Nhưng cũng nhờ định cư ở ktx của trường nên nó cũng đã làm quen được với ông Bắc bảo vệ của trường này. Ông Bắc tuổi cũng đã ngoài 60 làm bảo vệ cho trường của nó cũng gần 5 năm rồi, nhà ông Bắc cách trường tầm 20 bước chân nên mỗi buổi tối sau khi tuần tra xong thì ông bác này thường chuồn về nhà luôn chứ không gác lại trường. Biết được hoàn cảnh của thằng Long ông Bắc cũng chỉ biết tặc lưỡi cảm khái, thằng Long cũng nhận lời trông nom hộ trường về đêm cho ông bác này bù lại ông Bắc cấp cho nó một chùm chìa khóa để nó tự do ra vào trường bất kể giờ giấc nào về lý thuyết thì là như vậy nhưng ngoài mấy lần đi dạy thêm buổi tối để kiếm thêm sinh hoạt phí thì nó cũng ít khi ra khỏi trường vào buổi tối.
Cảm giác trống trải không chi phối nó được bao nhiêu thì nó đã vùng dậy tắm rửa, chuẩn bị tài liệu dạy gia sư và đi ăn tối. Cuộc sống của nó cứ trôi như vậy hết kỳ 1 năm lớp 10 lúc này cuộc sống của nó đã không còn khó khăn như trước nữa, phòng ktx của nó cũng đã bắt đầu có những món đồ do nó tự tay sắm sửa, tình cảm của nó và Minh Châu cũng ngày càng khởi sắc, Minh Châu rụng trứng vì nó cũng phải thôi giờ thằng Long đã cao 1m75, khuôn mặt sắc cạnh, cái làn da đen nhẻm của nó cũng đã vơi đi phần nào, đã thế mỗi lần Minh Châu làm không được bài nào lại quay qua hỏi thằng Long, nó kiên nhẫn giảng bài từng li từng tí cho nàng.
Nó kiên nhẫn giảng bài cho nàng như vậy cũng vì để được ngắm cặp vú sau lớp áo phập phồng lên xuống sau lớp áo, nó ước tính chắc chắn 1 bàn tay của nó không thể nào nắm gọn được, kèm thêm hương thơm thiếu nữ phả vào mũi nó. Combo như vậy nó tình nguyện giảng bài thật chậm, nó ước gì mỗi ngày đều có bài để giảng. Có một điều mà nó cảm thấy hơi lo lắng là sức khỏe của Minh Châu có vẻ không được tốt cho lắm nhất là lúc gần tan trường, nàng thường xuyên gục mặt xuống bàn nó hỏi đến thì nàng chỉ nói mình bị cảm, trúng gió, vv… bảo nghĩ một lúc là không sao.
Với sự quan tâm đến bạn cùng bàn nó cũng dành nhiều giờ để tra cứu Google rồi từ đó rút ra kết luận là có vẻ như việc hành kinh không đều dẫn đến nguyên nhân trên. Có đánh chết nó cũng không ngờ sức khỏe của cô nàng hay ốm vặt mà nó quan tâm chẳng có vấn đề gì cả, nàng hay gục mặt xuống bàn là vì nguyên nhân khác thôi. Mà nó cũng sắp biết nguyên nhân là gì rồi…
Hôm đó lớp 10a9 của nó có tổ chức sinh nhật cho mấy đứa tháng 2 và tháng 3 trong đó có cả nó và Minh Châu. Đó vốn dĩ là một sự kiện rất vui nếu không đến lượt bàn của nó và Minh châu trực nhật mà ác một cái là mấy đứa bạn trời đánh trong lớp bọn này lại chơi pháo giấy bay đầy khắp sàn nhà trong lớp, vậy là sự kiện vốn dĩ đã tổ chức sau giờ học nên lúc tổ chức xong trong trường đã chẳng còn mấy mống người ngoài lớp nó, mấy đứa bạn cũng ở lại phụ dọn giấy ở dưới sàn với nó và Minh Châu, trong quá trình đó thì mấy đứa được phụ huynh đón về, mấy đứa khác thì xin về trước để đi học thêm đến lúc dọn gần xong thì trong trường chắc chỉ còn nó và Minh Châu.
“Để mình đi lấy chậu nước giặt giẻ lau bảng còn Long chịu khó kê lại mấy dãy bàn ghế trong lớp hộ Châu nhé. Mệt chết mất, lần sau không cho bọn giặc kia chơi pháo giấy nữa không hơi sức đâu mà đi dọn.” Minh Châu nói với nó như vậy rồi ngúng nguẩy cái mông đi đến cầm cái chậu đi lấy nước…
Thằng Long cười đáp:
– Được rồi để đó Long kê cho, không biết thằng nào nghĩ ra cái trò mua pháo giấy về bắn tùm lum ra như vậy nữa. Đúng là học thì ngu mà chơi ngu thì giỏi…
Thấy bóng Minh Châu khuất dần nó cũng tập trung kê nốt mấy cái bàn cho ngay hàng thẳng lối thì bỗng một cái điều khiển màu hồng nằm lăn lóc ở một góc chân bàn đập vào mắt nó. Tò mò nó cúi người nhặt lên xem đây là điều khiển của cái gì, chỉ thấy bên cạnh mỗi nút có hình những con sóng nhấp nhô khác nhau, thấy kỳ lạ vì trong lớp cũng có nhiều thiết bị dùng điều khiển như máy chiếu, tv, quạt hay điều hòa nhưng nó chưa bao giờ thấy chiếc điều khiển nào như vậy cả.
Cầm buồn tay nó nhấn thử cái có biểu tượng sóng cao nhất xem như thế nào thì ngoài cửa truyền đến tiếng đổ vỡ, lo lắng Minh Châu xảy ra chuyện gì Long vội bỏ cái điều khiển vừa nhặt được vào trong túi quần rồi chạy một mạch ra cửa lớp xem có chuyện gì xảy ra. Chỉ thấy nước nôi lênh láng khắp hành lang, cái chậu múc nước nằm lăn lóc một góc còn Minh Châu thì ngồi khuỵu xuống ôm bụng vẻ mặt nhăn nhó, đôi mắt hoa đào có sóng nước lưu chuyển như sắp khóc đến nơi, cái quần jean ôm ấp cái thân hình nuột nàng bị ướt một phần, cái áo ướt dán vào da thịt để lộ ra một phần cảnh xuân mà nàng che giấu bấy lâu nay trước mặt thằng Long. Nó vội chạy đến đỡ Minh Châu đứng lên…
“Bà có làm sao không? Có bị thương phần nào không, sao lại bất cẩn như vậy chứ”. Nó hỏi Minh Châu với vẻ mặt tràn đầy lo lắng, giọng nói trầm ấm có phần gấp gáp. Không đợi được câu trả lời, nó luồn tay bế nàng lên theo kiểu hoàng tử bế công chúa. Hơi bất ngờ về hành động của thằng Long hay cũng chẳng biết vì xấu hổ nữa chỉ thấy Minh Châu im lặng khẽ nép vào ngực thằng Long cảm nhận mùi hương từ người bạn cùng bàn khác giới. Bước những bước vững chãi về phía cửa lớp của hai đứa, vẻ mặt thằng Long trở nên quái dị pha chút tò mò vì nó nghe được cái tiếng re ré lên xuống nhè nhẹ theo chu kỳ phát ra từ… từ… chắc là từ vùng kín của Minh Châu, nghe đi nghe lại mấy lần nó mới dám khẳng định như vậy. Cố nén vẻ mặt kỳ quái và lòng tò mò để tránh phát ra những câu hỏi vô duyên không đúng chỗ, nó nhẹ nhàng đặt Minh Châu ngồi lên mặt bàn đầu tiên ngay cửa lớp, đang định quay đi thì Minh Châu khẽ rên nhẹ một tiếng: “Á”. Bốn mắt nhìn nhau, nó nhìn thấy trong mắt Minh Châu sóng nước lưu chuyển, đôi mắt như mơ như không. Bị thằng Long nhìn chằm chặp như vậy mặt Minh Châu đã đỏ nay lại càng đỏ thêm. Một giọng nói nhẹ nhàng khe khẽ truyền đến tai thằng Long…
“Long, bạn có thích mình không??”
Nghe được câu hỏi, nó đơ ra như tượng có vẻ như não của nó đang bị quá tải khi phải xử lý câu nói vừa nghe, thấy biểu hiện của nó Minh Châu khẽ véo nhẹ vào eo nó. Như vừa thoát ra khỏi cơn mơ, nó ngập ngừng rồi trả lời…
“Mình có”
Minh Châu làm vẻ mặt như không nghe thấy lời nó nói, ý muốn rất rõ ràng muốn nó trả lời nàng rõ ràng, mạnh mẽ hơn nữa. Nàng cũng không phải thất vọng, như làm một việc gì đó lấy hết can đảm của thằng Long một giọng nói trầm ấm, rõ ràng, dứt khoát vang lên trong lớp…
“Mình thích bạn, làm người yêu Long nhé”
Nói rồi nó ôm Minh Châu, nàng không trả lời chỉ khẽ vòng tay qua eo nó thay cho câu trả lời, hai người mặt đối mặt đúng lúc phải trao cho nhau nụ hôn đầu tiên thì cái tiếng rè rè lại phá hỏng bầu không khí giữa hai người. Nhìn vào mắt nó và như hạ quyết tâm cho quyết định của mình, Minh Châu hơi thở dồn dập, ngắt quãng giọng nói như muỗi:
“Anh có nhặt được cái điều khiển nào màu hồng trong lớp không?”
Hơi bất ngờ với cách gọi mình của Minh Châu, nó vội đưa tay vào túi mà mình để chiếc điều khiển đưa ra trước mặt nàng rồi nói…
“Mình nhặt…” biết mình nói hớ, nó vội sửa lời…
“Anh nhặt nó ở cuối lớp, không biết điều khiển cái gì mà lại nhỏ xíu mà còn màu hồng nữa, nãy anh tò mò nên bấm thử xem nó điều khiển cái gì?”
Minh Châu cười, bộ ngực rung lên theo những tiếng cười của nàng…
“Anh nhấn thử những nút bấm khác xem”
Nói rồi không quên nháy mắt với nó, như trúng phải mê hoặc nó vô thức làm theo bấm đại một nút bấm ngay phía dưới, cái tiếng rè rè ở vùng kín của nàng cũng biến đổi thành một âm thanh khác, và nhỏ hơn một chút. Đến lúc này thì nó có lẽ đã đoán ra cái thứ phát ra tiếng kêu trong quần nàng là thứ gì??? Tức thì cái suy nghĩ ấy làm cái quần nó đang mặc dựng lên một đụn bằng cái bát, một bàn tay nhẹ nhàng vuốt dọc trên cơ thể nó rồi đan chéo lên cổ nó kéo môi hai người dán vào nhau, tay nó được nàng đặt lên bộ ngực cao ngất của mình, không làm nàng thất vọng nó khẽ bóp, rồi từ từ mạnh bạo hơn luồn tay vào trong cái áo của nàng mà bóp.
Nụ hôn của hai con người có thể kéo dài vô tận nếu người Minh Châu không cong lên làm thằng Long hết hồn phải vòng tay qua đỡ nàng, một dòng nước ấm rơi tí tách xuống chân thằng Long. Như một bản năng nó định mở cái cúc quần của nàng để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của tạo hóa suốt mấy triệu năm thì nàng đặt tay lên tay nó, đôi tay mềm mại đó ngắn nó lại, giọng nói mang đầy xuân dược truyền đến tai nó…
“Về phòng của anh đi, ba mẹ em đi công tác cả rồi”
Cùng lúc đó tiếng bước chân ngoài cầu thang cũng dần rõ ràng hơn, rõ ràng ông Bắc theo lịch lại đi tuần trong trường xem có khu nhà nào quên khóa cửa hay vật dụng gì không…
…
Còn tiếp…
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Nhân sinh rực rỡ, người trên vạn người |
| Tác giả | Hạ Thiên |
| Thể loại | Truyện sex ngắn |
| Phân loại | Truyện sex học sinh |
| Tình trạng | Update Phần 3 |
| Ngày cập nhật | 08/12/2025 01:01 (GMT+7) |