Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Lưu Phong – Quyển 9 » Phần 66

Lưu Phong - Quyển 9

Phần 66

Nhạc Tử Lân thân là phó soái Bộ Binh, ở trong triều đình đương nhiên cũng có cơ sở ngầm. Lưu Phong người còn chưa đến mà lão cũng đã biết chuyện xảy ra hôm nay trong triều.

Lão tính lúc này có thể Lưu Phong sẽ đến nên đứng đợi ngoài cửa.

Quả nhiên, không phải đợi lâu đã thấy Lưu Phong tìm lại đây: “Nhạc phụ đại nhân, xem ra người sớm biết con sẽ đến viếng thăm…”

“Lý Hàn chịu lăng trì, chuyện lớn như vậy làm sao ta có thể không đoán được là ngươi sẽ đến đây. Hiền tế a, mau cùng ta vào đi thôi. Đến khi chúng ta nói xong công chuyện thì ngươi đến với Tình nhi lâu lâu một chút, đêm nay cũng đừng đi mà ở lại soái phủ thôi” Nhạc Tử Lân bước tới nồng nhiệt nắm tay Lưu Phong nói thao thao bất tuyệt: “Ngươi nha, mấy ngày nay làm sao mà không chịu đến khiến cho khuê nữ của ta mỗi ngày đều trông mòn con mắt, sắp biến thành hòn vọng phu rồi”

“Ha hả…”

Bị nhạc phụ quở trách nên vẻ mặt Lưu Phong có chút xấu hổ, hắn hơi hơi mỉm cười mà nói: “Gần đây không phải là con bị bận sao? Đúng rồi nhạc phụ, Tình nhi có khỏe không?”

“Khỏe hay không thì chính ngươi tự đến xem…” Nhạc Tử Lân tức giận bèn nói: “Trách không được có người nói, chiếm được rồi thì sẽ không biết quý trọng… thê thiếp”

“Nhạc phụ đại nhân, chúng ta nói tới công chuyện đi. Lý Hàn tuy rằng bị lăng trì, nhưng mà trong Thủ Bị quân Hoàng thành hắn còn không ít thân tín. Con hy vọng người có thể giúp đỡ Vương Đức Vọng mau chóng quét sạch Hoàng thành Thủ Bị quân để lão có thể nắm chặt lực lượng đó” Lưu Phong cũng không muốn dây dưa với chuyện này nên vội vàng chuyển chủ đề câu chuyện.

Hai người vừa vào đại sảnh, Nhạc Tử Lân thu xếp cho hai người ngồi xuống. Sau khi để nha hoàn dâng trà thơm thì sắc mặt cũng bắt đầu nghiêm túc cùng Lưu Phong nói chuyện chính sự.

“Hiền tế, không nói gạt con. Con còn đang trên đường thì ta cũng đã bắt đầu lo lắng chuyện này. Ta đã phái người đem tin lý Hàn bị lăng trì thông tri cho Vương Đức Vọng. Hơn nữa dặn lão phải giữ bí mật công chuyện không thể để thân tín của lý Hàn biết, để ngừa binh biến.”

“Ta đánh giá qua, nếu Bộ Binh nhúng tay vào thì trong vòng nửa tháng có thể quét sạch Hoàng thành Thủ Bị quân. Tuy nhiên con phải đảm bảo bệ hạ không nhúng tay, nếu không sự tình thực khó làm?” Nhạc Tử Lân phân tích.

Lưu Phong tự tin nói: “Nhạc phụ đại nhân, xin người cứ yên tâm đi. Hôm nay ở trên triều bệ hạ đã ngầm đồng ý để con khống chế Hoàng thành Thủ Bị quân”

“Hảo, tốt lắm.” Nhạc Tử Lân cười nói: “Nếu bệ hạ đã ngầm chấp nhận thì chuyện này sẽ làm dễ dàng hơn. Đúng rồi, hiền tế. Chu Cao Phi rốt cuộc là người phương nào giết chết? Làm sao mà lý Hàn lại liên lụy, không phải là muốn nhân cơ hội để cố ý sửa thành án oan nhằm hãm hại lý Hàn sao?”

Lưu Phong liếc ngang nhìn nhạc phụ rồi nói pha chút buồn bực: “Con nói nhạc phụ đại nhân hay thì ra ở trong mắt người con chỉ là kẻ tiểu nhân… Nói thật cho người biết là trong cái cái chết của Chu Cao Phi đúng là lý Hàn không thoát được liên đới” Nói tới đây, Lưu Phong theo bản năng nhìn xem bốn phía. Xác định không có người nghe lén thì mới nói: “Nhạc phụ đại nhân. Chu Cao Phi là do Tĩnh Vương gia phái người giết. Lão muốn khơi mào mâu thuẫn giữa bệ hạ với Yến vương làm cho thế cuộc đế quốc càng thêm hỗn loạn nhằm đục nước béo cò, thừa dịp làm loạn”

“Tĩnh Vương gia?”

Nhạc Tử Lân khẽ nhíu mày, Tĩnh Vương gia với lão mà nói cũng không hề xa lạ. Vào thời điểm còn nam chinh bắc chiến thì lão từng làm tham tướng ở dưới trướng Tĩnh Vương gia. Từ sâu trong tâm khảm thì lão bội phục Tĩnh Vương gia là người cầm quân đánh giặc già đời. Hơn nữa những năm gần đây lão cũng trung thành và tận tâm với bệ hạ và đế quốc. Làm sao lại xuất hiện chuyện như vậy?

“Hiền tế, hay là con nghĩ sai rồi? Tĩnh Vương gia vốn nổi danh là đức vương a?” Nhạc Tử Lân có chút hoài nghi.

Lưu Phong nghiêm túc nói: “Nhạc phụ đại nhân, con không có sai, đích thật là Tĩnh Vương gia. Đúng rồi, Tĩnh Vương gia năm đó ở trong quân cũng có chút thanh danh, con sợ trong Bộ Binh cũng có đồng đảng của lão. Từ hôm nay người vẫn nên cẩn thận một ít. Khi về con sẽ để Nữ Nhân Hoa phối hợp với người ở truy tìm nội gián và đồng đảng của Tĩnh Vương gia ở trong Bộ Binh”

Nhạc Tử Lân thấy vẻ mặt của Lưu Phong nghiêm túc, không giống như là nói giỡn thì vội vàng trầm giọng nói: “Hiền tế, nếu Tĩnh Vương gia thực sự có bụng làm phản thì e là phiền toái lớn. Uy tín của lão ở trong quân không người nào có thể bì kịp. Ngay cả ta lúc trước cũng từng là thuộc hạ ở dưới trướng lão mà dốc sức… Ta phỏng chừng a, người của lão trong Bộ Binh tuyệt đối không phải ít.”

Nghe Nhạc Tử Lân nói như vậy thì nét mặt của Lưu Phong cũng sa sầm không ít, xem ra lúc trước mình vẫn chưa ước lượng được hết năng lực của Tĩnh Vương gia rồi.

Lực lượng của lão gia hỏa này có vẻ đã vượt cả Yến vương để trở thành kẻ địch lớn cuối cùng của mình.

Hơn nữa, so với Yến vương thì khó đối phó với lão hơn. Yến vương ít ra cũng ở ngoài sáng, còn lão lại ở trong tối. Trong tay lão ngoại trừ Tứ Đại Quân Đoàn thì rốt cuộc còn có bao nhiêu lực lượng bây giờ cũng không ai biết rõ.

Vài thập niên giấu mình và ẩn nhẫn, có trời mới biết lão đã tụ tập được bao nhiêu thế lực.

“Nhạc phụ đại nhân, việc này không phải là nhỏ nên người nhất định phải thận trọng tránh đánh rắn động cỏ. Trước mắt không thể để lão hồ li Tĩnh Vương gia kia phát giác ra là người đã biết tâm tư của lão” Lưu Phong dặn dò thêm.

“Hiền tế yên tâm, ta biết nên làm gì bây giờ. Đúng rồi, giờ không còn sớm. Con đến chỗ Tình nhi đi, ta tự mình đi Hoàng thành Binh mã Ti một chuyến.”

Chậm rãi vạch bức rèm che bằng mã não ra Lưu Phong lập tức liền nhìn thấy một bóng người xinh xắn trong trướng màu hồng nhạt. Hiển nhiên kia đúng là Tình nhi. Hắn nhẹ nhàng bước đến phía sau Tình nhi, lập tức một mùi thơm của nữ nhân thoang thoảng lan tỏa vào trong mũi hắn.

Tình nhi mặc một váy ngủ dài màu trắng, hai mắt khép chặt, đầu thì cúi xuống, nghe âm thanh kia dường như đang khe khẽ nức nở.

“Lưu Phong chết tiệt, Lưu Phong xấu xa…” Trong lòng Tình nhi thì nhớ tới Lưu Phong, nhưng lại không thấy bóng dáng hắn đâu nên bụng đấy oán khí đành nhỏ giọng âu yếm mắng mỏ nam nhân.

Đột nhiên, một khí tức nam nhân quen thuộc hiện ra bên người nàng. Cả người run bắn nàng lập tức liền đoán được là tên oan gia kia đã đến rồi.

“Lưu Phong chết tiệt, không bao giờ để ý đến ngươi nữa…” Biết rõ nam nhân đã đến nhưng Tình nhi lại cố ý té tát tiếp, nàng muốn mắng tên nam nhân xấu xa vô lương tâm kia.

Lưu Phong âm thầm cười khổ, quả thật là mình đã xem nhẹ nỗi oán hận thầm kín của Tình nhi rồi. Nếu sớm biết như vậy thì đã phải vội vàng chạy tới dỗ dành nữ nhân cho xong.

Lưu Phong cúi xuống nhẹ nhàng hôn nàng. Nữ nhân lập tức cảm thấy có ngọn lửa nóng truyền đến. Trong một khắc bao nhiêu oán hận lập tức hoàn toàn biến mất. Nàng thầm nghĩ cứ ôm thật chặt nam nhân vào trong lòng mà hảo hảo hưởng thụ hạnh phúc một chút…

“Tình nhi, đừng tức giận, không phải là ta đã tới thăm nàng rồi sao?” Bàn tay của Lưu Phong đã bắt đầu du ngoạn trên thân thể của nữ nhân cùng lúc đang nhỏ to khuyên giải an ủi nàng.

“Đồ chết tiệt, ngươi mà còn biết nói tới chuyện thăm ta?” Tình nhi xoay người lại bổ nhào vào trong lòng hắn. Lập tức thân thể mềm mại thơm ngát dựa vào người. Lưu Phong không kìm nổi liền đưa tay ôm nữ nhân, bàn tay cũng vừa vặn nâng đồn bộ trắng phau phau của nàng.

Bị nam nhân ve vuốt một hồi, cả người Tình nhi run lên mắt thì đỏ kè mà bắt đầu khe khẽ nức nở.

Lưu Phong càng ôm nữ nhân chặt hơn hai tay vẫn không ngừng xoa nắn. Hắn biết nữ nhân là cần dỗ dành, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chẳng được bao lâu sau là Tình nhi khẳng định sẽ lại cười toe.

“Đồ chết toi, lâu như vậy mới đến thăm ta, vừa gặp mặt thì ngươi lại trêu cợt người ta?” Tình nhi bị Lưu Phong khiêu khích như vậy thì quả nhiên oán khí trong lòng vơi đi rất nhiều bèn vung cánh tay mịn màng đấm loạn lên ngực hắn mà tuôn châu lệ từng dòng. Cuối cùng cũng ôm lấy cổ hắn nói đầy kích động: “Phong nhi, ta yêu ngươi, ta thích ngươi. Ta không thể không có ngươi. Ta nghĩ ngươi đã quên ta rồi…”

Cúi đầu hôn lên giọt lệ của nàng, Lưu Phong thủ thỉ: “Thực xin lỗi Tình nhi, là ta không đúng. Về sau ta sẽ không như vậy nữa…”

Nhìn đôi mắt xinh đẹp của nữ nhân đã sưng đỏ lên, Lưu Phong không khỏi đau lòng mà thầm tự trách.

“Phong nhi, ngươi cùng phụ thân nói công chuyện xong chưa? Đêm nay cũng đừng đi nữa mà ở lại được không?” Tình nhi thắc thỏm hỏi mà vẫn sợ Lưu Phong từ chối mình.

Lưu Phong mỉm cười hôn phớt qua môi anh đào của nữ nhân rồi mới nói nghiêm túc: “Không đi nữa. Đêm nay ta sẽ nghỉ ở đây với nàng”

Tình nhi nghe vậy thì lập tức liền vui vẻ không thôi. Nàng đỏ mặt chủ động đưa môi tới bắt sống môi nam nhân.

Hai làn môi chạm vào nhau rốt cuộc dính chặt không rời.

Tình nhi là oán phụ lâu ngày mà động tình, còn Lưu Phong lại là một kẻ phong lưu. Hai người ở cùng một chỗ, tựa như củi khô gặp lửa làm sao còn kìm chế nổi?

Chả mấy chốc mà hai người đã cởi sạch quần áo. Nhìn thân thể hoàn mĩ không một tấc vải của nữ nhân mà Lưu Phong không khỏi có chút ngây dại.

Nhất là khoảng rừng ẩm ướt bên dưới lại càng làm cho người ta có cảm xúc nguyên thủy. Trong đám hắc thảo bóng loáng có thể thấp thoáng nhìn thấy hai mảng hồng sắc xinh xắn…

“Phong nhi, nhìn cái gì vậy? Còn không mau… Người ta trong lòng đã…” Tình nhi tươi cười đầy mị hoặc liếc ngang nhìn Lưu Phong dường như trách hắn không chịu làm gì.

Lưu Phong ngây người nhìn thân thể mê hoặc xích lõa của nữ nhân mà trong lòng bùng nổ, lập tức bụng như có ngọn lửa bốc lên. Không một chút do dự, hắn lao về phía nữ nhân như hổ đói vồ mồi.

Lập tức, hai người bắt đầu tấu lên khúc nhạc dục vọng tối nguyên thủy kia.

Cho tới hừng đông, hai người mới chịu ngừng giao đấu, khắp giường gần như được Tình nhi làm cho sũng sĩnh. Lưu Phong thực là vui sướng, không nghĩ tới dưới sự khám phá của mình mà Tình nhi lại có năng lực xuất thủy như vậy.

Bởi vì còn phải lo công chuyện nên sau rạng đông Lưu Phong cũng không dám triền miên. Hắn chỉ khuyên giải an ủi nữ nhân một hồi rồi vội vã rời đi.

Đến buổi trưa, Nhạc Tử Lân gõ cửa phòng nữ nhi: “Tình nhi, rời giường chưa? Phụ thân có việc muốn nói với con một chút?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Lưu Phong – Quyển 1
Lưu Phong – Quyển 2
Lưu Phong – Quyển 3
Lưu Phong – Quyển 4
Lưu Phong – Quyển 5
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong – Quyển 7
Lưu Phong – Quyển 8
Lưu Phong – Quyển 9
Lưu Phong – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/10/2018 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 33
Không cần khách khí. Trường bào trên người Lệnh Hồ Tiêu Diêu đối mặt với Hổ Khiếu lão tổ run lên, linh lực phô thiên cái địa tuôn ra. Lập tức tạo thành một cơn sóng năng lượng thiên địa hội tụ quanh thân giống như một biển linh lực vậy. Không ngờ cũng là Linh Đế lục trọng. Không hổ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Vĩnh Hằng – Quyển 15
Bạch Tiểu Thuần hấp thu không phải là sức sống, mà là một loại vật chất chính bản thân hắn cũng không biết là cái gì. Vật chất này giống như ẩn chứa ở trong huyết mạch thân thể cuỷa con rắn mối lớn. Đổi lại thành bất kỳ Thiên Tôn cũng rất khó rút ra được. Cho dù là Thái Cổ, sợ là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Dương Thần – Quyển 10
Quách Tuyết Hoa ngồi ở hàng ghế đầu vội nắm chặt lấy chiếc váy hoa, hôm nay là lễ cưới của con trai, bà còn đặc ý trang điểm cho thật phù hợp với không khí vui tươi, nhưng lúc này trên khuôn mặt đoan trang mồ hôi vã ra ướt đẫm. Tên tiểu tử thối này, lại muốn làm loạn gì đây? Quách...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân