– Không phải ghét bỏ mà là không muốn quấy rầy sự thanh tịnh của phu nhân. Chỉ cần người ở trong Thiên Nhai thì ngụ nơi đâu cũng như nhau.
Bích Nguyệt Phu Nhân không tiếp tục đề tài này:
– Qua mấy tháng sẽ bắt đầu sát hạch Thiên Đình nữa, sát hạch lần này đẳng cấp càng cao, chắc đại thống lĩnh cũng nghe thấy rồi.
Miêu Nghị nói:
– Vâng, ty chức nghe nói danh sách đã quyết định xong rồi.
Miêu Nghị đang thăm dò, lúc hắn chưa thăng nhiệm đại thống lĩnh thì nghe nói danh sách sát hạch đã quyết định. Bích Nguyệt Phu Nhân đột nhiên hỏi chuyện này chẳng lẽ sát hạch đại thống lĩnh có phần của hắn?
Bích Nguyệt Phu Nhân nói:
– Kêu ngươi đến vì muốn một lần nữa nhắc nhở ngươi, hướng gió Thiên Đình thay đổi, các nhóm người Thiên Nhai an nhàn đã lâu, ta lo Thiên Đình sớm muộn gì sẽ muốn chỉnh đốn Thiên Nhai. Đại thống lĩnh nhất định phải sớm chuẩn bị trước, tuy Mộ Dung Tinh Hoa thành Đô Thống phu nhân, ngươi nên kính thì kính, nhưng không cần e ngại nàng, chuyện gì cũng có ta đứng sau ủng hộ, hiểu ý ta không?
Miêu Nghị lên tiếng:
– Ty chức hiểu.
Sớm muộn gì sẽ chỉnh đốn Thiên Nhai?
Bích Nguyệt Phu Nhân nhắc nhở chẳng khác nào gõ hồi chuông cảnh báo vào Miêu Nghị.
Miêu Nghị hỏi:
– Phu nhân, thuộc hạ của Hầu gia chắc hẳn nhân tài đông đúc cao thủ như mây, có thể điều mấy người tài bên Hầu gia đến đây không?
– Ài.
Bích Nguyệt Phu Nhân lắc đầu thở dài:
– Sát hạch liên tiếp khiến mọi người phát hiện hướng gió Thiên Đình thay đổi, đều chuẩn bị người tài để dùng, thuộc hạ nào hơi có ích đều không muốn buông ra. Hầu gia cũng thiếu người tài, huống chi Hầu gia không tiện làm quá thiên vị loại chuyện này, không thì xảy ra chuyện cấp dưới sẽ có lý do đùn đẩy trách nhiệm. Thiên Nhai dù sao là nơi yên ả, Hầu gia chỉ có thể cố gắng tránh cho việc tương tự như sát hạch đổ lên đầu chúng ta, đây xem như quan tâm đặc biệt. Nếu điều người hữu dụng từ trong nhóm chuẩn bị chiến đấu điều động qua đây thì kỳ cục, hiểu chưa?
Miêu Nghị đã hiểu. Thiên Đế tức giận, đặc biệt Doanh Diệu cũng bị làm thịt, Thiên Đế lấy cớ sát hạch biếm một đống đệ tử gia tộc lớn thành Thổ Địa, trong vòng ba ngàn năm không đề bạt lên chức. Kiểu giết gà dọa khỉ đó lại tiếp tục mở ra sát hạch, lần này không biết bao nhiêu người trở tay không kịp sắp xui xẻo, nhiều kẻ hơi luống cuống, mọi người đều là gấp gáp lo ôm chân Phật.
Miêu Nghị lờ mờ đoán ra lý do mình bị giữ lại Thiên Nhai.
Miêu Nghị tán dóc với Bích Nguyệt Phu Nhân gần nửa canh giờ, khi rời khỏi phủ thống lĩnh hắn nhận được Vân Tri Thu truyền tấn.
Miêu Nghị lấy Tiên Hành cung ra, nhận được tin nhắn kiểm tra của Vân Tri Thu: Ngươi ở đâu?
Dạo này Vân Tri Thu canh chừng khía cạnh chuyện nam nữ của Miêu đại quan nhân rất chặt, luôn cảnh giác đề phòng Bích Nguyệt Phu Nhân. Miêu Nghị không nghĩ ra, hắn làm nàng bất an về chuyện nam nữ đến vậy sao? Miêu Nghị vốn định nói đang trong dinh thự, nhưng ngẫm lại nữ nhân này hỏi câu này có khi nào đã hỏi nhóm Phục Thanh trước không?
Nếu như bị vạch trần đang nói dối thì càng bôi càng đen, nữ nhân kia càng phát cuồng.
Miêu Nghị thành thật thừa nhận: Mới trở về từ Thủ Thành cung, khi nào nàng về?
Quả nhiên Vân Tri Thu hỏi tới:
– Lại đi Thủ Thành cung làm gì?
Miêu Nghị trả lời: Chúng ta mới trở về từ bên Mộ Dung Tinh Hoa, Bích Nguyệt Phu Nhân có chuyện dặn dò.
Vân Tri Thu tỏ rõ khó chịu:
– Nam nhân hữu dụng trong Thiên Đình chết hết rồi sao? Để một nữ nhân tọa trấn Thiên Nguyên tinh thì ra thể thống gì?
Miêu Nghị cạn lời, đạo lý cùn gì vậy?
Miêu Nghị lười cãi, hỏi: Có chuyện gì không?
Đương nhiên có chuyện, Vân Tri Thu vừa rời khỏi Thiên Ngoại Thiên, đang trên đường về Thần Lộ. Khi quay về, Vân Tri Thu lập tức báo cho Miêu Nghị biết phản ứng khác lạ của Mục Phàm Quân.
Tâm tình Miêu Nghị nặng nề, hiển nhiên Mục Phàm Quân đã nhận ra điều gì. Cho dù Mục Phàm Quân có biết cũng không sao, quan trọng là lão tam nằm trong tay nàng khiến Miêu Nghị ném chuột sợ vỡ đồ.
Thời gian tiếp theo Miêu Nghị không rảnh rỗi, thỉnh thoảng một số chưởng quầy cửa hàng đại biểu vài gia tộc đến, vẫn tặng quà, nhưng mục đích là nhằm vào ba vị trí thống lĩnh đông, nam, tây, muốn Miêu Nghị giúp giùm cho ai đó lên vị trí này. Còn vị trí khu bắc thành của Mộ Dung Tinh Hoa thì không ai mơ ước, biết đó là chỗ của thê tử Tào Vạn Tường, Miêu Nghị không làm chủ được.
Hiện giờ Thiên Đình xuống tay với những gia tộc lớn trước. Lúc trước Miêu Nghị đi sát hạch bị Khấu Văn Lam liên lụy, hắn sẽ không tụ tập tử đệ gia tộc vào dưới tay mình cho Thiên Đình lại tập trung điểm danh. Trải qua sát hạch đợt trước Miêu Nghị đã hiểu cái gọi là rút thăm kiểm tra chỉ toàn nhảm nhí, vốn không có vụ “rút thăm” tỏ rõ là gai mắt ai liền chọn người đó.
Nhưng Miêu Nghị làm việc hơi ác, hắn vẫn nhận quà mà không chịu làm việc, toàn đẩy cho Bích Nguyệt Phu Nhân, nàng lại đẩy cho Tào Vạn Tường.
Tiếp xúc đẳng cấp càng cao Miêu Nghị đã hiểu rằng Tào Vạn Tường Đô Thống đại nhân là Thiên Nguyên Hầu Gia sắp xếp gánh họa thay cho Bích Nguyệt Phu Nhân. Miêu Nghị có thể tưởng tượng Tào Vạn Tường nhức đầu cỡ nào, Bích Nguyệt Phu Nhân đẩy trách nhiệm thì gã phải gánh, không dám đẩy sang bên Thiên Nguyên Hầu Gia, lần này không biết đắc tội bao nhiêu người.
Miêu Nghị nhận quà không làm việc đắc tội nhiều người, đã tìm đến hắn thì không ai hiền, rất nhanh có người tố cáo hắn nhận hối lộ.
Thủ Thành cung, dưới giàn mọc đầy dây leo, Bích Nguyệt Phu Nhân nhận được tin tức, trong đêm trăng triệu Miêu Nghị đến chất vấn:
– Ngươi làm cái gì? Ngươi không muốn dùng người bọn họ đề cử thì cần gì nhận đồ của họ? Ngươi cũng biết bối cảnh những cửa hàng này, làm vậy chẳng phải là tự tìm rắc rối cho mình?
Dưới ánh nến mông lung, Miêu Nghị trầm giọng nói:
– Ty chức tuyệt đối không nhận đồ của họ, bọn họ toàn vu oan cho ty chức!
Bích Nguyệt Phu Nhân hỏi:
– Ngươi thật sự không nhận đồ của họ?
Miêu Nghị nói:
– Nếu tính luôn quà mừng ty chức thăng chức, hiếu kính cuối năm thì đúng là có nhận, nhưng có ai chưa từng nhận thứ này?
– Vậy sao…
Bích Nguyệt Phu Nhân cau mày:
– Thế thì đám người này quá đáng thật.
Miêu Nghị nói:
– Nếu Khấu đại thống lĩnh còn thì bọn họ không dám làm như vậy, nhưng ta không có bối cảnh mà ngồi trên vị trí đại thống lĩnh nên nghĩ ta dễ ăn hiếp. Thấy ta chắn đường của họ nên muốn đá văng ta ra!
Bích Nguyệt Phu Nhân lộ vẻ mặt tức giận nói:
– Đúng là hơi khinh người quá đáng!
Cái này là có người cảm thấy nàng chống lưng cho Miêu Nghị bối cảnh chưa đủ cứng?
Sắc mặt Bích Nguyệt Phu Nhân dịu lại, nàng nhắc nhở:
– Có người trực tiếp đưa việc này lên Tinh Quân, cấp trên kêu Hầu gia tra kỹ. Bên Hầu gia rất xem trọng việc này, phái người đến điều tra trận thế rất lớn, ngươi hãy chuẩn bị tâm lý cho tốt.
Thiên Diện Yêu Hồ trong ngực Bích Nguyệt Phu Nhân mắt sáng rực, hơi không biết nên nói cái gì nhìn Miêu Nghị chằm chằm.
Miêu Nghị trầm giọng nói:
– Ty chức thân ngay không sợ bóng nghiêng!
Miêu Nghị thầm hừ lạnh, hắn đang muốn mượn cơ hội gây sự.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/11/2019 03:36 (GMT+7) |