Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 11

Quan Trường - Quyển 11

Bạn đang đọc Quyển 11, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Quan Trường” tại đây: http://truyensexhay.org/tag/tuyen-tap-quan-truong/


Phần 1

Trong các bộ phận chủ chốt của Đảng, có hai ban ngành không thể ngăn chặn, một là Ban tổ chức cán bộ, một là Ủy ban Kỷ luật.

Trưởng ban Tổ chức cán bộ không thể ngăn chặn, vì là bộ ngành quan trọng nhất của nhà nước, quản lý thống trị nhân dân cả nước, đâu đâu cũng phải thông qua cửa ải này, tính thần bí và quyền uy đã không còn tồn tại.

Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật không thể ngăn chặn, nếu ngăn chặn, sẽ gây phiền toái cho công việc của người khác, tạo ra sự bất an cho nhân dân.

Có một câu chuyện được kể lại rất sống động, tuy là hư cấu, nhưng người người nói chuyện rất say sưa, chuyện là có một lần Ủy ban Kỷ luật thành phố cần triệu tập hội nghị liên tịch, mời đài truyền hình đến phỏng vấn mấy vị lãnh đạo gương mẫu, cho một thanh niên trẻ thông báo cho Cục trưởng các cục. Người thanh niên vừa mới bước vào chốn quan trường, không biết ngôn ngữ trong quan trường tinh thâm sâu sắc thế nào, nên y nói chuyện rất cứng nhắc, khi thông báo chỉ nói vỏn vẹn có một câu:

– Ủy ban Kỷ luật thông báo, mời ngày mai đến Ủy ban Kỷ luật một chuyến.

Hậu quả của câu nói đã gây ra đại họa.

Tối hôm đó, Cục trưởng cục Đất đai mỏ than tự sát. Cục trưởng cục Công thương bỏ trốn ngay trong đêm, bay ra nước ngoài. Cục trưởng Công an cho rằng tình nhân bán đứng y, nên y đã giết chết tình nhân đốt thi thể. Ngược lại Cục trưởng cục Giao thông vẫn là người bình tĩnh nhất, viết xong một đống tài liệu tố giác, trời vừa sáng y đã tự mình đi đầu thú.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-11-full/

Kể ra nghe như chuyện hài, sau khi nghe xong, lại khiến người ta trong lòng chua xót, Ủy ban Kỷ luật là nơi xây dựng tấm gương điển hình trong sạch không tham nhũng, nhưng sự thật quả là đáng mỉa mai.

Hai chân Thiệu Đinh run rẩy, thiếu chút nữa đứng không vững, y run rẩy lấy ra một điếu thuốc, đốt mấy lần mới đốt được điếu thuốc, hít sâu một hơi mới nói:

– Xin hỏi, cụ thể là việc gì?

Y cố gắng trấn tĩnh, nhưng trong đầu lại lùng bùng, không nghĩ ra tai họa bắt đầu từ đâu, bởi vì y xưa nay ân huệ cũng có chút ít, nhưng không tham tiền … không phải là không muốn tham, vì trong tay không có quyền uy, không ai để ý đến y.

Hoàng Lâm và Lưu Húc liếc nhau, bọn họ đã gặp qua diện mạo muôn hình muôn vẻ của quan tham, Thiệu Đinh cho dù biểu hiện thế nào đi nữa, bọn họ cũng quen rồi. Lưu Húc nói:

– Cũng không có chuyện gì lớn, chính là muốn cùng Phó thị trưởng Thiệu xác minh vài tình hình.

Vừa nghe đối phương nhắc đến cấp bậc của y, Thiệu Đinh lấy lại tinh thần, biết hẳn vấn đề không có gì to tát..

Khi Thiệu Đinh cùng Hoàng Lâm và Lưu Húc bước vào tầng lầu màu xám của Ủy ban Kỷ luật, Trần Hải Phong đang ngồi ở phòng làm việc của Tống Triêu Độ, báo cáo sự việc cho Chủ tịch tỉnh Tống.

– Cách làm của Thị trưởng Hạ có hiệu quả, Thiệu Đinh đã bị bao vây.

Bị bao vây chỉ là câu cửa miệng của Trần Hải Phong, ý chỉ là đã bị liệt vào tằm ngấm.

Tống Triêu Độ gật đầu, cố gắng ngã người ra sau:

– Hải Phong, cậu phải học nhiều ở Hạ Tưởng, không thể chỉ quanh quẩn mãi ở vị trí Trưởng ban thư ký, phải có năng lực làm việc độc lập.

Trần Hải Phong trước kia ở thành phố cấp dưới làm Phó thị trưởng, lên tới chức Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh đã được ba năm, nếu tiếp tục làm sẽ có hai sự lựa chọn, một là đợi sau khi Tống Triêu Độ đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy, y sẽ đảm nhiệm chức Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, tiến vào Hội nghị thường vụ, hoàn thành bước vượt từ chức Giám đốc sở lên đến chức Phó tỉnh. Hai là xuống thành phố đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy, làm một nhiệm kỳ, sau đó lên chức Phó tỉnh.

Mặc kệ là chức vụ nào, đều đợi đến ba năm.

– Tôi xem như bỏ đi, tôi chỉ muốn làm chân rết cho Chủ tịch tỉnh Tống, đóng góp hết sức lực là được rồi, không cần tiền đồ.

Lợi thế lớn nhất của Trần Hải Phong chính là thích tự giễu, đường đường là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, dù sao cũng giúp cho Ủy ban nhân dân tỉnh rất nhiều việc, y gặp người ba phần cười, không có một chút tự cao tự đại, quan hệ với mọi người vô cùng tốt. Y tuy nói nhiều, rất ít cáu kỉnh, nhưng năng lực của y quá rõ ràng, nhiều người cũng hay đùa giỡn với y thì cũng chỉ nói giỡn như vậy, nhưng cũng có một số người khâm phục tài đối nhân xử thế và năng lực của y.

Bọn họ đều nói, Trần Hải Phong nếu biết để ý một chút, biết hạn chế một chút, cho dù lên tới chức Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy hay là Phó chủ tịch Ủy viên thường vụ tỉnh, đều có thể thực hiện được.

Tống Triêu Độ quen với cách nói chuyện của Trần Hải Phong, y chỉ cười mà không nói gì, trong lòng đang suy ngẫm gì đó. Trần Hải Phong lập tức nhận thấy tâm tư của Chủ tịch tỉnh Tống, y nói:

– Thị trưởng Hạ có nắm giữ được đại cục? Hắn ở Thiên Trạch xa như vậy, lại chỉ là Thị trưởng…

– Hạ Tưởng…

Tống Triêu Độ dường như suy nghĩ đăm chiêu, y nhớ tới rất nhiều chuyện đã qua, thất thần một lát,

– Nếu hắn ở vị trí Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, có lẽ hắn làm không tốt bằng cậu, nhưng ở vai trò Thị trưởng hay Bí thư Thành ủy, cậu không thể bằng hắn. Hắn có cái nhìn tổng thể, tốt hơn so với người khác.

Mỗi người có một sở trường riêng, Trần Hải Phong cũng biết như vậy, nhưng vẫn có điều lo lắng:

– Thị trưởng Hạ dù sao cũng còn quá trẻ tuổi, nếu chẳng may để xảy ra sơ suất, sẽ làm hỏng mọi chuyện.

Tống Triêu Độ không nói tiếp, mà nói qua một chuyện khác:

– Hải Phong, cậu hãy nghĩ việc của mình một chút, nếu Đinh Sơn đi học lớp trung – thanh ở trường Trung ương Đảng, cậu đi thành phố Thủy Hằng ở lại đó một thời gian, đó cũng là một cơ hội tốt cho cậu.

Từ phòng làm việc của Tống Triêu Độ đi ra, Trần Hải Phong hơi buồn bã. Y biết vừa nãy y đã nói hớ một câu, không nên đứng trước mặt Chủ tịch tỉnh Tống hoài nghi năng lực của Hạ Tưởng. Chủ tịch tỉnh Tống rất bao che khuyết điểm cho Hạ Tưởng, cứ nghĩ mối quan hệ giữa y và Chủ tịch tỉnh Tống, nói một câu không đúng về Hạ Tưởng đã bị trách, thảo nào đối với vần đề về lớp trung – thanh, Chủ tịch tỉnh Tống dốc hết sức mình bảo vệ cho Hạ Tưởng.

Nhưng Chủ tịch tỉnh Tống lặp đi lặp lại nhiều lần muốn y xuống địa phương, rốt cuộc là có ý gì? Là không muốn để y ở lại bên cạnh? Nhưng suy nghĩ như vậy y lại không thể hỏi, muốn giữ mối quan hệ với lãnh đạo, cũng có những chuyện nhất định phải giữ trong lòng. Lãnh đạo là lãnh đạo, y không thể đứng trước mặt muốn nói gì thì nói, không nói, thể hiện sự chín chắn trong chính trị, nếu nói, sẽ làm cho lãnh đạo mất vui.

Nếu đổi người khác, chỉ mong sao được chuyển ra ngoài, Trần Hải Phong lại muốn quá độ từ thư ký Ủy Ban trực tiếp lên thẳng chức Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, nhưng hiển nhiên khả năng không lớn, vừa có được cơ hội, Chủ tịch tỉnh Tống đã an bài cho y ra đi.

Bỗng nhiên trong đầu y lóe lên một ý tưởng, chẳng lẽ là… Y luôn luôn cho rằng Chủ tịch tỉnh Tống nhất định sẽ tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Yến, Chủ tịch tỉnh Tống ở lại tỉnh Yến trở thành Bí thư Tỉnh ủy, mới là điều kiện tiên quyết để y có thể từ chức Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh trở thành Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, nhưng hiện tại Chủ tịch tỉnh Tống lại lo phòng ngừa chu đáo, chẳng lẽ Chủ tịch tỉnh Tống cuối cùng không đảm nhiệm chức Bí thư tại tỉnh Yến?

Có khả năng … không, có khả năng lớn, nếu không dựa vào tầm nhìn và kế hoạch dài hạn của Chủ tịch tỉnh Tống, chắc chắn sẽ giữ y lại bên cạnh.

Trần Hải Phong bỗng nhiên cảm thấy hơi uể oải, Chủ tịch tỉnh Tống rời khỏi tỉnh Yến, y chắc chắn sẽ phải làm việc độc lập.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-11-full/

Trên cao ốc của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, tại phòng làm việc của Hoàng Lâm.

Lưu Húc rót một ly nước đưa cho Thiệu Đinh:

– Phó thị trưởng Thiệu, công việc gần đây của thành phố Lang có gặp trở ngại gì không?

Ủy ban Kỷ luật tỉnh tìm y nói chuyện, cũng là thủ đoạn khua chiêng gõ trống, nói bóng nói gió hoặc bắt đầu rào đoán từ bên ngoài …vv.. thủ đoạn rất nhiều. Tâm lý của Thiệu Đinh hơi thiếu tự tin, y cũng không có kinh nghiệm ứng phó với nhân viên Ủy ban Kỷ luật, cảm thấy cổ họng khan khát, đón lấy ly nước uống một hơi hết sạch.

– Khó khăn chắc chắn có, công việc nào cũng có khó khăn trắc trở.

Thiệu Đinh cố gắng trấn tĩnh mỉm cười, cố gắng giữ bình tĩnh.

– Cụ thể khó khăn chỗ nào, có thể kể lại tỉ mỉ một chút. – Thái độ Lưu Húc khá tốt, y cười tủm tỉm hỏi han.

Nhưng Hoàng Lâm không giống y, gã xụ mặt, ngồi ở sau bàn làm việc, trong tay cầm một phần tài liệu, mạnh tay lật tài liệu, vừa lật, vừa liếc qua Thiệu Đinh.

Phía sau lưng Thiệu Đinh ngứa ran, đầu buốt lạnh, dường như tài liệu trong tay Hoàng Lâm chính là tài liệu bí mật mà y đang giữ trong tay. Không làm trái với lương tâm thì không sợ quỷ gõ cửa, đáng tiếc chính là, y quả thật đã làm những việc trái với lương tâm.

– Chỉ là mấy khó khăn thường gặp trong quá trình làm việc thường ngày, như cấp dưới không biết chấp hành mệnh lệnh, ý kiến quần chúng lớn ..vv..

Thiệu Đinh ngược lại khá phối hợp, chủ động liệt kê một ít ví dụ thực tế. Nói xong, trong lòng y cũng có tính toán, bởi vì y nhìn thấy, Hoàng Lâm và Lưu Húc hẳn là không có nắm chắc chứng cứ cụ thể của y, có thể sẽ có một số tin đồn báo cáo thất thiệt, hiện tại bọn họ đang hù dọa y, y đã có tính toán…

– Tôi đến để trình tài liệu cho Phó chủ tịch tỉnh Đàm, nếu không có việc gì khác…….Tôi sợ sẽ làm chậm trễ thời gian quý báu của Phó chủ tịch tỉnh Đàm.

Đem Đàm Quốc Thụy dọa người, Hoàng Lâm và Lưu Húc nhìn nhau cười, trong nụ cười có thâm ý sâu sắc, Hoàng Lâm rốt cục mở miệng:

– Phó chủ tịch tỉnh Đàm báo cáo công việc cho Bí thư Phạm, ít nhất cũng mất nửa giờ, Phó thị trưởng Thiệu đừng gấp, chúng tôi còn một số việc muốn cùng anh xác minh.

Trong lòng Thiệu Đinh hơi sốc, đối phương ngay cả việc Phó chủ tịch tỉnh Đàm bây giờ đang làm gì đều biết rõ, có thể thấy sự việc của hôm nay, là một sự sắp đặt cố ý để nhằm vào y, lẽ nào, bảo y đến Ủy ban nhân dân tỉnh đưa tài liệu, vốn dĩ là một cái bẫy?

Lại nhớ đến Ngả Thành Văn và An Hưng Nghĩa đột nhiên đến đây, y không ngờ bị điều chỉnh công việc. Trở thành một trong những Phó thị trưởng có ít việc nhất, rõ ràng đã bị xa lánh và kẹp cổ, câu trả lời khá rõ ràng.

Ngẩng đầu nhìn, vẫn là vẻ mặt bỡn cợt của Hoàng Lâm và Lưu Húc đang nhìn y, nụ cười và ánh mắt của hai người đó có hàm ý thâm sâu, làm cho trong lòng y càng thiếu tự tin. Mặc dù Thiệu Đinh cũng biết người của Ủy ban Kỷ luật, có khi thích làm ra vẻ huyền bí, có cơ hội hù dọa sẽ hù cho đến cùng, có thể gian lận sẽ gian lận, nhưng biết thì biết vậy,trong lòng y vẫn bất ổn, không có cách nào khác, nếu thân trong sạch không có một chút nhơ bẩn, thì cũng sẽ không sợ nụ cười đầy thâm ý của nhân viên Ủy ban Kỷ luật.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-11-full/

Nửa giờ sau, Thiệu Đinh vẻ mặt trắng xám từ văn phòng của Hoàng Lâm đi ra, bên ngoài mặt trời đã lên cao, y cảm giác có chút hoảng hốt, ánh mặt trời chiếu trên người, đốt nóng khắp cơ thể, y có chút mơ hồ, không biết nên đi nơi nào.

Trước mắt xuất hiện một người, nhìn kỹ, hóa ra là Trần Hải Phong. Ngẩn người trong giây lát, Trần Hải Phong đã đến trước mặt y, gã bắt tay Thiệu Đinh nói:

– Thiệu Đinh, cậu mang tài liệu đến chưa?

Thiệu Đinh hồn bay phách lạc, gật đầu một cách máy móc:

– Tôi đem đến rồi, Trưởng ban thư ký…

Trần Hải Phong cười nhã nhặn, đưa tay kéo Thiệu Đinh:

– Đi, đến phòng làm việc của tôi, tôi có việc muốn nói với cậu.

Thiệu Đinh giống như rối gỗ đi theo Trần Hải Phong, cùng lúc đó, Đàm Quốc Thụy còn hăng hái báo cáo công việc cho Phạm Duệ Hằng. Cảm giác hôm nay của y rất tốt, vốn định thời gian báo cáo là 20 phút, nhưng đã kéo tới nữa tiếng rồi, Bí thư Phạm còn chưa có ý muốn kết thúc cuộc nói chuyện.

Lãnh đạo nguyện ý nghe anh báo cáo công tác, cũng đồng nghĩa công việc của anh khiến cho lãnh đạo hài lòng.

Phạm Duệ Hằng quả thật đối với việc kịp thời dập tắt vấn đề công nhân nghỉ việc gây rối của Đàm Quốc Thụy vô cùng vừa lòng, đối với năng lực Đàm Quốc Thụy cũng có một cái nhìn hoàn toàn mới, kiên trì nghe xong, thấy cũng đã đủ rồi, định đưa tay lên xem đồng hồ, đột nhiên, điện thoại vang lên .

Phạm Duệ Hằng nghe điện thoại, nghe một lát, sắc mặt biến đổi, ánh mắt đầy thâm ý nhìn Đàm Quốc Thụy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/12/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ma Vương – Quyển 7
Huyết Tẩy Long Cốc... Trong đó Cực Tốc biến là phương pháp mà Hàn Thạc dùng để tới đây, có thể trong nháy mắt tăng tốc độ lên tới mức độ không ai theo kịp, nhưng khi thi triển Cực Tốc biến, các ma công khác đều không thể tiến hành công kích. Nhìn tới nhìn lui chỉ có thể áp dụng để...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lục Thiếu Du – Quyển 20
Lục Thiếu Du thầm mắng một tiếng, không nghĩ tới cáo già này lại có hứng thú với Tử Lôi Huyền đỉnh như vậy, sắc mặt hắn không chút biến đổi nói: Nhạc phụ, tiểu tế quả thực cảm thấy khó lựa chọn. Vậy thì ngươi có thể không đổi nữa. Vân Khiếu Thiên trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hạ Thiên – Quyển 14
Đã biết rõ thì cần gì phải cố hỏi? Dạ Ngọc Mị lạnh lùng nói. Hàn Minh Phi đứng nhìn về một vị trí cách đó vài trăm mét, tuy linh khí là một thứ không thể nhìn thấy nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được linh khi đang liên tục truyền vào trong một gian phòng ở căn biệt thự dưới kia, mà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân