Lên lầu 1 thì đập vào mắt tôi là các quầy hàng đủ loại. Nào là bán đồ lưu niệm, chụp hình sticker, bán đĩa CD VCD, rồi tô tượng, tô tranh cát… Nói chung là tôi nhìn đến chóng cả mặtt. Lom dom vừa đi vừa cúi đầu xem mấy cái đồ lưu niệm nhỏ nhỏ, cũng không để ý trước sau gì. Bỗng nhiên tôi có cảm giác như đụng vào cái gì đó.
“Ai da… ” – Tiếng con gái khẽ vang lên.
“Tôi xin lỗi. ” – Tôi giật mình, rồi cũng cúi người xuống kéo con nhỏ hậu đậu vừa húc trúng tôi dậy.
“Dạ không sao. ” – Con nhỏ khẽ phủi phủi quần áo rồi ngước lên nhìn tôi.
Không nhìn thì thôi, vừa nhìn thấy thì tôi lại cảm khái. Trước mặt tôi là một con nhóc, mặt non nớt đoán chừng đang học cấp 2. Đôi mắt to tròn ngây thơ, khuôn mặt hơi bầu bầu tròn trĩnh có vài nét giống bé Thảo, 2 lọn tóc khẽ thả qua hai bờ vai, nước da trắng trẻo cộng với đôi môi đỏ hồng.
“Đúng là thành phố, tùy tiện đi đâu đó rồi đụng trúng một ai đó cũng là người đẹp. ” – Tôi cảm khái.
“Dạ em không sao. ” – Con nhỏ thấy tôi vẫn đang đứng đó, tưởng rằng tôi chưa nghe thấy lời nó nói nên mở miệng nói lại.
“Ừm. ” – Tôi gật đầu.
Con nhỏ cúi đầu chào tôi, đang định quay người rời đi. Mà tôi thì đang buồn bực vì bị nàng trêu chọc từ lúc nãy, tự nhiên lòi đâu ra con nhỏ cho tôi xả lòng, ngu gì để cho nó đi cơ chứ.
“Từ từ bé ơi. ”
“Ơ, dạ sao anh? ”
“Hehe, em đụng trúng anh, làm cho anh tí nữa ngã ngửa vào quầy hàng của người ta. Nếu như anh ngã thì chuyện này khá vui rồi, nhưng may là anh vẫn không sao. Nhưng gì thì gì, cô bé cũng không thể nào cứ như thế mà bỏ đi ngay được chứ. ” – Tôi cười cười, nghiêng đầu qua trêu chọc.
“Ơ nhưng anh có sao đâu? ” – Con nhỏ trố mắt ngạc nhiên.
“Tuy rằng bên ngoài anh không sao, nhưng anh tổn thất khá nhiều đó. ” – Tôi thở dài.
“Ơ… ” – Con nhỏ tiếp tục trố mắt ra.
“Vừa rồi anh sợ quá nên bị tổn thất về tinh thần, rồi nãy giờ đứng giải thích cho em nghe nên tổn thất về thời gian và sức lực. Với trước khi em đụng trúng anh, anh đang suy nghĩ điều gì đó rất quan trọng, nhưng em đụng xong thì làm anh quên mất rồi. Đang suy nghĩ mà bị cắt ngang thế rất có hại cho đầu óc, nên cái này gọi là tổn thất về não bộ đi. Mà nãy anh đang suy nghĩ vấn đề gì về tiền bạc đó, mà giờ quên rồi nên phải tỉnh thêm tổn thất về tiền bạc nữa… Còn nhiều lắm nhưng anh mới chỉ nghĩ ra nhiêu đó thôi. ” – Tôi nhún vai nói, nhớ lại trong mấy truyện có mấy thằng bá đạo hay lôi đủ các lý do này ra để ăn vạ, nên tôi cũng áp dụng triệt để luôn.
“Anh… anh… ” – Con nhỏ lắp bắp nói, đôi mắt nó mở lớn hết cỡ ra nhìn tôi.
“Anh cái gì, bây giờ cô bé tính sao? ” – Tôi cũng thu lại nụ cười đùa giỡn, mặt hầm hầm nhìn vào đối phương.
“Ơ… không… ” – Con nhỏ líu ríu nói, mặt ngốc trệ ra nhìn như sắp khóc tới nơi.
Chẳng mấy khi tôi được oai hùng trước con gái như vậy, thiếu điều muốn bò ra cười. Nhưng đang đóng kịch nên vẫn phải cố đè nén nó xuống.
“Vậy anh muốn sao? ”
“Cô bé đụng trúng anh, giờ con hỏi anh muốn sao à? ” – Tôi trầm giọng xuống, khuôn mặt càng lạnh tanh hơn.
“Ơ thì em chỉ hỏi xem anh muốn đền bù như nào mà. ” – Con nhỏ hoảng hồn bước lùi về sau.
“Vậy giờ em… Hừ! ” – Tôi đang gật gù muốn trêu chọc con nhỏ trước mặt tiếp, thì cảm thấy bên hông trái như có ai đó chạm vào. Vị trí hông là một trong những điểm chết, bị dính đòn ngay đó nhẹ thì bị sốc đòn, nặng thì nằm gục luôn chứ chả đùa. Nên xưa giờ đánh lộn đánh lạo suốt, tôi cũng cực kỳ ái ngại về khoản đó. Nên giờ có người rớ vào, tôi hừ nhẹ rồi khẽ nghiêng người qua, đồng thời giật mạnh cùi chỏ về đằng sau. Nhưng ngay sau đó tôi phải dừng ngay cái hành động điên rồ đó lại, vì bên trái tôi là khuôn mặt của nàng đang nhìn tôi đầy oán trách.
“Hiếu đánh mình? ” – Nàng nheo mắt nhìn tôi hỏi.
“Ơ không. Mình tưởng nhầm thôi” – Tôi co rụt cổ rồi thu tay lại, lắc đầu nguây nguẩy.
“Hứ, mà đang làm gì thế? ”
“Không làm gì cả. ”
“Vậy chứ ai đây? ” – Nàng nói rồi chỉ sang con nhỏ đang đứng đối diện tôi.
“À không có gì đâu, nãy mình đụng trúng người ta nên đang xin lỗi thôi. ” – Tôi nhún vai nói sau đó quay sang con nhỏ kia cười cười – “Nãy anh đi không cẩn thận đụng trúng cô bé, cô bé không sao chứ. ”
“Dạ không sao. ” – Con bé lắc đầu như trống bỏi, làm 2 lọn tóc vắt ở 2 bên vai cũng khẽ đung đưa theo.
“Ừm không sao là tốt rồi, cho anh xin lỗi. Thế nhé, giờ anh phải đi. ” – Tôi gãi đầu gãi tai nói.
“Dạ, chào anh. ” – Con bé lại gật đầu lia lịa, đôi mắt cũng chưa khép lại được tí nào khi thấy sự việc diễn ra như chong chóng thế này.
“Mình xin lỗi người ta rồi, giờ đi được chưa. ” – Tôi quay sang nàng cười cười.
“Hừ, chỉ giỏi bắt nạt con nít. ” – Nàng nhìn tôi hừ giọng, rồi nàng nhìn con bé kia nói với thái độ quay ngắt 180 độ – “Em kệ hắn đi, hắn thấy em hiền nên chọc vui thôi chứ không làm gì đâu. ”
“Dạ. ” – Con nhỏ khẽ gật đầu, má hơi hồng lên vì bị tôi chọc.
Tôi lại mê man nhìn con nhỏ một hồi, chợt thấy hông mình bị nhéo – “Đi thôi, còn ngây người ra đó làm gì? ”
“Ừa đi nè. ” – Tôi tất tưởi đi theo nàng, được vài bước thì quay đầu nhìn lại con nhỏ kia rồi cười một cái. Sau đó quay đi bước nghênh ngang, bỏ lại con nhỏ đằng sau vẫn đang nhìn tôi đầy trân trối.
… Bạn đang đọc truyện Mưa chiều tại nguồn: http://truyensexhay.org/mua-chieu/
“Hứ, thấy con gái đẹp là tươm tướp vậy đó. ” – Nàng bĩu môi nói.
“Chứ không lẽ thấy con trai đẹp là tươm tướp. ” – Tôi nhún vai.
“À… ” – Nàng khẽ nhìn tôi rồi vỗ vỗ trán, rồi nhìn tôi tủm tỉm – “Hèn gì mình thấy Hiếu thích để tóc dài, cũng có khả năng này lắm chứ. ”
“Vậy à, thế có muốn thử không? ” – Tôi vân vê cằm nói.
“Thử gì? ”
“Thì thử xem mình có phải như Linh nói hay không thôi. ”
“Thử như nào? ”
“Thì như vậy nè. ” – Tôi vừa dứt lời thì đưa sát khuôn mặt đến cạnh nàng, 2 đôi mắt chỉ cách nhau một quãng được đo bằng hơn một gang tay, thậm chí mũi tôi và nàng cũng sắp chạm vào nhau.
Hai đôi mắt đang nhìn trực diện, thậm chí tôi còn có thể cảm nhận được hơi thở của nàng đang khẽ nặng nề hơn, cùng với một mùi hương ôn nhu thoải mái làm tôi cảm thấy khoan khoái.
“Ơ… ” – Nàng ngạc nhiên, sau đó gò má khẽ đỏ lên vì ngượng, rồi nàng khẽ gắt – “Giỡn kỳ cục vậy, đang đông người kìa. ” Nói xong nàng quay ngoắt người bỏ đi.
Tôi nhìn theo nàng gãi cằm cười cười, rồi cũng lật đật chạy theo.
“Linh mua được gì rồi? ” – Tôi chạy đến cạnh nàng rồi hỏi.
“Tránh xa mình ra. ” – Nàng khẽ gắt.
“Ơ thì Linh hỏi mình thử như nào, mình trả lời bằng hành động còn gì. Tự nhiên giờ lại giận. ” – Tôi giả bộ ngây thơ rồi thanh minh.
Nàng quay người lại nhìn tôi chăm chú, khẽ thở dài rồi quay người đi rồi nói – “Đang chỗ đông người mà làm kỳ cục quá. ”
“Vậy ý Linh là chỗ vắng người thì làm vậy được hả? ”
“Đủ rồi đó. ” – Lần này không phải là nàng khẽ gắt như mọi khi nữa mà đã chuyển sang quát rồi. Làm cho tôi cũng phải giật nảy mình, những người khác trong nhà sách cũng ngạc nhiên vì tiếng ồn nên quay sang nhìn.
Tôi đuổi theo nàng, thầm kêu khổ – “Thật đúng là cái miệng cái thân, lần nào cũng thế. ”
“Linh mua được những gì rồi? ”
“… ”
“Giờ tính đi coi gì vậy? ”
“… ”
“Chụp hình sticker không? ”
“… ”
“Tô tranh cát hoặc tô tượng nha? ”
“… ”
“Uống nước không mình ra ngoài mua? ”
“… ”
Tôi như một thằng ngốc cứ chạy bên cạnh nàng hỏi han hết thứ này đến thứ nọ, và đáp lại sự nhiệt tình của tôi chỉ là sự im lặng đến nao lòng. Biết mình đùa hơi quá nên tôi cũng chẳng dám oán trách gì, lại tự sỉ vả bản thân vì tội lỡ mồm. Cho dù rằng tôi đã dặn lòng mình cố kiềm hãm cái miệng tai họa này lại nhưng dặn là một chuyện, còn làm hay không lại là chuyện khác.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mưa chiều |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/07/2018 03:36 (GMT+7) |