Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 14 » Phần 60

Quan Trường - Quyển 14

Phần 60

Việc càng làm người ta kinh ngạc hơn vẫn còn ở phía sau. Ngô Tài Dương đề cử xong, Tổng Bí thư một lần nữa lại chủ trì cuộc họp. Sau khi nghe cấp trên xác định nội dung chủ yếu của cuộc họp lần này, phía dưới, mọi người ngay tức thì đều lần lượt lên tiếng.

Chủ tịch Quốc hội tạm thời chưa bày tỏ thái độ gì thì Thủ tướng lên tiếng trước.

Nét mặt Thủ tướng lúc này so với vẻ nhã nhặn niềm nở tươi cười thường ngày của ông ở những nơi công khai thật khác xa: với vẻ mặt nghiêm túc, trong ánh mắt vẫn vương chút chút lạnh lùng, như là đang phẫn nộ điều gì đó. Trước tiên, ông ta đưa mắt liếc nhìn quanh hội trường, sau đó mới thong thả đầy kiên định, nói:

– Đồng chí Diệp Thiên Nam vì một vài lý do cá nhân, đã chủ động từ bỏ ứng cử, sau khi suy xét thận trọng trường hợp này, tôi đồng ý với nguyện vọng của đồng chí ấy. Hơn nữa, vì sự việc phát sinh quá bất ngờ, chưa kịp thông báo với đồng chí Tài Dương, cho nên, xin đồng chí Tài Dương xóa bỏ tên của đồng chí Diệp Thiên Nam.

Không ít người lúc này mới giật mình tỉnh ngộ. Thảo nào phe Thủ tướng lại đề cử thêm một Lỗ Dân Hoành, hóa ra là hy sinh Diệp Thiên Nam. Cũng không đúng, việc đề cử thêm một Lỗ Dân Hoành là do ngầm ganh đua vị trí Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Hắc Liêu với Tào Vĩnh Quốc, vậy là Thủ tướng hoàn toàn buông tha trong việc tranh đoạt ngai vàng Chủ tịch tỉnh tỉnh Yến. Tại sao không đề cử người khác thay thế Diệp Thiên Nam, mà lại đề cử một cái tên Lỗ Dân Hoành để gây thêm khó dễ cho việc Tào Vĩnh Quốc thăng chức?

Phải chăng là muốn đưa Lỗ Dân Hoành ngồi lên cái ghế đó thay cho Tào Vĩnh Quốc?

Thật là một nước cờ cao thâm, làm người ta không thể tượng tượng ra một biến số trong cuộc họp chọn người đề cử lần này đích xác là gì. Thế lại càng hay, có trò vui để xem rồi.

Ngô Tài Dương khẽ gật đầu, dường như chẳng tỏ vẻ gì ngạc nhiên:

– Cứ theo chỉ thị của Thủ tướng mà làm thôi.

Nhưng việc Diệp Thiên Nam chủ động từ bỏ ứng cử vừa đưa ra, rất rất nhiều người không tin, quyết không tin, mỡ tới miệng mèo rồi lẽ nào lại không ăn, chỉ thiếu một bước nữa là có thể ngồi trên ngai vàng chói mắt của Chủ tịch tỉnh, vậy thì có lý gì mà Diệp Thiên Nam lại chối bỏ kia chứ? Quả thật là có nằm mơ cũng không sao nghĩ ra được trò khôi hài như thế, chưa từng thấy ai đạo đức như, khinh khi tiền tài địa vị hơn cả mức bình thường.

Trong lòng ai chẳng rõ: e là đồng chí Diệp Thiên Nam bị ép buộc, chẳng còn cách nào khác là đành phải từ bỏ ngai vàng Chủ tịch tỉnh vốn sẽ thuộc về mình trong nay mai. Phía sau sự việc này, chắc chắn có người phải nắm rõ tường tận nội tình thế nào.

Cũng có thể thấy, thế cục tỉnh Tương đang ngầm nảy sinh những biến đổi lớn giữa các ủy viên Bộ chính trị, có người cười đầy ẩn ý cũng có người nhẹ nhàng lắc đầu, nhìn Thủ tướng với một ánh mắt chứa đầy ngụ ý.

Mà Ngô Tài Dương tuy vẻ ngoài vẫn thản nhiên nhưng trong lòng lại ngầm tán thưởng một câu, cao tay, thật cao tay quá!

Đáng ra việc này phải do đích thân Phó Thủ tướng nói rằng Diệp Thiên Nam đảm nhiệm cái ghế Chủ tịch tỉnh tỉnh Yến là không thích hợp, sau đó sẽ có vài nhân vật phụ họa được thể hùa vào, chỉ đợi có thế là Thủ tướng ra ngay chiêu tiếp theo như kế hoạch đã vạch sẵn: lùi một bước để tiến mười bước, phải ngay lập tức bãi miễn Diệp Thiên Nam mà không làm kinh động tới búa rìu dư luận xã hội. Mềm nắn rắn buông, vậy là không thể không giữ lại Diệp Thiên Nam!

Nếu không, việc này chỉ có thể làm Diệp Thiên Nam thân bại danh liệt mà thôi!

Phó Thủ tướng cũng tiếc ngẩn ngơ vì bỏ lỡ mất cơ hội giẫm đạp lên Diệp Thiên Nam, khiến ông ta không thể không thất vọng. Phó Tiên Phong vẫn cố gắng nhấn mạnh tới ba lần cần xem xét lại trường hợp đồng chí Diệp Thiên Nam mà lại không nghĩ rằng Thủ tướng không thể để điều đó xảy ra.

Gã không ngừng đánh giá Thủ tướng và vài lần nghĩ thầm rằng, Diệp Thiên Nam cho tới giờ phút này vẫn được Thủ tướng đánh giá cao tới vậy, Thủ tướng vẫn còn có ý bảo vệ ông ta.

– Phía dưới, các đồng chí cứ thảo luận tự nhiên.

Sắc mặt của Tổng bí thư vẫn bình tĩnh như thường, chẳng kinh ngạc mà cũng chẳng căn vặn việc Diệp Thiên Nam bãi nhiệm. Tất nhiên, nếu có Mễ Kỷ Hỏa hoặc Minh Đắc Mưu ở đây, thì hai người vẫn có thể nhận thấy khóe mắt Bí thư hơi nhếch lên, là biểu hiện không được hài lòng.

Mấy vị đứng đầu không có người nào tỏ vẻ nghi ngờ đối với những thay đổi nho nhỏ, đều không có ý hỏi tới. Và cuộc họp vẫn diễn ra bình thường như chưa từng có gì xảy ra, đã đi tới hồi thảo luận…

Cũng chính thức bước vào giai đoạn đánh giá.

Đang giữa chiều, Hạ Tưởng sau khi chơi với Lão Cổ một ván cờ, thấy dáng vẻ ông mệt mỏi quá liền bảo ông đi nghỉ mà ông liên tục xua xua tay.

– Giờ phải thức đã còn ngủ thì để sau, sau khi chết chẳng phải ai cũng có một giấc ngủ dài vĩnh viễn chẳng bao giờ tỉnh lại đó sao. Lo gì không được ngủ nào.

Nói rồi ông cười vang, lại bày ra trước mắt ván cờ mới:

– Nào, làm ván nữa đi.

Ông không giỏi các kỹ năng chơi cờ nhưng lại cực kỳ thích chơi cờ, mà mỗi lần đi bất cứ nước nào thì lại ngẫm nghĩ rất rất lâu y như một cao thủ cờ thực sự – khi họ đi nước này thì đối thủ sẽ đi những nước cờ như thế nào. Nhưng thường thì sau ba phút suy nghĩ cẩn thận ông ta mới đi một nước cờ, nhưng Hạ Tưởng thì chỉ cần ba giây thôi là đã phá được rồi, khiến cho Hạ Tưởng có cảm giác chơi cờ với Lão Cổ chẳng khác nào một cực hình.

Không chỉ rèn tính bình tĩnh, luyện tính nhẫn nại mà còn tôi luyện cho hắn cả óc phán đoán, suy xét, mỗi lần đều chờ đợi mong ngóng ông ra một nước cờ tuyệt vời, nhưng lần nào cũng thế, đều là những nước cờ thường ngày quá quen thuộc lại qua quýt. Nhưng lạ là ở chỗ, một khi hắn mất cảnh giác, lúc hắn không thận trọng, ông lại có thể đoán ra ngay các nước cờ sau đó, chỉ đợi hắn lơ là chút chút là có thể đo ván hắn ngay rồi, quả là làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Cũng khiến cho hắn đành cắn răng mà chịu thôi.

Lão Cổ như một đối thủ cực kỳ khó chơi, rõ ràng thắng lợi nằm trọn trong tay nhưng rồi đột nhiên có những “điểm khó ngờ”, lại làm cho người ta chịu bó tay bó gối một chỗ không thể chạy đằng nào cho nổi.

Đã là cuối hạ rồi, ánh nắng chiều vẫn chói chang thiêu đốt vạn vật. Nếu không phải vì nhà Lão Cổ không ở trung tâm thành phố, trong khuôn viên lại còn có cả bóng cây xanh quanh năm xum xuê cao lớn lẫn hoa cỏ tốt tươi như thế thì quả là không thể nào ngồi đây cho tới giờ phút này.

Lão Cổ lại không thích mở điều hòa một tẹo nào, thà rằng ông ta ngồi trong vườn mà hưởng cái nóng toát mồ hôi cũng không muốn ngồi trong phòng máy lạnh để hưởng cái mát mẻ sảng khoái nhân tạo.

Khoảng một tiếng sau, ván cờ cũng kết thúc. Cuối cùng, Hạ Tưởng lại thắng, không chỉ thắng mà lại còn thắng một ván đẹp nữa. Nhưng cũng không ít lần hắn toát mồ hôi hột, suýt chút nữa thì Lão Cổ lật ngược tình thế rồi.

Cuối cùng, Lão Cổ cũng chấp nhận thua, ha hả cười lớn:

– Có thấy nước cờ của ta hơi vô lối không? Kỳ thực, nước cờ của ta chính là bảo cho cậu biết một sự thực, trong quan trường, phẩm giá không phải thứ quan trọng, thủ đoạn và mưu sự mới thực sự đắt giá, tất nhiên, trước tiên vẫn cần phải có năng lực. Và, thực tế là: người có năng lực chưa chắc đã là người có nhân phẩm, người có tài chưa chắc đã là người thủ đoạn và mưu mô, thế nên, rõ ràng cậu thấy thế cờ của ta quá thường, nhưng chỉ cần cậu lơ là chút thôi là ta có thể thắng cậu rồi… Vậy giờ cậu đã phục hay chưa?

Hạ Tưởng mỉm cười, bất đắc dĩ chìa tay ra, ném quân cờ trong tay lên bàn cờ:

– Phục hay không phục không quan trọng. Quan trọng là phải học được cách đối diện với sự thực và chấp nhận nó, dù sao thì cũng thấy rõ một điều rằng, sự thực và giấc mơ đẹp đẽ của chúng ta có một khoảng cách tương đối xa.

Bàn cờ đích thị được làm từ đá cẩm thạch, còn các quân cờ đều được làm bằng loại thạch anh tốt nhất, giống như tác phẩm nghệ thuật đầy giá trị vậy, nhưng Lão Cổ lại không xem đó là đồ quý giá nên cất giấu ở một nơi nào đó thật an toàn mà sẵn sàng chia sẻ với bất cứ ai có hứng thú với nó như bao bộ cờ khác vậy. Thật là chẳng biết trân trọng gì cả. Nhưng kỳ thật Hạ Tưởng lại đánh giá rất cao việc Lão Cổ đem cả vật báu như thế sử dụng triệt để mọi vai trò của nó, tất cả những thứ ấy nếu chỉ được đặt trong lồng kính thì chỉ có thể biến nó thành một vật đẹp đấy quý thật nhưng chỉ để người ta chiêm ngưỡng thôi, trầm trồ, thán phục thôi chứ chẳng thể nào lại gần chạm vào nó được. Vậy thì có khác gì là đồ bỏ đi.

– Thử đoán xem cuộc họp đã đi được tới đâu rồi?

Lão Cố trừng mắt rồi mới khẽ nhếch mép cười ranh mãnh hỏi một câu như thế.

Hạ Tưởng cũng cười, đáp:

– Cháu lại cứ đinh ninh rằng rất lâu rồi ông không còn màng tới các cuộc họp của Bộ chính trị nữa…

– Đó mới là nới đáng giá để ta quan tâm, mà không quan tâm cũng chẳng được…

Lão Cổ lắc lắc đầu, tiếp tục:

– Cậu định thế nào?

– Vẫn chưa rõ ông ạ… Hiện tại, cháu chỉ quan tâm lúc nào thì Cổ Ngọc về đến nhà thôi.

Hạ Tưởng trả lời cho qua chuyện.

Hắn cũng biết giữa Lão Cổ và Thủ tướng nhất định có một mối giao tình. Hội nghị Bộ Chính trị lần này, người mà Thủ tướng đề cử lại là một tham số vô cùng bí ẩn. Mà không thể nào phủ nhận, Lão Cổ cũng chung một mối lo lắng như Thủ Tướng vậy.

Đương nhiên, hiện giờ sao hắn có thể biết cục diện trong cuộc họp Bộ Chính trị đã xuất hiện một cảnh tượng như hài kịch kịch tính.

– Thôi, bỏ đi, cậu không nói thì thôi vậy…

Lão Cổ dường như tức giận, nhưng vẫn cười nói:

– Đợi sau khi con bé Ngọc về, ta bảo nó đưa ta lên núi Đạo Quan sống một thời gian, nghỉ ngơi thoải mái đi, cũng cần phải tránh xa những điều thị phi một thời gian…

Nói vậy nhưng trong lòng Lão Cổ giống như bất đắc dĩ và không chút cam lòng, bởi nó đâu chỉ nhằm vào ông ta mà còn chĩa cả vào Thủ tướng nữa.

Hạ Tưởng vốn dĩ vẫn muốn hỏi sự việc điều chỉnh trong quân đội, nhưng nghĩ mãi, cũng chẳng thể hé miệng thốt ra.

Một phần cũng do Hạ Tưởng đã nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện, lúc này đây, hắn mới tiếp xúc với quân đội có một chút, chỉ xém tý nữa thôi là chuốc họa vào thân chứ chẳng chơi, chắc là do may mắn và mạng hắn lớn. Bởi vì đã từng nhúng tay vào chuyện của quân đội mà gây ra tiền lệ phải bỏ mạng, đương nhiên là hắn thoát nạn trong gang tấc cũng không thể chỉ dựa vào cái cớ do may mắn mà phán định, mà là vì hắn sớm đã có mưu tính cả rồi.

Nhờ sự che chở và bảo vệ của Lão Cổ và ông cụ Ngô, hắn mới thoát được kiếp nạn này. Nhưng cũng làm cho hắn hiểu một đạo lý, trước khi hắn có thể đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy, thì việc tiếp xúc với quân đội, tất cả đều được tiến hành trong bóng tối để đảm bảo an toàn tối đa.

Trong đại nạn mà phát tài lớn cũng hay, có tài mà ẩn đi cũng có cái thú riêng, khiêm tốn cũng là một nghệ thuật sinh tồn, dẫu sao thì có người vẫn rất xem trọng quân quyền, e rằng có chết cũng không thể từ bỏ.

Tiếp theo, bước tiếp theo thế nào hắn thực sự vẫn chưa chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng trước mắt việc quan trọng hàng đầu vẫn là phải thúc đẩy để cha vợ lên chức. Mà không biết cuộc chiến tài chính của Liên Nhược Hạm có thể có được hiệu quả như dự tính hay không?

Khi Hạ Tưởng đang trầm tư suy nghĩ, vừa ngước đầu nhìn lên, thì đã thấy Cổ Ngọc đang chắp tay sau lưng, bước từng bước chân khoan thai, nhẹ nhàng lại gần. Vừa thấy dáng vẻ nhí nhảnh dễ thương của Cổ Ngọc, hắn bỗng thấy tâm trạng bỗng nhiên trở nên vui lạ thường, lập tức có thể cho phép tâm hồn bay lơ lửng lên không trung.

Tại hội nghị của Bộ Chính trị đang nhằm vào việc đề cử Tào Vĩnh Quốc và Lỗ Dân Hoành, tranh luận sôi nổi mà chưa nghiêng hẳn về phía ai. Nếu nói Chủ tịch Quốc hội và Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương đặc biệt phản đối việc đề cử Tào Vĩnh Quốc vẫn có thể khiến cho người ta tiếp nhận, thì khi Thủ tướng đưa ra vài nhận định về Tào Vĩnh Quốc, rõ ràng để nhấn mạnh thêm ưu thế của Lỗ Dân Hoành, như thế lại làm người ta hơi khó để lý giải. Đều là do Thủ tướng đích thân đề xuất, chẳng lẽ lại nhất bên trọng nhất bên khinh vậy sao?

Có khi nào Thủ tướng lại hối hận vì lúc đầu đã đề cử Tào Vĩnh Quốc? Nếu lại cho rằng Tào Vĩnh Quốc không thích hợp cho việc đảm nhận chức Bí thư tỉnh ủy tỉnh Hắc Liêu thì tại sao lại không loại bỏ như đã làm với Diệp Thiên Nam, trực tiếp loại bỏ việc đề xuất Tào Vĩnh Quốc?

Theo như Thủ tướng nhận xét và bày tỏ thái độ cho thấy, các ủy viên Bộ Chính trị của hệ bình dân, trên cơ bản phần lớn đều chuyển hướng đứng về phía Lỗ Dân Hoành, những người lên tiếng ủng hộ Tào Vĩnh Quốc bị giảm sút, có thể thấy hi vọng là không nhiều.

Chính lúc mọi người đều cho rằng tới ngay cả Thủ tướng cũng muốn loại bỏ Tào Vĩnh Quốc, khi Tào Vĩnh Quốc chắc chắn không trúng cử, thì tình hình bất ngờ xoay chuyển, khi Phó Thủ tướng cùng ba vị phó Thủ tướng ra sức ủng hộ Tào Vĩnh Quốc.

Sau đó, Trưởng ban tổ chức TW Ngô Tài Dương, Bí thư Thành ủy Thủ đô Tưởng Tuyết Tùng, ủy viên Bộ Chính trị mới nhậm chức Cổ Thu Thật đều kiên quyết lên tiếng ủng hộ Tào Vĩnh Quốc.

Ngay sau đó, nếu như Tổng Bí thư cũng lịch sự bày tỏ ủng hộ Tào Vĩnh Quốc chẳng làm ai ngạc nhiên, thì riêng quân đội cũng có tới 2/3 số phiếu ủng hộ Tào Vĩnh Quốc, khiến cho người ngoài cuộc nhận ra rằng tình thế đã có biến đổi lớn, chẳng những kịch tính như hài kịch, hơn nữa còn vô cùng tinh diệu và làm người ta miên man bất định.

Lần biểu quyết cuối cùng, lại xuất hiện một cảnh tượng làm người ta khiếp sợ, hóa ra là rất nhiều ủy viên Bộ Chính trị thuộc hệ bình dân, hơn nữa lại thêm một bộ phận ủy viên thuộc phe đối lập đều giơ tay ủng hộ cho Tào Vĩnh Quốc, khiến cho tình hình vốn đã không khả quan gì cho Tào Vĩnh Quốc khi thảo luận vấn đề, nào ngờ chỉ trong chớp mắt, đã lật ngược tình thế, không những thế, sự ủng hộ còn tăng phân nửa so với lúc đầu.

Vậy là… Lệnh bổ nhiệm chính thức được thông qua!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/12/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 1
Dư Tử Đồng đối với lời nói dối của mình rất tự tin, hắn không tin có người có thể thoát dẫn dụ được đắc đạo thành tiên, vĩnh sinh bất tử. Nhớ lúc trước, Mặc đại phu hận hắn đến tận xương tủy, nhưng dưới những thoại ngữ đồng dạng như vậy liền ngoan ngoãn mà hợp tác với...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Cô gái đến từ hôm qua
Tụi con gái trên trái đất này hình như đều được đúc ra từ một khuôn. Có một cái thói, không hiểu là thói tốt hay thói xấu, gần như đứa con gái nào cũng “mắc phải”. Đó là sau khi chuyển từ giai đoạn “thăm dò bí mật” qua giai đoạn “thừa nhận hợp pháp” bao giờ...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Hạ Thiên – Quyển 9
Dù là ba chuyện gì cũng chẳng sao, tôi đều làm được. Hạ Thiên dùng một tay nhanh chóng lục lọi trên người Ngải Vi Nhi, hắn bắt đầu giải trừ vũ trang của nàng. Lúc này hắn nhanh chóng tìm được ba mươi sáu thanh phi đao, hơn nữa còn chưa cần phải cởi quần áo của nàng ra. Ngải Vi Nhi lập tức...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân