Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Lưu Phong – Quyển 9 » Phần 83

Lưu Phong - Quyển 9

Phần 83

Lưu Phong cười lạnh nhạt: “Ta không thể giết nàng, nàng nhất định sẽ là lô đỉnh của ta. Mọi thứ đều do nàng tự tìm đến. Vào lúc nàng quyết định ra mặt vì Võ Di Tôn giả thì vận mệnh của nàng cũng đã được xác định. Thân là người tu chân, hẳn là nàng đã rõ một đạo lý, kẻ mạnh làm chủ. Là kẻ bại trận nên vận mệnh của nàng đã nằm trong tay ta”

Lời lẽ của Lưu Phong tuy rằng bá đạo, nhưng vẫn có thể xem là có đạo lý. Bây giờ Tuyết Liên Tiên tử đích thực là hối hận vì đã giao đấu. Mình đang tu luyện êm thấm, vì sao lại phải hung hãn xuất đầu lộ diện.

Nhưng nói đi còn nói lại, nàng chịu ân của Võ Di Tôn giả, bị ác nghiệt quấy rầy. Đoạn ân oán này sớm hay muộn đều phải kết thúc nếu không cả đời đều không thể phi thăng.

Lại nói tiếp, đây là vừa cắt được mối oan nghiệt a. Có lẽ trong lòng rõ ràng nên sớm có phán quyết.

Tuyết Liên Tiên tử nói yếu ớt: “Tài không bằng người. Bại chính là bại, ta cũng không còn gì để nói. Ta xin ngươi giết ta…”

Nói tới đây nàng vội vàng đưa mắt nhìn về phía Bạch Khiết vì cũng là nữ nhân: “Vị đạo hữu này, mọi người cùng là nữ nhân. Chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn ta bị làm nhục?”

Bạch Khiết thản nhiên cười: “Tuyết Liên Tiên tử, ngươi không cần phải cầu xin ta. Tiểu tình nhân nói đúng, con đường của ngươi là do chính ngươi đi nên không thể oán hận người khác. Đúng rồi, ta nghĩ ngươi đã hiểu lầm. Cái mà ngươi phải chịu không phải lăng nhục, mà là Thải Bổ. Ngươi sẽ bị tiểu tình nhân của ta Thải Bổ mà chết.”

“Ngươi… Các ngươi đều là ác ma.” Tuyết Liên Tiên tử hớp hớp thở gấp. Nàng không nghĩ tới vận mệnh của mình lại rơi vào kết cục bi thảm như thế.

Lưu Phong hừ một tiếng rồi nói: “Giờ nàng cảm thấy oan ức như vậy thì ta hỏi nàng. Nếu ta chết dưới kiếm của nàng thì nàng có nghĩ rằng liệu ta chết vẫn chưa hết tội… Hừ. Hổ muốn ăn thịt dê, cuối cùng bị dê đả thương, nàng không thể nói dê là một loại động vật hung ác được?”

Tuyết Liên Tiên tử nghe vậy thì hoàn toàn không nói được nữa. Nàng biết rất rõ là Lưu Phong nói đúng.

Liên tiếp mấy ngày, tin đồn Lưu Phong cùng Ân Quý phi thông dâm bị nhiều thế lực chung sức ghìm nén nên bước đầu đã khống chế được tình thế. Hơn nữa còn bắt được một số lớn những kẻ khả nghi phát tán lời đồn. Chỉ có điều là từ những người đó căn bản là không thu được tin tức gì có giá trị. Bọn họ chẳng qua chỉ là những kẻ làm vì tiền, vì người khác mà phát tán. Đừng nói là biết chuyện, ngay cả phát tán tin đồn cho ai thì bọn họ cũng không biết.

Hiển nhiên. Đối với kiểu hành động có tổ chức, có mưu tính kế hoạch thì Lưu Phong tạm thời còn chưa có đối sách gì.

Hiện giờ, toàn bộ đế quốc. Từ Hoàng tộc quan viên, cho tới lê dân bách tính mọi người đều đã biết chuyện của Lưu Phong và Ân Quý phi. Hơn nữa đại bộ phận đều rất tin tưởng, không chút nghi ngờ. Họ tuyệt đối khinh bỉ với nhân phẩm của Lưu Phong. Còn có một số ít cực đoan thậm chí kêu gào mau đưa Ân Quý phi về hỏa thiêu sống để duy trì kỉ cương cho quốc gia.

Liên tiếp, đám người nhân cơ hội náo loạn thì hết tốp này đến đám khác nối theo nhau.

Hình tượng nhân đức mà Lưu Phong mất bao công sức xây dựng chỉ qua chuyện này gần như đã tổn thất hơn phân nửa. Điều vui mừng đáng giá duy nhất chính là, thật bất ngờ, mặc dù là người ta có tin nhưng cũng không biết Lưu Phong phạm sai lầm gì.

Bất luận thời buổi nào thì kỳ thật dân chúng vẫn là những người đáng yêu nhất. Bọn họ uống nước không quên người đào giếng. Bọn họ rất rõ ràng việc mình có thể có cuộc sống hơn người hoàn toàn là công lao của Lưu Phong. Vì vậy, cho dù như thế nào thì bọn họ đều kiên định ủng hộ lãnh chúa của mình, lãnh tụ của mình.

Đúng vậy, đại bộ phận dân chúng Phong Thành đều đã coi Lưu Phong là lãnh tụ của mình.

Là đương sự nên Ân Quý phi cũng là người biết chuyện muộn nhất.

Từ sau khi nàng biết ảnh hưởng của chuyện này thì cả ngày đều rầu rĩ không vui, gương mặt đầy lo lắng. Chuyên mất mặt khoan nói, điểm mấu chốt nhất chính là nàng cảm thấy bởi vì mình mà thanh danh của Lưu Phong bị phá hoại khiến cho sự nghiệp của hắn đã chịu sự đả kích không nhỏ.

“Tố Tố, ngươi nói ta nên làm gì bây giờ? Nếu sớm biết rằng sẽ mang đến cho Phong nhi phiền toái lớn như vậy thì lúc trước không bằng ta vẫn ở lại trong cung.” Ân Quý phi không ngừng tự trách.

“Cô cô, người đừng lo lắng. Cứ tin tưởng lão công sẽ xử lý tốt chuyện này” Ân Tố Tố nhẹ nhàng khuyên giải: “Cô cô, chuyện này không thể trách người, đều do tên thái giám nội gián đáng chết kia”

Ân Quý phi nghe vậy, lại tự trách không thôi: “Năm đó mạng của Trương công công là do ta cứu. Hơn nữa đến giờ ta vẫn coi hắn là tâm phúc, cho nên chuyện ta cùng Phong nhi cũng không có dấu hắn. Ai biết bây giờ thành ra thế này. Tố Tố, ta có tội a, ta thẹn với Phong nhi. Nếu không phải là ta thì hiện giờ hắn cũng sẽ không lâm vào cảnh khó khăn như vậy”

“Cô cô, lão công phái người truyền tin nói là qua mấy ngày nữa sẽ tự mình đến đây. Chàng sợ người tự trách lung tung, đau lòng mà làm hại mình…” Ân Tố Tố nói.

Ân Quý phi thở dài lại tiếp tục: “Tố Tố, ngươi nói cô cô có phải là vô dụng hay không. Từ khi theo Phong nhi, chuyện gì ta cũng không giúp được cho hắn, nhưng lại luôn mang phiền toái cho hắn. Làm liên lụy tới hắn như vậy, không bằng cô cô chết quách cho rồi…”

Ân Tố Tố nghe vậy thì lập tức kinh hãi, vội vàng nói: “Cô cô, người cũng không thể có ý nghĩ như vậy. Nếu người cứ để luẩn quẩn trong lòng thì lão công còn làm được việc gì nữa?”

Ân Tố Tố nói nghiêm túc: “Cô cô, người có thể còn không biết a. Kỳ thật lão công vô cùng yêu người. Chàng nói với điệt nữ là chàng yêu người, còn hơn yêu Tố nhi. Chàng từng thề sẽ để cho người được sông những ngày tốt đẹp. Hơn nữa, chàng hiện tại cũng đang nỗ lực cố gắng để đạt mục tiêu. Người sao có thể để ý niệm như vậy trong đầu?”

“Tố tố, Phong nhi là hảo hài tử. Vinh hạnh lớn nhất đời này của cô cô chính là gặp Phong nhi. Nhưng cô cô thực sự vô dụng, luôn đem phiền toái cho hắn”

“Cô cô, người không thể nói như vậy.” Ân Tố Tố nói: “Mấy ngày nay, khi bàn kiến thiết quân sự cho Phong Thành không phải là cô cô đã đưa ra rất nhiều ý kiến cùng đề nghị sao? Hơn nữa hiệu quả cũng không tệ, so với mọi người còn tốt hơn nhiều.”

“Cô cô, hãy nghe điệt nữ mà đừng suy nghĩ lung tung nữa. Lão công không bỏ người, các tỉ muội cũng không rời bỏ người. Tin tưởng chúng ta, tin tưởng lão công, chàng sẽ xử lý tốt chuyện này”

“Tố Tố, lời điệt nữ nói đều là thật chăng?” Vẻ mặt Ân Quý phi vẫn ảm đạm như trước.

“Ân, đều là thật sự, kỳ thật trong số tỉ muội ở lại Phong Thành thì cô cô có khả năng nhất. Nếu người cứ nghĩ luẩn quẩn trong lòng chuyện coi nhẹ tiếng tăm thì về sau ai sẽ giúp lão công bày mưu tính kế. Cô cô nghe lời điệt nữ đừng nghĩ gì nữa. Người suốt đêm không ngủ nên bây giờ cứ hảo hảo ngủ một giấc được không?”

Ân Quý phi nghe chất nữ nói như vậy thì trong lòng lập tức thư thái hơn, gật gật đầu chuẩn bị đi ngủ.

Vừa ra khỏi phòng Ân Quý phi, Ân Tố Tố liền gặp Liễu Thanh Nghi đang muốn vào cửa.

“Thanh Nghi tỉ, cô cô đang ngủ nên đừng vào vội. Nàng đi theo ta. Ta với nàng thương nghị một chút…”

Hai người tới phòng của Ân Tố Tố đóng kín cửa. Ân Tố Tố lo lắng nói: “Thanh Nghi tỉ, chúng ta phải mau nghĩ biện pháp a. Hôm nay cô cô đã để lộ ra ý định coi nhẹ sinh mạng ở trong đầu.”

“Coi thường bản thân mình?” Liễu Thanh Nghi lập tức hoảng sợ vội vàng hỏi: “Sao có thể như vậy. Đúng rồi, sao muội lại để cô cô một người ở trong phòng. Vạn nhất xảy ra chuyện gì thì biết làm thế nào?”

“Thanh Nghi tỉ. Không cần vội, muội đã tạm thời khuyên nhủ cô cô. Có điều tâm trạng cô cô không ổn, muội sợ để lâu sẽ xấu đi nên sớm muộn rồi cũng không phải là biện pháp. Nếu không chúng ta viết thư gấp cho lão công để chàng bớt thời giờ đến một chuyến. Để chàng đến an ủi cô cô, hiệu quả có lẽ tốt hơn chăng?” Ân Tố Tố đề nghị.

Liễu Thanh Nghi suy nghĩ một chút rồi nói: “Hảo. Dù sao Tây Dương học đường cũng sắp xây dựng. Lão công sớm hay muộn cũng phải trở về một chuyến, bằng không bây giờ chúng ta liền viết thư nói cho chàng tình trạng của cô cô”

“Còn nữa, từ hôm nay mấy tỉ muội chúng ta phải thay phiên ở cùng cô cô. Nếu không vạn nhất xảy ra chuyện gì bất trắc thì chúng ta đều là tội nhân a.” Liễu Thanh Nghi lại dặn một câu.

“Ân, ta cũng vậy nghĩ như vậy”

Sau khi Lưu Phong và Bạch Khiết mang theo Tuyết Liên Tiên tử bị trọng thương trở về. Thu Sương tự mình ra tay chữa khỏi hoàn toàn mọi vết thương của nàng, khôi phục lại tu vi của nàng tới trạng thái đỉnh cao. Thậm chí có thể nói là hình như còn hơn cả đỉnh cao trước đây.

Tuyết Liên Tiên tử hoàn toàn bị chấn động. Nàng thật sự không thể tưởng tượng, hiện giờ tu chân giới vì sao lại xuất hiện nhiều cao thủ như vậy. Vốn lúc trước thua dưới tay Lưu Phong thì nàng đã giật mình không ít. Sau khi gặp Bạch Khiết lại càng kinh ngạc coi như người trời. Chẳng biết thế nào mà ở chỗ bọn họ nàng lại gặp một vị tiên tử đại thần thông. Thương thế của mình thì chính nàng hiểu rõ. Nhất là sự hao phí chân nguyên bản mạng, nếu không có hơn mười năm tu luyện thì tuyệt đối không hồi phục trở lại. Vậy mà với trọng thương như thế, nàng ta lại chỉ dùng thời gian ba ngày đã giúp nàng khôi phục xong. Nếu không phải phát sinh ở trên chính người mình thì Tuyết Liên Tiên tử cũng không làm sao tin tưởng được.

Tuy nhiên điều khiến nàng buồn bực là Thu Sương tiên tử chữa khỏi cho nàng không phải là vì nàng, mà là vì chắt nhi của mình. Để cho chắt nhi của tiên tử trong quá trình Thải Bổ đạt tới trạng thái tốt nhất.

Với điều này, tuy rằng Tuyết Liên Tiên tử căm hận, nhưng lại không có khả năng phản kháng. Tu vi của nàng đánh không nổi kẻ yếu nhất là Lưu Phong, càng không nói tới Bạch Khiết và Thu Sương tiên tử.

Nàng oán hận nhìn Thu Sương tiên tử định mắng chửi người. Nhưng lời ra đến miệng lại không dám mắng. Đối với Thu Sương tiên tử, nàng có một nỗi sợ hãi và kính nể gần như là bản năng.

“Ta biết tâm tư của ngươi. Tuy nhiên ta có thể nói cho ngươi, ngươi không cần phải hận ta.” Thu Sương nở một nụ cười bí hiểm mà giải thích: “Ngươi bị nhiễm sát nghiệp quá nặng. Tương lai ngay cả khi phi thăng thì cũng là hồn phi phách tán, căn bản là độ không qua được thiên kiếp. Hiện giờ Phong nhi nhà ta Thải Bổ ngươi, thừa dịp dó cho ngươi chỗ tốt. Có lẽ ta còn có thể cho ngươi chuyển thế luân hồi, sửa lại số mạng cho tốt hơn…”

“Ngươi nói bậy, ta chỉ đi trả ân huệ cho Võ Di Tôn giả để có thể thuận lợi phi thăng.” Tuyết Liên Tiên tử khẳng định.

Thu Sương khinh thường cười khẩy mà nói: “Sự tình không đơn giản như ngươi tưởng tượng. Sát nghiệp trên người Võ Di Tôn giả quá nặng, hắn xứng đáng chịu thần hình cụ diệt, đó đều là ý trời. Cho nên kiếp này ngươi không có hy vọng phi thăng, nhiều nhất cũng chỉ là rơi vào kết cục thần hình cụ diệt. Hiện giờ có thể chuyển thế sửa lại số mạng, với kết cục của ngươi lại là cơ hội tốt lành cho Phong nhi nhà ta thì ngươi mới có được những chỗ tốt vô bờ”

Lưu Phong trong lòng âm thầm bội phục a. Di nương quả nhiên là người mạnh, rõ ràng chính là cường bạo mà nàng lại nói ra đường hoàng như thế. Dường như khi Tuyết Liên Tiên tử bị cường bạo thì lại còn chiếm được nhiều tiện nghi hơn a.

Tuyết Liên Tiên tử bị dao động nên phòng tuyến trong lòng có vẻ buông lỏng. Chẳng qua rốt cuộc mấy trăm năm giữ thân làm lão xử nữ nên với chuyện quan hệ nam nữ, hơn nữa còn là bị Thải Bổ do đó vẫn không thể chấp nhận.

Thu Sương thản nhiên nói: “Không quản trong lòng ngươi có nguyện ý hay không, hôm nay số của ngươi phải làm lô đỉnh đã định rồi. Tuy nhiên ta đáp ứng cho ngươi chuyển thế trùng tu thì chắc chắn sẽ làm được.”

Lưu Phong liếc nhìn Thu Sương, sau khi hiểu ý nàng vội vàng đi tới chỉ nghe.

Lưu Phong hỏi nhỏ: “Di nương, người định bắt Phong nhi phải cường bạo sao?”

Thu Sương thản nhiên cười nói: “Yên tâm, ta sẽ khiến nàng ta tự nguyện. Đến lúc đó ai cưỡng bức ai thì còn chưa biết?”

Lưu Phong nghe vậy thì lòng đầy chờ mong.

Thu Sương đi đến bóp miệng Tuyết Liên Tiên tử nhét vào một khỏa đan dược màu đỏ cười nói: “Đây là một viên Nguyên Thủy Dục Vọng đan, ngay cả là tiên nhân trên tiên giới sau khi nuốt vào cũng sẽ để dục vọng nguyên thủy nhất trong cơ thể bộc phát ra ngoài. Đợi lát nữa ngươi sẽ biết điều kì diệu trong đó…”

“Là xuân dược?”

Lưu Phong toát mồ hôi, té ra biện pháp mà di nương nói chính là mê gian a (thông dâm khi mê muội).

“Ngươi đê tiện…” Tuyết Liên Tiên tử biết mình ăn phải xuân dược thì đến cái chết cũng nghĩ tới.

“Ha hả, đợi lát nữa ngươi sẽ không hội nói như vậy…” Thu Sương quay đầu lại dặn dò Lưu Phong: “Dược tính sẽ bùng nổ rất nhanh, ngươi chuẩn bị sẵn sàng.”

“Bạch Khiết chúng ta đi…”

Bạch Khiết dường như có vẻ không tình nguyện, nhỏ giọng hỏi: “Ta không thể lưu lại quan sát một chút sao?”

Thu Sương tức giận nói: “Tương lai ngươi cùng Phong nhi còn nhiều cơ hội mà. Có lẽ lần này sau khi tu thành Thất Anh thì ngươi có thể cùng Phong nhi làm được rồi”

Lưu Phong trợn tròn mắt, di nương như thần tiên làm sao lại cũng nói thô thiển như vậy.

Thu Sương cùng Bạch Khiết đi rồi, sắc mặt Tuyết Liên Tiên tử liền nhanh chóng xảy ra biến hóa mà trở nên đỏ bừng rất là đáng yêu, ánh mắt cũng dần dần sóng sánh đầy gợi cảm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Lưu Phong – Quyển 1
Lưu Phong – Quyển 2
Lưu Phong – Quyển 3
Lưu Phong – Quyển 4
Lưu Phong – Quyển 5
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong – Quyển 7
Lưu Phong – Quyển 8
Lưu Phong – Quyển 9
Lưu Phong – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/10/2018 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 38
Sắc mặt Thành Thái Trạch cùng Dương Khánh đều trầm xuống. Được Dương Khánh nhắc nhở trước đó, đều đã hiểu được ý đồ cua Khấu Lăng Hư, chỉ là không ngờ Khấu Lăng Hư còn giấu hậu chiều, không ngờ tự tay giết sạch nhà Khấu gia, bây giờ lại ra chiêu đòi đơn đấu. Chiều nay rất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 7
Trong lòng thầm nghĩ, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mà Phi Linh môn cũng muốn với tới, có lẽ mười Phi Linh môn cũng không mua nổi một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai nha. Thế nhưng, dù sao đây cũng là Phi Linh môn, đám người Quỷ Vũ Tông bọn họ cũng không tiện mở miệng cười lớn. Lục Thiếu Du hàn huyên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 9
Nhìn bó hoa tươi trong tay, Quách Tuyết Hoa cảm thấy mình như đang ở trong một thế giới tươi đẹp. Khẽ lau khóe mắt, bà cười ôn hòa hiền từ nói: Biết sai là được, không cần phải ngang ngược như vậy, chỉ cần không giống cha con luôn cho mình là đúng, chỉ vì một chút quyền lực và sĩ diện mà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân