Em nhẹ nhàng tựa vai tôi ngủ thiếp, tôi dặn lòng thôi đừng hôn để tình yêu tôi ngủ… Đôi má hồng phúng phính cọ bờ vai, tôi không hôn mà lấy tay mơn mớn… Tôi yêu em, hình như chỉ có thế và với em cũng chỉ cần có thế…
Em yêu tôi, hình như chỉ có vậy và tôi cũng chỉ cần có thế! Còn cần gì hơn ngoài tình yêu từ người mà mình yêu… Đó là mãn nguyện, là hạnh phúc, là sung sướng…
Máy bay hạ cánh xuống đường băng thẳng tắp sau một chuyến bay dài mệt mỏi.
Hà Nội mùa xuân chìm trong nắng nhẹ và không khí xe lạnh, những dòng người tấp nập trở về sau một kỳ nghỉ dài ngày. Những gương mặt mệt mỏi, những tiếng than thở “ôi tôi tăng mấy kg, ôi sao mày béo thế” khi hai người bạn gặp nhau…
Tôi khoác eo cô đứng đợi ngoài bãi chờ, một chiếc xe sang trọng đen bóng dừng ngay trước mắt, cửa xe mở, một dáng người ca ráo bước ra… Thằng T và ai kia? Một khuôn mặt quen thuộc lắm… Tim tôi chợt đau nhói… Là nàng ư? Tại sao lại gặp nàng trong hoàn cảnh này? Nàng ngồi trong xe gương mặt lạnh lùng, cặp kính đen che đi đôi mắt quyến rũ…
Nhưng đó đã là quá khứ, vì hiện tại người mà tôi yêu thương là cô, người phụ nữ đã từng chịu nhiều bất hạnh…
– Đại ka, chị dâu hai người đi chơi vui vẻ chứ? – Thằng T tiến lại cầm lấy chiếc vali to xụ bỏ vào cốp xe…
– Làm phiền mày quá…
– Đại ka nói giọng khách sáo quá, nghe không giống ĐK thường ngày tí nào? Thôi hai người lên xe đi, về còn nghỉ ngơi nữa…
– Ừ… – Tôi đến mở cửa để cô ngồi ổn định rồi mới vào xe và đóng cửa lại…
Chiếc xe lăn bánh hướng vào nội thành, những con đường quen thuộc, những hàng cây dài nối nhau thẳng tắp, những tà áo dài bay nhẹ trong gió… và mùi hương quen thuộc từ mái tóc cô… Cô tựa đầu lên vai tôi chìm vào giấc ngủ, phút bình yên là đây, hạnh phúc là đây, nhẹ nhàng nhưng vẫn mãnh liệt…
Một sự im lặng bao trùm trên chiếc xe sang trọng, không ai nói với ai vì sợ rằng sẽ khơi dậy những nỗi buồn từ quá khứ, sợ rằng người phụ nữ vô tội đang ngồi cạnh tôi sẽ buồn.
Nhưng im lặng không phải là cách giải quyết tốt nhất cho một vấn đề. Yêu ư? Đã là quá khứ! Nhớ nhung? Thì cũng vậy! Tội lỗi ư? Không, vì nàng là người đã ra đi chẳng nói với tôi một lời… Tôi oán trách nàng hay nàng oán trách tôi, đó chẳng còn ý nghĩa gì nữa vì tất cả với tôi bây giờ là người mà tôi đã cầu hôn, là cô, người vợ xinh đẹp của tôi…
– Gia đình ăn tết to không T? Đưa em nào về ra mắt bố mẹ, họ hàng chưa?
– Vui lắm Đk, còn người yêu thì không! Mà thiếu ĐK chán hẳn, hai thằng kia thì nhạt như nước lã, đi với chúng nó chỉ nghe mấy chuyện gái gú đến phát ớn…
– Còn… chị Thủy? Chị về khi nào vậy? – Bóng lưng dịu dàng khẽ nhúc nhích…
– Thủy về hôm qua… Còn N đi chơi ở đâu về vậy?
– N đưa người yêu đi Thái về… Chị Thủy về hẳn chưa?
– Thủy lần này về hẳn. Về lo việc ở công ty cùng bố mẹ…
Tôi và nàng chỉ hỏi nhau những câu xã giao bình thường, tuyệt nhiên chẳng đả đụng gì đến những chuyện tình cảm xưa kia giữa hai người…
– Đến rồi Đk, xuống tầng hầm hay dừng trên này?
– Dừng đây cũng được, xuống dưới đó quay xe khó lắm…
Xuống xe mở cửa cho cô, lấy hành lý…
– Cô cảm ơn T nhé. Hai chị em lên nhà uống nước đã…
– Cảm ơn cô, em có việc rồi, cô và N về nghỉ ngơi đi đã, mai em qua ăn bám… hehe…
– Vậy hai em về. Chào… em…
Đợi xe thằng T đi khuất tôi mới dìu cô lên nhà… Khu chung cư vắng người sau kỳ nghỉ tết, chỉ có bác bảo vệ vẫn ngồi vị trí quen thuộc… Cúi đầu chào bác rồi hai vợ chồng vào thang máy để lên tầng…
Cánh cửa mở toang, những thứ quen thuộc hiện ra trước mắt như chào đón chủ nhân của chúng về… Vội đặt hành lý xuống, đóng chặt cửa lại, bế cô lên hướng về chiếc giường êm ả…
– Chồng ơi! Chồng định làm gì đấy? Hihi!
– Vợ yêu đoán thử xem… Chồng đùa thôi, biết vợ mệt mà… Vợ ngủ đi, chồng ra xem tủ lạnh có gì rồi nấu mấy món ăn nhẹ. Vợ có ăn được đồ ở sân bay đâu…
– Vậy mà làm vợ cứ tưởng?
– Bác sĩ dặn rồi mà, vợ không nhớ à?
– Vợ biết rồi… Hôn vợ cái đã, ngủ mới ngon được… Nhanh… cô giơ hai tay lên chờ đợi…
Tôi cúi xuống chiếm lấy môi cô… Nồng nàn mê đắm…
… Bạn đang đọc truyện Những đêm mặn nồng tại nguồn: http://truyensexhay.org/nhung-dem-man-nong/
Tôi ôm cô ngồi chờ bác sĩ gọi, những người bước ra từ căn phòng định mệnh ấy, có người vui đến rơi nước mắt, cũng có người buồn đến mức chẳng thể rơi được một giọt lệ nào… Ngang trái…
– Sẽ ổn thôi em à! – Tôi cố chấn an cô mặc dù lòng tôi cũng hồi hộp chẳng kém…
– Em lo quá, kết quả sẽ ra sao?
– Đừng lo quá… Dù thế nào anh vẫn luôn bên cạnh em… Anh yêu em! Yêu nhiều đến mức có thể chấp nhận tất cả vì em…
– Nhưng…
– Không nhưng gì hết… Ôm anh đi…
Cô lặng lẽ khóc trong vòng tay tôi, người phụ nữ yếu đuối ấy đang lo sợ điều không may sẽ đến với mình, lo sợ vì mọi cố gắng sẽ đổ sông đổ biển…
– Mời hai anh chị vào trong… – cô y tá bước ra từ căn phòng định mệnh…
Vị bác sĩ ngước lên nhìn tôi và cô với vẻ mặt chẳng có lấy nổi một biểu hiện gì… Tôi và cô lại càng có lý do để thêm lo lắng…
– Kết quả thế nào thưa bác sĩ?
– Qua kết quả kiểm tra, trứng của cô đây khá yếu, nếu tiến hành thụ tinh và cấy vào tử cung khả năng thành công khá thấp… Sắc suất thành công chỉ khoảng 20%… Điều đáng lo ngại nhất là nếu lần này bị hư thai nữa cô ấy sẽ hoàn toàn vô sinh, không còn cách chữa trị. Lần này có thể lấy trứng thành công đã là một sự may mắn hiếm có rồi…
Khuôn mặt cô đã bớt chút căng thẳng, môi hồng khẽ mỉm cười, hy vọng lại được thắp lên lần nữa. Tôi biết cô vui lắm, tôi cũng thế…
– 1% Chúng tôi còn có thể, vậy 20% thì tại sao không? Xin bác sĩ cố gắng giúp đỡ vợ chồng tôi…
– Vậy được rồi, chúng tôi sẽ cố gắng hết khả năng của mình… Giờ mời anh đi theo cô y tá lấy tinh trùng…
– Y tá? Sao không phải là vợ tôi? – Tôi nhìn vị bác sĩ thắc mắc… Bà cũng nhìn tôi rồi cười nhẹ…
– Anh đi theo cô y tá lấy đồ đựng, còn anh lấy thế nào là việc của anh…
– À tôi hiểu rồi… Đi thôi em… Cảm ơn bác sĩ…
Cô nhìn tôi rồi quay sang nhìn vị bác sĩ, ngượng ngùng, e lệ như gái mới lớn…
Một tay cầm lọ đựng tinh, một tay dắt cô theo tiến thẳng vào WC…
Đóng cửa phòng vệ sinh, đặt lọ lên nắp bồn cầu, vội vàng hôn lên môi hồng căng mọng… Cô cũng nhiệt tình đáp lại… Lưỡi quấn lưỡi, môi mút môi… Tay mân mê, tay nắn bóp…
– Vợ yêu giúp chồng đi… khoan… nào vợ quay lại…
– Cẩn thận, nhẹ thôi chồng… Mà không được đâu, ở đây nhiều người quá… nỡ ai… Á… Ưm. M. M. M. M… Chồng… ơi!
Chẳng để cô nói hết cu tôi đã nằm gọn và mất hút giữa khe mông cô… Đã lâu rồi tôi chưa được cắm sâu vào như vậy. Cảm giác ấm áp bao trùm lên toàn bộ thân cặc… Nhưng vẫn cố gắng không để đầu cu đụng vào tử cung cô… Chỉ đẩy vào rồi để yên đó cảm nhận trước khi rút ra một chút để nhấp gần cửa lồn…
Bót quá… Chắc do hoàn cảnh quan hệ làm cho sự kích thích trong cả tôi và cô tăng mạnh… Thế nên nhấp được chừng 5 phút cô đã gồng mình lên đỉnh dữ dội…
– Ưm… ưm… ứm, ưm, hừ hừ…
Rút cu ra, lấy khăn giấy lau cô bé múp míp thật sạch rồi lau khô con cu đang bóng nhẫy…
Cô khẽ cúi xuống, há miệng ngậm con cu vào trong, hai má hồng phình ra rồi tóp lại vì cô đang cố gắng mút thật mạnh… Tôi tựa hẳn lưng vào tường để cố gắng tận hưởng… Môi cô ôm lấy thân cặc, cái lưỡi điệu nghệ lướt qua đầu khấc bóng lưỡng…
Cúi xuống thêm chút nữa, cô ngậm lấy hai hòn dái to, tay sóc con cu liên tục không ngừng nghỉ… Tôi cố căng mắt nhìn cơ thể quyến rũ của cô để tăng cảm giác…
– Vợ ơi… Tuyệt quá… Mút đi…
Cô nhanh chóng ngậm đầu cu rồi mút thật mạnh, hết lần này đến lần khác… Một tay cầm sẵn lọ đựng, một tay giữ đầu cô để nhấp vào…
Tôi gồng mình kìm chế, hai bàn chân tì mạnh xuống nền gạch, tay cô bóp chặt thân cặc.
– Anh… ra… á…
Tôi vẫn còn đủ chút tỉnh táo để đưa miệng lọ hứng ngay đầu cu… Vẫn có một tia bắn trượt ra ngoài dính vào gương mặt kiều diễm…
Tôi hoàn hồn, lấy nắp lọ đậy lại… Một chất màu trắng sữa đặc sệt đầy cả một cái lọ thủy tinh to bằng cổ tay…
Lấy khăn giấy lau sạch tinh trùng trên mặt cô, chiếc váy maxi body bó sát vẫn còn vướng bộ mông cong nên chưa rủ xuống… Tôi kéo cô lại hôn lên đôi môi đã mờ đi lớp son vì màn bú liếm hoang dại ấy…
Để cô ngồi ngoài ghế chờ còn tôi vào trong đưa cho chị y tá… Tôi ngượng ngùng cầm hai tay cố che đi cả cái lọ chỉ để chừa ra mỗi nắp…
– Xong rồi chị. – Tôi đặt xuống bàn trước mặt chị y tá… Chị ta tỏ vẻ ngạc nhiên rồi ngước lên nhìn tôi…
– Không lẽ cậu xin thêm mấy người nữa hả? – Trọng giọng chị ta có chút trêu đùa, tôi cũng hùa theo…
– Không của mình tôi thôi!
– Được rồi. Cậu về được rồi, nhớ đến đúng lịch hẹn… Nhiều quá…
– Sao ạ!
– Không… không có gì… cậu đưa vợ về nghỉ ngơi đi… – chị ta cầm lọ tinh trùng rồi lấy bút viết tên tôi và 3 chữ số lên tờ giấy dính trên thân lọ…
Cô đang ngồi đó chờ đợi tôi, ánh mắt ngóng trông hướng về tôi… Cô khẽ mỉm cười rồi chạy đến ôm tôi…
– Em hạnh phúc quá… Em yêu anh…
– Thôi nào người ta đang nhìn mình kìa… – tôi ghé vào tai cô nói nhỏ… – Về nhà ăn mừng thôi…
– Hư… Ai cho…
– Không cho anh cũng lấy…
… Bạn đang đọc truyện Những đêm mặn nồng tại nguồn: http://truyensexhay.org/nhung-dem-man-nong/
– YYYYAAAAA BỤP… HỰ… UỴCH… – Tay tôi va thật mạnh vào một chỗ nào đó và đồng thời má bên trái tôi cũng đón nhận một cú trời giáng… Mọi thứ trước mắt tối xầm lại, quay cuồng, mờ ảo… Tôi lảo đảo rồi nằm thụp xuống sàn…
Đôi tai ù ù cố gắng nghe những tiếng hô hoán la ó trước khi chìm hoàn toàn vào cơn bất tỉnh:
– N… Dậy đi mày, cớm tới kìa… Dậy đi… Thằng S, thằng Đ ra đây giúp tao đưa nó ra… nhanh… – đó là giọng của thằng T.
Sau đó tôi bất tỉnh hoàn toàn, khi tỉnh dậy thứ tôi cảm nhận được là toàn bộ cơ thể từ đầu xuống chân đều đau nhức… Cố mở mắt nhưng chỉ nhìn được một bên phải, còn mắt trái chẳng nhìn thấy gì vì cả mí mắt sưng húp che đi… Định nói “tôi đang ở đâu” mà cũng khó mở miệng vì quai hàm cứng đơ… Tỉnh được một lúc rồi lại ngủ thiếp đi…
Tôi mở to mắt nhìn lên trần nhà, bên trên đó là chiếc quạt trần đang mải miết quay tròn… Miệng đã có thể cử động được khá bình thường, mắt cũng đỡ sưng, mọi bộ phận đều còn nguyên vẹn, chỉ hơi đau một chút… Tôi nhớ lại trong đầu mình, đây đã là lần thứ bao nhiêu tôi phải nằm kiểu này rồi? Chẳng nhớ nổi, hay đúng ra là chẳng đếm nổi. Nói không đếm nổi thì có vẻ hơi quá, nhưng đúng là khá nhiều…
Đang suy nghĩ miên man thì cả 3 thằng chiến hữu mở cửa phòng bệnh đi vào mang theo đống đồ lỉnh kỉnh… Mặt thằng nào thằng nấy nhìn ghét bỏ mẹ chỉ muốn táng cho mấy cái vào mặt, vì cái bản mặt chúng nó đang nhe nhởn cười như vui lắm… Định mệnh, tôi đang đau gần chết mà chúng nó còn cười được, anh em cái con cu… Mẹ kiếp…
Nói vậy thôi, tôi cũng vui, tôi biết vì sao chúng nó vui… Không phải vì tôi tỉnh lại, mà vì cái đống polime nằm trong cái túi thằng T đang đeo trên người…
– Đại Ka bọn em thanh toán viện phí xong rồi… ĐK cứ nghỉ ngơi ở đây thêm vài hôm nữa, khẻo hẳn rồi về… – Thằng Đ đặt tô cháo xuống bàn bên cạnh quay sang nói…
Thằng T đặt túi xuống bên cạnh tôi mặt hớn hở…
– Đây của ĐK… Nhất ĐK nằm viện còn được nằm phòng VIP nữa… Lần này được quả đậm bọn em đợi ĐK ra viện mời bọn em một chầu nhậu…
– Cảm ơn anh em… Mà kiếm em nào đến mát – xa cho tao cái đi, đau hết người rồi…
– Có y tá đấy thôi, bọn em thêu trọn gói rồi mà…
– ĐM cả cái bệnh viện tư này mà không có nổi một em y tá nhìn ra hồn một tí à, mà thuê con xấu hoắc?
– Thế thôi ĐK, ở chỗ thế này kiếm đâu ra mấy em chân dài.
– Đúng đấy, bây giờ ĐK cần một người biết chăm sóc chứ đâu cần một ả biết làm tình… hahaha… – Thằng S cười khoái chí, hai thằng kia cũng cười theo…
– Cũng đúng… À mà học xong phải vào nói chuyện với tao cho tao đỡ chán, nằm mấy hôm trong này chắc tao buồn mà chết…
– Mai có vú nuôi em mang đồ ăn vào cho ĐK… Có gì thì nói chuyện với cô ấy cũng được. Chứ bọn em bận lắm, phải không hia thằng kia… – thằng T nhìn 2 thằng S và Đ rồi cả 3 cùng cười bí hiểm…
– Cho vú nuôi mày vào để mà giết tao à hả T? Nhỡ cô ấy vì chuyện kia mà hận tao, rồi nhân lúc tao ngủ mà đâm chết tao thì sao?
– Em thấy cũng đúng mà ĐK. Đàn ông dám làm dám chịu, đã đè người ta ra giường rồi thì cũng phải chịu tí hình phạt chứ lị… Cô ấy còn là gái chưa chồng, chưa yêu ai bao giờ, ở với nhà em từ lúc 15 – 16 tuổi đến bây giờ…
– Nhưng tao đã làm gì quá giới hạn với cô ấy đâu? Chỉ hôn hít này nọ, mà khi đấy tao say biết là ai, thấy xinh là chiến luôn…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những đêm mặn nồng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Đụ máy bay, Tâm sự bạn đọc, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện không loạn luân, Truyện liếm lồn, Truyện sex có thật |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 08/09/2019 12:39 (GMT+7) |