Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 17 » Phần 81

Quan Trường - Quyển 17

Phần 81

Trần Hạo Thiên đột nhiên thay đổi sắc mặt làm Hạ Tưởng thật sự không ngờ tới.

Tuy nhiên… Hạ Tưởng vẫn không thay đổi sắc mặt, sau một lát trầm mặc, ngược lại còn thoải mái mà mỉm cười.

Hạ Tưởng cười, Cổ Thu Thực cũng cười.

Cổ Thu Thực cười, vẻ mặt nghiêm túc của Trần Hạo Thiên cũng không giữ được, cũng chỉ có thể mỉm cười, ông ta lắc đầu nói:

– Trước kia không nên mời Thu Thực đến, tôi sớm biết, Hạ Tưởng sẽ nhìn ra điều gì đó từ vẻ mặt Thu Thực.

Kỳ thật Trần Hạo Thiên đã đoán sai, Hạ Tưởng không hề nhìn mặt đoán lòng, mà hắn đã biết, Trần Hạo Thiên thay đổi vẻ mặt, chẳng qua là đòn gió làm bộ thôi, bởi vì hắn hiểu rõ, với cấp độ của Trần Hạo Thiên, sẽ không trở mặt với hắn, cũng không so đo gì với hắn.

Quan trọng hơn chính là Cổ Thu Thực còn ở bên cạnh.

Cho nên, Hạ Tưởng đã nói:

– Nếu tôi nói thật mà chọc giận Bí thư Trần, Bí thư Trần vì vậy ghi hận tôi… Tôi không tin Bí thư Trần có thể thân thiết với Bí thư Cổ mà sẽ là một người so đo việc nhỏ.

Hạ Tưởng một câu vừa nịnh Trần Hạo Thiên, lại khen Cổ Thu Thực, một công đôi việc.

Trần Hạo Thiên cười ha hả:

– Không bằng cậu nói thẳng ra là nếu Hạo Thiên hẹp hòi thiển cận, cũng sẽ không có thành tựu ngày hôm nay, chẳng khác nào cậu nói nếu Trần Hạo Thiên nhỏ mọn như vậy, thành tựu về sau cũng có hạn… Cho dù cậu nói như vậy, tôi cũng sẽ không tức giận.

Cổ Thu Thực rốt cục lúc này mới nói chuyện :

– Tuy nhiên Bí thư Trần cũng thật sự có chút giận cậu, cậu cũng quá không nể tình, có phải hay không? Tốt xấu gì Bí thư Trần cũng đã đến mời ba lần.

Cổ Thu Thực đang tìm bậc thang cho Trần Hạo Thiên xuống.

Trần Hạo Thiên xua tay, rồi lại vỗ vai Hạ Tưởng:

– Anh bạn nhỏ Hạ Tưởng này, tôi kết rồi. Biết suy nghĩ, có nguyên tắc, thật sự rất hiếm có. Cán bộ có thể kiên trì quan niệm của mình trước áp lực, hiện tại quá ít.

Hạ Tưởng không nói gì, khi nào thì hắn thành anh bạn nhỏ chứ? Đương nhiên, nếu so tuổi với Trần Hạo Thiên, hắn thật đúng là một anh bạn nhỏ.

Không ngờ, Trần Hạo Thiên vẫn là không chịu buông tha hắn, lại tăng thêm một điều kiện:

– Sang năm, sau khi Ủy ban nhân dân tỉnh Tề đổi nhiệm kỳ mới, nếu chuyện của cậu ở tỉnh Tề xong xuôi rồi, có phải có thể đến Lĩnh Nam không?

Hạ Tưởng thật sự muốn hỏi cho rõ ràng, hắn thực sự đáng coi trọng như vậy sao, hay là Trần Hạo Thiên muốn hắn phải đồng ý? Cũng đúng, dù sao đường đường Ủy viên bộ Chính trị ra mặt mời mấy lần, hắn không tỏ vẻ một chút thì cũng có vẻ quá đáng, hắn đành nói:

– Tôi cũng hy vọng có cơ hội làm việc dưới sự lãnh đạo của Bí thư Trần.

– Tốt, tôi sẽ nhớ câu này của cậu.

Phong cách của Trần Hạo Thiên và Trần Phong hơi giống nhau, dường như rất ngay thẳng, nhưng trong sự ngay thẳng, lại có một mặt tính toán. Nếu không phải trước kia Hạ Tưởng quan hệ chặt chẽ với Trần Phong, hiểu rõ tính cách Trần Phong như lòng bàn tay thì sau vài hiệp, hắn sẽ bị Trần Hạo Thiên thu phục hoàn toàn.

Tuy nhiên, nói cho cùng Hạ Tưởng cũng không ngờ đến hôm nay Trần Hạo Thiên vẫn không cưỡng ép hắn, chỉ điểm đến là dừng, và áp dụng cách lấy lui làm tiến, chẳng lẽ, khi chuyện ở tỉnh Tề xong xuôi, Trần Hạo Thiên còn muốn nhắc lại việc đưa hắn tới Lĩnh Nam? Vấn đề là, đến lúc đó cách nhiệm kỳ mới không xa, hắn đi thì làm được gì?

Chẳng lẽ Trần Hạo Thiên còn có dụng ý thâm sâu hơn?

Cứ mặc kệ đã, dù sao Hạ Tưởng có lý do để tin tưởng, lúc đầu cho dù Trần Hạo Thiên không suy nghĩ đến toàn cục, cũng sẽ không có tâm hại hắn, dù sao có tầng quan hệ với nhà họ Ngô, lúc này lại có Cổ Thu Thực, tính cách Trần Hạo Thiên cũng có chỗ tin được, ít nhất tính cách ngay thẳng của ông ta khiến Hạ Tưởng rất tán thành.

Nói xong chính sự, sau đó lại bắt đầu nói chuyện phiếm, uống trà tán gẫu, dường như rất là nhàn nhã, kỳ thật trong sự nhàn nhã, vẫn đang bàn luận đại thế năm sau.

Có thể khiến hai Ủy viên bộ Chính trị không hề kiêng kị sự có mặt của hắn, trực tiếp nói chuyện quốc gia đại sự, Hạ Tưởng quả thật có cảm giác vinh hạnh sâu sắc, mặc dù thật ra chủ đề Trần Hạo Thiên và Cổ Thu Thực đàm luận cũng không quá sâu, dù sao bọn họ cũng không phải là nhân vật quan trọng có thể quyết định chính sách Quốc gia.

– Thu Thực, phỏng chừng sang năm vị trí Bí thư Thành ủy Bắc Kinh của ông là chắc chắn rồi?

– Chỉ hy vọng như thế, hẳn là ít khó khăn hơn chuyện của ông một chút.

– Trịnh Thịnh thế nào?

– Không quá rõ ràng.

Cổ Thu Thực theo bản năng nhìn Hạ Tưởng một cái.

Theo suy đoán của Hạ Tưởng, khả năng Trịnh Thịnh vào Bộ không lớn, bởi vì từ thế cục trong nước sắp tới, kinh nghiệm lý lịch và chiến tích Trịnh Thịnh cũng không nổi bật, trong bộ Chính trị cũng không có vị trí thích hợp với anh ta.

Người khó có khả năng vào Bộ còn có Trần Phong.

Tống Triêu Độ vào Bộ thì có vài phần chắc chắn, phỏng chừng sau khi vào Bộ, Tống Triêu Độ còn có thể ở địa phương, bốn thành phố lớn trực thuộc Trung ương, trừ Bắc Kinh và Hạ Giang ra, hai thành phố khác phỏng chừng ông ta có cơ hội đi vào.

Có một người quan hệ chặt chẽ với Hạ Tưởng có khả năng vào Bộ nữa là Khâu Nhân Lễ.

Khâu Nhân Lễ sau khi vào Bộ, sẽ đảm nhiệm chức vụ gì, Hạ Tưởng không đoán được, nhưng căn cứ phân bố thế lực gia tộc và bố cục lâu dài thì Khâu Nhân Lễ phần lớn sẽ lưu lại Bắc Kinh, sẽ không đến địa phương nữa.

Trong mấy người Hạ Tưởng chú ý, Trần Phong là người đầu tiên chưa xác định có thể vào Bộ. Cho đến hôm nay vẫn không thấy một tia triển vọng, còn đang nâng lên mà chưa quyết định.

Ngày hôm qua, Hạ Tưởng và Trần Phong nói chuyện điện thoại, Trần Phong còn chưa tới Bắc Kinh, đang bận xử lý một số việc. Trong điện thoại không tiện đề cập chuyện vào Bộ, Hạ Tưởng chỉ hỏi một cách hàm ý là khi nào Trần Phong đến Bắc Kinh, nhưng Trần Phong chưa nói chắc chắn, thậm chí nói nếu không thoát thân được, khả năng đến quốc khánh cũng chưa đến Bắc Kinh.

Khiến trong lòng Hạ Tưởng vô cùng lo lắng.

Lần quốc khánh này, là quốc khánh cuối cùng trước một nhiệm kỳ mới, Bắc Kinh hiện tại là nơi quan lớn tập hợp, đều đang cạnh tranh, sợ bị hạ thấp hơn người khác. Đúng lúc này Trần Phong lại chưa chắc có thể đến Bắc Kinh, có thể thấy không phải là chuyện tốt, hẳn là việc vào Bộ có biến số.

Vừa vặn có hai vị Ủy viên bộ Chính trị ở đây, Hạ Tưởng không nhân cơ hội mở miệng hỏi, chẳng lẽ để vuột mất cơ hội?

– Bí thư Trần, bí thư Cổ, khi tôi ở thành phố Yến, vẫn rất kính trọng Bí thư Trần Phong, năm nay Bí thư Trần chưa tới Bắc Kinh, nếu anh ta đến đây, hy vọng anh ta có thể làm quen với hai vị bí thư một chút.

Trần Phong cũng là Bí thư Tỉnh ủy, Trần Hạo Thiên và Cổ Thu Thực tuy là Ủy viên bộ Chính trị, cũng rất muốn kết giao đại quan biên giới, Hạ Tưởng nói vậy cũng hợp lẽ thường.

Trần Hạo Thiên và Cổ Thu Thực nhìn nhau cười, ngay lập tức hiểu ngụ ý của Hạ Tưởng.

Trần Hạo Thiên không nói gì, chỉ lắc lắc đầu, cũng không biết là có ý gì, Cổ Thu Thực khẽ mỉm cười, được Hạ Tưởng khơi mào đề tài, nói:

– Chuyện của Trần Phong, không tốt lắm…

Phe phái của Trần Phong rất mờ nhạt, quan hệ với thế lực các nơi khá cân đối, trừ phi tranh chấp giữa các thế lực cần một người cân bằng thế cục, ông ta mới có hy vọng trổ hết tài năng vào Bộ, coi như là nhân vật giảm xóc và thỏa hiệp giữa thế lực các nơi, nhưng hiện tại đọ sức giữa các thế lực vừa mới bắt đầu, còn xa mới đến lúc cạnh tranh gay gắt, nên đề cử Trần Phong, chỉ sợ tạm thời còn gác lại ở một bên, chỉ trở thành dự bị.

Cổ Thu Thực cũng không nói tỉ mỉ, chỉ nói đơn giản:

– Đề cử Trần Phong, có người đề cập tới, nhưng không thảo luận gì lại để sang một bên, trước khi xác định rõ ràng, chuyện của Trần Phong phỏng chừng sẽ không chính thức được đưa lên. Hai ngày trước tôi cũng gọi điện thoại cho Trần Phong, thật ra cậu ta nhìn vấn đề rất thoáng…

Phong cách của Trần Phong, Hạ Tưởng hiểu rõ hơn Cổ Thu Thực nhiều… Dưới vẻ ngoài ngay thẳng, Trần Phong kỳ thật cũng là một người tâm tư nhạy bén, đương nhiên, Trần Phong cũng có năng lực thật sự, lại nói, khi chuyện liên quan đến lợi ích mấu chốt, ai cũng khó mà suy nghĩ bình thường được.

Bí thư Tỉnh ủy nào không muốn tiến thêm một bước, tiến vào bộ Chính trị? Cũng như người nào trước khi là tỷ phú mà không muốn trở thành tỷ phú, lòng cầu tiến của con người là không có chừng mực.

Đối với bình luận của Cổ Thu Thực về Trần Phong, Hạ Tưởng từ chối cho ý kiến, hắn chỉ nói:

– Bí thư Trần đối nhân xử thế không tệ, có năng lực, cũng có nguyên tắc, đối với bạn bè lại rất tốt.

Có khi có thể nói một chút, mặc kệ có tác dụng hay không, ở trước mặt hai Ủy viên bộ Chính trị, hắn rốt cuộc vẫn là cấp dưới, lời nói không có trọng lượng, tuy nhiên nếu có thể khiến Trần Hạo Thiên và Cổ Thu Thực biết tâm tư của hắn, ở thời khắc mấu chốt hơi chút thiên lệch Trần Phong thì chỉ cần Trần Phong không nói bậy, mục đích của hắn liền đạt được.

Cổ Thu Thực cười mà không nói, Trần Hạo Thiên cũng mỉm cười:

– Yên tâm, Hạ Tưởng, nếu cậu nói vậy, tôi khẳng định nói vài lời cho Trần Phong, không nói có tác dụng hay không, khẳng định sẽ không có tác dụng tiêu cực.

Trần Hạo Thiên quả nhiên trực tiếp hơn Cổ Thu Thực, Hạ Tưởng cười ha hả:

– Cảm ơn Bí thư Trần, cảm ơn Bí thư Cổ.

Cổ Thu Thực xua tay:

– Trước đừng cám ơn tôi, vô công bất thụ lộc.

Mấy người cùng nhau cười ha ha, trong tiếng cười, không khí rất hòa thuận.

Có thể nói, lần gặp mặt này, tốt hơn rất nhiều so với Hạ Tưởng mong muốn, Trần Hạo Thiên nhượng bộ hợp lý, cùng với một hứa hẹn sau này, đều khiến Hạ Tưởng thấy được ánh mắt lâu dài của một chính trị gia ưu tú, cũng khiến hắn sâu sắc cảm nhận được một điểm, nhiều khi, chính trị chính là nghệ thuật thỏa hiệp, học được cách nhượng bộ, học được cách bỏ ngắn cắn dài, ánh mắt trác tuyệt mới là tố chất cơ bản của một chính trị gia nên có.

Từ đó càng làm cho Hạ Tưởng xem trọng Trần Hạo Thiên, cho rằng chuyện Trần Hạo Thiên vào Thường vụ lần này, hơn phân nửa có thể thành công.

Lúc chia tay, khi Cổ Thu Thực và Hạ Tưởng bắt tay, ông ta nói đầy thâm ý:

– Đừng tưởng rằng Bí thư Trần thuận miệng nói, sau khi xong chuyện ở tỉnh Tề, nói không chừng cậu thật sự cần thực hiện lời hứa.

Hạ Tưởng cũng kiên định nói:

– Sau khi xong chuyện Tỉnh Tề, thiên hạ to lớn, tôi đi đâu cũng được.

Hiếm khi thấy Hạ Tưởng cũng có lời nói hùng hồn, Cổ Thu Thực cười ha hả:

– Tốt, nói rất hay, chí ở thiên hạ, mới có thể du ngoạn thiên hạ.

Trên đường trở về, Hạ Tưởng do dự không biết có nên về nhà họ Ngô một chuyến không, nói chuyện với ông cụ về chuyện Trần Phong, mặc dù vì chuyện Tống Triêu Độ đã xin ông cụ giúp đỡ một lần, chuyện của Trần Phong không tiện mở miệng lần nữa, nhưng Hạ Tưởng là người trọng tình, thật sự muốn cố gắng hết khả năng nâng đỡ Trần Phong một phen. Cho dù hắn cũng biết, rất khó mở miệng, hơn nữa sau khi nói ra, chưa chắc đã hữu dụng.

Đang lúc khó xử, điện thoại vang lên, vừa thấy là Nha Nội gọi đến, hắn nghĩ thầm Nha Nội thật đúng là kiên trì, trong dịp quốc khánh mà điện thoại đến… Lại có chuyện gì sao?

Hắn nhận điện thoại, thanh âm Nha Nội vẫn thân thiết như trước:

– Phó Bí thư Hạ, cha tôi muốn mời anh ăn cơm, không biết có thể đại giá quang lâm không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/01/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 23
Họ đều là thân nhân của hắn, là thê tử, không có người ngoài nào ở đây. Trong những người này, Cuồng Tăng, Tà Đế, Lăng Chiến, Phượng Lăng Thiên vắng mặt, họ đều là phong tử tu luyện, đều đã ra ngoài lịch lãm. Ghế bên dưới có mẹ của hắn, Phượng Tiêm Vận, Vân Mộng Kỳ, Thải Hà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 33
Lệnh Hồ Đấu Trọng đích hệ nhân mã thì sao, bị khống chế nói sụp liền sụp đổ, Miêu Nghị cảm giác nực cười, trong lòng càng phẫn nộ, mấy chục triệu nhân mã đối mặt nghìn vạn quân cận vệ khúm núm đến chút phản kháng cũng không dám, cứ như vậy mắt mở trừng trừng nhìn người ta bắt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 29
Ồ? Thân ảnh Lục Thiếu Du đột nhiên dừng lại trên không trung, trong tâm thần dò xét của hắn dường như có phát hiện gì đó. Khí tức bên này dường như có chút không giống. Dưới tâm thần dò xét của Nguyên Nhược Lan, lúc này nàng cũng phát hiện ra khí tức ở nơi này có chút không đúng. Tìm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân