Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 14 » Phần 12

Quan Trường - Quyển 14

Phần 12

Phương án điều chỉnh nhân sự của Lương Hạ Ninh chỉ là bản nháp, hoặc có thể nói là phác họa bước đầu, đưa ra trong Hội nghị họp bàn công việc Bí thư, đồng nghĩa với việc một bên đưa ra điều kiện trước, bên còn lại sẽ thảo luận giá cả.

Với tình hình thông thường, quyền chủ động đưa ra điều kiện tiên quyết nằm trong tay Bí thư, nhưng Bí thư tuy là nhân vật số một, khi ăn thịt, phần lớn cũng phải để lại một ít nước canh cho mọi người uống. Dù sao Chủ tịch tỉnh, Phó bí thư Tỉnh ủy và Trưởng ban Tổ chức cán bộ, đều có quyền phát ngôn.

Với tình hình đặc biệt, nếu quan hệ giữa Bí thư và Tỉnh ủy rất tốt, hai người cùng hợp lại, cơ bản đã có quyền lớn nhất, thậm chí tình huống người bên dưới không có canh mà uống cũng có thể xảy ra, nhưng không nhiều, không ai làm đến mức tuyệt tình như vậy, Dù sao nhân vật số một số hai đều là lãnh đạo, nhưng làm việc cũng phải cần cấp dưới, hơn nữa đạo làm quan cũng chủ yếu phải biếu chia sẻ lợi ích mới có người đi theo.

Diệp Thiên Nam nghĩ y đã đạt được sự thống nhất với Phó Tiên Phong, cho rằng lúc Phó Tiên Phong đề cử, có lẽ sẽ suy nghĩ đến những người mà y đã đề cử, bởi y và Phó Tiên Phong vừa mới trao đổi giao dịch, Phó Tiên Phong chắc chắn sẽ làm như y nghĩ, nên trước đó y cũng không ám thị gì với Lương Hạ Ninh.

Không ngờ, Phó Tiên Phong hết sức tuyệt tình, hoàn toàn không nhắc đến những người y muốn đề cử! Cũng tức là, phương án của Lương Hạ Ninh, chiếu cố đến ý đồ của Trịnh Thịnh, thực hiện theo tinh thần của Phó Tiên Phong, thậm chí cũng quán triệt theo chỉ thị của Hạ Tưởng, hoàn toàn đem một nhân vật đứng thứ ba trong tỉnh như y đá sang một bên. Một Phó bí thư Tỉnh ủy chủ quản nhân sự, khi phân chia thành quả thắng lợi, lại trở thành người ngoài cuộc, quả thật là một trò cười lớn.

Diệp Thiên Nam phẫn nộ vô cùng!

Phẫn nộ không chỉ vì Phó Tiên Phong hai mặt, cũng bởi vì Lương Hạ Ninh trước khi làm phương án điều chỉnh nhân sự, lại không hề trưng cầu ý kiến của y, cơ bản là một hành vi không hề xem y ra gì!

Lương Hạ Ninh xem ra cũng coi như cùng hướng với y, bây giờ không những càng lúc càng đi xa y, hơn nữa còn có xu thế trở thành ống loa của Trịnh Thịnh, khiến Diệp Thiên Nam phẫn uất vô cùng.

Đồng thời bị Phó Tiên Phong vứt bỏ, bị Trịnh Thịnh ghét bỏ, mùi vị quả thật không hề dễ chịu, y gần như trở thành người cô đơn, khiến y cảm nhận được một cảm giác thất bại trước nay chưa từng có!

– Phương án này không được toàn diện, cá nhân tôi cho rằng, còn rất nhiều điểm cần phải sửa chữa.

Tình thế đã hoàn toàn vượt ra khỏi giới hạn của Diệp Thiên Nam, y không còn khách khí nữa,

– Phương án không tốt lắm, Hạ Ninh, phương án này làm sao có thể thực hiện được? Tôi trước đó không hề biết chút gì, không hợp quy củ nhỉ?

Mức độ hoài nghi đủ lớn mà cũng đủ trực tiếp, khiến Lương Hạ Ninh không biết phải ứng đối thế nào, sắc mặt có vẻ xấu hổ.

Lương Hạ Ninh còn chưa nói gì, Trịnh Thịnh đã tiếp lời:

– Ban Tổ chức cán bộ đã tham khảo ý kiến của tôi và Tiên Phong, cũng chỉ là đưa ra một bản nháp ban đầu, trưng cầu ý kiến của cậu và Hạ Tưởng. Nếu cậu đã có ý kiến, thì thử nói xem suy nghĩ của cậu đi.

Hay cho một giọng điệu nhẹ nhàng đến như vậy, Diệp Thiên Nam thiếu chút nữa tức giận đến nỗi đập bàn mà đứng lên, nhưng y dù sao cũng là Diệp Thiên Nam, là một Diệp Thiên Nam nổi tiếng điềm đạm, trầm ổn mà kiên định, liền cưỡng chế lửa giận trong lòng:

– Có rất nhiều chỗ cần thay đổi, bây giờ nếu cứ chỉ ra từng điểm thì quá mất thời gian của các đồng chí, đợi lát nữa tôi và đồng chí Lương Hạ Ninh gặp riêng, có thể nói cụ thể một chút.

Lời nói của Diệp Thiên Nam rất mềm mại, thực ra ý ở ngoài lời rất rõ ràng, y hoàn toàn phủ quyết phương án hiện tại, chuẩn bị làm một phương án khác, thái độ tỏ ra là, sẽ không hề nhường bước.

– Như vậy cũng tốt.

Nằm ngoài dự liệu của Diệp Thiên Nam, Trịnh Thịnh liền đồng ý ngay, chứ không tranh thủ thời cơ để thực hiện phương án của ban Tổ chức cán bộ, lại nhường một bước,

– Tỉnh ủy tôn trọng ý kiến của anh.

Diệp Thiên Nam mới thở phào, Trịnh Thịnh vẫn là Trịnh Thịnh của trước kia, không lớn mạnh hơn được bao nhiêu, cũng thiếu đi sự kiên quyết quyết đoán, nếu hôm nay trong sáu người, năm người cùng đồng loạt đồng ý phương án điều chỉnh nhân sự của Ban Tổ chức cán bộ, y dù có phản đối cũng vô dụng.

Trịnh Thịnh lại không có ý định cưỡng chế y, cũng đúng, có lẽ không đến ba tháng nữa, y đã là Chủ tịch tỉnh Yến rồi, Trịnh Thịnh dù sao cũng phải cho một Chủ tịch tỉnh tương lai như y một chút sĩ diện chứ.

Nghĩ đến điểm đắc ý, Diệp Thiên Nam còn âm thầm liếc nhìn Hạ Tưởng, trong lòng nghĩ biểu hiện hôm nay của Hạ Tưởng có chút bất thường, dường như không hề phát biểu ý kiến gì, trong hồ lô của hắn đang bán thuốc gì?

Thuốc trong hồ lô của Hạ Tưởng, đối với người khác mà nói có lẽ vô hại, nhưng đối với Diệp Thiên Nam mà nói, lại là độc dược, Diệp Thiên Nam sắp phải nếm quả đắng rồi.

Trịnh Thịnh cuối cùng cũng hỏi một câu cho đúng lễ tiết:

– Hạ Tưởng, đối với phương án của Ban Tổ chức cán bộ, cậu có ý kiến gì không?

– Tôi không có ý kiến.

Hạ Tưởng trầm mặc nói:

– Nhưng ngoài ra có một việc khác cần phải báo cáo với các vị lãnh đạo một chút, con trai của đồng chí Lâm Hoa Kiến – Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật kiêm Giám đốc sở Giám sát, là kẻ khả nghi trong một vụ án kinh tế nghiêm trọng, vì để không ảnh hưởng đến sự công chính và nghiêm túc của Ủy ban Kỷ luật, Ủy ban Kỷ luật tỉnh đề xuất với Ủy ban Kỷ luật Trung ương, tạm thời đình chỉ công tác đối với đồng chí Lâm Hoa Kiến, mong Tỉnh ủy phê chuẩn yêu cầu của Ủy ban Kỷ luật, đồng thời báo lên Trung ương phê chuẩn!

Như tiếng búa đánh vào đầu Diệp Thiên Nam, y chỉ cảm thấy trước mặt đen đi, suýt chút nữa từ trên ghế ngã xuống đất…

Hạ Tưởng quá độc ác, trực tiếp bắt tay vào từ chỗ y không ngờ đến nhất, ăn miếng trả miếng, Diêu Kim Giai chỉ là muốn tìm Lý Tòng Đông điều tra, hắn lại trực tiếp tạm thời cách chức Lâm Hoa Kiến, quá tiểu nhân!

– Chủ nhiệm Hạ theo tôi được biết, Lâm Tiểu Viễn hình như vẫn chưa quy án, vì vậy cách nói kẻ khả nghi trong vụ án kinh tế, chỉ là kết luận phiến diện. Trong tình huống chưa có đương sự thừa nhận, lại để bố của đương sự tạm thời cách chức, không có đạo lý này chứ?

Diệp Thiên Nam tức giận vô cùng, khi nói, tuy đã chú ý chừng mực nhưng cũng không tránh khỏi sự tức giận.

– Phó Bí thư Diệp đừng nóng vội, tôi còn chưa nói xong…

Hạ Tưởng trầm tĩnh từ nãy tới giờ, cuối cùng cũng để lộ nụ cười thản nhiên, trong nụ cười đó, nhìn thế nào cũng có chút tà ác và nham hiểm,

– Lâm Tiểu Viễn vừa mới bị sa lưới rồi. Đồng thời, căn cứ theo những chứng cứ mà Ủy ban Kỷ luật tỉnh đang nắm, trong tài khoản mật của Lâm Tiểu Viễn có 7 trăm triệu không rõ nguồn gốc!

Bảy trăm triệu?

Trịnh Thịnh khiếp sợ tại chỗ!

Phó Tiên Phong cũng biến đổi sắc mặt.

Diệp Thiên Nam cũng gần như kinh hãi, dường như không có cách nào để hình dung tâm trạng của mình, trong chốc lát chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, suýt chút nữa ngã lăn ra đất. Y kinh ngạc không phải vì số tiền trong tài khoản của Lâm Tiểu Viễn, Lâm Tiểu Viễn có bao nhiêu tiền trong lòng y cũng biết rõ, mà y kinh ngạc là vì Hạ Tưởng lại biết được rõ ràng đến như vậy về việc làm của Lâm Tiểu Viễn, chứng tỏ một sự thật không thể chối cãi, Hạ Tưởng đã thực sự ra tay với bốn cậu ấm tỉnh Tương rồi!

Bởi vì Hạ Tưởng đã tiết lộ một tình tiết rất quan trọng của vụ án, khiến Trịnh Thịnh vô cùng tức giận, gã ngay lập tức đồng ý báo cáo lên Trung ương và Ủy ban Kỷ luật trung ương, yêu cầu tạm thời cách chức đối với Lâm Hoa Kiến, đồng thời hạn chế ra nước ngoài. Nói đùa à, con trai của một Giám đốc sở Giám sát, trong tay lại có tài khoản bảy trăm triệu tệ, nếu đồn ra ngoài, mọi người không mắng đến mức ngập trời mới lạ. Bất luận tiền đến từ đâu, bất kỳ lý do gì cũng không thể tự bào chữa được.

Lâm Hoa Kiến càng tự biện, cũng khó chối từ được sai lầm này! Vì tránh hiềm tị, nhất định phải tạm thời cách chức.

Một Diệp Thiên Nam luôn biết trấn tĩnh và giữ đúng chừng mực lại mất đi sự tấn tĩnh, ngẩn người một lúc lâu, không nói được lời nào, hỏi gì cũng chỉ gật đầu đồng ý, mất đi năng lực tư duy.

Còn có thể nói gì được chứ? Hai bất ngờ lớn trực tiếp đánh thẳng vào điểm yếu của y, khiến hàng phòng thủ trong lòng y suýt chút nữa sụp đổ hoàn toàn, Lâm Tiểu Viễn bất ngờ sa lưới, Hạ Tưởng nắm được chứng cứ xác thực, đã đặt Lâm Tiểu Viễn vào thế chết.

Lâm Hoa Kiến…cũng xong đời rồi, trong lòng Diệp Thiên Nam run rẩy, bốn người đồng minh trong tỉnh Tương, từ đó mở ra một lỗ hổng trí mạng!

Hội nghị họp bàn công việc Bí thư với tốc độ nhanh chóng trước nay chưa từng có đạt được sự nhất trí, sau đó do Hạ Tưởng đại diện cho Ủy ban Kỷ luật tỉnh xin ý kiến Ủy ban Kỷ luật Trung ương, do Trịnh Thịnh đại diện Tỉnh ủy xin ý kiến Trung ương, trịnh trọng đề xuất thông qua Tỉnh ủy và Ủy ban Kỷ luật thận trọng nghiên cứu, quyết định đồng chí Lâm Hoa Kiến tạm thời không phù hợp để tiếp tục tại nhiệm, quyết định tạm thời đình chỉ công tác ba tháng, mong Trung ương, Ủy ban Kỷ luật trung ương phê chuẩn.

Lấy danh nghĩa Tỉnh ủy và Ủy ban Kỷ luật tỉnh để chính thức đề xuất, sự tình rất quan trọng.

Sau khi Trung ương và Ủy ban Kỷ luật Trung ương nhận được ý kiến đề xuất, lập tức tổ chức hội nghị thảo luận, thông thường, xin chỉ thị chẳng qua chỉ là một hình thức, nếu không phải Lâm Hoa Kiến có thân phận là Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, thậm chí không cần xin chỉ thị của Trung ương, cán bộ cấp Tỉnh ủy có toàn quyền xử lý.

Nhưng hệ thống Ủy ban Kỷ luật có một đặc tính đặc thù, vì tôn trọng quyền uy của Trung ương và Ủy ban Kỷ luật Trung ương, nên mới có trình tự này.

Trung ương và Ủy ban Kỷ luật Trung ương phối hợp như thế nào, phía tỉnh Tương không thể biết được, chỉ biết sau khi xin chỉ thị được hơn một tiếng đồng hồ liền có câu trả lời chính xác: Đồng ý với Tỉnh ủy và Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tương, tốc độ trả lời nhanh chưa từng có.

Liền chứng minh một điểm, Trung ương có những nhân vật quan trọng cũng đang quan tâm đến việc này, trực tiếp phát lệnh.

Vụ án Lâm Tiểu Viễn, dường như là một cơn sóng nhỏ của tỉnh Tương, nhưng lại trực tiếp kinh động đến biển lớn, Lâm Tiểu Viễn thân là một người dân bình thường, cũng nên lấy đó làm vui mừng.

Chiều cùng ngày, Lâm Hoa Kiến nhận được thông báo chính thức của Tỉnh ủy và Ủy ban Kỷ luật tỉnh, tạm thời cách chức ba tháng. Lâm Hoa Kiến lẳng lặng tiếp nhận, không nói lời nào.

Đêm hôm đó, Diêu Kim Giai không thu hoạch được gì ở tỉnh Tương lặng lẽ rời khỏi Tương Giang, bắt đầu từ đó, ngoài âm thầm gặp mặt Diệp Thiên Nam, những nhân vật chủ chốt trong tỉnh Tương, không ai để mắt đến y nữa.

Từ đó, Diêu Kim Giai cũng hận Hạ Tưởng đến tận xương tủy.

Cũng cùng đêm hôm đó, lúc Diêu Kim Giai thầm lặng rời khỏi tỉnh Tương, Liên Nhược Hạm và Vệ Tân đáp xuống sân bay Hồng Thụ ở Tương Giang, Hạ Tưởng đích thân đi đón.

Cũng vào đêm hôm đó, Diệp Thiên Nam, Hồ Định và Dương Hằng Dịch khẩn cấp gặp mặt bàn đối sách, ba người trong vấn đề Lâm Hoa Kiến nảy sinh mâu thuẫn, tranh chấp lẫn nhau. Cuối cùng Diệp Thiên Nam cũng miễn cưỡng thuyết phục được Hồ Định và Dương Hằng Dịch, thống nhất được ý kiến…

Mà cùng lúc với cuộc gặp mặt của ba người, Diệp Địa Bắc, Hồ Quân Từ và Dương Diêu Nhi cũng gặp mặt nhau, thương lượng phải tìm mọi cách để phân tán số tiền mình đang có trong tay, để tránh Hạ Tưởng cũng dùng thủ đoạn cũ mà điều tra ra được, cuối cùng lại bị kết cục thảm hại như Lâm Tiểu Viễn.

Tương Giang, sóng dồn dập, sóng đè lên sóng.

Hai ngày sau, Hứa Quan Hoa rời khỏi Tương Giang, Hạ Tưởng, Trương Hiểu, Hạ Bạc Viễn ra tiễn, tình ý tha thiết, nhiệt tình chân thành. Thậm chí cả Phó chính ủy quân khu Đỗ Chi An đến Tương Giang để gặp mặt Hứa Quan Hoa, cũng cùng đi với Hứa Quan Hoa, về Bắc Kinh.

Trước khi đi, Đỗ Chi An bắt tay Hạ Tưởng, cảm thán nói:

– Chủ nhiệm Hạ, mong sớm gặp lại.

Hạ Tưởng cười,

– Anh Đỗ, còn nhiều thời gian mà.

Nói xong, hai người nhìn nhau, cười ha ha.

Hạ Tưởng thấy Trương Hiểu và Hạ Bạc Viễn có ý xích lại gần nhau, cũng cảm thấy vui mừng, nói với Hạ Bạc Viễn:

– Anh Bạc Viễn, cùng họ Hạ cả, tên của anh còn sâu xa hơn tên của tôi nữa.

Hạ Bạc Viễn cười lớn:

– Sai rồi, sai rồi, tên của tôi so với tên của anh, về phương diện tưởng tượng, kém hơn nhiều.

Hai người cũng nhìn nhau cười.

Trong tiếng cười của Hạ Tưởng và hai cán bộ quân đội, phong ba của tỉnh Tương, cũng đang dần hình thành một cơn gió lốc.

Gió lốc, trước tiên hình thành ở một nơi mà không ai ngờ tới, đất bằng dậy sóng!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/12/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 7
Giang Nam trong lòng lẫm nhiên, thân thể đầu Ma Linh này thật sự mạnh mẻ đến không hợp thói thường, đơn thuần thân thể tu vi, mạnh hơn hắn gấp hai cũng không dừng lại! Nếu như là chính bản thân hắn tới chém giết Ma Linh, chỉ sợ coi là vận dụng đại hắc oa, cũng đắp không chết thằng này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Chỉ trong một thời gian ngắn tình hình đã chuyển biết xấu, Bàn Tử ra tay tương đối nặng, lật hết bàn nọ tới bàn kia, đập biết bao nhiêu chén đía, trước xông tới mặt bốn tiểu nhị khách sạn, trong chớp mắt anh ta đã hạ được ba người. Bản thân Bàn Tử cũng toát ra cái vẻ hung thần, nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Hạ Thiên – Quyển 14
Với tu vi của Hạ Thiên và Cơ Thanh Ảnh thì phi hành trên không thật sự giống như khẽ bước đi trên đường, tuy bọn họ nhìn có vẻ chậm rãi tiến bước nhưng đều có tốc độ cực nhanh, chưa đến nửa giờ sau đã rời xa thành phố Giang Hải vài trăm dặm. Ngươi còn bao nhiêu huynh đệ tỉ muội...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân