Sau khi băng qua một vành đai Trúc Lâm Viên có diện tích khoảng 1000ha để ngăn cách khu ngoại viện 5000ha và khu nội viện 5000ha, ra khỏi vành đai Trúc Lâm Viên còn phải băng qua một cây cầu 50m có con suối nhân tạo chảy róc rách ở bên dưới và tất cả đều đổ vào một cái hồ nhân tạo cách đây không xa, còn có những đàn cá các loại tung tăng bơi lội dưới dòng nước hồ xanh biếc. Vừa qua khỏi cầu thì đi vào một con đường lót đá Cubic được lát từng hàng xen kẽ. Con đường đá đi vào giữa hai dãy hàng rào từ những hàng cây Tùng Bách được cắt tỉa hình chóp nón tròn trịa. Cuối con đường lót đá này lại dẫn đến một công viên tròn giống như vòng xuyến giữa đại lộ. Toàn bộ công viên có bán kính 50m, giữa công viên có đặt bốn băng ghế sắt dài được đặt ngay trước bốn bồn hoa tròn và đứt khúc tạo ra hình chữ thập, trung tâm chữ thập chính là trung tâm công viên còn có một đài phun nước tạo ra những tia nước đẹp mắt. Hai bên công viên là hai cổng chào, bên trái có chữ Tiểu Khu A và bên còn lại là Tiểu Khu B. Xe điện phải đi vào một lối đi bằng một góc tư hình tròn mới rẽ vào được cổng chào Tiểu Khu B.
… Bạn đang đọc truyện Pháp Sư Tam Kiếp tại nguồn: http://truyensexhay.org/phap-su-tam-kiep/
Bên trong nơi gọi là Tiểu Khu B, toàn hoàn không thấy bóng dáng của dãy nhà ký túc xá nào cả, thay vào đó là những căn nhà cấp 4 gác lửng xây bằng bê tông hẳn hoi và tất cả đều đồng diện tích như nhau, những kiến trúc nơi đây còn sang trọng hơn cả nhà cấp 4 gác lửng thông thường. Khoảng cách giữa nhà và nhà lại được bố trí rất đều nhau và lại rất hợp lý chứ không san sát nhau như ở các trung tâm thành phố bên ngoài học viện.
Theo như lời giới thiệu của giáo sư Phạm Thúy Uyên, Tiểu Khu B này ngoài các căn hộ ra còn có các khu giải trí, khu mua sắm, nhà hàng, bar hay night club… nói chung không thiếu một thứ gì, giống y như một thành phố thu nhỏ.
Học viện rất tôn trọng sự tự do của các học viên, luôn tạo điều kiện tốt nhất cho các học viên và không muốn khiến các học viên luôn có cảm giác khác biệt giữa ở nhà và ở trường. Thế cho nên học viện không có quá nhiều những quy tắc cổ hủ và không cần thiết. Ở học viện này không có cái gọi là khu nam hay khu nữ, cũng không phân biệt giáo sư và học viên. Vì tất cả mọi người là bình đẳng nên tất cả mọi người đều ở chung một tiểu khu như nhau, kiến trúc nhà và nội thất có thể khác đi một chút, nhưng diện tích mỗi căn hộ cũng chẳng khác gì mấy. Ngoại trừ lão già viện trưởng và bà cô khó tính phó viện trưởng hay các giáo sư khoa học do phòng thí nghiệm rất gần Tiểu Khu A, nên đã chọn cùng ở bên Tiểu Khu A để dễ dàng làm việc.
Tuy nhiên, vẫn có một sự khác biệt lớn đó chính là sự khác biệt giữa học viên ngoại viện và học viên nòng cốt nội viện. Từ thông tin mà giáo sư Phạm Thúy Uyên đã cho biết thêm.
– Các em nghe rõ đây! Sở dĩ học viện phải có đãi ngộ tốt với các em như vậy là bởi vì trên tờ đăng ký nhập học tại học viện Thiên Vương, đó cũng chính là giấy khế ước bán thân vĩnh viễn của các em. Nhưng khế ước bán thân đó chỉ có hiệu lực khi các em thể hiện xuất sắc trong bài kiểm tra sát hạch đầu vào và đã trở thành học viên nòng cốt của học viện, thì các em sẽ chính thức mãi mãi ở trong nội viện của học viện này. Chỉ trừ trường hợp các em được sai ra ngoài học viện để làm nhiệm vụ hoặc được đích thân viện trưởng và phó viện trưởng ký giấy quyết định chuyển học viện. Và còn một điều khác các em cần lưu ý đặc biệt nghiêm trọng là đừng gây ra một số lỗi dẫn đến bị sa thải ra khỏi học viện và một khi bị sa thải có nghĩa là các em sẽ bị chấm dứt cuộc đời làm Pháp Sư của mình, vì không được phép gia nhập bất cứ học viện nào khác. Đây là quy định chung cho các học viện trên toàn quốc, chứ không riêng gì học viện Thiên Vương chúng ta. Nhưng không phải học viện nào cũng có đãi ngộ tương tự như học viện Thiên Vương chúng ta đâu.
Dừng một lúc, khi sắc mặt của các học viên đã trở nên căng thẳng hơn. Phạm Thúy Uyên phì cười, một nụ cười xinh đẹp tinh nghịch.
– Hihihi… Các em đừng lo lắng! Tuy sẽ mãi mãi ở lại nơi này cũng không có nghĩa là sẽ mãi mãi cầm tù các em như từ nhân, các vẫn có thể ra ngoài vì một số lý do nào đó. Cô ở đây cũng thường ra ngoài hoài mà không hề hấn gì hết. Lý do cô nói như vậy, là từ khi các em trở thành Pháp Sư thực sự có nghĩa là các em sẽ những người lính pháp sư phục vụ cho quân đội Hoàng Gia tương lai, cống hiến sức mình cho đất nước.
Xe điện chạy đến từng căn hộ có đánh số và thả từng học viên vào những căn hộ đó. Mỗi một căn hộ các học viên có thể tùy chọn ở một mình hoặc ở hai, ba người tùy thích.
… Bạn đang đọc truyện Pháp Sư Tam Kiếp tại nguồn: http://truyensexhay.org/phap-su-tam-kiep/
Sau vài giờ, giáo sư Phạm Thúy Uyên đã xong nhiệm vụ đưa rước các tân học viên nòng cốt chọn căn hộ. Giờ lúc này các hành lý từ trong nhẫn trữ vật của các học viên đã được sắp xếp đâu vào đó trong căn hộ và các vật trang trí nội thất mà các học viên mang theo cũng đã bài trí xong từ lâu. Và giờ đây các học viên được tự do cho đến đúng 13h chiều.
Có tổng cộng 8 học viên nòng cốt của học viện, nên đã chia đều ra mỗi căn hộ là hai học viên ở cho thoải mái, đây cũng là ý kiến của toàn bộ 8 học viên đã thống nhất. Lúc đầu là Thiên Vân và Hồng Quân đã được xếp vào căn hộ B35, nhưng sau cùng cũng không biết tại sao căn hộ B35 giờ đây chỉ còn một mình Hồng Quân. Còn Thiên Vân không biết đã bị lôi đi từ bao giờ.
Còn bây giờ lại thấy tại trước cửa căn hộ B34 có hình dáng của hai nữ sinh trong bộ đầm Pháp Sư vàng, lại còn lòi ra thêm một bóng nam nhân.
– Thôi được rồi! Bây giờ tui nhường lại không gian riêng dành cho hai người, hai người cứ thoải mái vào trong nói chuyện hay muốn làm gì thì làm. Dù sao hai người là bạn bè lâu năm gặp lại nên chắc chắn sẽ có nhiều chuyện tâm sự. Ok! Tui đi đây bye bye…
Mới nói xong thì liền bỏ đi, thấy vậy Lưu Thiên Hương giật mình gọi với theo.
– Ế… Diệu Linh! Vậy bà định đi đâu?
– Căn hộ B36 chứ đi đâu, ngoài Ngọc Trân ra thì còn ai chơi nữa đâu?
Lời vừa nói xong thì bóng dáng chiếc ô tô điện 4 chỗ ngồi do Diệu Linh tự cầm lái đã trở thành cái bóng nhỏ xíu khi đã đi rất xa. Chiếc ô tô điện 4 chỗ ngồi này đã có sẵn trong mỗi garage xe của mỗi căn hộ, đây cũng là một trong những vật dụng hỗ trợ được đích thân viện trưởng Phương Khiếu Hoành đặc biệt cung cấp, chỉ dành riêng cho các học viên cưng của học viện để dễ dàng di chuyển trong nội viện và ngoại viện rộng thênh thang, miễn là không được lái ra khỏi học viện.
– Haiz! Cái con nhỏ này thật là… tự dưng lại bỏ đi vào lúc này, chẳng biết trong đầu con nhỏ này đang nghĩ gì? Haiz… thôi kệ đi, Thiên Vân àh, mau vào trong thôi!
– Ừh, ừh… tui biết rồi!
Thế là cả hai người một nam một nữ cùng nắm tay nhau bước vào cửa căn hộ B34.
– Thiên Vân àh! Ông cứ tự nhiên như ở nhà nhé, muốn uống gì thì cứ đến tủ lạnh lấy uống! Rồi cứ đến sofa ở đằng kia mà ngồi đợi tui một lát nhé, tui đi tắm một phát cho thoải mái cái đã.
Nói xong thì lại đi mất, giờ chỉ còn một mình Đổng Thiên Vân, bèn đi đến tủ lạnh mở ra. Có quá nhiều thứ đầy nhóc trong tủ lạnh, nước giải khát gì cũng có, ngay cả bia các loại cũng có.
“Thôi tốt nhất đừng nên uống bia vào lúc này, 13h chiều còn phải tham gia vòng khảo hạch thứ hai”.
Với đại một lon Thumbs Up vị dâu rừng, khui ra hớp một hơi mát lạnh rồi đi về phía sofa ngồi nghỉ ngơi. Nhưng khi vừa mới ngồi xuống thì có một tình huống xảy ra. (Không có quảng cáo gì đâu nha)
Đôi mắt chợt lóe ra ánh kim quang do tu luyện Thái Hư Cổ Nhãn Long có thể nhìn xuyên qua vạn vật trong bán kính 200m, có thể nâng cấp độ xa và các chức năng thông qua tu vi Pháp Sư. Phóng kim quang đến nơi có những tên nam nhân che mặt đang rình rập trong bụi rậm ở phía sau căn hộ có đánh số B11 và cách đây khoảng 60m.
– Bọn này là ai, sao mà trông quen quen vậy?
Thử cố gắng nhìn xuyên qua sau lớp che mặt xem là ai…
– Thì ra là hai thằng đàn em của Trần Đại Hùng, nhưng chẳng phải đó là căn hộ của giáo sư Phạm Thúy Uyên sao? Bọn chúng đang tính làm gì?
Có dự cảm không lành, Thiên Vân liền phóng người lao ra khỏi nhà bằng Thái Hư Tật Phong Hành. Hướng về đám đàn em của Trần Đại Hùng nhanh chóng phóng đến, khi đến nơi nhưng không vội tiếp cận mà phải giữ khoảng cách và núp một nơi vừa an toàn vừa dễ dàng theo dõi. Điện thoại đã được lấy ra bật chế độ camera và zoom in gần lại.
Một trong hai thằng bịt mặt khi đã xác định vị trí cửa sổ có chủ nhân đang ở ngay phía sau cửa sổ, hắn nhẹ nhàng mở hé cửa sổ ra, rút ra một cái ống trúc từ nhẫn trữ vật, kê một đầu ống trúc vào khe cửa sổ và thổi. Cả đám đứng đợi thêm một lúc nữa rồi mới đột nhập vào trong bằng cách nhảy qua tường rào. Không lâu sau đã thấy bọn chúng khiên ra một cô gái đã bất tỉnh. Bên ngoài đã có thêm hai thằng đang chờ sẵn trên chiếc ô tô điện 4 chỗ từ bao giờ, nhanh chóng khiên cô gái lên xe và đi mất.
Khi ô tô điện đã đi xa được một khoảng Thiên Vân nhanh chóng đuổi theo bằng Thái Hư Tật Phong Hành. Vẫn giữ khoảng cách 20m dùng Cổ Nhãn Long đi theo sau.
… Bạn đang đọc truyện Pháp Sư Tam Kiếp tại nguồn: http://truyensexhay.org/phap-su-tam-kiep/
Đuổi theo được vài phút, cuối cùng đã thấy bọn chúng dừng lại một nơi trông giống như nhà kho chỉ bằng 10m², rồi khiên cô gái vào bên trong, camera của Thiên Vân cũng đã quay lại được mọi sự tình. Khi bọn chúng đã khuất trong nhà kho khi cánh cửa đã được khép kín, Thiên Vân ngay lập tức tiếp cận căn nhà kho đó. Nhưng không may nhà kho này lại không có bất cứ một cánh cửa sổ nào, cũng không có lỗ thông gió, cửa chính thì lại càng không có bất cứ một khe hở nào để nhìn vào trong. Thiên Vân đành phải bật Cổ Nhãn Long để nhìn vào trong…
Bên trong nhà kho này, còn có một mật đạo ở dưới lòng đất. Phía trên có những sợi dây thừng được treo ngổn ngang, bọn chúng nắm đại một sợi trong đám đó kéo xuống, ngay tức thì cửa hầm được mở ra. Bọn chúng khiên cô gái xuống hầm và cửa hầm tự động đóng lại. Từ khi đó Thiên Vân không còn thấy gì được nữa, giống như cánh cửa hầm có chức năng cảng lại tầm nhìn Cổ Nhãn Long.
Thấy diễn biến ngày càng trở nên nguy hiểm, Thiên Vân bèn tìm danh bạ trên điện thoại và bấm gọi ai đó rồi mới trực tiếp xông vào trong nhà kho. Đã biết được cách mở cửa hầm, nên Thiên Vân đã dễ dàng mò vào trong mật đạo.
Lối đi trong hầm tối tăm nồng nặc mùi ẩm thấp, đường đi thì lầy lội, chỉ có chút ánh sáng từ những cây đuốc đặt rất xa nhau, còn có những đoạn nước bị dột liên tục nhỏ xuống. Cuối cùng khi đến được nơi rộng rãi hơn, sạch sẽ hơn và nhưng cũng chỉ sáng sủa hơn một tí vì chiếc đèn Neon cũng chỉ mờ mờ ảo ảo, cũng ở đỡ hơn nhiều so với trước đó. Nơi này có kích thước của hình hộp chữ nhật khoảng 16m², rất trống trãi chả có trang trí nội thất gì hết, cả nền, tường và trần đều y hệt nhau, cũng không có bóng dáng một người nào ở đây.
– Quái lạ! Người ở đây đâu hết rồi, có khi nào bị rơi vào bẫy rồi không?
Lấy hết can đảm tiến thêm vào trong, đi tiếp nữa thì thấy có một cánh cửa.
– Chắc chắn là ở trong này rồi, thử dùng lại Cổ Nhãn Long xem.
Nói là làm, ánh mắt kim quang đã được bật…
– Thật may mắn! Chỉ có cửa hầm mới chặn được Cổ Nhãn Long của mình, còn cửa này thì hoàn toàn không thể chặn được. Chắn bọn chúng không nghĩ sẽ có người khác lọt vào trong này, nên đã không phòng bị luôn cho cánh cửa này.
Tức thì, đã thấy được cảnh tượng bên trong, giáo sư Phạm Thúy Uyên đã thức tỉnh và đang cố gắng vùng vẫy khi hai tay đã bị giữ chặt bằng hai cùm sắt ở hai bên cọc gỗ hình chữ T. Tên Trần Đại Hùng thì ngồi chễm chệ trên chiếc ghế dựa sắt và đôi chân gác bắt chéo trên bàn và đám đàn em đứng dàn hàng ngang sau lưng.
– Thả ta ra! Mấy người làm gì vậy? Ai cho các ngươi lá gan bắt cóc giáo sư? Mấy người các ngươi sẽ bị sa thải vì chuyện này! Mau thả ta ra!
– Hehehe… Cô giáo mỹ nữ! Tôi có lời khuyên chân thành dành cho cô! Đừng có gào lên nữa, vô ích thôi! Nơi này không có ai nghe thấy cô đâu!
Sau đó, liếc mắt sang đám đàn em…
– Tụi mày khi trên đường đem con ả này đến đây, có phát hiện ra ai đang bám theo không?
– Dạ! Anh Đại Hùng! Hoàn toàn không có…
– Tụi bây chắc chứ?
– Dạ bọn em thề! Bọn em chắc chắn…
– Tốt, rất tốt! Hehehe… này tụi bây… tao sẽ lên hưởng trước… sau đó đến lượt tụi bây…
– Áh! Các ngươi làm gì vậy… các ngươi dám!
“RẦM” Cánh cửa bị đá tung.
– Khốn nạn! Bọn mày mau thả giáo sư ra. Hỏa Xích Phá Bát Hoang!
Cổ Long Huyền Trọng Xích cầm sẵn trong tay, vừa xông vào thì đánh ngay cho bọn chúng không kịp trở tay. Lao lên phía trước, Vô Sắc Long Châu trên thân trọng xích đã được ngưng tụ Hỏa thuộc tính, Thiên Vân cầm trọng xích quật mạnh từ trái sang phải và xuất ra bốn con Hỏa Long bay đi.
Bị đánh bất ngờ cả bốn thằng đàn em đều bị Hỏa Long đánh bay cùng một lúc văng đi đập mạnh vào tường. Trần Đại Hùng vừa mới kéo quần xuống chuẩn bị khinh nhục Phạm Thúy Uyên thì lại phải vội kéo lên, vừa kéo vừa quát…
– Đậu má! Mày là thằng chó n…
– Phệ Xích Trấn Địa Long!
Vừa đánh bay xong một lúc bốn thằng nhưng không cần thu chiêu, mà đánh luôn chiêu tiếp theo vốn không cho tên Đại Hùng nói hết câu. Vận dụng sức nặng vạn cân của trọng xích, Thiên Vân hai tay nâng trọng xích giơ lên cao ngưng tụ Thổ thuộc tính và trảm mạnh xuống nền đá khiến cho nền nhà vỡ tan ra từng mảnh, xích chém xuống cũng tạo ra một đạo quang lưỡi đao hình bán nguyệt bay tới, Đại Hùng cũng bị dính chiêu bất ngờ nên trấn bay đi nhập bọn cùng với đám đàn em ở vách tường, trong khi khóa quần còn chưa kịp khóa lại.
– Thiên Vân! Em là Đổng Thiên Vân phải không? Sao em lại chạy đến đây? Mau quay về đi, ở đây nguy hiểm lắm…
– Cô không cần lo lắng! Bọn này em sử được, xin hãy tin em.
Đại Hùng có tu vi Pháp Sư cấp C trung kỳ cùng với đám đàn em đứa nào cũng là Pháp Sư cấp C sơ kỳ, nên một kích vừa rồi tuy hơi đau một chút nhưng vẫn chưa có gì đáng kể. Vì vậy, bọn hắn đã lồm cồm đứng dậy. Vẻ mặt Đại Hùng đã rất tức tối, gằn giọng quát to…
– Tụi bây! Cùng xông lên quánh chết mịa nó cho tao!
– Lại còn cố giãy giụa! Phần Thiên Băng Long Xích!
Một xích lại giơ lên cao, nhưng lần này thuộc tính Thủy đã được ngưng tụ vào trong Vô Sắc Long Châu, Long Châu trên thân trọng xích bắt đầu xoay tròn và từ trọng xích xuất ra một con Băng Long, khi một xích được trảm xuống đất lần nữa con Băng Long liền bay đi, từng tên một khi bị Băng Long bay ngang qua uốn quanh từng thằng một vòng thì đều bị đóng băng cứng ngắc đứng bất động tại chỗ. Thiên Vân liền xông đến chém mạnh trọng xích để phá những tảng băng vỡ tan, bốn tên đàn em liền đỗ quỵ xuống đất bất tỉnh.
– Mày… mày… từ khi nào mày lại mạnh như vậy… tao đéo tin, tao đéo tin… Yaaaah… Lão Hổ Hạ Sơn Cước!
Đại Hùng xông tới bay lên ngưng tụ linh lực thuộc tính Thổ vào đôi chân biến đôi chân thành hai tảng đá, hướng đến đỉnh đầu Thiên Vân chẽ gót xuống. Thiên Vân liền thi triển Thái Hư Tật Phong Hành chỉ một cái chớp mắt đã né qua bên trái khiến Đại Hùng chẽ gót vào hư không.
– Hỏa Long Phá Bát Hoang!
Thừa cơ Đại Hùng bị hết đà sau cú chẻ gót vào hư không, Thiên Vân lại quật ngang trọng xích cho bốn con Hỏa Long tấn công vào mạn sườn của Đại Hùng. Một lần nữa Đại Hùng bị sức nặng của trọng xích trấn bay vào vách bất tỉnh.
… Bạn đang đọc truyện Pháp Sư Tam Kiếp tại nguồn: http://truyensexhay.org/phap-su-tam-kiep/
Đúng lúc này, từ ngoài cửa có tiếng chân rầm rầm chạy vào, đoán chừng có đến hàng chục đôi chân. Không phải chờ quá lâu, “RẦM” cánh cửa đang khép hờ một lần nữa bị đạp tung ra.
– Tất cả đứng yên! Tất cả đã bị bao vây!
Hàng chục tên lính an ninh ùa vào trong mật thất. Sau đó lại có tiếng nện giày cao gót cộp, cộp đi theo sau, xuất hiện là một người phụ nữ đã ngoài 40 nhưng lại trẻ trung đến không ngờ, nhưng lại có nét mặt lạnh như băng, hai tay chắp sau lưng bước vào. Lúc này, Phạm Thúy Uyên vẫn còn bị trói hai tay ở cọc gỗ chữ T, khi thấy những người lính an ninh và cả Lưu Bích Hà cũng đi vào thì giật mình mở miệng hỏi.
– Phó viện trưởng! Ngài cũng đến rồi?
Lưu Bích Hà vừa mới bước vào nhìn thấy cảnh tượng nằm la liệt ở dưới đất và một thiếu niên vóc dáng nhỏ bé nhưng lại cầm một thanh trọng xích còn to hơn gấp đôi thiếu niên, rồi Lưu Bích Hà lại nhìn sang chỗ khác thì còn thấy một người nữ bị trói thì ngạc nhiên hỏi.
– Hửm! Chuyện gì đã xảy ra ở đây, có ai có lời giải thích không?
Thấy vậy, Thiên Vân tiến lại gần Lưu Bích Hà, từ trong túi lấy ra chiếc điện thoại, mở ra đoạn video đã được lưu và trao cho Lưu Bích Hà.
– Thưa cô! Mọi sự việc đều được em lưu lại ở đây, mời cô xem qua.
Lại có thêm tiếng bước chân chạy vào, bốn hình bóng của một nam ba nữ vừa xuất hiện, khi thấy Phạm Thúy Uyên bị trói ở cọc gỗ liền chạy đến cởi trói cho cô.
– Thiên Hương, Hồng Quân, Diệu Linh, Ngọc Trân! Sao các em cũng có mặt ở đây?
Nghe thấy Phạm Thúy Uyên đã hỏi, Trần Hồng Quân mạp mập trả lời.
– Thưa cô! Là em nhận được cuộc gọi của Thiên Vân trước đó, nói ở đây đã xảy ra chuyện nghiêm trọng nên em đã nhanh chóng báo cáo cho thầy viện trưởng, nên cô phó viện trưởng đã đích thân đến đây.
Thiên Hương cũng trả lời.
– Thưa cô! Em cùng với Diệu Linh và Ngọc Trân cũng được Hồng Quân báo tin nên đến đây.
Lưu Bích Hà sau khi xem xong đoạn video, ánh mắt tựa như bắn ra lửa hướng về đám nằm la liệt dưới đất, máu giận đã bốc lên ngút trời và giọng quát tuy hơi the thé nhưng vẫn rất hung dữ khiến người nghe cũng phải co rúm người.
– AN NINH ĐÂU! MAU GIẢI ĐI HẾT CHO TÔI! KỂ TỪ HÔM NAY, ĐÁM NGƯỜI NÀY CHÍNH THỨC BỊ SA THẢI! MAU SOẠN HỒ SƠ SA THẢI ĐÍCH THÂN TÔI SẼ KÝ!
Lính an ninh liền ùn ụt xông vào những tên đang nằm la liệt dưới đất đem giải đi hết. Khi Trần Đại Hùng bị lôi đi rất xa những còn vang vọng tiếng gào thét…
– THIÊN VÂN! MÀY CHƯA XONG VỚI TAO ĐÂU… MÀY CHỜ ĐÓ CHO TAO… MÀY CHỜ ĐÓ CHO TAO…
… Bạn đang đọc truyện Pháp Sư Tam Kiếp tại nguồn: http://truyensexhay.org/phap-su-tam-kiep/
Lưu Bích Hà xoay người hướng về cậu thiếu niên có vóc dáng nhỏ bé, cô nhẹ nhàng tiến lại gần cậu bé, một bàn tay dịu dàng đưa ra xoa đầu Thiên Vân và nỡ ra nụ cười trìu mến, giọng nói đã ôn nhu đi rất nhiều, nhưng mọi người vẫn còn bị co rúm lại rung cầm cập.
– Em là Đổng Thiên Vân đúng không? Em giỏi lắm, phát giác ra tình huống nghiêm trọng, báo tin kịp thời và hành động dứt khoát. Em xứng đáng được khen thưởng trước toàn học viện.
Ngô Diệu Linh lúc bấy giờ chạy đến chụt lên má Thiên Vân một cái…
– Ahaha… Thiên Vân của tui giỏi quá đi! Bạn xứng đáng được nhận một nụ hôn của tui hihihi…
Sau đó, Phạm Thúy Uyên với nhan sắc ngút ngàn, cũng hướng về Thiên Vân bước tới, với lấy đôi tay nắm thật chặt, khẽ nghiêng đầu nhìn ngắm Thiên Vân thật lâu và nở một nụ cười thật tươi, rồi sau đó cất lên giọng nói dịu dàng trong trẻo.
– Cô cảm ơn em nhiều lắm! Hành động của em hôm nay rất dũng cảm, em đã cứu cô trong nguy nan. Cái tên Đại Hùng kia là Pháp Sư cấp C trung kỳ đó, còn em chỉ mới Pháp Sư cấp D sơ kỳ vậy mà vẫn bị em hạ gục dễ dàng như vậy, em thật tài giỏi, em cũng xứng đáng nhận được món quà này của cô.
Nói xong thì liền cúi xuống cùng với mùi hương thơm ngát từ cơ thể nàng khiến lòng người ngất ngây, nàng chụt lên má Thiên Vân một cái, rồi lại cười nhẹ khúc khích…
– Cô… cô có sao không? Có bị thương ở đâu không ạ?
– Hihi… cô không sao, cô hoàn toàn không có vấn đề gì.
Lưu Bích Hà vội chen vào, nói với Thúy Uyên.
– Vậy thì tốt rồi! Vậy thì lát nữa vào đầu giờ chiều, trước khi tiến hành khảo hạch thứ hai cô hãy đến sớm một chút và dẫn các em đây đến văn phòng gặp tôi trước nhé. Được rồi! Ra khỏi đây trước đã, rồi cô và các em cũng nghỉ ngơi đi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Pháp Sư Tam Kiếp |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bú vú |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/07/2025 01:24 (GMT+7) |