Huyết Linh cầm trong tay một thanh khoát kiếm tẩm đầy máu, một mình độc chiến hai người Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc. Hàn Thạc ngồi ngay ngắn một bên, lẳng lặng theo dõi cuộc chiến giữa ba người.
Huyết vụ nhàn nhạt quyện lấy toàn thân Huyết Linh, da thịt như nhiễm màu máu, cặp mắt đỏ rực kinh người.
Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Bác Lan Tư hai người toàn lực công kích, đem lực lượng toàn thân toàn bộ phát ra, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng ngăn cản được đòn công kích mãnh liệt của Huyết Linh.
Huyết Thần Kinh không hổ là mật điển Ma môn, “Huyết Linh chi thể” của Huyết Linh lại vô cùng thích hợp tu luyện Huyết Thần Kinh. Dưới sự tu luyện không mệt mỏi của hắn, Huyết Thần Kinh đã đạt đến cảnh giới vô cùng cao thâm. Đối mặt với đòn công kích của hai người Cát Nhĩ Bá Đặc và Bác Lan Tư, từng luồng huyết quang từ huyết kiếm tỏa ra, ép Cát Nhĩ Bá Đặc, Bác Lan Tư hai người không thể không lui về phía sau.
Hàn Thạc một mực lẳng lặng quan sát cuộc chiến giữa ba người. Đợi khi Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Bác Lan Tư không còn chỗ lùi, mới phất tay huyễn hóa thành cự chưởng, vây ba người vào trong khiến cuộc chiến đấu giữa bọn họ ngưng lại.
– Không tệ, xem ra sự hiểu biết của Huyết Linh đối với Huyết Thần Kinh đã tới mức vô cùng tinh thâm. – Hàn Thạc gật đầu, đưa mắt nhìn Bác Lan Tư đang có chút uể oải, mở lời an ủi:
– Ngươi tu luyện Thí Thần ma đạo phải thông qua điên cuồng thích sát không ngừng mới có thể tiến bộ. Tâm cảnh ngươi xem như miễn cưỡng đạt tới mức điên cuồng thích sát, nhưng vẫn còn chưa đủ. Bác Lan Tư, nhiều lúc ngươi quá bình tĩnh, như vậy rất khó phong cuồng trong chiến đấu, không đến mức đột nhiên nhập ma! Nếu ngươi có thể trong mỗi cuộc chiến, đều thuận lý thành chương đạt tới nhập ma chi cảnh, phối hợp với Thí Thần ma đạo ngươi tu luyện, thực lực ít nhất tăng cao gấp nhiều lần. Ngươi cần phải nỗ lực nhiều hơn về mặt này!
Bác Lan Tư đem phi kiếm thu hồi lại rồi lộ vẻ khiêm tốn, khom người hành lễ với Hàn Thạc nói:
– Sư huynh, làm sao mới có thể khiến cho bản thân nhập ma trong chiến đấu?
– Trước tiên phải khìến bản thân trở nên điên cuồng, mất đi lý trí. Chuyện này cần phải do sự kích phát của địch nhân. Nhưng mặt này ngươi cũng có thể thử để bản thân nắm vững. Ài, có thể nghĩ ra một số chuyện khiến ngươi trở nên điên cuồng, tưởng tượng kẻ địch thành người bản thân ngươi hận nhất. Khi chiến đấu không cần nghĩ quá nhiều, trong lòng chỉ cần có một ý niệm điên cuồng thích sát vậy là đủ rồi. – Hàn Thạc suy nghĩ một chút rồi kết hợp với nhận thức khi bản thân nhập ma chỉ bảo cho Bác Lan Tư.
– Cát Nhĩ Bá Đặc, ma công ngươi tu luyện phần lớn là rèn luyện linh hồn, còn cả thân thể ngươi do ta dựa theo phương pháp rèn ma khí để sáng tạo ra. Ngoại trừ Hắc Ám lực lượng do bản thân ngươi tu luyện, ngươi cần bổ sung thêm tại hai phương diện này.
– Chủ nhân, ta đã đạt tới Thượng vị thần sơ kỳ cảnh giới rồi. Hắc Ám lực lượng ta tu luyện cũng cùng cỗ lực lượng kia dần dần dung hợp, tuy nhiên vẫn còn cảm thấy không thuần thục lắm. Không biết có biện pháp nào để dung hợp Ám Hắc lực lượng với nó cho tốt hơn không? – Cát Nhĩ Bá Đặc lộ vẻ suy sụp tinh thần. Trong số ba người, thực lực hắn là yếu nhất, hắn tự nhiên muốn nghĩ ra cách để đề cao bản thân nhanh một chút.
– Làm sao dung hợp Ám Hắc lực lượng cùng lực lượng thân thể ngươi, ta cũng không có nhiều kinh nghiệm, chỉ có thể dựa vào bản thân ngươi thôi. – Ma công do Hàn Thạc tu luyện khác với của ba người, khác hẳn với Huyết Thần Kinh của Huyết Linh hay Thí Thần ma đạo của Bác Lan Tư. Môn hắn tu luyện chính là Ma môn chính tông.
Mặc dù hai hóa thân phân biệt tu luyện Tử Vong, Hủy Diệt lực lượng. Nhưng vì bản thể thật sự quá mạnh mẽ, đối với bất cứ lực lượng chi hệ nào đều ngấm ngầm có chút bài xích. Ba loại lực lượng căn bản không cùng cấp bậc, cho nên so với Cát Nhĩ Bá Đặc thì dung hợp còn khó khăn gấp trăm lần. Hắn chỉ là hao phí tâm tư khá nhiều về mặt dung hợp hai loại lực lượng Hủy Diệt và Tử Vong chứ không có kinh nghiệm dung hợp với ma công.
– Chủ nhân, bằng không người cũng cho ta một môn ma công tu luyện lực lượng áo nghĩa đi. Ta phát hiện hai tên gia hỏa Huyết Linh, Bác Lan Tư này chuyên tâm tu luyện lực lượng áo nghĩa giống nhau, tiến bộ ngược lại so với ta còn nhanh hơn nhiều. Nói không chừng, ta tu luyện chuyên tâm chăm chú một món lực lượng áo nghĩa, tiến bộ còn nhanh hơn nữa. – Cát Nhĩ Bá Đặc nói.
– Không cần! – Hàn Thạc lắc đầu nói với Cát Nhĩ Bá Đặc:
– Hắc Ám lực lượng ngươi tu luyện đã tới thượng vị thần sơ kỳ cảnh giới rồi, phế bỏ toàn bộ thì lợi không bằng hại. Hơn nữa bước đường ngươi đi cũng không có vấn đề, chỉ là vẫn chưa đến nơi đến chốn thôi. Hàn Hạo cũng giống ngươi, cũng kiêm tu hai loại lực lượng, tiến bộ của hắn lại rất nhanh chóng. Hàn Hạo tới rồi, ngươi sau này cùng hắn lãnh giáo nhiều chút. Hắn ở phương diện này so với ta còn có kinh nghiệm hơn. Nói không chừng có thể trợ giúp ngươi đột phá nhanh hơn.
Lời này vừa nói ra, Cát Nhĩ Bá Đặc đã mừng rỡ cười ha ha nói:
– Thì ra tên gia hỏa kia cũng giống ta a. Lâu rồi không có gặp hắn, cũng không biết hắn hiện tại biến thành bộ dáng gì nữa đây.
Từ lúc ở Kỳ Áo đại lục, Cát Nhĩ Bá Đặc đã quen Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo. Năm đó tại U Ám sâm lâm, Tử Vong mộ địa, Cát Nhĩ Bá Đặc và Hàn Hạo đều từng đi theo Hàn Thạc giả làm người khác. Sau khi đi tới Chúng Thần đại lục, hắn đã nghe qua nhiều sự tích của Hàn Hạo, đã sớm muốn nhìn xem Hàn Hạo hiện tại rốt cuộc thế nào rồi.
Vừa nghe Hàn Hạo sắp tới, cặp mắt Huyết Linh chợt lóe dị quang, có vẻ cực kỳ hưng phấn. Đoạn thời gian này hắn vẫn gian khổ tu luyện, bản thân cảm giác được thực lực lại có tiến bộ vượt bậc. Hắn đã sớm muốn kiến thức lực lượng của Hàn Hạo, chỉ là vẫn không có cơ hội, lần này vừa nghe nói Hàn Hạo đang tới, lập tức quay sang Hàn Thạc năn nỉ:
– Sư phụ, cho phép ta cùng Hàn Hạo chiến đấu một trận nhé!
– Ha ha, không thành vấn đề, chỉ có thực chiến mới có thể nhận biết những thiếu sót của bản thân. Hắn sắp tới, ngươi không cần cố kị gì, lập tức ra tay ngay với hắn, đánh lén kiểu gì cũng đều không sao cả. Có ta ở đây xem chừng, không có vấn đề gì đâu! – Hàn Thạc chẳng những không lo lắng mà vẫn vô cùng cao hứng, lập tức đáp ứng.
Thổ Giáp Thi, Kim Giáp Thi vì Hàn Hạo và đám liệp thần thuộc hạ của hắn mà xây dựng cung điện ngầm dưới Ma ẩn cốc xa cách đã lâu. Hàn Thạc cùng hắn lại có cảm ứng vi diệu về linh hồn. Trong khoảng cách ngắn, hai người có thể cảm giác được rõ ràng sự tồn tại của đối phương. Thổ Giáp Thi từ trước đã mở một thông đạo lui tới giữa hai cung điện ngầm. Hàn Hạo đang đi về bên này, hắn đương nhiên lập tức biết ngay.
– Thật tốt quá, ta đã sớm muốn kiến thức lực lượng của hắn. – Huyết Linh mừng rỡ, hắn vốn đang tưởng rằng Hàn Thạc không cho phép. Trong lòng hắn vẫn cảm giác được mình mới là người cường đại nhất ngoại sau Hàn Thạc. Từ khi biết Hàn Thạc còn có người con này, hắn đã nghĩ tới việc dùng lực lượng để áp chế kẻ kia.
Nhưng từ những gì hắn biết được, đối thủ này không hề tầm thường. Điều này làm cho Huyết Linh càng thêm hưng phấn, đem Hàn Hạo trở thành một đối thủ cường đại nhất của mình. Cơ hội lần này rất khó có được, Huyết Linh tuyệt không nghĩ tới chuyện bỏ qua dễ dàng.
– Sắp tới rồi, hắn vừa tiến vào là ngươi có thể toàn lực tấn công! – Liếc thấy Huyết Linh không biết vì sao lại hưng phấn như vậy, Hàn Thạc cười ha hả nói.
– Huyết Linh, không nên nương tay! Đám người Ba La đều thần phục dưới trướng hắn, ta nghĩ hắn hẳn là so với ngươi còn mạnh hơn. Ngươi toàn lực ra tay mới có thể buộc hắn dùng toàn bộ lực lượng! – Bác Lan Tư trong mắt cũng ánh lên vẻ hưng phấn. Nổi danh đã lâu, lần này mới có cơ hội kiến thức lực lượng của Hàn Hạo. Hắn cũng đang rất chờ mong.
– Ha ha, Huyết Linh, ta và Bác Lan Tư mặc dù không phải là đối thủ của ngươi nhưng tên gia hỏa kia lại vô cùng lợi hại đó, so với ngươi còn vô nhân tính hơn. Lần này thật sự vô cùng hứng thú, ta thật muốn xem xem hai người các ngươi kẻ nào lợi hại hơn! – Cát Nhĩ Bá Đặc cười ha ha, cùng Bác Lan Tư lùi về bên Hàn Thạc, hưng phấn nhìn về phía cửa vào tu luyện trường.
Đám người này đều đã tu luyện đến một cảnh giới nhất định, hơn nữa Hàn Hạo khi tới cũng không có ý ẩn giấu tiếng bước chân cùng luồng sát khí nhè nhẹ trên thân thể nên bọn họ đều hiểu rõ Hàn Hạo sắp đến. Ai nấy đều có vẻ không chờ đợi được nữa rồi.
… Bạn đang đọc truyện Ma Vương – Quyển 10 tại nguồn: http://truyensexhay.org/ma-vuong-quyen-10/
– Chủ nhân ở bên trong. – Tá Kỳ vừa dẫn Hàn Hạo theo lối vào tu luyện trường vừa nhẹ giọng nói.
Tá Kỳ là một trong số ít người biết quan hệ giữa Hàn Hạo và Hàn Thạc. Những năm gần đây Tá Kỳ phụ trách trao đổi tin tức tình báo cùng với người của Hàn Hạo, hắn hiểu rõ người bên cạnh mình lúc này, mấy năm nay đã làm nhiều chuyện đại sự khiến người khác hoảng sợ. Có thể nói tại Vùng Đất Hỗn Loạn, ngoại trừ năm người Hàn Thạc, Thái Nhĩ, La Cách, Áo Tác Ai, Ngõa Tây Tư ra, thì lực lượng trong tay người này là mạnh nhất.
Nhìn từ phương diện nào đó, vẻ lãnh khốc vô tình của Hàn Hạo thậm chí so với mấy người Áo Tác Ai, Ngõa Tây Tư còn khó dây vào hơn!
Vì thế cho dù không có quan hệ phụ tử của hắn với Hàn Thạc, khi đối đãi Hàn Hạo, Tá Kỳ vẫn luôn sinh lòng tôn kính.
Vùng Đất Hỗn Loạn chính là nơi cường giả vi tôn. Ở nơi này cường giả đương nhiên nhận được sự tôn kính của mọi người. Tá Kỳ là một phần tử trong đó, đương nhiên cũng không ngoại lệ.
– Ôn Mạn, ngươi ở lại bên ngoài đi. – Hàn Hạo đứng ở lối vào tu luyện trường, nhíu mày, quay sang Ôn Mạn phân phó.
– Biết rồi. – Ôn Mạn dịu dàng gật đầu. Trong lòng nàng có chút không yên, dọc theo đường đi tâm trạng không ngừng lo lắng. Tóm lại nàng cảm giác được cử động của Hàn Hạo tựa hồ ám chỉ điều gì, vả lại cũng không có dũng khí gặp mặt vị “trưởng bối” Hàn Thạc này.
Theo tu vi hiện giờ của Hàn Hạo, còn chưa tới gần nơi này đã cảm giác được trong tu luyện trường có một cỗ lực lượng nhàn nhạt nhằm vào hắn. Trước mặt kẻ mẫn tiệp với linh hồn kỹ xảo như Hàn Hạo, đánh lén tuyệt đối không thu được hiệu quả gì. Mặc dù trong tu luyện trường, Huyết Linh đã cố gắng ẩn giấu lực lượng của chính mình, nhưng sự tập trung linh hồn của hắn với Hàn Hạo đã để cho Hàn Hạo phát giác ra được.
Trong tu luyện trường, Hàn Hạo có thể cảm giác được sự tồn tại của phụ thân Hàn Thạc. Có Hàn Thạc ở bên kia, hắn tin tưởng người nọ hẳn không phải là cừu địch, hơn nữa hắn cũng tin tưởng chính mình hoàn toàn có thể ứng phó được. Nhưng Ôn Mạn thực lực chỉ đến thượng vị thần sơ kỳ cảnh giới. Hắn sợ Ôn Mạn đi theo hắn sẽ phải chịu ảnh hưởng, cho nên mới bảo nàng ở bên ngoài chờ.
Ôn Mạn vừa dừng chân lại, Hàn Hạo không hề do dự. Một thanh cốt thứ dài ba thước đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay phải. Một cỗ khí tức âm hàn từ trong cốt thứ ngấm ngầm lộ ra ngoài. Sát khí kinh thiên tỏa ra, khiến Tá Kỳ bên cạnh trong lòng cả kinh, hô lớn vì không rõ nguyên nhân:
– Hàn Hạo thiếu gia, ngươi?
– Đừng lo, chỉ là có người muốn cùng ta tỉ đấu, không có việc gì đâu! – Hàn Hạo giải thích với Tá Kỳ, rốt cuộc cũng đã đi vào tới tu luyện trường.
Vừa vào tu luyện trường, huyết quang đầy trời đã ầm ầm kéo tới, như là từng thanh huyết sắc đao, mùi máu nồng nặc rải khắp tu luyện trường. Cặp mắt Huyết Linh đỏ ngầu, cầm theo huyết kiếm từ trên trời bổ xuống. Từng đạo huyết quang công thẳng về phía Hàn Hạo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 26/02/2022 11:36 (GMT+7) |