Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 14 » Phần 68

Quan Trường - Quyển 14

Phần 68

Trung ương quyết định, đồng chí Quốc Hàm Dương đảm nhiệm Ủy viên thường vụ. Bí thư tỉnh ủy tỉnh Ninh, đồng chí Mã Vạn Chính không hề đảm nhiệm chức vụ Ủy viên thường vụ, Bí thư tỉnh ủy tỉnh Ninh.

Mã Vạn Chính một bước lùi xuống tận đáy!

Ngẫm lại cũng thấy, tuổi tác của Mã Vạn Chính cũng đã gần đến lúc, lần này đề cử vào Bộ chính trị không được thông qua, con đường làm quan cũng đi ngược dòng nước, không tiến mà lại lùi, việc Mã Vạn Chính phải thoái lui, cũng không phải là điều bất ngờ.

Nhớ năm đó đã gặp Mã Vạn Chính, trong lòng Hạ Tưởng đối với Mã Vạn Chính cũng có phần kính trọng, nhưng tiếc là chính trị không phải trò chơi, không thể nói chuyện tình cảm. Ngai vàng Ủy viên Bộ chính trị, cũng giống như tài nguyên hiếm có, bất luận là xuất phát từ góc độ nào, Cổ Thu Thật thăng tiến so với Mã Vạn Chính thăng tiến đều có ảnh hưởng quan trọng, sâu sắc hơn nhiều.

Bởi vậy, với tư cách là một trong những lãnh đạo lão làng, Mã Vạn Chính từ chức khiến Hạ Tưởng hơi có chút thổn thức.

Mã Vạn Chính lui ra là điều đã đoán được từ trước, Quốc Hàm Dương thay thế chức vụ, ít nhiều ngoài dự đoán của Hạ Tưởng. Trong nước từng có tiền lệ Giám đốc doanh nghiệp nhà nước cỡ lớn trực tiếp nhậm chức Chủ tịch tỉnh, nhưng một bước thăng tiến lên đảm nhiệm Bí thư tỉnh ủy, thì vẫn là lần đầu. Điều đó chứng minh có thế lực rất lớn đằng sau Quốc Hàm Dương, trong việc bổ nhiệm lần này, đã bỏ ra rất nhiều công sức, đầu tư lực lượng không nhỏ.

Nếu Hạ Tưởng không đoán sai, Quốc Hàm Dương là người thuộc lực lượng chống đối.

Tuy nhiên, liên tưởng đến thân phận Ủy viên Bộ chính trị của Quốc Hàm Thanh, thân phận của hai anh em đều hiển hách, tuy rằng truyền thông trong nước không đưa tin, tìm kiếm trên internet cũng sẽ bị phong tỏa tin tức liên quan đến quan hệ thân thích của các cán bộ cao cấp, nhưng Hạ Tưởng vẫn có thể kết luận, nhiệm kỳ mới hai năm sau, Quốc Hàm Thanh khẳng định sẽ lui ra, cũng bởi vì lý do này, Quốc Hàm Thanh mới có thể một bước ngồi vào chỗ, trực tiếp đảm nhiệm Bí thư tỉnh ủy.

Quốc Hàm Dương đảm nhiệm Bí thư tỉnh ủy tỉnh Ninh, chỉ khiến cho Hạ Tưởng kinh ngạc một lúc, bởi vì Trung ương sau khi chính thức tuyên bố thông tin, hắn thông qua con đường nội bộ biết được, không lâu sau, Chủ tịch tỉnh và Phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Ninh cũng sẽ được thay đổi!

Ngô Tài Giang có một thời gian từng đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh tỉnh Ninh, sau khi ông ta từ nhiệm, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Thạch Nhuận Anh tiếp nhận chức vụ, Thạch Nhận Anh cũng đã lớn tuổi, cũng sắp phải lui ra.

Mà Phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Ninh Lan Hạo Thành có triển vọng được rời khỏi tỉnh Ninh, nói cách khác, sau khi tỉnh Ninh thay đổi Bí thư tỉnh ủy, tiếp theo, sẽ có hai nhân vật quan trọng cũng sẽ được thay đổi.

Có lẽ người ngoài chỉ thấy kinh ngạc khi thấy phạm vi điều chỉnh bộ máy lãnh đạo tỉnh Ninh quá lớn, hết sức hiếm thấy. Hạ Tưởng lại vô cùng nhạy cảm với phát hiện này bởi vì, hai ghế trống sắp tới ở tỉnh Ninh, có lẽ, Diệp Thiên Nam sẽ giành được một ghế.

Nếu Diệp Thiên Nam được thuyên chuyển đến tỉnh Ninh giữ chức Phó bí thư tỉnh ủy, Hạ Tưởng cũng khó hiểu được. Tỉnh Ninh lạc hậu hơn rất nhiều so với tỉnh Tương, cũng không thể so sánh với tỉnh Yến, trong nước là một tỉnh lạc hậu và không làm cho người ta chú ý, Diệp Thiên Nam được thuyên chuyển qua đó, kỳ thật vẫn là có ý gì khác.

Nhưng nếu điều Diệp Thiên Nam muốn chính là giành được vị trí Chủ tịch tỉnh tỉnh Ninh, thì ông ta mượn việc từ chức để hóa giải nguy cơ của Diệp Địa Bắc, lại dùng khổ nhục kế lấy lui làm tiến, thủ đoạn cao siêu để mưu đồ xa xôi chức vị Chủ tịch tỉnh, tất cả không sót một điểm, đều hiện lên trong mắt của Hạ Tưởng!

Thật tốt cho một vở tuồng bi kịch, thật hay cho một kế dương đông kích tây!

Hạ Tưởng cười lạnh một tiếng, tuy rằng, hắn đã sớm đoán được Diệp Thiên Nam sẽ không chịu ngồi yên, sẽ không chịu từ bỏ, nhưng vẫn không ngờ rằng, ham muốn của Diệp Thiên Nam lại lớn như thế, càng không nghĩ tới, thế lực đứng đằng sau ủng hộ Diệp Thiên Nam cũng to lớn như vậy.

Hơn nữa, điều chỉnh ở tỉnh Ninh cũng đã trọn vẹn chứng minh, Diệp Thiên Nam không hề nghĩ muốn từ chức, dã tâm của ông ta rất lớn, đầu tiên là ham muốn ngôi vị Chủ tịch tỉnh tỉnh Ninh, nếu như cầu không được, tốt xấu gì cũng được thuyên chuyển ngang qua đảm nhiệm Phó bí thư tỉnh ủy.

Không ngờ vẫn quá coi thường thủ đoạn chính trị của Diệp Thiên Nam, Hạ Tưởng thầm than một tiếng, không, chính xác mà nói, vẫn là xem nhẹ Diệp Thiên Nam mặt dày tâm đen, cũng xem nhẹ quyết tâm và cường độ của thế lực phía sau Diệp Thiên Nam ở Trung ương, không cần phải nghĩ, hệ bình dân và lực lượng phản đối liên kết với nhau, đẩy Diệp Thiên Nam lên ngôi vị, chính là muốn hòa một ván.

Chính trị, vĩnh viễn là đấu trí giữa người với người.

Đâu phải là muốn từ chức? Rõ ràng là minh tranh ám đấu, ám độ Trần Thương, là muốn không mất một cọng tóc rời khỏi tỉnh Tương, là kế hoãn binh, là sau khi muốn bảo vệ an toàn cho Diệp Địa Bắc, lại tiếp tục đi lên!

Hạ Tưởng sỡ dĩ vẫn chậm chạp không quyết định sắm vai gì trong vở tuồng từ chức của Diệp Thiên Nam, hay ra tay như thế nào, chủ yếu vẫn là do chưa nhận thức rõ được ý đồ của đối phương, dù sao những chuyện liên quan đến cấp cao, hắn vẫn không có khả năng liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu bản chất, cũng không biết lực lượng bên trên muốn bảo vệ Diệp Thiên Nam lớn bao nhiêu.

Hiện tại, xem ra, lực lượng đó rất lớn, thực sự rất lớn, lớn hơn nhiều so với dự đoán của hắn.

Diệp Thiên Nam thật đúng là một nhân vật, đã tưởng lung lay sắp đổ, nhưng vẫn lại tránh được một kiếp, ông ta hiện tại chẳng những là hữu kinh vô hiểm (có kinh hãi mà không có nguy hiểm) vượt qua cửa ải khó khăn, mà hơn nữa còn có khả năng sắp vỗ cánh bay xa…

Chẳng trách, họp hội nghị bí thư hôm đó, Diệp Thiên Nam lại đề xuất mời hắn ăn cơm, hóa ra trong lòng đã sớm ung dung chắc chắn không lo, là muốn làm ra dáng vẻ sung sướng của người chiến thắng với hắn.

Hoàn hảo, lúc ấy hắn cũng không có để cho ông ta mặt mũi, nhẹ nhàng mà hoàn trả lại một cước.

Chỉ có điều…là cứ để cho Diệp Thiên Nam một bước ra khỏi tỉnh Tương, từ nay về sau, trời cao biển rộng, hay là lại tìm một cái ngáng chân, không để cho Diệp Thiên Nam đắc ý vênh váo, khiến ông ta thất bại chạy một lần nữa?

Hạ Tưởng do dự, dù sao cũng rất liều lĩnh, mạo hiểm chính trị quá lớn, hắn có một ngàn lý do ngăn cản Diệp Thiên Nam, nhưng lại có đến một ngàn linh một lý do khiến hắn phải thu tay lại. Bởi vì hành động này sẽ đắc tội rất nhiều người, thậm chí còn có thể khiến Thủ tướng cuối cùng hoàn toàn thất vọng đối với hắn và hoàn toàn trở thành người đối địch.

Xuất phát theo chính nghĩa, theo công bằng, thì Diệp Thiên Nam không có đủ đức, không xứng với chức vị, nên tự nhận lỗi từ chức, nhưng nếu xuất phát từ đấu tranh chính trị, xuất phát từ hiện trạng trong nước, thì cho dù Diệp Thiên Nam cuối cùng có đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh tỉnh Ninh, cũng không lấy làm lạ.

Hạ Tưởng rơi vào giữa hai điều khó khăn này…hắn hận Diệp Thiên Nam, không liên quan đến tình cảm riêng tư, mà là xuất phát từ công lý và đạo nghĩa. Nhưng muốn đặt đạo nghĩa lên trên chính trị, thì hoàn toàn không thực hiện được. Một ngàn lý do vì nước vì dân lại gặp phải một ngàn linh một lực cản từ hiện trạng trong nước, nên đi đường nào đây?

Lần đầu tiên, trong đầu Hạ Tưởng có ý niệm muốn đi hỏi ý kiến ông cụ Ngô.

Sau khi tan sở, hắn không về nhà mà đi thẳng đến Nam Cung, Liên Nhược Hạm sắp rời khỏi Tương Giang, hắn phải đến tiễn cô.

Bên trong Nam Cung, chỉ còn hai người Liên Nhược Hạm và Lý Thấm, tuy rằng lạnh lẽo hơn rất nhiều, nhưng hai người vẫn như cũ nhiệt huyết hơn trời, bởi vì cuộc chiến tài chính đã sắp kết thúc, cuộc chiến này, chẳng những đạt được mục đích mong muốn, lại còn thu hoạch được khá dồi dào.

Hạ Tưởng cũng thu hoạch được rất nhiều, tuy nhiên, điều hắn quan tâm chính là lợi ích chính trị thu được bao nhiêu, còn lợi nhuận kinh tế nhiều hay ít, hắn cũng lười hỏi đến.

Hạ Tưởng vừa vào, đã nghe thấy Liên Nhược Hạm và Lý Thấm tranh luận với nhau.

– Tiền của ai chả giống nhau, không kiếm thì quá uổng.

Là tiếng của Lý Thấm.

– Hay là thôi đi, tổng cộng cũng không có bao nhiêu, không cần thiết phải khiến người khác khuynh gia bại sản. Thị trường chứng khoán trong nước còn chưa hoàn thiện, người chơi chứng khoán còn chưa đủ lý trí, bọn họ vốn đã bị những doanh nghiệp nhà nước mới ra thị trường và các kiểu cơ quan tài chính lừa đảo bóc lột rất nhiều rồi, chúng ta không nhất thiết phải thu lợi trên người họ nữa.

Là lời nói cảm thông của Liên Nhược Hạm.

– Lại nói, Hạ Tưởng cũng không cho phép chúng ta làm như vậy. Anh ấy là loại người này, cái gì cũng tốt, chỉ là đôi khi quá mềm lòng.

– Có tiền cũng không kiếm, không hiểu nổi. Không cần thiết phải mềm lòng, thị trường chứng khoán vốn có mạo hiểm, khi đầu tư phải cẩn thận, có ý muốn kiếm tiền, thì phải có dũng khí gánh vác bù tiền. Bọn họ không nhảy vào thị trường chứng khoán làm cừu, thì làm gì có ai đi mài dao làm thịt bọn họ. Dân chứng khoán Trung Quốc làm sao vậy? Ở trong mắt tôi, bọn họ với dân chứng khoán Mỹ giống nhau, đều là cừu non mặc cho người chém giết.

Lý Thấm không phục nói.

– Như tôi mà nói, bất chấp tất cả, kiếm được tiền rồi nói. Tôi chưa bao giờ thông cảm cho nhà đầu tư, đầu tư vốn là có mạo hiểm, không có dũng khí gánh vác tiền lỗ, thì tốt nhất nên đi nhảy lầu.

Hạ Tưởng lắc đầu cười, tuy Lý Thấm nói lời vô tình, nhưng sự thật đúng là như vậy. Chính trị cũng vậy, mà kinh tế cũng thế, luôn luôn có một mặt khiến cho người ta phải tuyệt vọng. Giống như Tập đoàn Văn Châu đầu tư nhà đất, vốn là bất động sản, không mang đến bất kỳ tác dụng thúc đẩy kinh tế gì, chỉ mang đến tiêu cực là nâng cao giá nhà, cuối cùng làm cho giá nhà toàn bộ sụp đổ.

Theo Hạ Tưởng nhớ, về sau này ngân hàng thắt chặt cho vay, khi giá nhà sụt xuống là lúc, tài chính của đoàn đầu tư nhà đất Vân Châu sẽ bị rạn nứt, đến lúc đó, sẽ có rất nhiều nhà đầu tư mất cả chì lẫn chài, thậm chí, đi vào đường cùng.

Nhưng tuy là nói như vậy, chủ đầu tư tuy rằng đáng giận, Hạ Tưởng vẫn không thể xuống tay đuổi tận giết tuyệt, vẫn là Liên Nhược Hạm hiểu rõ tâm tư của hắn, biết hắn quả thực có một mặt mềm lòng.

– Chuyển biến tốt hãy thu tay.

Hạ Tưởng đúng lúc nói một câu.

– Nếu không bù tiền, làm sao có lợi nhuận nữa, không cẩn thận còn làm đảo lộn thị trường chứng khoán non trẻ trong nước.

Liên Nhược Hạm và Lý Thấm đồng thời quay đầu lại, Liên Nhược Hạm cười hiểu ý, Lý Thấm thì cười bất đắc dĩ.

– Từ bất chưởng binh (hiền lành không nắm quân), mềm lòng như thế thì làm quan lớn thế nào được?

Lý Thấm ở lâu tại Mỹ, tiếp nhận đầy đủ tư tưởng chủ nghĩa đế quốc của Mỹ, vô cùng tin tưởng lực lượng tư bản, nhất định không chịu buông tay.

– Chủ nhiệm Hạ, cho tôi thời gian một tháng, tôi có thể lợi dụng tình trạng tài chính hiện tại, ở thị trường chứng khoán trong nước đạt được vài tỷ lợi nhuận.

Trong lòng Hạ Tưởng bỗng nhiên rung động, mềm lòng như thế thì làm sao làm được quan lớn? Hắn đối với vấn đề của Diệp Thiên Nam, nên mềm lòng hay nên lùi bước?

Trước đừng nói chuyện của Diệp Thiên Nam, Lý Thấm tính toán muốn cướp đoạt thì trường chứng khoán trong nước, Hạ Tưởng vẫn là không đồng ý:

– Thu tay lại, lui lại.

Lý Thấm thấy Hạ Tưởng đã hạ quyết tâm, cũng thản nhiên cười;

– Tốt, theo lãnh đạo định đoạt.

Cùng Liên Nhược Hạm lên lầu nói chuyện, Hạ Tưởng lo lắng, vẫn quyết định quay về thủ đô một chuyến:

– Anh và em cùng nhau quay về Thủ đô, anh có việc muốn hỏi ý kiến ông cụ.

Liên Nhược Hạm đương nhiên là không có ý kiến, chỉ là lo lắng chuyện khác:

– Em muốn ra nước ngoài, mang Liên Hạ cùng đi. Em cho rằng hoàn cảnh ở nước ngoài thích hợp cho Liên Hạ trưởng thành…

Hạ Tưởng không đồng ý, hắn phỏng đoán ông cụ cũng không đồng ý, Liên Hạ nếu lớn lên ở nước ngoài, cho dù là không nhập quốc tich Mỹ, về sau có muốn theo chính trị, cũng sẽ trở nên không phù hợp.

– Chuyện này, hay là cứ nên hỏi ý kiến của ông cụ, ông cụ cũng già rồi, cần có người an ủi, Liên Hạ là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của ông.

– Nghe có vẻ anh còn quan tâm ông nội hơn cả em, thật đúng là một người tốt.

Liên Nhược Hạm trừng mắt nhìn Hạ Tưởng một cái, rất không vui.

– Em không nghĩ sẽ để Liên Hạ đi theo chính trị, em nghĩ để nó ra nước ngoài, cũng chuẩn bị để nó nhập quốc tịch Mỹ.

– …

Hạ Tưởng còn chưa kịp khuyên Liên Nhược Hạm, lại có điện thoại đến, là Cổ Thu Thật gọi.

Cũng là sau khi xảy ra chuyện Diệp Thiên Nam từ chức, Cổ Thu Thật lần đầu tiên chủ động lộ diện.

Điện thoại đến rất ngắn, Cổ Thu Thật chỉ nói một câu:

– Hạ Tưởng, đến Thủ đô một chuyến, Tổng bí thư muốn gặp cậu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/12/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 25
Giản trưởng lão lại bảo: Nhưng tu vi mấy lão quỷ đó không yếu, không nhiều người dám dây vào bọn họ. Chỉcầnhọ không ra khỏi Bình nguyên Man Hoang thì không ai muốn dính dáng tới họ, dù sao toàn là người không dễ chọc. Nói cũng đúng, tuy mấy lão quỷ có tiếng xấu nhưng không ai muốn đơn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Vĩnh Hằng – Quyển 16
Theo đó, lại là chúc mừng của Thánh Hoàng Triều cùng Tà Hoàng Triều. Gần như tất cả Thiên Tôn đều đưa tới lễ vật xa xỉ. Cho dù là Phệ Linh Thượng Nhân cùng Nguyên Yêu Tử, đã từng bị Bạch Tiểu Thuần bắt giữ, cũng đưa lễ vật tới. Càng không cần phải nói tới đám người Tư Mã Vân Hoa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lưu Phong – Quyển 6
Mộ Dung Thiên thở dài một tiếng nói: “Nhưng Uyển Nhi không muốn lấy chồng, chúng ta miễn cưỡng nó như vậy là không đúng a?” “Có cái gì mà không được.” Mộ Dung phu nhân cười nói: “Để nó làm quốc mẫu tương lai, đây chính là vinh diệu lớn lao của nữ nhân...”...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân