Một chuyến về thủ đô, người nên gặp đã gặp, chuyện nên bàn đã bàn, khiến anh ta càng kiên định tin tưởng con đường của anh ta ở tỉnh Tề sau này nên đi như thế nào.
Khi sắp đến sân bay, di động đột nhiên vang lên.
Cầm lên vừa nhìn, trong lòng đầu tiên sửng sốt, là Hạ Tưởng. Hạ Tưởng đích thân gọi điện thoại tới, chẳng lẽ là tỉnh Tề xảy ra chuyện gì rồi?
Chu Hồng Cơ vội nghe điện thoại:
– Phó bí thư Hạ, tôi chuẩn bị lên máy bay rồi, làm sao vậy, Thành phố Lỗ có việc sao?
Chu Hồng Cơ quả nhiên có cũng đủ độ mẫn cảm về chính trị, mới nói đã đoán trúng, Hạ Tưởng liền nói thẳng:
– Xảy ra một tình huống nhỏ, ở trại tạm giam Trần Thu Đống đã tự sát, tử vong.
– Tự sát sao?
Chu Hồng Cơ nghĩ thầm rằng tốt thôi, mỗi người cán bộ trung lương ở tỉnh Tề, dùng con dao găm liêm chính chân thực mà tự sát để cho tre già măng mọc, tự sát mới thực sự là có liêm sỉ, lúc trước khi tham ô nhận hối lộ, đừng có kiếm tiền nhiều để đếm tới mức chuột rút tay, suy nghĩ lại, hiểu ra điều gì đó, hoảng hốt,
– Bắt đầu rồi sao?
– Có khả năng!
Chu Hồng Cơ hỏi không rõ ràng, Hạ Tưởng trả lời cũng là không đầu không cuối
– Đành chờ Chủ nhiệm Chu trở về.
– Hai ba tiếng nữa là đến thành phố Lỗ.
Chu Hồng Cơ suy nghĩ một chút, lại nói:
– Tôi sẽ gọi cho Mục Chính Nhất một cuộc điện thoại.
Hạ Tưởng trả lời vô cùng dứt khoát:
– Thời gian hai tiếng trên máy bay, Chủ nhiệm Chu không được yên tĩnh rồi.
Chu Hồng Cơ cười ha hả:
– Có số rồi, có số rồi.
Sau một hồi nói chuyện phiếm, Hạ Tưởng buông điện thoại, nghĩ thầm, tiếp theo, liền xem hành động của Chu Hồng Cơ.
Cái chết của Trần Thu Đống, vừa bất ngờ, vừa lý giải được, nếu muốn truy cứu quan hệ bên trong đó, nguyên nhân trực tiếp làm cho Trần Thu Đống tử vong là do chuyến thị sát của Thủ tướng ở tỉnh Tề đã thất bại, và do Chu Hồng Cơ ngang nhiên ra tay.
Nguyên nhân dẫn đến cũng rất nhiều, ví dụ như Trần Thu Đống chết chưa hết tội, lại ví dụ như có rất nhiều người muốn gã chết, vân vân, nhưng không đợi Trần Thu Đống ở thời khắc mấu chốt đâm một dao vào sau lưng Hà Giang Hải, thì gã đã bị Hà Giang Hải kịp thời ép lấy hết toàn bộ giá trị thặng dư. Hạ Tưởng không khỏi cảm thán, so sánh với Hà Giang Hải, hắn trước sau không làm được việc lòng lang dạ sói không chớp mắt như vậy.
Chẳng ai có thể nói người nhất định là bị Hà Giang Hải sai khiến tay chân giết chết, nhưng ai cũng biết rõ ràng Trần Thu Đống chết đi, Hà Giang Hải được lợi lớn nhất, dựa theo suy luận người được lợi lớn nhất chính là người bị tình nghi lớn nhất. Tiếng bàn tán nổi lên bốn phía trong tòa nhà lớn của Tỉnh ủy, đều đang bàn luận về cái chết của Trần Thu Đống, sẽ mang đến ảnh huởng tích cực hay tiêu cực như thế nào đối với thế cục càng thêm phức tạp của tỉnh Tề?
Một điểm đều rõ ràng là, thật ra đừng thấy Hà Giang Hải là nhân vật đại diện của thế lực bản địa, nhưng y đã bị nhốt rồi, mà chuyến công tác thị sát của Thủ tướng không đạt được hiệu quả mong muốn, mong muốn mượn cơn gió đông của Thủ tướng để phá vây của Hà Giang Hải thất bại, y trở nên gấp gáp.
Chó cùng đường cắn bậy, Trần Thu Đống chính là đột phá tốt nhất!
Không ít người âm thầm than thở, thời khắc mấu chốt, cho dù là cậu em vợ cũng bị bán đứng, đáng tiếc Trần Thu Đống là loại người cặn bã, hy sinh vô ích một em gái trong veo như nước.
Cũng có người cho rằng, con người có những cái chết, hoặc nhẹ tựa lông hồng, hoặc nặng tựa Thái Sơn, Trần Thu Đống thà sớm lên chầu trời còn hơn làm một quả bom hẹn giờ ở trong tù, coi như là cái chết của gã kỳ thật cũng là nhẹ tựa lông hồng. Lông hồng dù sao cũng rơi vào tay Hà Giang Hải rồi, cũng làm thành chuyện bé xé ra to, trở thanh cọng rơm cứu mạng phá vây và phá vỡ cục diện.
Tình thế hiện nay của tỉnh Tề, về cơ bản chia làm hai phái lớn.
Thứ nhất, là phái tranh quyền do Khâu Nhân Lễ cầm đầu, nhân vật trung tâm của phái này bao gồm Hạ Tưởng, Hạ Lực, Lý Đinh Sơn, nhân vật bên ngoài thì có Chu Hồng Cơ và Tần Khản.
Chu Hồng Cơ tuy rằng tạm thời có khuynh hướng liên kết với Hạ Tưởng, nhưng lập trường của anh ta không phải là đã hình thành thì sẽ không thay đổi, xem như là một nhân tố bất định. Cũng giống như thế, lập trường của Tần Khản cũng không phải vô cùng kiên định, hơn nữa mục tiêu mà ông ta vốn theo đuổi hoặc muốn đạt được là gì, vẫn làm cho người ta có cảm giác kín như bưng.
Không rõ ràng điều mà ông ta muốn là gì, khi hợp tác với ông ta, tất cả mọi người sẽ giữ cảnh giác, và sẽ không quá tin tưởng ông ta. Bởi vậy, Tần Khản cũng là một nhân tố không an phận.
Thứ hai, là phái giữ quyền do Hà Giang Hải làm chủ, có thể nói, do Tôn Tập Dân làm chủ cũng được, bởi vì giữa Tôn Tập Dân và Hà Giang Hải, dường như cũng không xác lập vấn đề mấu chốt cuối cùng ai chủ ai phụ, ngay trong tình thế bức bách, liên kết một cách gấp gáp. Phái này nhân vật trung tâm bao gồm Trưởng ban Tổ chức cán bộ Liêu Đắc Ích, Bí thư Thành ủy thành phố Lỗ Viên Húc Cường, cùng với số lượng khổng lồ các cán bộ trung tầng ẩn núp sâu vô cùng.
So sánh với phái Khâu Nhân Lễ, nhân viên cấu thành của phái Hà Giang Hải tương đối đơn giản hơn, đa số là thế lực bản địa tỉnh Tề, chỉ có mình Tôn Tập Dân là người từ ngoài đến, bởi vậy liền lộ ra ông ta cô đơn lẻ bóng. Nhưng nói đi thì phải nói lại, trong chính trị, phân chia phạm vi thế lực theo khu vực địa lý là cái hay nhất, nhưng lại không thể hoàn toàn lấy khu vực địa lý để phân định khoảng cách, dù sao sau khi đảm nhiệm người lãnh đạo quốc gia, tất nhiên ý chí phải rộng rãi hơn rất nhiều, phải công bằng vì thiên hạ.
Hơn nữa nếu nói một cách chi tiết thì nội bộ phe địa phương cũng không phải bền chắc như thép, ít nhất Liêu Đắc Ích còn có tiềm chất cây leo bám bờ tường, không phải là mọi chuyện đều theo bước chân cùng Hà Giang Hải.
Hiện giờ hai phe phái lớn đã thành hoàn toàn đứng ở thế đối lập, đang quay chung quanh vấn đề Ngũ Nhạc. Dự án của Tập đoàn Đạt Tài cùng với bước tiếp theo của lần điều chỉnh nhân sự phạm vi lớn sắp tới, mâu thuẫn càng thêm bén nhọn và nổi cộm, và sẽ có một lần giao đấu kịch liệt!
Cho dù là cán bộ trung tầng bản địa, hay là nhân viên ngoại lai công tác ở Tỉnh ủy, đều đang mỏi mắt mong chờ, nghĩ thầm rằng phe địa phương bao nhiêu năm không thể lay động, có chịu đựng được mưa rền gió dữ sắp đến hay không?
Thậm chí còn có người cho rằng Hà Giang Hải chó cùng đường cắn càn, dùng cái chết của Trần Thu Đống để đổi lấy lợi thế phá vây, có thể là mất nhiều hơn được hay không, cuối cùng không thu hoạch được gì hay không?
Tình thế phát triển, ra ngoài dự kiến của mọi người…
Đầu tiên là Hà Giang Hải ở Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy thành phố Lỗ Viên Húc Cường cùng đi xuống, tự mình xuống Cục Công an thành phố hỏi vụ án Trần Thu Đống tự sát. Ủy viên thường vụ Thành ủy, Đảng ủy Công an Bí thư kiêm Cục trưởng Cục Công an thành phố Lỗ Lục Hoa Thành đích thân báo cáo vu án lên Hà Giang Hải, tất cả căn cứ chính xác đều cho thấy Trần Thu Đống tự sát, do nhân viên trông coi ở đó bỏ nhiệm vụ, sơ sót không đề phòng.
Đồng thời, Phó cục trưởng cục Công an thành phố Đới Kế Thần không thể trốn tránh trách nhiệm của lãnh đạo trong sự việc Trần Thu Đống tự sát. Cục trưởng Cục Công an thành phố Lục Hoa Thành đề nghị Thành ủy tạm dừng công tác của đồng chí Đới Kế Thần, cũng báo lên Sở Công an tỉnh đã đồng ý.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 15 tại nguồn: http://truyensexhay.org/quan-truong-quyen-15-full/
Ăn miếng trả miếng, Đới Kế Thần bị đánh hạ rồi!
Thời cơ tốt giống như thế này không lợi dụng, thì đâu phải là phong cách của Hà Giang Hải và Viên Húc Cường? Ngoại trừ Đới Kế Thần đã bị liên lụy tạm thời cách chức, trong Cục cũng có vài cán bộ trung tầng bị tạm thời cách chức. Mượn cơ hội này, Viên Húc Cường và Lục Hoa Thành đều gia tăng mức độ lực khống chế đối với Cục Công an thành phố.
Cục Công an thành phố Lỗ, sắp gặp phải một trận tẩy trừ!
Đồng thời với Hà Giang Hải ra tay phá vỡ cục diện, Tôn Tập Dân mời họp hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân tỉnh, đầu tiên là tổng kết ý nghĩa chính trị của chuyến công tác thị sát của Thủ tướng, cùng với xúc tiến công tác của tỉnh Tề sau này. Lại vừa yêu cầu Ủy ban nhân dân tỉnh tiến thêm một bước quán triệt tinh thần mà Thủ tướng đã nói, vừa yêu cầu cán bộ trung tầng trở lên đẩy mạnh học tập, nâng cao giác ngộ chính trị, vân vân, tất cả đều là đặc biệt thuyết giáo về chuyến công tác thị sát của Thủ tướng, ước chừng tiêu tốn mất hơn một giờ đồng hồ.
Vậy là đã rõ ràng dứt khoát đối lập với ủy viên thường vụ Khâu Nhân Lễ, Tôn Tập Dân cất cao ý nghĩa của chuyến công tác thị sát của Thủ tướng, so với Bí thư Tỉnh ủy thì có lực mạnh hơn.
Nếu chỉ là nâng cao chuyến công tác thị sát, không tính đến việc nói chuyện tương phản với Khâu Nhân Lễ, sau đó, Tôn Tập Dân liền phát biểu cái nhìn đối với việc Ủy ban Kế hoạch và Phát triển phê chuẩn dự án của Tập đoàn Đạt Tài. Cho rằng lúc này đầu tư xây dựng lên công viên địa chất trên những sản nghiệp bất động sản lỗi thời, là vi phạm vào điều cấm kỵ là chính sách mạnh mẽ khống chế bất động sản của Trung ương, tốt nhất nên áp chế hoặc để sau.
– Ý kiến của cá nhân tôi là, Tập đoàn Đạt Tài đến tỉnh Tề đầu tư, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh nhiệt liệt hoan nghênh và toàn lực ủng hộ, nhưng đầu tư sản nghiệp bất động sản ở Ngũ Nhạc, có phải phương hướng có chút không đúng hay không? Tôi cho rằng, vùng duyên hải rất nhiều thành phố cấp 3, có những bãi bùn hoang vu lớn, hoàn toàn có thể đầu tư sản nghiệp bất động sản, chẳng những có thể có được giá đất thấp nhất, hơn nữa còn có thể lợi dụng ưu thế của vùng duyên hải, xây dựng bến tàu và các sản nghiệp phụ trợ, chân chính thực hiện sản nghiệp bất động sản một cách có quy mô, hiệu quả và lợi ích…
Tôn Tập Dân chậm rãi nói, tuy rằng giọng điệu uyển chuyển, lúc đề nghị giọng điệu đề xuất trở lên rất lý tưởng, nhưng biểu lộ ý tứ cũng rất kiên định, công viên địa chất của Tập đoàn Đạt Tài trên những sản nghiệp bất động sản lỗi thời ở Ngũ Nhạc, tạm thời ông ta sẽ không có ý kiến trả lời.
Nếu Hạ Tưởng ở đây, nghe được Tôn Tập Dân lên tiếng như trên, chắc chắn sẽ chấn động, và sẽ khâm phục tầm nhìn vượt trội hơn người của Tôn Tập Dân. Bởi vì theo như lời Tôn Tập Dân xây dựng bến tàu và các sản nghiệp phụ trợ, chân chính thực hiện sản nghiệp bất động sản ở các thành thị vùng duyên hải đúng là dự án tiếp theo của Tập đoàn Đạt Tài ở tỉnh Tề.
Cũng chứng minh, Tôn Tập Dân cũng có một con mắt tinh tường, ông ta cũng không phải một Chủ tịch tỉnh không có một chút ý nghĩ kinh tế nào!
Tình huống bình thường, làm nhân vật số một của Ủy ban nhân dân tỉnh, nói ra một tràng như ở trên, tuy là giọng điệu thương lượng, nhưng là thủ pháp kẻ bề trên quen dùng, không phải chân chính thảo luận với người phía dưới, mà là thật sự khẳng định và đã quyết định. Nếu nhân vật số một trong lòng có chủ ý, ai còn dám không thức thời mà phản đối phải không?
Dưới tình huống bình thường sẽ không có, nhưng dưới tình huống bất bình thường, sẽ có.
Lý Đinh Sơn trước hết phản đối:
– Chủ tịch tỉnh Tôn, ý kiến của ngài tôi cho rằng còn có chỗ có thể thương thảo.
Lời nói kinh động bốn phương!
Đừng nhìn Lý Đinh Sơn là ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh, so sánh với Tôn Tập Dân thì kém một bậc, nhưng trước mặt mọi người ông ta trực tiếp phản bác lại đề nghị của Tôn Tập Dân, lại là dùng một giọng điệu vô cùng khẳng định, liền hấp dẫn ánh mắt của tất cả thành viên bộ máy Ủy ban nhân dân tỉnh bao gồm Tần Khản ở trong đó.
Tôn Tập Dân dường như đã sớm dự đoán được Lý Đinh Sơn sẽ phản đối trước mặt mọi người, ông ta nói với vẻ mặt uy nghiêm:
– Đồng chí Đinh Sơn không có cùng ý kiến, có thể hiểu được, tuy nhiên, tốt nhất là tìm tôi bàn lại.
Tôn Tập Dân làm một kế hoãn binh, bởi vì hội nghị thường vụ của chính phủ không mở thường xuyên, không cho Lý Đinh Sơn cãi lại ông ta ở trong cuộc họp, chẳng khác nào lời của ông ta cứ quyết định như vậy ở hội nghị thường vụ rồi tính sau, lần sau muốn mời họp sửa đổi lời nói, thì khó khăn rồi.
Lý Đinh Sơn sao có thể không biết tính toán của Tôn Tập Dân, đang muốn mở miệng nói gì đó, Tôn Tập Dân vung tay lên:
– Hội nghị hôm nay là đến đây…
Mới nói một nửa, lại bị một người cắt ngang một cách mạnh mẽ.
– Chủ tịch tỉnh Tôn, ở hội nghị thường vụ cũng không độc đoán, làm sao ở hội nghị thường vụ của chính phủ lại thành độc đoán vậy?
Giọng nói to, vang lên ong ong, như một lực đánh thẳng về phía Tôn Tập Dân trước mặt mọi người.
Nếu nói Hà Giang Hải ra tay tạm thời cách chức Đới Kế Thần là mở màn của chuỗi phản kích, như vậy Tôn Tập Dân để vụ đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài về sau, chẳng khác nào là chính thức bắt đầu, nhưng chẳng ai ngờ chính là, lần đầu tiên va chạm mặt đối mặt, không có phát sinh ở chỗ Hà Giang Hải, mà lại là trước sau vài vị Phó chủ tịch tỉnh liên kết nã pháo khai hỏa phát súng đầu tiên vào Tôn Tập Dân.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/01/2018 11:36 (GMT+7) |