Hạ Tưởng dưới sự chú ý của mọi người không ngờ lại hoàn toàn bình thản.
Thật ra khi Hà Giang Hải đột nhiên ném ra vấn đề kinh tế của Lỗ Thành Lương thì hắn liền nhạy bén ý thức được, vấn đề đã đến rồi. Nhưng… Sau khi mưa dịu gió êm thường thường sẽ có cầu vồng, trong một vấn đề, cũng luôn có cơ hội làm bạn.
Thế cục Tỉnh Tề, theo nghĩa rộng mà nói, chia làm ba phái.
Hắn và Khâu Nhân Lễ xem như một phái, là vì đại biểu cho thế lực gia tộc. Nhưng điểm khác nhau chính là Khâu Nhân Lễ hoàn toàn xuất thân từ thế lực gia tộc, trên trán hắn còn có mác Đoàn hệ.
Tiếp tục kéo dài ra để nói, nếu xét về xuất thân Đoàn hệ thì Lý Vinh Thăng cũng xem như cùng phái.
Chu Hồng Cơ và Tôn Tập Dân xem như một phái, đại biểu cho phái phản đối. Có thể nói, đây là lực lượng của phái mâu thuẫn với hắn nhiều nhất, cùng hắn có địch ý sẵn có và lập trường thù địch tuyệt đối.
Hà Giang Hải và Viên Húc Cường xem như một phái, đại biểu cho phái Thủ tướng, cũng là thế lực thâm căn cố đế nhất ở tỉnh Tề. Ăn ngay nói thật, bang Bán đảo với Hà Giang Hải cầm đầu, là trong ba thế lực ở tỉnh Tề, thực lực hùng hậu nhất, một lực lượng có phạm vi thế lực lớn nhất.
Ba thế lực, hình thành thế chân kiềng vững chắc, giữa hắn và Khâu Nhân Lễ xem như hợp tác chặt chẽ, giữa Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ, coi như là liên kết khăng khít, dù sao cũng là cùng đồng môn.
Xét mặt tình cảm mà nói, Chu Hồng Cơ là quân đi trước của Tôn Tập Dân, với Hà Giang Hải là ngươi với ta cùng đọ sức. Trong tình cảnh ấy, ai đứng đầu ai đứng thứ hai còn đang phân tranh một cách kinh khủng, nhưng vẫn có thể hợp tác. Trong cả ba phái, người mà hắn không có khả năng liên kết nhất chính là Chu Hồng Cơ người của là thế lực phản đối.
Nhưng thực tế, tình thế mạnh hơn người, vì cái lợi lớn mà những khó chịu lúc trước được che dấu, để tạm thời có thể bắt tay giảng hòa.
Nói đi còn nói lại, hai bên càng liên hợp lại càng tiềm ẩn sự mẫu thuẫn nghiêm trọng ở bên trong, không kết hôn sao có thể ly hôn?
Lúc này chính là cơ hội tốt nhất cho việc ngầm tạo ra xung đột và tai họa cho mối quan hệ giữa Chu Hồng Cơ và Hà Giang Hải.
Hạ Tưởng cũng nhìn thấy được, sau sự kiện Lỗ Thành Lương, Chu Hồng Cơ cố ý duy trì khoảng cách nhất định với Hà Giang Hải, cũng không hề nhắm mắt rập khuôn. Điều đó cũng chứng minh hai bên hợp tác nhưng đã không còn đạt được nhất trí chung nữa.
Nếu Tôn Tập Dân đem cầu đá tới chân của hắn rồi, hắn khẳng định phải đứng trước khung thành đá một đá, đá cho quả cầu xinh đẹp phải quay lại.
– Nếu đồng chí Giang Hải đã căn cứ theo những thông tin xác thực nắm rõ việc Lỗ Thành Lương tham ô nhận hối lộ, thì cần phải điều tra ra manh mối. Nhưng vừa rồi, đồng chí Lỗ Thành Lương ở Ngũ Nhạc đúng là đã bị người khác hãm hại là chơi gái, là sự thật cũng không dễ biện luận, nên cần phải truy xét tới trách nhiệm của nhân viên có liên quan. Cần phải tiếp tục nghiên cứu sâu hơn nữa.
Ánh mắt Hạ Tưởng lướt nhanh qua khuôn mặt vừa lóe sáng của Chu Hồng Cơ, vô cùng kiên định nói tiếp,
– Ý kiến của tôi là, Ủy ban Kỷ luật tỉnh do đồng chí Hồng Cơ dẫn dắt, đối với đề xuất của đồng chí Giang Hải về việc Lỗ Thành Lương tham ô nhận hối lộ, nên điều tra cho ra sự thật. Tỉnh ủy cuối cùng phải căn cứ kết luận của Ủy ban Kỷ luật tỉnh đến xác định rõ ràng về vấn đề của đồng chí Lỗ Thành Lương.
Đứng là một kế hay mượn đao giết người!
Hà Giang Hải tuy rằng địa vị cao, nhưng khuyết điểm lớn nhất của anh ta chính là vui giận đều hiện cả ra mặt, không thể khống chế tốt cảm xúc của mình. Hạ Tưởng vừa nói xong, anh ta lập tức biến sắc.
Hạ Tưởng tỏ rõ là muốn làm cho Chu Hồng Cơ và anh ta tự giết lẫn nhau, là muốn bố trí đẩy Chu Hồng Cơ tới mức khó cả đôi đường!
Hà Giang Hải không thể không xem trọng Hạ Tưởng mà liếc mắt một cái, vốn anh ta vẫn có ý khinh thường Hạ Tưởng, cho rằng Hạ Tưởng vừa đến tỉnh Tề đã đưa Lỗ Thành Lương lên chức là một nét bút hỏng lớn nhất.
Hiện tại cẩn thận suy nghĩ, mới hiểu rõ được điều gì. Thì ra là Lý Đinh Sơn tự chủ trương, không phải do Hạ Tưởng nhất thời hồ đồ.
Hạ Tưởng thấy Hà Giang Hải biến đổi sắc mặt, sắc mặt của Chu Hồng Cơ cũng đầy biến hóa, trong lòng lại càng giữ vững ý nghĩ của mình, tiếp tục nói:
– Đối với việc vu cáo hãm hại đồng chí Lỗ Thành Lương tại Ngũ Nhạc, là do cùng một người hãm hại, tính chất vô cùng ác liệt, hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Mặc kệ Đồng chí Lỗ Thành Lương có tham ô nhận hối lộ hay không, nhưng sự việc anh ta bị người hãm hại là sự thật vô cùng xác thực. Tôi đề nghị, Tỉnh ủy, Ủy ban Kỷ luật tỉnh mở một tổ liên hợp điều tra những người có trách nhiệm. Đối với những công chức có trách nhiệm liên quan cần phải nghiêm túc xét xử, tuyệt không nhân nhượng.
– Về phương diện Tỉnh ủy, tôi đề nghị do Trưởng ban thư ký Ôn đứng đầu, về phương diện Ủy ban Kỷ luật tỉnh, có thể do đồng chí Lệnh Truyền Chí đứng đầu, nhất định phải tra rõ sự kiện đồng chí Lỗ Thành Lương bị hãm hại.
Hạ Tưởng một hơi đưa ra các vấn đề liên tiếp, chẳng khác nào là đem chặn kín tất cả đường lui của Hà Giang Hải. Đồng thời, chẳng những chôn Hà Giang Hải và Chu Hồng Cơ vào sự xung đột tai hoạ ngầm, cũng châm mồi lửa mâu thuẫn giữa Chu Hồng Cơ và Lệnh Truyền Chí.
Đấu tranh quyền lực là nhịp điệu vĩnh viễn không thay đổi. Chu Hồng Cơ ở Ủy ban Kỷ luật còn chưa chịu dừng chân, khẳng định sẽ mượn cơ hội chỉnh đốn bên trong Ủy ban Kỷ luật nhằm tạo dựng quyền lực, dù sao y cũng đã rải nhiều con đường. Để xem Chu Hồng Cơ có tiếp chiêu hay không, có nắm bắt lấy cơ hội hay không.
Hà Giang Hải chắc chắn còn có sự chuẩn bị phía sau. Gã cũng không phải không có sức trả đòn. Chủ yếu chính là Hạ Tưởng đã nhạy bén phát hiện ra cơ hội … Hà Giang Hải gần như quá cố chấp với sự kiện của Lỗ Thành Lương, cũng không có đạt được sự ủng hộ hết sức mình từ chiếc thuyền cứu hộ Chu Hồng Cơ.
Tôn Tập Dân chẳng qua chỉ tiện tay đem quả cầu truyền cho Hạ Tưởng, chỉ một lần thử dò xét, không ngờ Hạ Tưởng chẳng những nhân thể tiếp được, còn ôm đồm nhiều việc quyết định đưa ra quan điểm chủ yếu của Tỉnh ủy, thật đúng là cầm lông gà làm lệnh tiễn, anh ta cảm thấy không hài lòng, đang muốn mở miệng nói vài câu, thì Khâu Nhân Lễ lại tỏ thái độ trước.
– Đề nghị của đồng chí Hạ Tưởng rất tốt, rất phù hợp với thực tế, tôi rất đồng ý.
Một câu định âm, Khâu Nhân Lễ không đợi Tôn Tập Dân nói câu gì nữa, bất ngờ đưa ra quyết định,
– Cứ quyết định như vậy đi, ai còn có ý kiến khác, sẽ bàn bạc sau. Mặt khác tôi cho rằng, Cục trưởng cục công của thành phố Ngũ Nhạc đồng chí Vạn Nguyên Thành hẳn là nên tạm thời cách chức tự kiểm điểm, chờ điều tra sau.
Lời nói của Khâu Nhân Lễ hoàn toàn là giọng điệu khẳng định, vừa không cho phép bàn bạc, cũng không trưng cầu ý kiến của Tôn Tập Dân. Sau khi anh ta nói xong, mới lại hỏi thêm một câu:
– Đồng chí Tập Dân còn có ý kiến gì không?
Tôn Tập Dân vừa tới tỉnh Tề, còn chưa có thân tín gì, càng không có nền móng, anh ta muốn mở ra cục diện, chỉ có thể mượn tới lực lượng của người khác, hoặc là lực lượng của Khâu Nhân Lễ, hoặc là lực lượng của Hà Giang Hải, phải xem anh ta lựa chọn như thế nào.
Hiện tại tình thế đã rất rõ ràng, Khâu Nhân Lễ và Hà Giang Hải đang đọ sức, nếu anh ta đứng giữa, có thể theo đuổi ích lợi lớn nhất, cho nên thái độ thích hợp nhất hiện tại chính là nên chờ đợi thêm một thời gian nữa.
Tôn Tập Dân gật đầu nói:
– Tôi không ý kiến gì.
Khâu Nhân Lễ quả thật cũng không đơn giản. Đối với đề nghị đưa của Hạ Tưởng, ông ta trực tiếp quyết định tán thành, sau đó lại giả vờ trưng cầu ý kiến của Tôn Tập Dân, trực tiếp bỏ qua sự tồn tại Chu Hồng Cơ và Hà Giang Hải, xua tay nói:
– Trước tiên, cứ như vậy đã, tan họp. Hạ Tưởng, Tập Dân lưu lại một chút, về vấn đề điều chỉnh nhân sự, chúng ta nên nghiên cứu một chút.
Thế rất mạnh, rất hống hách, ngụ ý chính là, 3 nhân vật số một của Tỉnh ủy quyết định sự việc, Chu Hồng Cơ và Hà Giang Hải xếp hạng gần cuối, chỉ có thân phận nghe theo.
Hà Giang Hải và Chu Hồng Cơ liếc nhau, đành phải đứng dậy rời khỏi.
Sau khi đi ra, Hà Giang Hải cảm thán nói một câu:
– Hội nghị công việc Bí thư đã nhanh chóng trở thành Bí thư độc đoán rồi…
Ý anh ta là muốn để Chu Hồng Cơ nói tiếp, sau đó tìm được đề tài chung, khen chê Khâu Nhân Lễ vài câu, lại nhân cơ hội kéo lại mối quan hệ với Chu Hồng Cơ.
Không ngờ Chu Hồng Cơ không tiếp lời của anh ta, lại trực tiếp hỏi:
– Bí thư Hà và Lệnh Truyền Chí quan hệ cũng không tồi, nếu sớm đã biết…
Hà Giang Hải sửng sốt, Chu Hồng Cơ có ý tứ gì? Có thái độ thù địch với anh ta? Vừa định giải thích vài câu, Chu Hồng Cơ lại không âm không dương nói:
– Bí thư Hà, về phương diện Sở công an tỉnh, tôi đề nghị do đồng chí Đường Trịnh Kiệt và Ủy ban Kỷ luật tạo thành tổ liên hợp điều tra, cùng nhau điều tra vấn đề của thành phố Ngũ Nhạc.
Đường Trịnh Kiệt là Phó giám đốc thường trực Sở công an tỉnh, đang có quan hệ rất căng thẳng với Hà Giang Hải.
Nói xong, Chu Hồng Cơ khẽ gật đầu, vẻ mặt cười yếu ớt, nghênh ngang mà đi.
Quẳng lại một mình Hà Giang Hải đang rất kinh ngạc, nghĩ thầm rằng Chu Hồng Cơ có ý tứ gì, dám khiêu chiến với anh ta? Đừng tưởng rằng là lực lượng hậu bị là giỏi rồi, tới tỉnh Tề, thì dù là một con rồng cũng phải bị rắn địa phương áp chế không nâng nổi đầu!
Hà Giang Hải lạnh lùng cười, Chu Hồng Cơ, chờ xem, sẽ có lúc ngươi phải chủ động tới cửa cầu ta, ngươi còn chưa thực sự thấy được sự lợi hại của người tỉnh Tề đâu.
Hà Giang Hải ngạo mạn nhìn theo bóng dáng Chu Hồng Cơ lắc lắc đầu…
Giữa Chu Hồng Cơ và Hà Giang Hải một lần so chiêu chuồn chuồn lướt nước, Tôn Tập Dân cũng không biết, cho dù biết cũng sẽ không quá nhạy cảm, bởi vì hiện tại anh ta phát hiện ra một cơ hội trọng đại.
Điều chỉnh nhân sự!
Làm Chủ tịch tỉnh, điều chỉnh nhân sự trong phạm vi toàn bộ tỉnh, tất nhiên có quyền phát ngôn rất lớn. Nói cách khác, nhất định sẽ có lợi ích mới. Ở cương vị trọng yếu xếp người của chính mình vào. Ở thời khắc bản thân mình đang ở địa vị cao thì phải chuẩn bị đường lui.
Chỉ có không ngừng thu xếp cho người một nhà lên các vị trí quan trọng, mới có thể đảm bảo được quyền uy và ý chí của chính mình có thể tiếp diễn, mới có thể khiến chính mình cầm quyền chấp chính, ngọn đuốc tương truyền.
Tôn Tập Dân lại may mắn trong sự kiện Lỗ Thành Lương duy trì lập trường trung lập, nếu không trong công cuộc điều chỉnh nhân sự lớn sắp tới, anh ta sẽ không dễ dàng phân người đến được nhiều chỗ tốt.
Dù sao quyền điều chỉnh nhân sự to lớn vẫn nằm trong tay Bí thư, thậm chí trên phương diện nào đó mà nói, trong việc điều chỉnh nhân sự, Phó bí thư lại có quyền phát ngôn còn lớn hơn so với Chủ tịch tỉnh như anh ta. Dù sao Phó bí thư cũng được phân công quản lý nhân sự.
Khi chỉ còn lại có ba người, Khâu Nhân Lễ lại khôi phục vẻ thành thật chất phác, ôn hòa tươi cười, thậm chí còn nói vài câu tán gẫu, đánh tan bầu không khí bi thương bởi cái chết của Lỗ Thành Lương, sau đó lại thay đổi một bộ dạng đầy ung dung nói:
– Lần điều chỉnh nhân sự này thực hiện trên quy mô lớn, phạm vi rộng, liên quan đến nhiều cán bộ nhất ở tỉnh Tề trong vài năm gần đây. Theo bước đầu tính toán của tôi là, toàn bộ tỉnh, thành phố cấp 3 sẽ điều chỉnh 10 nhân vật số một, mặt khác còn có mười mấy cán bộ Phó giám đốc sở, khẳng định phải…
Trong lòng Tôn Tập Dân đầy rung động, độ mạnh yếu thật sự quá ghê gớm, ít nhất cũng phải động tới mấy chục vị trí Phó giám đốc sở trở lên. Anh ta chỉ biết, cuộc đấu tranh chính trị thực sự đến rồi. Cái chết của Lỗ Thành Lương so với việc điều chỉnh nhân sự trong phạm vi toàn bộ tỉnh, chẳng qua là mưa bụi thôi.
Tuy nhiên… lúc này đây trong lòng Tôn Tập Dân mới hoàn toàn nghĩ thông suốt về cảnh tượng trong cuộc họp vừa rồi. Hạ Tưởng đề xuất liên hợp điều tra là điều kiện trước tiên, nếu ông ta muốn đạt được ích lợi lớn hơn nữa trong lần điều chỉnh nhân sự này, như vậy Chu Hồng Cơ nhất định phải giơ đao lớn lên, chém một đao vào đầu Hà Giang Hải.
Làm sao bây giờ? Tôn Tập Dân còn chưa quyết định thì câu nói đầu tiên Hạ Tưởng đã làm cho anh ta thực sự hạ quyết tâm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/01/2018 11:36 (GMT+7) |