Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 15 » Phần 70

Quan Trường - Quyển 15

Phần 70

Lần đầu tiên tiếp xúc với thế lực quân đội ở tỉnh Tương, Hạ Tưởng bước đầu làm quen được một số bạn bè bên quân đội, xem như vẽ sẵn đường cho bước đi dài lâu về sau.

Nhưng đến tỉnh Tề, Hạ Tưởng có ý muốn giữ khoảng cách với bên quân đội, cũng không phải hắn sợ dẫm vào vết xe đổ ở tỉnh Tương, mà là tình hình ở tỉnh Tề vô cùng phức tạp. Bởi vì tỉnh Tề có hai quân khu, một là quân khu thành phố Lỗ, là một trong bảy quân khu lớn trên toàn quốc, hai là quân khu tỉnh Tề, là quân khu tỉnh bình thường.

Mà ngoài cái này ra, ở thành phố Phẩm Đô còn có hạm đội Bắc Hải nổi tiếng!

Thời tiết chính trị phức tạp của tỉnh Tề, trong nước chỉ có Lĩnh Nam là có thể so sánh với nó, nhưng vấn đề là, Bí thư tỉnh Lĩnh Nam Trần Hạo Thiên là Ủy Viên Bộ chính trị Trung Ương, mà Bí thư Tỉnh ủy Tỉnh Tề Khâu Nhân Lễ lại không phải.

Do đó, hoàn toàn có thể hiểu được sự nhúng nhường của Khâu Nhân Lễ ở tỉnh Tề, hơn nữa điều khác biệt giữa việc Lĩnh Nam rất ít khi trọng dụng cán bộ địa phương chính là, Tỉnh Tề bởi vì nguyên nhân lịch sử, đã hình thành thế lực bản địa khổng lồ ở tỉnh Tề, đọng lại lịch sử mấy mươi năm, không phải một sớm một chiều mà một Bí thư Tỉnh Ủy có thể phá vỡ được.

Phải biết rằng, trước kia Tỉnh Tề đã từng có Bí thư Tỉnh ủy của Ủy viên cục chính trị Trung Ương.

Khâu Nhân Lễ tuy rằng trên danh nghĩa là Bí thư quan trọng nhất Đảng Ủy của quân khu tỉnh Tề. Nhưng không phải Bí thư Đảng ủy của quân khu thành phố Lỗ, không những quân khu thành phố Lỗ nằm ngoài quyền hạn của gã, mà ngay cả hạm đội Bắc Hải cũng nằm ngoài tầm mắt của gã.

Hơn nữa hai thành phố cấp Phó Tỉnh là thành phố Lỗ và thành phố Phẩm Đô, có một nửa thế lực tỉnh Tề nằm ngoài vòng kiểm soát của Khâu Nhân Lễ, do đó, sự phát triển lớn mạnh của Hà Giang Hải, cũng không phải là Khâu Nhân Lễ không đủ năng lực, chẳng qua là không rảnh bận tâm thôi.

Lại có một điểm nữa là, trước lúc Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ đến nhậm chức, hai vị trí quan trọng là Phó Bí thư tỉnh Ủy và Bí thư Ủy ban kỷ luật, cũng là đồng minh của Hà Giang Hải!

Thậm chí trước khi Tôn Tập Dân lên nhậm chức, Chủ tịch tỉnh tiền nhiệm Hình Đoan Đài cũng bất hòa với Khâu Nhân Lễ, vì vậy những ngày tháng mà Khâu Nhân Lễ ở tỉnh Tề tuy rằng không phải từng bước đi đều khó khăn gian nan, cũng đích thật là nhút nhát đắn đo đủ điều.

Việc Hạ Tưởng đến, cũng đồng nghĩa với việc mở ra một cánh cửa rộng lớn cho Khâu Nhân Lễ.

Nói đi thì phải nói lại, thật ra khi Hạ Tưởng mới đến tỉnh Tề, chỗ đứng chưa vững, cho nên một loạt những sắp đặt và thủ đoạn, mới có vẻ nghiêm túc mà tỉ mỉ, vả lại dưới sự vận hành và thao tác cẩn thận, đồng thời cũng luôn mượn tay của Chu Hồng Cơ, lợi dụng triệt để tâm lý nôn nóng gấp rút muốn mở ra cục diện của Chu Hồng Cơ, nhận banh và truyền đến chân của Chu Hồng Cơ một cách đúng lúc mà ăn ý, dụng ý vẫn là liên kết duy trì sự cân bằng của thế cục rồi tính tiếp.

Hạ Tưởng cũng hoàn toàn nhận thức được thời tiết chính trị phức tạp của tỉnh Tề, còn phức tạp và thay đổi nhiều hơn cả khí hậu ôn đới lục địa của tỉnh Tề, vì vậy cho dù sau khi hắn đến tỉnh Tề, Hứa Quan Hoa cũng kín đáo mà đề cập đến chuyện giới thiệu một chút về mối quan hệ quen biết với quân khu Tỉnh Tề và quân khu thành phố Lỗ, lúc trước khi hắn còn chưa có chỗ đứng vững vàng ở vùng đất này, tạm thời không nghĩ đến việc dính líu vào chuyện bên phía quân đội.

Chỉ có điều là hắn không muốn dính líu, người khác chưa chắc cũng nghĩ như vậy. Bởi vì lần này Lão Cổ đến thành phố Lỗ, có chút lệch lạc so với trong tưởng tượng của Hạ Tưởng là mở đường cho Thủ Tướng, dường như lần này Lão Cổ đến, còn có mục đích khác, bởi vì, có Hứa Quan Hoa đi cùng.

Sau khi Lão Cổ đến thành phố Lỗ, ở tại nhà khách quân khu, tất cả bố trí ổn thỏa cả rồi mới thông báo cho Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Hứa Quan Hoa, còn có chút kinh ngạc, sao Hứa Quan Hoa cũng đi cùng đến đây vậy? Theo đó trong đầu hắn liền xẹt qua một ý nghĩ, lần này Hứa Quan Hoa đến, e rằng không đơn thuần chỉ lả để hộ tống Lão Cổ, với thân phận và cấp bậc của Lão Cổ, tự có cảnh vệ và người đi theo, cũng không cần phải điều động một gã tướng quân đi cùng, chẳng lẽ có chuyện quan trọng nào khác ư?

– Phó Bí thư Hạ, tôi và Thủ trưởng đã đến thành phố Lỗ rồi, Thủ Trưởng mời anh qua đây gặp mặt, có tiện không?

Giọng nói của Hứa Quan Hoa lạnh nhạt mà vô vị.

– Thủ trưởng có lệnh, chắc chắn là phải chứng thực chỉ thị tinh thần ngay.

Hạ Tưởng nói đùa một câu.

– Sao Quan Hoa cũng đến thành phố Lỗ rồi? Không nói trước một tiếng, tôi còn đi đón anh.

– Đâu cần phiền phức như vậy, tôi cũng không phải đến giải quyết việc công, chỉ là đến đây chơi thôi.

Hứa Quan Hoa biết Hạ Tưởng có ý muốn hỏi ý đồ mà gã đến đây, liền cô đọng một chút nói

– Mau qua đây đi, Thủ Trưởng đang đợi đấy.

Nhà khách quân khu mà Lão Cổ ở lại không phải là nhà khách quân khu tỉnh Tề, mà là quân khu thành phố Lỗ, cũng gián tiếp cho thấy, Lão Cổ có người quen trong quân khu thành phố Lỗ. Ừ nghĩ cũng phải, với cấp bậc của Lão Cổ, quân khu thành phố Lỗ đóng vai trò là một quân khu lớn cách Bắc Kinh khá là gần, làm sao có thể không có tay chân của ông ta được?

Bởi vì gặp mặt Lão Cổ, Hạ Tưởng tự đi một mình, không dẫn theo thư ký và tài xế, mà tự mình lái xe.

Nhà khách quân khu thành phố Lỗ có vẻ lâu năm rồi, nhìn từ bên ngoài, vô cùng cũ kỹ, nhưng trang hoàng và dụng cụ bên trong, cũng là pha đủ mọi đẳng cấp, trong sự bình yên, lộ rõ vẻ hoành tráng.

Lão Cổ ngồi trên ghế sô pha rộng lớn, lúc Hạ Tưởng gõ cửa, do Hứa Quan Hoa mở cửa dẫn hắn vào trong, Lão Cổ không động đậy, chỉ khẽ gật đầu chào:

– Hạ Tưởng đến rồi, ngồi.

Biểu hiện của Lão Cổ có sự khác biệt so với trong tưởng tượng chính là, Lão Cổ dường như không có áp lực, tuy rằng không cười, nhưng thái độ rất thoải mái và tự nhiên, vẫn là làm cho Hạ Tưởng cảm thấy thư thái trong lòng, có lẽ Lão Cổ không phải là viên quan đi đầu dẫn đường của Thủ Tướng.

Ngẫm nghĩ cũng phải, Lão Cổ sao lại mở đường cho Thủ Tướng được chứ? Cũng là do chuyện lần trước của Cổ Ngọc làm cho hắn nảy sinh cảm giác sai lệch, nghĩ sai Lão Cổ ở lập trường trung gian giữa hắn và Thủ Tướng, có hơi chút thiên hướng. Kỳ thật không phải vậy, Lão Cổ vẫn là Lão Cổ, ông ta đứng giữa không thay đổi, phù hợp nhất với tính cách của ông ta, cũng là không khó xử nhất.

Lão Cổ đến thành phố Lỗ, Cổ Ngọc lại không có bên cạnh, Hạ Tưởng liền hỏi:

– Cổ Ngọc không đến đây à?

Hứa Quan Hoa vẻ mặt buồn bã nói:

– Vốn dĩ muốn qua đây, nghe nói tôi đến đây rồi, liền không qua nữa, Cổ Ngọc cũng thật là, làm như tôi là người xấu vậy.

Hạ Tưởng không nói tiếp, cũng không còn gì để nói, Lão Cổ lại cười

– Con bé Ngọc đôi khi đúng là có chút kỳ lạ, đừng quan tâm nó là được, dù sao nó cũng có người đi cùng. Lại đây, Hạ Tưởng, ngồi bên cạnh tôi.

Năm tháng không buông tha cho con người, mặc cho Lão Cổ điều dưỡng rất tốt, gân cốt cơ thể vẫn tráng kiện như cũ, nhưng đến gần rồi, vẫn là có thể nhìn thấy vẻ tang thương và đầu tóc bạc trắng của ông ta, bỗng nhiên nhớ lại Lão Sử đã qua đời vào khoảng thời gian trước, mũi Hạ Tưởng chua xót, cầm lấy tay của Lão Cổ nói rằng:

– Lão Cổ, chớp mắt đã quen biết với ông mười năm rồi…

Lão Cổ nghe ra sự xúc động trong giọng nói của Hạ Tưởng, cười cười vỗ vai Hạ Tưởng:

– Đừng xúc động, tôi già rồi, Tổng Bí thư cũng già rồi, ai cũng không thoát khỏi con dao giết heo của thời gian.

Hạ Tưởng bỗng chốc cười phá lên, Lão Cổ cũng nói thời gian là một con dao giết heo, rất có ý nghĩa.

Hứa Quan Hoa ở trước mặt Lão Cổ và Hạ Tưởng, thái độ vô cùng khiêm tốn, chủ động rót nước, đảm đương vai trò của người phục vụ, Hạ Tưởng cũng chẳng khách sáo, Lão Cổ càng tiếp nhận điều đó một cách tự nhiên hơn. Uống xong nước của Hứa Quan Hoa, lại nói đến tung tích của Cổ Ngọc, lúc bàn tới việc Cổ Ngọc gia nhập tập đoàn Đạt Tài và chuẩn bị đầu tư sản nghiệp ở Ngũ Nhạc, Hứa Quan Hoa hơi thắc mắc:

– Cổ Ngọc vốn không hứng thú gì đối với bất động sản, sao lại đột nhiên nghĩ đến bước chân vào ngành nghề bất động sản?

– Không phải bất động sản, mà là sản nghiệp bất động sản.

Hạ Tưởng nhấn mạnh giải thích một câu, mỉm cười nhìn về phía Lão Cổ.

Lão Cổ lắc lắc đầu:

– Đừng nhìn tôi, tôi biết suy nghĩ của cậu, các cậu đều lấy con bé Ngọc làm bảng quảng cáo, tôi mới rất là có ý kiến đấy.

Ông xua tay cười cười, không để ý Hứa Quan Hoa có mặt ở đây, lại nói:

– Quan Hoa, so với Hạ Tưởng cậu vẫn là thiếu một chút suy nghĩ xấu xa, nếu như cậu tinh ranh quỷ quái như cậu ta, tôi cũng yên tâm về cậu rồi.

Hứa Quan Hoa vẫn là không hiểu được gì, vẻ mặt ngạc nhiên:

– Ai lợi dụng Cổ Ngọc hả?

Tiếp đó lại đùng đùng nổi giận nói :

– Hạ Tưởng, Cổ Ngọc do anh chăm sóc, nhưng anh không được phép ức hiếp cô ấy.

– Tôi nào có ức hiếp cô ấy.

Hạ Tưởng lắc lắc đầu

– Tôi là vì muốn tốt cho cô ấy, sản nghiệp bất động sản là hướng phát triển của bất động sản nhà đất sau này, hiện giờ nắm bắt thời cơ từ trước, sau này cả đời cũng không lo cái ăn cái uống nữa.

– Con bé Ngọc quần áo không thiếu, nó có thể vui vui vẻ vẻ là được rồi.

Lão Cổ xụ mặt, rõ ràng là có chút không vui với sự giả nai của Hạ Tưởng

– Có một số người lớn tuổi dù sao cũng có giao tình sâu đậm với tôi, anh ta có lẽ cũng xuất phát từ tấm lòng yêu thương Cổ Ngọc nên mới để Cổ Ngọc đến tỉnh Tề. Cậu thì tốt rồi, uổng cho tôi luôn quan tâm yêu thương cậu, cậu lại lợi dụng sự đơn thuần của Cổ Ngọc, để nó dấy vào nước bẩn, dụng ý không tốt.

Hứa Quan Hoa tức rồi:

– Hạ Tưởng, anh phải cho tôi một lời giải thích, nếu không, tôi sẽ không để anh yên đâu.

Hạ Tưởng không còn cách nào, đoán chắc Lão Cổ cũng tức giận không được, mới cố ý lấy Hứa Quan Hoa ra để tức hắn, chỉ đành phải giơ hai tay đầu hàng:

– Lão Cổ, lão tha cho tôi đi, tôi nào có bao giờ có một chút ý nghĩ gì là lợi dụng và làm tổn hại đến Cổ Ngọc đâu?

– Sản nghiệp bất động sản, thật sự có thể làm được sao?

Lão Cổ cuối cùng mỉm cười một cách đắc ý, xua tay với Hứa Quan Hoa một cái, ý là để gã bớt nóng nảy hấp tấp.

Hứa Quan Hoa ít nhiều cũng tỉnh ra, cười hi hi, không nói chuyện nữa, gã biết rằng Thủ trưởng lấy gã ra làm bia đỡ đạn để đối phó với Hạ Tưởng, trên thực tế, một già một trẻ đang mượn cơ hội so chiêu với nhau.

Câu hỏi của Lão Cổ cho thấy lão đối với việc Hạ Tưởng bố trí kế hoạch đầu tư lớn cho Cổ Ngọc để gia nhập vào tập đoàn Đạt Tài, tuy rằng không hài lòng với cách làm như vậy để trả đòn Thủ Tướng, nhưng thái độ cũng không phải là hoàn toàn phản đối, ngược lại, dường như còn có vẻ vui khi thấy vậy.

– Tập đoàn Đạt Tài chuẩn bị đầu tư mấy chục tỷ, vốn đầu tư mấy chục tỷ, chắc chắn là phải xem lợi ích và hiệu quả kinh tế rồi, không thể chỉ đơn thuần vì việc đọ sức chính trị bên ngoài.

Hạ Tưởng trả lời một cách chắc chắn,

– Hơn nữa công viên địa chất với hình thức sản nghiệp bất động sản rất có ý nghĩa. Cổ Ngọc hẳn là cảm thấy chơi rất vui.

Bỏ vốn mấy trăm triệu ra đầu tư, thì thấy chơi vui, có lẽ nói ra những lời này có chút hù dọa người khác, kỳ thật đối với Cổ Ngọc mà nói, thật đúng là như vậy.

Lão Cổ vui vẻ rồi, lời nói của Hạ Tưởng, vẫn là nói đúng tim gan của lão, lão tuy rằng cũng để ý đến cuộc đọ sức giữa Hạ Tưởng và Thủ Tướng, nhưng dưới sự so sánh, ai cũng không bằng với Cổ Ngọc trong lòng của lão.

– Tôn Tập Dân đến Bắc Kinh, còn đặc biệt đến thăm tôi.

Lão Cổ rốt cuộc nói đến việc chính, nhìn Hạ Tưởng một cái với ánh mắt đầy ngụ ý

– Không thể không nói, cậu đi đến đâu, cũng thu hút sự chú ý, Tôn Tập Dân đối với cậu, thế mà rất có ý kiến đấy.

Tôn Tập Dân và Lão Cổ vốn không có giao tình gì, lần này đến Bắc Kinh thời gian gấp rút như vậy, còn cố tình trích ra thời gian đến thăm hỏi Lão Cổ, cũng thật là có lòng rồi. Hạ Tưởng đương nhiên thắc mắc dụng ý của Tôn Tập Dân là gì:

– Chủ tịch tỉnh Tôn cũng thật là có lòng, nhưng tôi thắc mắc là, ông ta và ông vốn không quen biết, sao ông lại bắt tay với ông ta?

Ngụ ý của lời nói đương nhiên là Tôn Tập Dân đến gặp Lão Cổ, chưa chắc đã có thể gặp được.

Lão Cổ cười ha hả:

– Cái cậu nhóc tinh ranh này, có chuyện lại không thể nói thẳng ra, cũng không sợ nói cho cậu biết, Tôn Tập Dân gặp tôi, là Thủ Tướng giới thiệu gặp đấy.

Quả nhiên…

Hạ Tưởng thẫn thờ một lúc, lại hiểu ý mỉm cười:

– Thủ Tướng thay đổi chủ ý rồi?

Lại lắc đầu lần thứ ba, nói:

– Không đúng, Thủ Tướng không phải thay đổi chủ ý, là thay đổi sách lược. Chẳng lẽ Thủ Tướng đến tỉnh Tề, không thị sát Ngũ Nhạc sao?

Lão Cổ vỗ tay khen hay:

– Đoán đúng rồi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 15
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/01/2018 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 31
Phong Sát Đại Đế nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt dao động, chắp tay nói: Lục minh chủ, ngươi nhớ kỹ lời nói của mình, ngày mai trước khi huyết tẩy Thiên Kiếm môn, ta nhất định sẽ cho ngươi một đáp án. Dứt lời, Phong Sát Đại Đế xé rách không gian, lập tức biến mất tại chỗ không thấy. Lục...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 11
Đi tới gần, hai cô gái mới phát hiện, cái Dương Thần ôm chính là một đống như là bùn đất, lại giống như thứ gì đó dính vào nhau. Lưu Minh Ngọc và Tiêu Chỉ Tình bất giác đứng dậy, có chút sợ hãi không dám tiến gần đến Dương Thần. Ông xã, anh đang ôm cái gì đấy? Dương Thần vứt thứ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lục Thiếu Du – Quyển 30
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nổi danh nhất chính là tốc độ nhanh như thiểm điện, lại ở trong Phi Linh môn nhiều năm như vậy, thân là tâm phúc, khống chế một đường quan trọng như Ám đường. Lục Thiếu Du bồi dưỡng hai tỷ muội Diệp Phi và Diệp Mỹ cũng tới tận cùng. Tăng thêm sự cố gắng của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân