Mà Chu Hồng Cơ cũng không nhàn rỗi, ngoại trừ thảo luận bí mật một lượt với Mục Chính Nhất ra, còn lần lượt gặp mặt Trưởng ban Tuyên giáo Hỉ Hoa Văn, Chính ủy quân đội phân khu Niếp Kiến Hào, cụ thể đã nói những gì, ngoại giới tự nhiên không thể hiểu hết.
Tình thế của tỉnh Tề, xu thế trượt xuống nhanh chóng sau khi Thủ tướng thị sát, mà trở thành cánh cửa tự tìm kiếm đột phá mới, cơn bão mới đang ở đáy cốc lần nữa nổi lên thành hình.
Cũng như thế, Tôn Tập Dân và Hà Giang Hải, cũng đã tiến hành cuộc hội đàm suốt đêm dài đến hai tiếng.
Khâu Nhân Lễ tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt to lớn trước mắt, sau khi tiến hành một cuộc bàn bạc dài với Hạ Lực, lại gọi điện thoại cho Hạ Tưởng, chuẩn bị lịch trình làm việc về vấn đề điều chỉnh nhân sự sắp tới chính thức đề lên Tỉnh ủy.
Khoảng mười giờ sáng ngày hôm sau, Khâu Nhân Lễ quay trở về thành phố Lỗ một chuyến, Lý Vinh Thăng cũng cùng đi, tham gia hội nghị thường vụ Tỉnh ủy sắp diễn ra.
Buổi chiều, hội nghị thường vụ Tỉnh ủy tổ chức đúng giờ.
Hội nghị cũng không có ý mới, tuy nhiên là hội nghị thường lệ sau khi lãnh đạo quốc gia đến thị sát, truyền đạt tinh thần chỉ thị của Thủ tướng, học tập lời của Thủ tướng. Nói chung, nếu Tỉnh ủy vô cùng cao giọng tuyên dương hoạt động thị sát, sau khi kết thúc thị sát, không ngừng ở trường hợp công khai nhắc tới việc thị sát cuả Thủ tướng, chính là đã chứng minh lần thị sát này là một lần thị sát thành công, chính là biểu thị thái độ đi theo Thủ tướng. Không ngoài dự tính, Khâu Nhân Lễ ở hội nghị thường vụ chỉ nói đơn giản, vẫn chưa đưa ra chỉ thị tiếp theo nào về công tác tiếp theo. Nói cách khác, thị sát công tác của Thủ tướng, chỉ nói đến ở hội nghị thường vụ, về sau trường hợp quan trọng, không cần nhắc lại. Trên thực tế, mở một lần hội nghị thường vụ, tượng trưng nâng cao một chút, chỉ coi như là trình tự bình thường không thể thiếu.
Sau cuộc họp, Liêu Đắc Ích đệ trình phương án điều chỉnh nhân sự phác thảo cho Hạ Tưởng.
Vài ngày gần đây, tình thế của tỉnh Tề hoa cả mắt, bên trong một loạt sự kiện, đều không có chuyện gì của Liêu Đắc Ích, dường như một mình Liêu Đắc Ích là thanh nhàn nhất, nhưng trên thực tế, so với ai khác ông ta càng lo lắng bất an hơn.
Bởi vì Liêu Đắc Ích trốn sang một bên, mở to hai mắt, thấp thỏm lo âu chú ý toàn bộ sự trượt xuống khác thường của tình thế tỉnh Tề, không tồi. Theo nhìn nhận của Liêu Đắc Ích, thế cục tỉnh Tề, bởi vì Thủ tướng đi thị sát, chẳng những không lập lại trật tự, ngược lại có khả năng trượt xuống sâu thẳm không biết hướng.
Dù rằng nói Liêu Đắc Ích không chút nghi ngờ Hà Giang Hải nắm chắc năng lực cây lớn rễ sâu ở tỉnh Tề, cũng không nghi ngờ phe địa phương là một thế lực cực kỳ rắc rối khó gỡ. Nhưng Chu Hồng Cơ ngang nhiên ra tay, khiến trong lòng ông ta rất bất an, bởi vì ông ta cả đời luôn luôn vô cùng cẩn thận, làm việc gì cũng phải lùi ba bước xem trước hai bước rồi mới quyết định có đi bước đó hay không.
Chu Hồng Cơ ra tay, là sự khiêu khích đối với Thủ tướng, mà Tôn Tập Dân và Thủ tướng lại càng đến gần nhau, Liêu Đắc Ích sao không nhìn ra sự phân chia giữa họ Tôn và họ Chu càng ngày càng nghiêm trọng như thế nào? Đồng thời, ông ta cũng suy đoán ra, nhân vật đứng sau Chu Hồng Cơ có thái độ ngầm đồng ý với lần ra tay này của Chu Hồng Cơ.
Thậm chí ông ta lại thêm kết luận là, Chu Hồng Cơ từ nay về sau còn càng không từ thủ đoạn để chuẩn bị đường rút – Liêu Đắc Ích đoán đúng rồi, ngay cùng lúc với ông ta nộp bản phác thảo phương án điều chỉnh nhân sự cho Hạ Tưởng, Chu Hồng Cơ đã bay khỏi thành phố Lỗ, đi thẳng đến thủ đô.
Chính là bởi vì biến hóa giống như đèn kéo quân của thế cục tỉnh Tề, mới khiến Liêu Đắc Ích đẩy nhanh hơn tiến độ phác thảo phương án điều chỉnh nhân sự, và phương án nghiêng mức độ rất lớn về phía ý đồ của Khâu Nhân Lễ – so với phương án ông đã sớm quyết định trong lòng thì tăng thêm độ nghiêng lớn, thậm chí hủy bỏ vài ứng cử viên mà Tôn Tập Dân ám chỉ. Nhưng vẫn là ít nhiều giữ lại tư lợi, ứng cử viên ông ta và Hà Giang Hải định ra, một người cũng không giảm bớt, ngược lại lại điều chỉnh tới vị trí rất tốt.
Đương nhiên, bản phác thảo chỉ là phác thảo, có khả năng ngay cả một cửa Hạ Tưởng đều không qua được, Liêu Đắc Ích cũng chỉ là muốn tìm hiểu trước khi hành động. Theo nhìn nhận của ông ta, lúc này trong vận mệnh tỉnh Tề, nếu Chu Hồng Cơ hoàn toàn quyết liệt với Tôn Tập Dân, Tôn Tập Dân trở thành một phe yếu thế nhất.
Chu Hồng Cơ khẳng định sẽ không hoàn toàn quyết liệt với Tôn Tập Dân, nhưng căn cứ phán đoán của Liêu Đắc Ích, cũng sẽ duy trì một quan hệ vừa gây bất hòa lại không đối kháng. Ngược lại, Chu Hồng Cơ lại sẽ duy trì đồng minh hữu hạn với Hạ Tưởng, bởi vậy, đầu cực phía Hạ Tưởng và Khâu Nhân Lễ, được Chu Hồng Cơ hữu hạn tương trợ, sẽ có thể có địa vị ngang nhau với Hà Giang Hải!
Tuy nhiên Liêu Đặc Ích vẫn cho rằng, Hà Giang Hải cho tới nay vẫn là một cực lớn nhất, coi như là Chu Hồng Cơ tạm thời hướng ngược về một phía Hạ Tưởng, cũng không đủ hoàn toàn ngăn chặn khí thế của phe địa phương do Hà Giang Hải cầm đầu. Bởi vì vấn đề của tỉnh Tề tồn tại đã lâu, Trung ương đều không có cách nào khác, huống chi là Hạ Tưởng?
Bản phác thảo phương án điều chỉnh nhân sự, khả năng lớn nhất chiếu cố lợi ích của Khâu Nhân Lễ – dù sao cũng là bí thư, nhân vật số một không gật đầu, phương án tuyệt đối không được thông qua … tiếp theo vừa trọng điểm chiếu cố ích lợi của Hà Giang Hải, không chỉ vì thế lực của Hà Giang Hải quá lớn, hơn nữa bản thân ông ta cũng là một trong nhưng thành viên của phe địa phương, cho dù nói, chính ông ta cũng hiểu rõ ông ta kỳ thật rất có tiềm chất thay đổi theo tình thế.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 15 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-15-full/
Hạ Tưởng cầm phương án sơ thảo của Liêu Đắc Ích, nhìn sơ qua, trong lòng liền đại khái hiểu rõ vài phần, đoán được Liêu Đắc Ích căn cứ vào điểm xuất phát như thế nào, và phán đoán của Liêu Đắc Ích đối với tình thế của tỉnh Tề như thế nào, hắn cũng đã có tính toán.
Liêu Đắc Ích có tiềm chất thay đổi theo xu thế. Hạ Tưởng sau khi đưa ra một đánh giá nham hiểm đối với Liêu Đắc Ích, lần thứ hai lại đưa ra kết luận về Liêu Đắc Ích, và trong lòng hiện lên một ý niệm trong đầu chưa chắc có thể tranh thủ được Liêu Đắc Ích, nhưng lợi dụng triệt để tính cách cẩn thận chặt chẽ và lấy lòng hai bên của Liêu Đắc Ích, sẽ có thể tạo ra một số tranh chấp trong nội bộ của phe địa phương.
Điều chỉnh nhân sự từ trước đến nay là quan trọng trong những thứ quan trọng của tất cả các vấn đề, là bữa tiệc mỗi người đều không bỏ lỡ, không lợi dụng thời cơ ba năm khó gặp để làm Hà Giang Hải thêm ấm ức, cũng rất có lỗi với sự kiêu ngạo của đồng chí Hà Giang Hải.
Hạ tưởng chủ ý đã định, nhẹ nhàng mà buông phương án trong tay, đầy thâm ý đánh giá hai mắt Liêu Đắc Ích:
– Đồng chí Liêu Đắc Ích, có chuyện này tôi vốn không nên hỏi, nhưng xuất phát từ sự quan tâm tới anh, tôi cảm thấy hay là hỏi sẽ tốt hơn.
Liêu Đắc Ích bị ánh mắt Hạ Tưởng nhìn đến mức trong lòng sợ hãi, tính cách ngờ vực vô căn cứ thêm cẩn thận chặt chẽ, liền giật mình một cái:
– Phó bí thư Hạ có chuyện cứ việc nói, tôi có chỗ nào làm không đúng, anh cứ trực tiếp phê bình, tôi thành khẩn nhận.
Hạ Tưởng ha hả cười, giọng điệu rất hòa thuận:
– Tôi vốn không có gì phải phê bình anh, công việc anh làm rất chăm chỉ, chỉ là Bí thư Khâu hình như có nói một câu tại sao văn bản kiểm điểm của Liêu Đắc Ích còn chưa đệ trình lên – tôi liền biện hộ thay anh, nói là đã giao trong tay tôi, là tôi đã quên chuyển giao lên trên.
Trong lòng Liêu Đắc Ích lập tức khua chiêng gõ trống vang thành một tràng.
Vấn đề văn bản kiểm điểm, lần trước bởi vì Hà Giang Hải mạnh mẽ ngăn trở, ông ta kéo dài, không nghĩ Thủ tướng đi thị sát làm xáo trộn kế hoạch, ông ta cũng liền tạm thời để sang một bên, chỉ lo phác thảo phương án sơ thảo điều chỉnh nhân sự. Không ngờ Phó bí thư Hạ đột nhiên nhắc tới, hơn nữa còn lấy phương thức thay ông ta gánh trách nhiệm, ông ta tin cũng được, không tin cũng được, chỉ có thể nhờ ơn.
Hơn nữa còn không thể ngốc nghếch mà đi hỏi Bí thư Khâu có thật là có chuyện này hay không.
Phải, câm điếc ăn hoàng liên, chỉ có thể nhận, Liêu Đắc Ích vội không ngừng cảm ơn Hạ Tưởng vài câu, sau đó trịnh trọng tỏ thái độ:
– Tôi lập tức sẽ đem giấy kiểm điểm tới.
Vừa quay người, ông ta liền âm thầm oán giận sự thâm hiểm của Hạ Tưởng, Khâu Nhân Lễ nhiều việc như vậy, sẽ giữ một vấn đề giấy kiểm điểm mãi không tha sao? Đều là Hạ Tưởng ở giữa phá rối, cố ý buộc ông ta giao ra giấy kiểm điểm ngay bây giờ, rõ ràng là một kế mai phục vì quyền phát ngôn trong điều chỉnh nhân sự bước tiếp theo.
Liêu Đắc Ích mắng thì mắng, nhưng lại không dám chậm trễ chút nào, ngoan ngoãn đem giấy kiểm điểm giao cho Hạ Tưởng, không thể thiếu lại nói vài lời nói cảm ơn.
Hạ Tưởng tự nhiên là không thiếu được vài câu khách sáo, còn tự mình tiễn Liêu Đắc Ích ra cửa, trấn an ông ta không cần để sự việc ở trong lòng, thái độ vô cùng ôn tồn.
Sau khi một lần nữa trở lại văn phòng, đem sơ thảo phương án và giấy kiểm điểm để song song cùng một chỗ, một bàn tay nhẹ nhàng gõ lên bàn vài cái, một mưu kế chu đáo chặt chẽ liền thành hình trong đầu, Hạ Tưởng tự đắc mỉm cười.
Cùng với lúc Hạ Tưởng sắp đặt, Tôn Tập Dân cũng đang lo lắng bố trí bước tiếp theo.
Chu Hồng Cơ sau khi kết thúc hội nghị thường vụ, trước tiên liền bay khỏi thành phố Lỗ, tuy rằng cũng mang tính tượng trưng chào hỏi ông ta một câu, nhưng thái độ rất hờ hững, khiến cho trong lòng ông ta vô cùng không thoải mái, rồi lại lên cơn tức giận không tốt.
Bởi vì Tôn Tập Dân đã biết sau lưng thủ đoạn của Chu Hồng Cơ, có sự đồng ý ngầm của cấp trên ở thủ đô!
Nói thật, vừa mới biết được Chu Hồng Cơ ra ngoài một phút, ông ta quả thật vô cùng tức giận và căm phẫn, cho rằng hành động của Chu Hồng Cơ rất bảo thủ, rất không thức thời, lúc ấy đã nghĩ gọi điện thoại phê bình Chu Hồng Cơ vài câu. Sau rồi tỉnh táo lại, suy nghĩ kỹ càng, liền như hiểu ra chuyện gì. Chu Hồng Cơ không phải là chứng tỏ nhiệt huyết của thanh niên trẻ tuổi, anh ta dám làm như thế, sau lưng khẳng định có tin tức gì đó mà ông ta không thể biết được.
Nhưng có một số việc trong lòng biết là được rồi, không thể hỏi, nếu hỏi, chẳng những lòi ra cái dốt, hơn nữa còn khiến cấp trên càng không tin tưởng ông ta.
Trên thực tế, cấp trên ngầm đồng ý cho Chu Hồng Cơ giấu diếm ông ta mà ngang nhiên ra tay hành động, đã gián tiếp biểu lộ thái độ thận trọng và bất mãn đối với ông ta.
Nhưng ông ta là người từng có vết nhơ chính trị, khó giữ được tay giơ cao, còn có thể như thế nào đây? Chu Hồng Cơ có thể noi theo Hạ Tưởng, dứt khoát hẳn hoi, bởi vì Chu Hồng Cơ là lực lượng hậu bị, hoàn cảnh cho phép, được cho phép đường hoàng. Một lần nữa ông ta không được trọng dụng, tiếng phản đối tuy rằng bị kìm chế xuống, nhưng trong lòng ông ta cũng biết, còn có rất nhiều người đang chờ xem ông ta bị chê cười, ông ta không có cách nào đi một con đường ổn thỏa.
Một cách nói khác của ổn thỏa, chính là thỏa hiệp.
Thỏa hiệp cũng không có gì, chỉ cần có thể đạt tới mục đích, mặc kệ là thẳng thừng hay là đường vòng, đều là thủ đoạn.
Được rồi, Tôn Tập Dân trong lòng vẫn là kiên định niềm tin, liền xem ông và Chu Hồng Cơ cũng không cùng đường xuất phát, ai có thể đoạt trước một bước tới điểm cuối cùng, người đó chính là người thắng cuối cùng.
Là nên bố trí bước tiếp theo rồi, Tôn Tập Dân suy nghĩ nhiều lần, rốt cục hạ quyết tâm, chân thành hợp tác cùng với Hà Giang Hải, chuẩn bị chủ động xuất kích. Nếu việc thị sát của Thủ tướng không đạt được hiệu quả mong muốn, ông ta sẽ giơ lên cao đại đao quyền lực của Chủ tịch tỉnh, một đao bổ về phía dự án của Tập đoàn Đạt Tài.
Tôn Tập Dân dặn dò thư ký Hoàng Sáng Lai tự mình đi mời Hà Giang Hải.
Hoàng Sáng Lai là người mà ông ta dẫn theo từ thủ đô, tuyệt đối tin cậy, cũng là thân tín hiện tại ông ta tín nhiệm nhất ở tỉnh Tề.
Hoàng Sáng Lai làm việc vốn cũng nhanh nhẹn, sau vài phút liền trở lại, nhưng không có mời Hà Giang Hải đến, mà là mang đến một tin tức kinh người. Trần Thu Đống chết bất đắc kỳ tử ở trong ngục, Phó bí thư Hà khẩn cấp đi tới Cục Công an thành phố xử lý giải quyết công việc hậu quả rồi.
Phản ứng đầu tiên của Tôn Tập Dân là Trần Thu Đống tại sao lại chết rồi, là giết người diệt khẩu? Phản ứng thứ hai là trong lòng kinh hãi, lập tức ý thức được mặc kệ có phải là tác phẩm của Hà Giang Hải hay không, Hà Giang Hải phải nắm được việc này, một hành động ồn ào là bước đột phá quy mô lớn rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/01/2018 11:36 (GMT+7) |