Nhất hung ác nói, hắn không muốn tạo phiền toái, nhưng cũng không sợ phiền toái.

“Tây Môn Vũ, ngươi… giáo huấn bọn họ một chút là được, vì cái gì mà lại giết bọn họ. ” Nạp Lan Như Nguyệt có chút không chịu nổi khi nhìn thấy cảnh đó, nàng không có thích huyết tinh.

“Bọn họ đáng chết, Long Nhất không giết ta cũng sẽ giết. ” Vô Song lạnh lùng nói.

“So sánh với chiến tranh thì đây chỉ là chuyện vặt mà thôi, Như Nguyệt ngươi lòng dạ từ bị như vậy thì cũng vô dụng. Hay là ngươi trở về đi. ” Long Nhất quay đầu uy nghiêm nói. Hắn cũng không có khuynh hướng giết người, chỉ là nếu động vào nữ nhân của hắn thì hắn sẽ không tha.

Nạp Lan Như Nguyệt đột nhiên nhẹ giọng hỏi: “Nếu người nọ hướng ta động thủ, ngươi cũng sẽ làm như vậy? ”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 1
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 2
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 4
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 6
Thông tin truyện
Tên truyện Long Nhất Pháp Sư - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/06/2018 06:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 7
Long Nhược Đồng ẩn tình nhìn thoáng qua Lăng Tiếu, tiếp theo nói với Long Hải Thiên: Phụ thân, ngươi không nhớ ta đã nói với ngươi lúc đi tham gia thề tông đại hội, ở trong Vạn Thú Quật ta và mấy vị sư huynh sư tỷ đã bị người Cự Giang Tông tập kích, chúng ta thiếu chút nữa đã bị lăng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Đường Môn – Quyển 1
Như vậy cũng được? Đường Tam có điểm muốn cười, nhưng nhìn tia khổ sáp trong mắt sư phụ, rồi lại không dám cười ra tiếng nữa. Hắn có thể tưởng tượng được, có một vũ hồn lấy phóng thí làm thủ đoạn công kích như vậy, tại trong giới Hồn sư là một sự kiện xấu hổ cỡ nào. Mà tính...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Tấm Cám thời hiện đại - Tác giả The Kid
Tác giả đưa câu chuyện Tấm Cám về thời hiện đại và sáng tạo thêm một số chi tiết. Ở nhà kia có hai chị em cùng cha khác mẹ sống chung với nhau, người chị tên Tấm, người em tên Cám. Cha mẹ Tấm đều đã mất, Tấm phải sống với Cám và dì ghẻ. Câu chuyện nào cũng nói mẹ con Cám xấu xí...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân