Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex ngắn » Nam sinh biến thái » Phần 22

Nam sinh biến thái


Update Phần 52

Phần 22

Tôi đẩy đẩy vai hắn.

“Dậy đi, nặng quá…”

Hắn vẫn nằm đè lên tôi, cả người trần trụi dính vào người tôi, hoàn toàn thả lỏng, dồn tất cả sức nặng lên tôi.

“Này, dậy đi, bẹp hết cả ngực rồi…”

Hắn ở bên tai tôi thì thầm.

“Không sao, cho dù cậu không có ngực, tôi vẫn thích cậu.”

Tôi bực mình đánh lên lưng hắn một cái, gằn giọng.

“Cút xuống!”

Hắn thở dài một hơi, miễn cưỡng ngồi dậy. Tôi ngồi dậy dùng giấy ăn lau qua người rồi mặc quần áo chỉn chu, chải lại đầu tóc. Tôi quay ra thấy hẳn vẫn trần trụi ngồi banh chân ra ở ghế, không nhịn được nhíu mày.

“Này, cậu còn ngồi đó làm gì thế, còn không mau mặc quần áo vào?”

Hắn nhìn tôi không nói gì, giơ hai tay về phía tôi. Tôi tặc lưỡi một cái, ngồi xuống cạnh hắn, lau qua cơ thể hắn rồi giúp hắn mặc quần áo.

“Thật là, ở nhà thì mặc đồ cho Gạo, ở đây thì mặc đồ cho cậu nữa.”

“Vậy lần sau tôi mặc cho cậu.”

Tôi lườm hắn một cái, không nói gì. Tôi cài cúc áo cho hắn, hắn cúi xuống hôn lên trán tôi.

“Tôi càng ngày càng muốn cậu.”

Tôi đưa cà vạt cho hắn.

“Nãy tôi rút ra mất rồi, cậu tự thắt lại đi.”

Hắn cầm lấy cà vạt rồi tự mình thắt lại.

“Cậu có muốn tôi không?”

Tôi không trả lời, quay ra sắp xếp lại tài liệu và trang điểm lại một chút. Thế nào là muốn, tại sao lại muốn? Tôi cùng hắn hình như chưa từng nói yêu nhau, tôi cũng không chắc lắm về thứ gọi là yêu.

Thời gian tôi bên hắn không lâu, cũng chẳng có gì mặn nồng. Tôi đơn giản coi hắn là điểm tựa, là nơi duy nhất tôi có thể bấu víu vào trong lúc trôi lạc lõng. Vừa hay, tôi cũng là điểm sáng duy nhất trong cuộc đời hắn.

Chúng tôi vừa khác nhau, vừa giống nhau, lại hiểu nhau đến kỳ lạ. Có những thứ tình cảm, không cần nói thành lời, cũng không cần khẳng định, chỉ cần ở bên nhau. Tôi và hắn chính là như thế. Khi hắn đột ngột biến mất, tôi mới nhận ra mình cần hắn đến thế nào, mình lo lắng cho hắn đến thế nào, trong khi trước đó tôi không hề có cảm giác của tình yêu. Tôi chỉ là bám lấy hắn, hiểu hắn, giúp đỡ hắn, nâng đỡ hắn một chút mà thôi. Vậy mà khi hắn biến mất như một làn khói, không để lại dấu vết gì, tưởng như cả đời không thể gặp lại, một kẻ khô khan như tôi cũng phải bật khóc. Đã rất lâu, khi nghe bố mẹ đánh chửi nhau, thậm chí đánh chửi tôi, tôi cũng không nhỏ một giọt nước mắt nào. Khi khóe miệng sưng lên, khi chân tay bầm tím cũng thế. Nhưng tôi lại vì hắn mà khóc đến cạn khô cả nước mắt.

Hắn thì coi tôi là phao cứu sinh, vừa vặn trôi tới bên hắn khi hắn đang mông lung lạc lõng nhất, khi hắn phải dùng thuốc trầm cảm, một mình chống chọi với cả thế giới. Vì thế hắn muốn bao bọc tôi, bảo vệ tôi, vì tôi mà làm những điều ngu ngốc nhất như là rời bỏ tôi, gồng ép bản thân mình. Hắn không nói yêu tôi, chẳng bao giờ ngọt ngào nói những lời đường mật. Nhưng hắn lại đem bản thân ép đến giới hạn cùng cực, chịu tất thảy giày vò đau đớn, vì tôi.

Có những thứ tình cảm, không cần biểu hiện qua lời yêu, mà chỉ lặng lẽ vì người kia mà đau đớn, vì người kia mà hy sinh, vì người kia mà cam chịu tất cả.

Có lẽ cả đời này, tôi không thể nào rời bỏ hắn được. Tôi được sinh ra là để nuôi nấng Gạo, và để vá lại tâm hồn chằng chịt những vết thương của hắn. Đến bây giờ, tôi mới tự tin rằng bản thân mình cũng có chút giá trị!

Tôi không nhìn hắn, lơ đãng trả lời.

“Muốn hay không cũng thế thôi, cậu cũng chạy không thoát. Sao cậu không nói là cậu yêu tôi?”

“Y… yêu?”

Hắn có một chút ngỡ ngàng, sau đó quay mặt đi. Mặt hắn đỏ bừng, cả hai tai cũng đỏ rực lên. Tôi cũng hơi xấu hổ, nhưng lại nhìn hắn mà bật cười chê bai, cái đồ vừa ngốc vừa nhát cáy!

“Mấy giờ cậu nghỉ trưa thế?”

Hắn vội nhìn đồng hồ.

“Bây giờ. Tôi đưa cậu đi ăn, sau đó đưa cậu về chỗ làm nhé.”

Tôi nhíu mày nhìn hắn.

“Vì cậu mà sáng nay tôi gặp bao nhiêu phiền phức, mọi người bâu vào hỏi đủ mọi thứ! Lần này thì hay rồi, không biết qua cái miệng của Trung, mọi người sẽ dệt nên cái thứ gì đây!”

Hắn cho áo vào trong quần, chỉnh trang lại quần áo đầu tóc, cầm theo điện thoại và ví tiền.

“Tôi đã dám đương đầu rồi, cậu cũng nên như vậy đi.”

Hắn nắm tay tôi kéo đi, hắn vừa mở cửa bước ra ngoài, tôi liền giật tay ra. Hắn quay lại nhìn tôi, tôi lắc đầu.

“Đừng có tỏ ra thân thiết như thế…”

“Có sao đâu, cậu ở trong phòng tôi lâu như vậy rồi.”

“Nhưng mà…”

“Nếu không bám lấy tôi, nhỡ có người khác cướp mất tôi thì làm sao?”

Hắn nhướng mày lên nhìn tôi, tôi bĩu môi.

“Làm gì có ai thèm thích cậu!”

Đúng thế nhỉ, làm gì có ai dám thích hắn, nếu hắn còn là hắn của ngày xưa. Nhưng bây giờ thì khác rồi, chẳng ai biết đến bản chất và tâm hồn đen thui của hắn cả. Hắn bề ngoài là một kẻ tuổi trẻ tài cao, làm giám đốc điều hành một công ty con thuộc một tập đoàn có tiếng. Hắn cũng không còn vẻ ngoài gầy gò lơ đãng với mái tóc lòa xòa che cả mắt như xưa. Hắn bây giờ cao lớn, ngày ngày mặc vest đi làm, vẻ ngoài chững chạc đầu tóc gọn gàng, tuy quầng mắt thâm đen vẫn còn, nhưng nhìn qua chỉ là thấy có chút lãnh cảm chứ không hề gây mất cảm tình như hồi còn đi học. Hắn không thích giao tiếp nên nói năng gãy gọn, tuy gây cảm giác lạnh lùng xa cách nhưng điều hành công việc hợp lý, đối nhân xử thế hợp tình, nói chung là không thể chê trách. Nếu vậy, có cô gái nào thích hắn cũng là lẽ đương nhiên đi?

Một kẻ như tôi, bề ngoài bình thường, công việc không mấy đặc sắc, lại mang tiếng là một đứa không chồng mà có con, nhà nghèo, bố bỏ đi theo nhân tình, anh trai đi tù, chị dâu là một con điếm đã bỏ đi… Thật sự là một điều kinh khủng! Chỉ tôi và hắn biết là chúng tôi đồng điệu về tâm hồn, nhưng nhìn từ ngoài vào, chúng tôi ở hai thế giới hoàn toàn cách biệt!

Tôi mím môi, nắm lấy tay hắn.

“Cho dù tôi thua kém đến thế nào, ai nói tôi đê tiện ra sao tôi cũng mặc kệ. Đời này, nhất định tôi sẽ không buông cậu ra đâu.”

Hắn chẳng bao giờ nghĩ tới mấy chuyện như là nhà hắn thế này, nhà tôi thế kia nên chẳng hiểu tôi đang nói gì, hắn nhíu mày nhìn tôi.

“Nói linh tinh cái gì thế? Tại sao lại đê tiện? Đi ăn thôi.”

Hắn nói rồi nắm chặt tay tôi kéo đi ra ngoài.

“Giám đốc, thế này là…”

Chị gái thư ký ngạc nhiên khi thấy hắn nắm tay một nhân viên ngân hàng vừa mới gặp gỡ như tôi. Hắn cũng chẳng biểu hiện gì, chỉ nhàn nhạt đáp.

“Vợ chưa cưới của tôi, vì muốn để cô ấy có thêm chút tiền thưởng nên mới đổi ngân hàng như vậy, có sao không nhỉ?”

Chị ta vội lắc lắc đầu.

“Không không, tôi chỉ ngạc nhiên một chút thôi. Bên ngân hàng đó cũng có tiếng, chỉ là gửi ở phòng giao dịch chứ không phải chi nhánh thì sẽ bị giới hạn một chút, nhưng tôi nghĩ là không có vấn đề gì.”

“Đúng thế, cũng không phải chỉ làm việc với một bên ngân hàng. Bây giờ tôi đưa cô ấy ra ngoài ăn trưa một chút.”

“Vậy cuộc họp chiều nay…”

“Vẫn tiến hành bình thường, tôi sẽ về sớm.”

Chị gái thư ký gật đầu rồi xoay người đi. Vào trong thang máy, tôi ngước lên nhìn hắn, thì thào.

“Cậu là ai thế?”

Hắn liếc nhìn tôi, quay sang áp trán lên trán tôi.

“Thần kinh à?”

Tôi lườm hắn.

“Cậu mới thần kinh ấy! Ý tôi là cậu lạ quá!”

Hắn kỳ quái nhìn tôi.

“Lạ thế nào?”

Tôi quay mặt đi.

“Tôi chưa thấy cậu nói chuyện với người khác như thế bao giờ… ý tôi là… chẳng giống cậu gì cả. Cậu lúc đó, cứ như là một người khác vậy…”

Trong tôi vẫn luôn là hắn của hồi đại học. Hôm nay tôi mới thấy hắn của hiện tại, có thể nói chuyện với người khác một cách tự tin và khí chất như vậy. Tôi đã rất ngạc nhiên, trong lòng cũng có chút xao động. Không ngờ hắn thực sự là một người đàn ông chững chạc phong độ như vậy. Hắn lại làm tim tôi loạn nhịp một chút. Trước giờ toàn là tôi lên giọng với hắn, bắt nạt hắn. Bây giờ, tôi lại cảm thấy mình có chút nhỏ bé khi ở bên hắn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Thông tin truyện
Tên truyện Nam sinh biến thái
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên
Tình trạng Update Phần 52
Ngày cập nhật 02/11/2018 03:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nô lệ tình dục
Trang Một cô thôn nữ, ở vùng quê vùng sâu vùng xa. Nơi đó là một vùng quê như bao làng quê khác với rặng tre, giếng nước bờ ao. Quê Trang Một vùng bán sơn địa đất đai cằn cỗi, từ ngàn đời con người ở vùng quê Trang vốn lam lũ chịu thưng, chịu khó, vất vả sớm hôm để có được một vùng...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ cave Làm tình nơi công cộng Truyện sex Full
Con đường trở thành chị đại - Tác giả Stephan Nguyễn
Khi được đưa về nhà ra mắt anh em, Thiên là người đã là người đưa Ngọc Linh về và cũng là đại ca của băng nhóm... “Tụi mày chào chị đi” Thiên nói. Cả đám đồng thanh Chào chị! Ngọc Linh thích cảm giác được cả đám trai cúi chào và phục tùng nàng như lúc này, Thiên kêu Linh lên tắm...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ tập thể Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện người lớn Truyện sex Full Truyện sex hiếp dâm Truyện sex phá trinh
Tuyển tập truyện Hentai Doremon - Tác giả Gemine160
Con chó mới của Suneo Trong bãi đất trống Suneo vẫn đen khoe về con chó mới của cậu ấy, nó là 1 con Bull Pháp đực, nặng khoản hơn 30 kg. Màu nâu sẫm, nhìn sơ qua nó đủ mạnh mẽ để hạ gục con Muku của Chaien. Cả nhóm bạn liên tục khoe khoan về vật nuôi của mình, Chaien thì con chó Muku, Shizuka thì...
Phân loại: Truyện sex ngắn Sextoy Truyện sex chế Truyện sex khổ dâm
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân