Trong đại điện Thái Linh bộ, các vị trưởng lão, Thánh Linh thiên Tôn cùng hai vị hộ giáo Tôn lão vừa ngồi xuống.
Lục Thiếu Du ngồi trên thượng vị, bên cạnh là Thánh Linh thiên Tôn, tiếp theo là Viên Tự Thành cùng Quân Bất Phàm, sau cùng là các vị trưởng lão.
– Mấy ngàn năm, rốt cục đã có giáo chủ, Thánh Linh sắc lệnh trở về, tình trạng chia năm xẻ bảy của bổn giáo rốt cục đã có cơ hội ngưng tụ trở lại.
Thánh Linh thiên Tôn kích động nói.
– Không biết mấy ngàn năm nay bổn giáo xảy ra chuyện gì, vì sao lại biến thành tan rã thế này?
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống hỏi.
– Giáo chủ, việc này nói ra thật dài dòng, có một số việc ta chỉ được nghe nói.
Thánh Linh thiên Tôn nói:
– Lúc trước sau khi lão giáo chủ rời khỏi bổn giáo, trong giáo có bốn vị thiên Tôn đời thứ nhất trấn thủ, luôn sóng êm gió lặng, thực lực cường hãn, ở trên Vạn Đảo nhai không ai dám trêu chọc bổn giáo, dù là Tứ Các Tứ Đảo cũng tuyệt đối không dám đặt chân lên Vạn Nhai đảo nửa bước, nhưng về sau suốt mấy trăm năm giáo chủ không hiện thân, trong giáo liền xuất hiện một ít lời ra tiếng vào, nói giáo chủ đã chết, mà bốn vị thiên Tôn đời thứ nhất luôn tìm kiếm giáo chủ, nhưng mỗi lần đều không công mà lui.
– Năm ngàn năm trước, Nguyệt Long các, Viêm đảo, Khôn Dương đảo, Thần Kim các bắt đầu đánh chủ ý với Thánh Linh giáo, về sau bốn đại sơn môn liên thủ tấn công bổn giáo.
– Do bốn đại thiên Tôn bổn giáo ngăn cản, song phương thương vong thảm trọng, nhưng bốn đại sơn môn cũng thất bại mà về, không chiếm được tiện nghi nào.
– Nhưng không biết vì sao, bốn đại thiên Tôn đời thứ nhất truyền ngồi cho đời thứ hai liền quy ẩn, cũng không biết đã đi đâu, phỏng chừng hiện giờ cũng đã tới đại nạn.
– Thiên Tôn đời thứ hai thượng vị, vì không có giáo chủ nên không ai phục ai, bởi vì tài nguyên tu luyện không đủ, dần dần vì tài nguyên nên bắt đầu ma xát, ngay ban đầu còn không sao, nhưng càng lúc càng nghiêm trọng, âm thầm tích lũy không ít ân oán.
– Mà bốn đại sơn môn kia còn chưa chịu từ bỏ ý định, luôn gây ra mờ ám, ban đầu bốn bộ bổn giáo còn chiếu cố lẫn nhau, dù có mâu thuẫn nhưng vẫn nhất trí đối ngoại.
– Nhưng mà về sau, mâu thuẫn giữa bốn bộ càng lúc càng lớn, đã tới mức tự chém giết lẫn nhau, ba ngàn năm trước bốn đại sơn môn lại liên thủ đột kích, lần này giết tới trời đất tối tăm, lúc đó cường giả bốn bộ không ít, chỉ tiếc không hợp nên không thể phối hợp chống địch, không thể phát huy ra uy lực thực sự của bổn giáo, dựa vào thủ đoạn mà lão giáo chủ bố trí một đường ngăn cản, chỉ có thể tháo chạy, cường giả rơi xuống như mưa.
– Cuối cùng bốn đại thiên Tôn bất đắc dĩ đồng tâm hiệp lực liều chết che chở đệ tử chạy vào trong Thất Tinh Bắc Đẩu trận, nhờ vậy bốn sơn môn kia biết khó mà lui, nhưng cường giả Thánh Linh bộ rơi xuống hầu như không còn, đánh xong trận này sư phụ của ta là thiên Tôn đời thứ hai của Thánh Linh bộ bắt đầu tuyên bố Thánh Linh bộ rời khỏi phân tranh, bởi vì bị thương nặng cho nên sau năm trăm năm không thể tiếp tục đột phá, gặp đại nạn nên tử vong, ba đại thiên Tôn khác cũng vì bị thương nặng nên không thể tiếp tục đột phá, lần lượt rơi xuống, có thể nói bốn đại sơn môn cùng Thánh Linh giáo đã gây nên thù hận không chết không ngừng.
– Khi thiên Tôn đời thứ hai còn tại thế tựa hồ đã tỉnh ngộ, đều căn dặn đệ tử trong bộ an phận thủ thường, nhưng sau khi họ rơi xuống cho tới đời thứ ba lại không nghĩ tới chuyện đoàn kết báo thù, mà ngược lại chỉ nghĩ tới vị trí giáo chủ, luôn tranh đoạt cho tới cục diện hôm nay, làm người thật đau lòng, Thánh Linh bộ thế đơn lực bạc cho nên cũng không cách nào ngăn cản.
Thánh Linh thiên Tôn nói xong khẽ thở dài, nếu bốn bộ đều đoàn kết, làm sao rơi vào cục diện như hôm nay, mặc dù thực lực không thể so sánh với Tứ Các Tứ Đảo, nhưng tuyệt đối làm cho bọn hắn không dám dễ dàng xâm phạm.
– Hai các hai đảo!
Trong mắt Lục Thiếu Du lộ lãnh ý, hỏi:
– Thiên Tôn, không biết Thánh Linh bộ còn được bao nhiêu thực lực?
– Giáo chủ khách khí, dựa theo vai vế ta chính là đệ tử đời thứ ba của Thánh Linh giáo, giáo chủ là đệ tử đời thứ hai, ta còn phải gọi giáo chủ là tiểu sư thúc, ta họ Tập tên Hạo Nhiên, ngàn năm trước cũng từng lăn lộn bên ngoài thời gian không ngắn, nhớ rõ khi đó từng có danh hiệu Lạt Thủ Hồn Vương, nhưng không ai biết hắn lại là Thánh Linh thiên Tôn của Thánh Linh giáo.
Thánh Linh thiên Tôn mỉm cười nói:
– Đã hơn tám trăm năm ta không đi ra ngoài, phỏng chừng bên ngoài không còn ai nhớ rõ danh hiệu của ta nữa.
– Hơn tám trăm năm không ra ngoài sao?
Lục Thiếu Du cảm khái, vị này hơn tám trăm năm không ra ngoài, không biết người này đã sống bao lâu, Lục Thiếu Du cũng nhìn không thấu thực lực hắn, nhưng xem ra mạnh hơn Viên Tự Thành cùng Quân Bất Phàm không ít.
– Không nghĩ tới thiên Tôn còn có danh hiệu như vậy ở bên ngoài!
Lục Thiếu Du cười nói.
– Giáo chủ nếu Tôn trọng lão hủ, thì xưng hô ta là Tập lão được rồi, Thánh Linh thiên Tôn chỉ là chức vị, giáo chủ xưng hô như thế thật làm lão hủ không thoải mái.
Thánh Linh thiên Tôn nói.
– Như vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh!
Lục Thiếu Du nói.
– Giáo chủ, hiện tại thực lực Thánh Linh bộ cũng chỉ còn ba lão gia hỏa chúng ta, ngoài ra còn có hai mươi hai Linh Vương trưởng lão, mà Linh Suất Vũ Suất chỉ ở hàng đệ tử, những năm gần đây bởi vì tài nguyên cùng công pháp tu luyện có hạn, Thánh Linh giáo lại không mở rộng ra ngoài, cho nên không dư dả, thậm chí vũ kỹ Linh kỹ cực kỳ thiếu hụt, đồng thời cũng không có người mới gia nhập, đệ tử phần lớn là con cháu của những người đời trước truyền xuống, bởi vậy người có tu vi Linh Suất Vũ Suất đều là những lão nhân gia trên trăm tuổi, nhân số khoảng một trăm năm mươi, hơn ngàn Linh tướng Vũ tướng, ngoài ra đệ tử có hơn vạn, đây là toàn bộ thực lực Thánh Linh bộ, nhưng bởi vì như thế họ cực kỳ trung thành với bổn giáo.
Tập Hạo Nhiên nói.
Trong lòng Lục Thiếu Du khẽ thở dài, thực lực Thánh Linh bộ cũng như trong tưởng tượng của mình, cũng không hơn kém bao nhiêu.
– Tập lão, thực lực ba bộ khác như thế nào?
Lục Thiếu Du hỏi.
– Thực lực ba bộ khác mạnh hơn Thánh Linh bộ không ít, lúc trước khi bị bốn sơn môn vây công, cường giả Thánh Linh bộ chết nhiều nhất, cho nên thực lực yếu nhát, theo ta phỏng chừng ở những bộ khác phải có năm sáu Linh Tôn Vũ Tôn, mà cường giả Linh Vương Vũ Vương thật không ít.
Tập Hạo Nhiên nói xong nhìn qua đại trưởng lão:
– Đại trưởng lão, thực lực ba bộ khác ngươi hẳn là hiểu rõ hơn ta, ngươi nói cho giáo chủ nghe một chút đi.
– Dạ!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lục Thiếu Du - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 03/02/2019 11:36 (GMT+7) |