Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Lưu Phong – Quyển 7 » Phần 45

Lưu Phong - Quyển 7

Phần 45

Cũng như tiên hoa, mặc dù cuối cùng đều kết thúc điêu linh. Nhưng dù sao chúng cũng tỏa sáng… cho dù chỉ trong chốc lát.

Đương nhiên, ý niệm trong đầu của Thái tử phi là dựa trên việc khiến Lưu Phong quy thuận nàng. Nếu không, chỉ bằng vào lực lượng của nàng thì căn bản không đủ để làm nên đại sự.

“Lưu Phong, ngươi là của ta!” Con ngươi xinh đẹp của Thái tử phi nổi lên một tia tham vọng quyền lực cùng dục vọng như ngọn lửa rực cháy.

Thời gian viễn chinh đã định xong, vài ngày sau Lưu Phong sẽ thống lĩnh tám ngàn binh Thần Thánh Quân Đoàn cùng năm vạn Tường Long Quân do bệ hạ ủy phái xuất chinh.

Điều khiến Lưu Phong vui vẻ là ngay lúc này, Liễu Thanh Nghi cùng Tiểu Thanh Nhi đã đi tới kinh đô.

Đã lâu không gặp hai người, lần gặp mặt này thật là phi thường kích động.

Lưu Phong bất chấp có người bên cạnh, vội ôm Liễu Thanh Nghi vào trong ngực, hôn tới tấp lên mặt nàng.

Liễu Thanh Nghi mặt đỏ, trống ngực đập thình thịch. Mặc dù trong lòng nàng có chút ngượng ngùng, nhưng thân thể lại phi thường thích cái cảm giác này.

Thật vất vả hai người mới tách nhau ra, Tiểu Linh Nhi lại nhảy dựng lên, hai tay ôm lấy cổ hắn, dùng môi hôn lên mặt hắn một cái, ngây thơ nói: “Ba ba, Linh Nhi cũng muốn thân thân…”

“Ha ha, Tiểu Linh Nhi mỗi ngày có nhớ ba ba hay không?” Gần một năm không gặp, tiểu nha đầu ngày càng lớn, so với trước kia đã cao hơn một cái đầu. Có lẽ là nhờ tu chân nên mặc dù Tiểu Linh Nhi mới năm tuổi, nhưng thân thể lại giống y như tiểu hài tử bảy, tám tuổi, không kém bao nhiêu.

Tổng thể mà nói, tiểu nha đầu này tuyệt đối được xem là mỹ nhân tương lai.

“Nhớ. Mỗi ngày đều nhớ, Linh Nhi luôn nhớ, mẫu thân cũng nhớ, chúng ta đều muốn gặp ba ba…” Tiểu Linh Nhi gắt gao ôm lấy cổ Lưu Phong, lệ hoen đầy mắt: “Ba ba, lần này đừng bỏ lại Tiểu Linh Nhi được không? Ta muốn mỗi ngày ba ba đều ở cùng ta…”

Lưu Phong trong lòng thở dài một tiếng, có chút xấu hổ. Sợ rằng nguyện vọng của tiểu hài tử không cách nào thực hiện được. Cuộc viễn chinh sắp tới cũng chẳng biết khi nào mình có thể khải hoàn trở về.

Lưu Phong đưa tay vuốt nhẹ mái tóc dài của Tiểu Linh Nhi, mỉm cười nói: “Linh Nhi ngoan, ba ba lần này có việc, có thể lại phải xa các người đi một thời gian. Bất quá ngươi yên tâm, chờ ta xong việc trở về, nhất định mỗi ngày ở cùng con…”

Tiểu Linh Nhi nghe vậy, nhất thời há miệng òa khóc lớn.

Lưu Phong vội vàng an ủi, nhưng cũng không có hiệu quả.

Liễu Thanh Nghi từ trong ngực Lưu Phong nổi giận nói với Tiểu Linh Nhi: “Hài tử ngươi như thế nào lại không nghe lời rồi, khi ở Giang Nam con đã đáp ứng ta như thế nào.”

Nghe mẫu thân la mắng, Tiểu Linh Nhi vẻ mặt vẫn ủy khuất, chỉ có điều tiếng khóc tạm dừng.

Lưu Phong yêu thương ôm lấy Tiểu Linh Nhi, hôn nhẹ lên chiếc mũi nhỏ xinh của nàng, hắn ôn nhu nói: “Linh Nhi, tin ba ba. Chờ ta trở về, nhất định mỗi ngày ở cùng con, kể cho con thiệt nhiều chuyện xưa.”

Tiểu Linh Nhi gật đầu, liếc mắt nhìn Liễu Thanh Nghi một cái, nhu thuận nói: “Ân, Linh Nhi sẽ đợi ba ba…”

“Được rồi ba ba, sao không thấy chim nhỏ đâu?” Tiểu Linh Nhi đột nhiên hỏi.

Đầu tiên Lưu Phong ngẩn ra, mặc dù hắn hiểu được Tiểu Linh Nhi nói đến thần điểu Phỉ Nhi.

“Chủ nhân, tiểu hài tử của người thật có ý tứ a. Thần điều từ miệng nàng liền biến thành chim nhỏ, ha ha. Có ý tứ…” Trong đầu đột nhiên vang lên thanh âm của Kiếm Linh.

Lưu Phong hơi kinh hãi, vội nói: “Lão nhân gia ngươi rốt cuộc cũng có chút phản ứng…”

“Không nên gọi ta là lão nhân gia, kỳ thật ta cũng không lớn.” Kiếm Linh cười nói: “Chủ nhân, ta muốn cùng tiểu nha đầu của ngươi dạo chơi, có thể không?”

Lưu Phong suy nghĩ một chút, nói: “Đương nhiên có thể, bất quá ngươi có tâm địa gì xấu không đã.”

“Ngươi nói gì thế, ta là loại nhân… kiếm đó sao?”

Lão tử với ngươi không quen, ai biết ngươi kiếm phẩm như thế nào.

“Ba ba, cho ta chim nhỏ đi?”

Trong lúc này, Tiểu Linh Nhi lôi kéo cánh tay của Lưu Phong.

Lưu Phong phục hồi tinh thần, vội thi triển Đổ Đằng Phong Ấn, thả thần điểu Phỉ Nhi ra.

Phỉ Nhi sau khi hiện hiện thân, liền hóa thân thành một Bách Linh đậu trên vai Lưu Phong. Sau khi nó thấy Tiểu Linh Nhi, nhất thời kêu lên một tiếng, liền vỗ cánh bay thẳng lên cao.

“Chim nhỏ đừng chạy, ăn sâu đi!” Nói xong, Tiểu Linh Nhi vùng ra khỏi Lưu Phong phóng lên cao, tốc độ cũng không hề kém Phỉ Nhi.

Lưu Phong hơi kinh hãi, đã lâu không gặp, thân pháp Tiểu Linh Nhi lại trở nên nhanh nhẹn như vậy.

“Nga, chủ nhân, tiểu nha đầu của người trời sanh linh thể. Không ngờ, thật không ngờ a… ta lại một lần được thấy được linh thể trời sanh.” Nói đến đây, Kiếm Linh đột nhiên hóa thành một đạo ánh sáng màu vàng hướng thẳng tới nơi Tiểu Linh Nhi đang đuổi theo thần điểu Phỉ Nhi.

Liễu Thanh Nghi có hơi lo lắng hỏi: “Công tử, Linh Nhi nó…”

Lưu Phong mỉm cười, ôn nhu an ủi: “Thanh Nghi, nàng yên tâm, Linh Nhi không có việc gì…” Thần điểu Phỉ Nhi, hơn nữa còn có Kiếm Linh biến thái, trong thiên hạ còn có ai làm bị thương được Tiểu Linh Nhi. Huống hồ, nhìn bộ dáng Tiểu Linh Nhi cũng không phải dễ bị ức hiếp.

Liễu Thanh Nghi vốn rất lo lắng cho nữ nhi, nhưng nghe Lưu Phong nói như vậy cũng yên tâm thở dài một hơi.

“Tiểu tình nhân, Tiểu Linh Nhi tương lai có thể trở nên siêu việt hơn ngươi, ngươi cần phải cố gắng nha, trời sanh linh thể thật sự quá lợi hại…” Người vừa nói chuyện chính là Bạch Khiết.

Lưu Phong thầm hỏi: “Tiểu Linh Nhi bây giờ đạt tới cảnh giới gì rồi? Tại sao ngay cả ta cũng nhìn không thấu?”

“Trời sanh linh thể một khi thức tỉnh, sẽ được thượng thiên bảo hộ. Ngươi và ta tuy là tu chân, nhưng nói tới cùng vẫn là con người, không có cách nào có thể nhìn ra tu vi của Linh Nhi.”

“Bất quá tiểu tình nhân, ta thấy thật ra đây là cơ hội rất tốt, nếu ngươi có thể cùng tiểu nha đầu kết thành song tu đạo lữ, tương lai đối với tu vi của ngươi có thể hỗ trợ không ít đâu.” Bạch Khiết đề nghị rất hấp dẫn.

“Không được. Ta là ba ba của nàng.” Lưu Phong quả quyết cự tuyệt, làm ra bộ dáng chính nghĩa.

“Cũng không phải con ruột, hơn nữa Liễu Thanh Nghi sớm đã định tương lai để nha đầu này hầu hạ ngươi…” Bạch Khiết lạnh nhạt nói.

“Vẫn không được, nàng ta còn quá nhỏ…” Đúng là người tốt thì được báo đáp, lần này xem như nhặt được bảo bối.

“Ngươi có thể chờ nàng lớn lên…” Bạch Khiết dụ dỗ tiếp.

“Ân, không sai… không nói nữa, không nói nữa, chuyện này sau này hãy nói lại đi…” Lưu Phong ý thức mình có hơi lỡ miệng, vội vàng ngậm miệng lại.

Bạch Khiết lại cười thật to: “Tiểu tình nhân, ngươi thật sự đã động tâm. Đúng là không có nhân tính, nàng còn nhỏ như vậy, lại gọi ngươi là ba ba… vậy mà ngươi cũng… ngươi quả nhiên là siêu cấp vô địch đại sắc lang.”

Lưu Phong một trận buồn bực, đa tình thục nữ ngàn năm này đang cố ý trêu chọc ta sao.

“Nói bậy, Lưu Phong ta là loại người đó sao, yên lặng đi. Tiểu Linh Nhi là hài nhi của ta, ta như thế nào có cái loại ý nghĩ đó chứ…” Lưu Phong hừ lạnh một tiếng, nói: “Kỳ thật ta là người đứng đắn!”

“Chim nhỏ ơi, ngươi chạy không thoát đâu, Linh Nhi bây giờ cũng sẽ bay… Ta sẽ bắt nhiều con sâu cho ngươi ăn…” Tiểu Linh Nhi một mặt truy đuổi Phỉ Nhi, một mặt lớn tiếng la lên.

Khi Kiếm Linh đuổi theo Tiểu Linh Nhi thì đã hóa thành một hài đồng năm tuổi, nói: “Linh Nhi tỷ tỷ, ta giúp ngươi bắt chim nhỏ được không?”

Nếu Lưu Phong ở đây, sau khi thấy biểu hiện của Kiếm Linh dám chắc sẽ phải chảy nước mắt mất. Phải biết rằng, gia hỏa này bình thường là thần khí, chắc chắn đã hơn hai trăm năm mươi năm tuổi.

“Ngươi là tiểu hài tử của nhà nào?” Tiểu Linh Nhi so với Kiếm Linh cao hơn một cái đầu. Nàng đưa tay sờ cái đầu bóng loáng của Kiếm Linh, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Lực lượng của ngươi có vẻ rất tinh khiết, rất cường đại, hình như với so với Linh Nhi còn mạnh hơn…” Tiểu Linh Nhi trong giọng nói rõ ràng có chút bất mãn.

Đương nhiên, nàng bất mãn với chính mình.

Nhìn cái tên đầu bóng loáng kia có vẻ nhỏ hơn cả nàng, nhưng lực lượng trong cơ thể lại mạnh hơn nàng, đây chính là điểu bất mãn trong lòng nàng. Điển hình của tâm lý thích so bì của tiểu hài tử.

Đừng xem Kiếm Linh bây giờ có vẻ nhỏ bé, thật ra tuổi tác phỏng chừng còn lớn hơn Bạch Khiết rất nhiều. Ý tứ của Tiểu Linh Nhi hắn hiểu được, vì không muốn làm cho Tiểu Linh Nhi tức giận nên hắn vội vàng điều chỉnh lực lượng trong cơ thể để so với Tiểu Linh Nhi thấp hơn một bậc.

“A? Lực lượng của ngươi hình như vừa thấp hơn ta?” Tiểu Linh Nhi trời sanh linh thể, đối với năng lượng cảm ứng thập phần nhạy bén. Mặc dù nàng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn lại nở nụ cười.

Kiếm Linh nhân cơ hội giải thích: “Lực lượng của ta không ổn định. Cho nên có lúc mạnh lúc yếu, sao có thể so với tỷ tỷ cao thâm được…” Vô sỉ a, thật sự là vô sỉ, chẳng những biến thành đứa nhỏ, da mặt cũng thật là dày.

“Ồ, thì ra là như thế. Không có gì, sau này tỷ tỷ sẽ bảo vệ ngươi!” Tiểu Linh Nhi lại đưa tay vuốt lên chiếc đầu bóng loáng của Kiếm Linh một chút, hào hiệp nói.

“Tỷ tỷ, chúng ta cùng đi bắt chim nhỏ, cho nó ăn sâu!” Khóe miệng Kiếm Linh nở một nụ cười rồi kéo tay Tiểu Linh Nhi, vẻ mặt hoàn toàn giống một tiểu hài tử đáng yêu.

A a, bắt thần điểu ăn sâu, thật là quá đáng. Trong lòng Kiếm Linh cũng thấy rất thú vị, từ lúc nó có ý thức thì đây là lần đầu tiên nó vui vẻ như vậy, một loại vui vẻ phát ra từ nội tâm.

Sau đó, hai người liền cùng nhau truy đuổi thần điểu Phỉ Nhi.

Rất nhanh, Phỉ Nhi có chút không chịu nổi. Ứng phó một mình Tiểu Linh Nhi nó còn chịu được, giờ lại thêm một Kiếm Linh nhỏ không ra nhỏ, lớn không ra lớn thì nó thật sự gặp khó khăn.

Bất đắc dĩ Phỉ Nhi không thể làm gì khác ngoài việc bay trở về với tốc độ nhanh nhất, đậu trên vai Lưu Phong, hướng Lưu Phong cầu cứu.

“Ba ba, cho ta chim nhỏ. Ta cho nó ăn sâu!” Tiểu Linh Nhi cùng Kiếm Linh rất nhanh đuổi tới đây.

Liễu Thanh Nghi cùng mấy người thấy Tiểu Linh Nhi đang lôi kéo một tiều hài tử có cái đầu bóng loáng thì lấy làm kỳ quái, không phải bắt chim nhỏ sao? Như thế nào mới vừa đó lại bắt được một người nữa chứ.

Tại đây, ngoại trừ Lưu Phong ra, những người khác căn bản không biết rõ về Kiếm Linh, cũng không có khả năng cảm ứng linh thể của nó.

“Đây là tiểu đệ đệ ta vừa mới nhận.” Tiểu Linh Nhi tựa hồ cảm ứng được vẻ mặt nghi hoặc của mọi người, chủ động giới thiệu một chút: “Nó là Tiểu Kiếm!”

Tiểu đệ đệ? Lưu Phong nghe vậy trong lòng thầm bật cười, quả nhiên không phải là đồ vật gì tốt, cư nhiên hóa thành đứa nhỏ. Có trời mới biết tên gia hỏa này già bao nhiêu, bây giờ lại hóa thành… đức hạnh không nói, nhưng lại làm tiểu đệ đệ của Linh Nhi. Mẹ kiếp, người này không có một chút kiếm phẩm.

“Ba ba, cho con chim nhỏ, người không đi chơi với ta thì để chim nhỏ đi chơi với ta. Nếu không người ăn con sâu đi.” Tiểu nha đầu bây giờ thật thông minh, lại biết uy hiếp người.

Nói giỡn, ta mà ăn sâu à?

Lưu Phong nắm lấy Phỉ Nhi, giao vào tay Tiểu Linh Nhi. Thầm nghĩ, Phỉ Nhi đạo hữu đừng trách bần đạo, lần này ta cũng vô phương, ngươi tự lo đi, tự cầu phúc đi nha.

Bắt được Phỉ Nhi, Tiểu Linh Nhi một tay vuốt lên cái đầu bóng loáng của Kiếm Linh, dặn dò: “Tiểu Kiếm đệ đệ, mau đi bắt vài con sâu lại đây!”

Kiếm Linh nghe vậy, vội gật đầu, trong lòng càng thấy thú vị “Trời ơi, lần đầu tiên thần binh ta đi bắt sâu, cùng là người đầu tiên bắt sâu cho thần điểu ăn.”

“Tỷ tỷ, chờ ta, ta đi bắt sâu…” Kiếm Linh vô cùng hưng phấn nói.

Phỉ Nhi nghe vậy liền cái đầu gục xuống, không có biện pháp gì chỉ đành giả chết.

Lưu Phong cũng thầm mắng Kiếm Linh vô sỉ, ngang nhiên xưng hô tỷ tỷ, so với Lão Hoàng đế còn vô sỉ hơn.

Liễu Thanh Nghi cùng đoàn người nhìn thấy hai tiểu hài tử cùng một con chim nhỏ, nhất thời nở nụ cười.

Thật là vui nhộn.

Bất quá Liễu Thanh Nghi đối với lai lịch tiểu tử đầu bóng loáng có chút lo lắng, âm thầm dùng ánh mắt hỏi Lưu Phong.

Lưu Phong vội dùng ánh mắt làm nàng yên tâm. Kiếm Linh mặc dù có chút vô sỉ, nhưng chắc hắn không dám có ý gì xấu với Tiểu Linh Nhi. Nghiêm khắc mà nói, Tiểu Linh Nhi vẫn còn là thiếu chủ nhân của hắn mà.

“Thanh Nghi tỷ tỷ hảo!”

Đột nhiên, Khuynh Thành cười hì hì tiến tới, nhiệt tình chào hỏi. Nàng cũng vừa biết địa vị của Liễu Thanh Nghi không nhỏ, ngoại trừ thê tử hợp pháp Ân Tố Tố, trong đám đàn bà của Lưu Phong thì nàng được xem là lớn nhất.

Dựa theo ý tứ của Lý Hương Quân, muốn nàng nhất định phải làm tốt mối quan hệ này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Lưu Phong – Quyển 1
Lưu Phong – Quyển 2
Lưu Phong – Quyển 3
Lưu Phong – Quyển 4
Lưu Phong – Quyển 5
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong – Quyển 7
Lưu Phong – Quyển 8
Lưu Phong – Quyển 9
Lưu Phong – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/09/2018 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 16
Thái Vân Thành là một quân nhân, nói chuyện cũng nói thẳng, nói chuyện cùng con rể Dương Thần cũng không cần che đậy gì. Đặc sứ Hồng Mông muốn gặp con. Đặc sứ Hồng Mông? Ai vậy cha, là cái người tuyệt kiếm đạo kia à? Dương Thần kinh ngạc nói. Dương Thần vừa thốt ra lời này thì mấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hàn Lập – Quyển 7
Tọa địa của Phó gia tại phía tây Nguyên Vũ quốc, bên trong một thâm sơn. Thâm sơn này nhiều năm bị tử sắc vụ khí bao phủ, phàm nhân đi vào chẳng những không thể nhìn thấy gì, hơn nữa ở bên trong hơi lâu một chút thì hai mắt sẽ không ngừng rơi lệ, yết hầu chảy máu, có khi lại bỏ mình vì...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Dương Thần – Quyển 1
Trong khu vực đặc biệt ở nhà ăn Quốc Tế Ngọc Lôi, các cán bộ cấp cao của công ty có liên quan với nhau chia thành không ít nhóm bên cạnh Tổng Giám Đốc Lâm Nhược Khê thảo luận vài vấn đề trong hội nghị, ngoại trừ trợ lý kiêm thư ký Ngô Nguyệt, vẻn vẹn chỉ có 2, 3 nữ quản lý cấp cao...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân